Chương 112 - Mười con Hắc Súc Yêu!
Edit: Cơ Hoàng
Mạc Phàm nhìn khuôn mặt vặn vẹo của Vũ Ngang mà cảm thấy buồn cười.
Hóa ra người nối nghiệp ở Bác thành mà Mục Trác Vân hao tâm tổn sức bồi dưỡng lại là con chó mà mười năm trước Hắc Ám Giáo Đình đã phái tới ẩn núp bên cạnh ông ta, có lẽ vụ tai họa lần này đã được sắp đặt từ trước!
Chọc giận Dực Thương Lang, đào lối đi dưới lòng đất thông vào Bác thành, chế tạo Cuồng Lệ Tuyền để đánh tráo Địa Thánh Tuyền, tất cả những việc này đều do Hắc Ám Giáo Đình làm ra. Nhưng điều thú vị nhất là đáng lẽ Vũ Ngang – tên nằm vùng của Hắc Giáo Đình sẽ là người tiến vào Địa Thánh Tuyền, ung dung đánh tráo Địa Thánh Tuyền, kết quả lại để Mạc Phàm tiến vào. Vì vậy kế hoạch phá hủy Bác thành của Hắc Giáo Đình dày công sắp xếp từ lâu đã bị phá sản hoàn toàn.
Chẳng trách cấp trên của Vũ Ngang lại tức giận đến nỗi biến hắn ta thành bộ dạng người không ra người quỷ không ra quỷ này. Kế hoạch Hắc Giáo Đình đã vất vả trăm phương ngàn kế sắp xếp lại bị lật thuyền trong mương [1] đúng thời khắc mấu chốt, mà hình như cái mương này lại là Mạc Phàm.
[1] Lật thuyền trong mương: Câu nói chỉ một biến số, sự việc, hiện tượng vốn tưởng sẽ không thể xảy ra nhưng lại xảy ra một cách đột ngột. Trong trường hợp này có thể hiểu rằng kế hoạch mà Hắc Giáo Đình đã được sắp xếp ổn thỏa rồi, tưởng chừng sẽ không thể bị thất bại được nữa thì Mạc Phàm lại xuất hiện, xen vào kế hoạch của Hắc Giáo Đình khiến kế hoạch của bọn họ bị phá vỡ còn Mạc Phàm chính là biến số trong kế hoạch của Hắc Giáo Đình.
Haiz, đúng là có duyên mà.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tên Vũ Ngang này có một điểm tương đồng với Mạc Phàm, chính hắn ta cũng cảm thấy Mục Trác Vân là một lão già khốn nạn.
"Sao tên rác rưởi như mày hiểu được chứ? Mày phá hỏng chuyện tốt của tao, hủy đi khuôn mặt của tao, hôm nay tao sẽ cho mày nếm thử cảm giác đau đớn đó gấp mười, gấp trăm lần!" Vũ Ngang gào lên một cách giận dữ.
Mạc Phàm cười gằn một cái, nhìn chằm chằm vào Vũ Ngang và đám Hắc Súc Yêu rồi nói: "Một tên bại tướng! Cho dù mày có thêm Hắc Súc Yêu…"
Mạc Phàm còn chưa nói hết thì lại có thêm mấy bóng đen dị dạng nhảy ra từ sau lưng Vũ Ngang, khiến Mạc Phàm không còn thời gian rảnh rỗi để khinh thường hay phí lời với tên Vũ Ngang đang phát điên này nữa. Hắn vội lao nhanh về phía cửa thang máy để chạy trốn!
Mạc Phàm vừa chạy vừa ngưng tụ ra một quả cầu Hỏa Tư trong lòng bàn tay.
Hắn không có nhiều thời gian để suy nghĩ, cứ thế phóng thẳng Hỏa Tư – Bạo Liệt về phía cổng chính trung tâm mua sắm. Hắn cần tạo ra rào cản để kéo dài thời gian cho mình chạy trốn.
Hỏa Tư rơi trúng cổng chính của trung tâm mua sắm thì nổ tung ầm ầm. Vốn dĩ Bạo Liệt có lực sát thương vô cùng lớn đối với Hắc Súc Yêu, lại thêm cửa kính vỡ vụn bắn ra tung tóe làm đám Hắc Súc Yêu kia khó mà đuổi theo Mạc Phàm ngay được.
Tiếng ầm ĩ khắp nơi, chỗ nào cũng có mảnh thủy tinh vỡ tung tóe cùng với lửa cháy, Vũ Ngang sử dụng Thuẫn ma cụ ngăn cản uy lực của Hỏa Tư rồi liếc nhìn đám Hắc Súc Yêu của mình đang lăn lộn trên mặt đất để dập lửa.
Nhìn thấy vậy, ánh mắt của hắn ta càng hung tàn hơn, thề phải giết bằng được Mạc Phàm, không chết không thôi!
Vũ Ngang giơ tay lên, lại có thêm vài bóng đen nữa nhảy lên từ dưới bậc cầu thang. Những bóng đen này có tốc độ truy đuổi rất nhanh, bọn nó nhanh chóng tụ tập xung quanh theo mệnh lệnh của Vũ Ngang giống như một đội ngũ chuẩn bị đi săn giết.
Tổng cộng có mười con Hắc Súc Yêu của Hắc Giáo Đình tụ tập xung quanh Vũ Ngang, có thể thấy hắn ta muốn giết Mạc Phàm nhiều đến mức nào!
Đám Hắc Súc Yêu này được Tát Lãng phân công đến chỗ của hắn ta để bảo vệ lối vào của yêu ma, nhưng khi nhìn thấy Mạc Phàm, Vũ Ngang bỗng mất hết lý trí, quyết tâm giết chết Mạc Phàm bằng được!
"Vũ Ngang, trở về ngay lập tức, có một đội ngũ pháp sư đang đến gần cửa vào của yêu ma!" Lúc Vũ Ngang đang chuẩn bị tận hưởng bữa tiệc báo thù thì đột nhiên nghe thấy giọng của gã mũi ưng truyền qua tai nghe.
Vũ Ngang vô cùng tức giận, hắn ta muốn tận mắt chứng kiến cảnh đám Hắc Súc Yêu của mình phanh thây Mạc Phàm.
"Được, bây giờ tao qua ngay." Vũ Ngang không dám cãi lại, nếu để Tát Lãng đại nhân biết được chuyện này, hắn ta sẽ bị trừng phạt thê thảm hơn chứ không chỉ có một nửa khuôn mặt như bây giờ. Người này chính là kẻ mà Vũ Ngang sợ nhất trong số những người mà hắn ta từng gặp.
Vũ Ngang hung hăng nhìn qua cửa thang máy mà Mạc Phàm vừa chạy trốn, thấy Mạc Phàm đang chậm chạp bò lên cái thang máy đứng im kia thì nở một nụ cười tàn nhẫn.
"Hắc Súc Yêu là bậc thầy về truy đuổi, sau khi bọn nó bắt được mày sẽ lột từng tấc da của mày xuống, rút từng khúc xương của mày, móc hết lục phủ ngũ tạng của mày ra, mày cứ cố mà hưởng thụ đi. Trốn hả? Làm sao mày có thể trốn thoát khỏi mười con Hắc Súc Yêu kia được! Ha ha ha ha..." Vũ Ngang nhìn bóng lưng Mạc Phàm đang hoảng sợ chạy trốn mà cười to.
Tiếng cười bắt đầu xa dần, Vũ Ngang tin chắc rằng Mạc Phàm sẽ không thể thoát khỏi mười con Hắc Súc Yêu hợp tác săn giết kia.
Thực tế thì sức chiến đấu của Hắc Súc Yêu nằm ở giữa Cự Nhãn Tinh Thử và Độc Nhãn Ma Lang, nhưng Hắc Súc Yêu đáng sợ hơn hai loài kia về phương diện đánh lén và truy tung. Nếu mười con Hắc Súc Yêu cùng hợp tác tấn công một mục tiêu thì còn đáng sợ hơn cả mười con Độc Nhãn Ma Lang, hơn nữa Vũ Ngang còn truyền đạt mệnh lệnh bắt buộc nên đám Hắc Súc Yêu này sẽ đuổi theo Mạc Phàm đến khi giết chết được hắn mới thôi!
Mạc Phàm cũng không dám dây dưa với đám này quá lâu.
Hắn không sợ Vũ Ngang, nếu chỉ có Vũ Ngang và một con Hắc Súc Yêu thì Mạc Phàm cũng miễn cưỡng đối phó được, nhưng có mười con Hắc Súc Yêu thì hắn đánh không lại.
Đến chỗ thang máy, Mạc Phàm cưỡng chế đẩy hai cánh cửa thang máy ra.
Thang máy đang nằm ở tầng cuối cùng, vì vậy Mạc Phàm quyết đoán nhảy xuống hầm thang máy, bám vào dây cáp treo thang máy lơ lửng giữa không trung để leo lên.
Tố chất thân thể của Mạc Phàm khá tốt nên tốc độ leo của hắn khá nhanh.
Nhưng chỉ mới trèo lên chưa được ba mét thì phía dưới đã truyền đến tiếng rít gào rất khó nghe, một con Hắc Súc yêu cũng nhảy vào hầm thang máy tối đen như mực này...
Không gian của hầm thang máy rất nhỏ, con Hắc Súc Yêu kia cũng không bắt được dây cáp treo nên rơi thẳng xuống dưới, va trúng tấm sắt trên nóc thang máy rồi ngã mạnh.
Ngay sau đó con Hắc Súc Yêu thứ hai cũng nhảy vào.
Rút kinh nghiệm từ bài học của con Hắc Súc Yêu trước, con Hắc Súc Yêu thứ hai này đã lợi dụng móng vuốt của mình bắt lấy dây cáp treo, sau đó leo lên thật nhanh bằng hai chân trước cường tráng.
"Mẹ kiếp, rơi xuống cho ông mày!" Mạc Phàm tức giận mắng một câu.
Nói xong, hai tay của hắn nắm dây cáp thật chặt, từng tia sét từ bàn tay của hắn nhanh chóng chạy theo đường dây cáp tới chỗ con Hắc Súc Yêu kia.
Dòng điện lan truyền một cách nhanh chóng, con Hắc Súc Yêu sắp đuổi kịp được Mạc Phàm bị điện giật, chân trước co rụt lại...
"Chi!"
Hắc Súc Yêu phát ra tiếng thét chói tai, thân thể nó nhanh chóng rơi xuống nện trúng người con Hắc Súc Yêu đầu tiên đang định trèo lên dây cáp.
Mạc Phàm thở phào một hơi rồi lại nhanh chóng leo lên.
Nhưng khi nhìn qua tấm cửa kính thang máy, Mạc Phàm nhanh chóng phát hiện đám Hắc Súc Yêu này cũng có trí khôn nhất định. Sau khi biết Mạc Phàm có thể sử dụng lôi điện làm bọn nó không leo lên được thì bọn chúng đã làm một hành động khiến Mạc Phàm chỉ muốn chửi "đờ mờ!" – bọn nó leo cầu thang!
Trung tâm mua sắm này có thiết kế thang cuốn tự động và thang máy thuận tiện cho mọi người dùng, bọn nó phân công bốn con Hắc Súc Yêu ở lại cửa thang máy trông chừng Mạc Phàm, sáu con khác thì chạy như điên về phía thang cuốn tự động, chúng nó muốn chạy lên tầng hai và tầng ba của trung tâm mua sắm này để chặn đầu Mạc Phàm.
Tuy thang máy được làm bằng thủy tinh công nghiệp nên bọn nó không phá hủy được, nhưng cửa thang máy lại đẩy ra được, nếu bọn nó chặn trên chặn dưới, có lẽ Mạc Phàm khó mà giữ được tính mạng.
Vì vậy sau khi leo lên tầng hai, dù muốn hay không thì Mạc Phàm vẫn phải kéo cửa thang máy ra rồi nhanh chóng chạy về lối thoát hiểm, đến được đó Mạc Phàm sẽ có cách đối phó khác!
14
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
