Chương 1 - Giới thiệu
Thành Phố X, khu chung cư Thiên Dạ, trong một phòng vip, một người thành niên chừng 26 27 tuổi đang tắm, chiều cao 1m76 khá lí tưởng, khuôn mặt điển trai, mái tóc đen , nước da hơi trắng, những cũng ngâm ngâm màu vàng nhạt, cơ bắp khá săng chắc, lỗ rõ nét nam tính đầy phóng khoáng, mạnh mẽ, cũng không kém phần lịch lãm. Ở phía dưới, của nợ hắn cũng tràn đầy khí chất đàn ông, cũng dễ hiểu thôi đây đang là độ tuổi cực kì sung mãn của nam giới.
Hắn ta là Phong Lãnh, thất nghiệp, nói vậy nhưng cũng không phải vậy, sự thật là hắn đang được bao nuôi, công việc hiện tại là phục vụ cho chủ nhân của hắn. Nếu nói hắn là trai bao thì là cũng là trai sang nhất, hạnh phúc nhất, thậm chí đó có lẽ là mơ ước của đàn ông. Có nơi ở , vip và sang trọng hơn khách sạng 6 sao, mỗi tuần đều được ở cạnh mỹ nữ, không làm việc vẫn có tiền xài, khoảng 10tr một tháng, thử hỏi ai mà không muốn được như hắn.
Phong Lãnh xuất thân cũng không có gì đặc biệt, chỉ là trai làng bước chân lên đô thành học tập, tìm kiếm việc làm và định cư. Cha mẹ hắn dưới quê cũng dần già đi từng chút một qua năm tháng, đang dưỡng già dưới mái nhà cũng khang trang, sạch sẽ, cũng không quá cầu kì, sang trọng. Mỗi tháng hắn gửi tiền về chu cấp cho hai người khoảng 6tr, không ít cũng không nhiều, đủ để hai người an nhàn sống qua ngày, đôi khi cũng dư dã vài phần.
Hắn có cô em gái cũng 23 24 tuổi, tâm lí chính chắn, nước da tráng toát, mái tóc đen dài, dáng người cũng xinh xinh, ấy là kí ức còn tồn lại khoảng 5 năm trước lúc còn gặp con bé thôi, bây giờ cô nàng đang du học và làm việc ở Pháp, một nơi có lẽ hắn sẽ không bao giờ đặt chân đến được, tuy nhiều lúc mơ ước sẽ một lần nắm tay người mình yêu du lịch nước Pháp, đến Pari ngắm cảnh tháp ép fen, tham quan chùa Đức Bà, đi dạo cầu tình yêu, rồi một nụ hôn say đắm, lãng mạn dành cho nàng dưới ánh mắt người người ngưỡng mộ. Nhưng suy cho cũng đó cũng chỉ là giấc mơ, một giấc mơ không bao giờ thực hiện được.
Ở trên đất đô thành này, hắn có rất ít bạn, thậm chí trải qua nhiều lần thất bại, hắn vốn ít nay càng ít bạn hơn, chỉ còn vỏn vẹn 3 người, mỗi người có thể nói là tri kỷ tâm giao, điều này khiến hắn vừa buồn mà cũng vừa mừng.
Nếu nói về kiếp trai bao của hắn thì phải bắt đầu từ sự việc của 1 năm trước, nhưng lúc đó xảy ra chuyện gì (thì Ad cũng đéo nói, vài chương sau sẽ đề cập tới) mà lại khiến một người đàn ông như hắn suy sập đến mất chơi bờ, ăn chơi đồi trụy đến mất này, thậm chí trở thành trai bao, hai từ vừa nghỉ đến là sự khinh bỉ đến tận cùng, được ví tựa như không bằng súc vật trong con mắt của người đời. Tuy không là quân tử gì, nhưng tại sao một người như hắn lại trở thành tiểu nhân bỉ ổi, vô sỉ, hưởng thụ cuộc sống đồi trụy, hoan lạc như vậy??? Đánh mất khí chất một người trai làng, một người đàn ông như vậy???
Lúc này sắc trời cũng sập tối, một âm thanh gõ cửa vang lên trong tâm thức Lãnh Phong, đang nằm ngắm ảnh của một người con gái ( ảnh nữ chính chứ còn ai vào đây) thì:
- Hừm, em đến rồi sao bé cưng, vừa suy tâm cũng một nụ cười đắt ý đến khó hiểu.
Lãnh Phong mở cửa trước mắt hắn là một cô gái vô cùng xinh đẹp, cao 1m68, dáng người thon thả nhưng cũng đầy đặn những nơi cần thiết, nước da trắng toát, khuôn mặt hình trái xoan, trên đó những bộ phận rất chi là cân xứng kết hợp với mái tóc đen dài ống ả pha lần màu vàng kim rất nổi bật, nói thật ra là vô cùng đẹp và quyến rủ. Nàng mặc một chiếc váy đen huyền phủ đến đôi chân, một đôi guốc khá cao khiến nàng đứng có thể cao gần bằng Lãnh Phong, hay tay nhỏ nhắn khoang lại tỏ vẻ ngạo mạn nhưng rất kiêu sa và ẩn trong đó là nét thanh tú và xinh xắn, tất nhiên chỉ mình Lãnh Phong mới nhìn ra điểm này. Cô gái này là Lâm Nhã, CEO của tập đoàn Lâm thị, 26 tuổi, chưa hôn nhân.
Một giọng nói đầy thanh lịch, dịu dàng vang lên:
- Đến rồi, vào nhà thôi.
Lúc này một mùi hương phả vào mặt hắn, đó là một hương hoa thơm ngát, dịu nhẹ, đầy kích thích, khiến người ta đê mê, một khi dây vào thì không dứt ra được, Lãnh Phong nhìn nàng, ánh mắt rất thân tình, nhưng cũng vài phần mê mẫn nhan sắc nàng, tất nhiên mùi hương của nàng càng khiến hắn có chút động tình. Chợt hắn không kìm được mà bế nàng lên, rất nhanh đóng cửa lại, đi đến phòng ngủ.
- Anh làm gì vậy? Thả tôi xuống? Một giọng nói vang lên pha lẫn sự tất giận và khó chịu bên trong nàng
- Mùi Hoa X à ? ( tác cũng chả rành mấy cái này vì tác nam nhá ae đừng nghỉ bậy :)) Thơm lắm? Lời nói của hắn vô cùng nhu mì, mang chút tà dam bên trong.
Lúc này hắn đã ôm nàng đặt xuống giường. Hai ánh mắt chợt nhìn nhau, rất lâu, rất say đắm, lộ vẻ nét phong tình trên khuôn mặt đầy kiêu sa và soái khí của hai người. Phá vỡ tình cảnh này, Lãnh Phong lộ vẻ lạnh lùng kề đến bên tai này khễ nói:
- Hôm này cô đẹp lắm, rất đẹp, rất quyến rủ.
Đương nhiên hắn là đàn ông, đứng trước người con gái nhan sắc như mơ này không khỏi dục vọng khởi dậy, muốn chiếm hữu nàng ngay lập tức.
Rất nhanh Lãnh Phong đè lên người nàng, bất chợt tiến đến hôn lên đôi môi nhỏ nhắn, mọng ướt như một đóa sen tươi thắm của nàng. Hắn điên cuồng ngấu nghiến, như một dã thú muốn xơi tái nàng.
Nàng dùng tay đẩy hắn ra, lộ vẻ tức giận nhưng cũng hiểu được ánh mắt đầy dam ta của hắn nhìn về phía mình, nên nhẹ nhành nói:
- Từ từ đã, đêm nay còn dài, tôi có vài chuyện muốn bàn bạc với anh.
- Nhưng tôi không có chuyện để nói với cô, một giọng lạnh lùng pha lẫn chút chiêu trọc nàng.
Bắt lấy thời cơ lúc này nàng còn đang thức thần vì biểu hiện quái lạ hôm này của hắn:
- Đừng suy nghĩ nhiều quá, chỉ là đêm này em quá đẹp, lời nói trấn an đầy tình ý nhỏ nhẹ vang lên bên tai nàng.
Lúc này, Lãnh Phong nhanh chóng hôn nàng, nàng cũng không phản kháng nữa rất nhanh đáp lại nụ hôn đầy nồng nhiệt của hắn. Dục hỏa hai người bắt đầu dâng trào, chìm đắm trong hương hoa hai bên, báo hiệu một đêm mưa bão sắp đến.....
( Lần đầu viết về thể loại này, ngôn từ hay kinh nghiệm vẫn có thiếu sót nên mong quý bạn đọc góp ý để mình học hỏi và chỉnh sữa bộ truyện dần tốt hơn, hay hơn nhé).
2,375
12
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
