ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 36 - Cố Tiểu Du xuất chiêu

Một luồng huyết khí đáng sợ lan ra toàn trường, mùi máu tươi nồng nặc làm cho sắc mặt ai nấy ở đây đều trở nên tái mét. Toàn bộ ánh mắt đều đổ dồn lên thân hình to lớn đứng giữa lôi đài, tâm linh mang theo cảm giác khiếp sợ.

Xem ra Xích Bân đã tức giận rồi.

Chỉ thấy ánh mắt gã lạnh lẽo quét qua người Cố Tiểu Du, không chút che giấu sát khí.

" Tiểu tử thối, ngươi chết chắc rồi. "

" Nghe ngươi nói vậy, ta thật sợ hãi nha. Hay là ta không đánh nữa... "

Cố Tiểu Du mỉm cười quay lưng, vậy mà muốn bỏ chiến. Hành động này làm cho đám người xung quanh nhìn hắn có phần coi thường, tuy vậy cũng có chút cảm thông. Dù sao thì đối thủ của hắn là Xích Bân, thiên kiêu chết dưới tay gã cũng không ít, nếu như tên này có xuất thân tốt, e rằng càng thêm đáng sợ.

" Muốn chạy? Ta cho phép sao? "

Xích Bân dữ tợn gầm lên, một quyền tung ra, quỷ dị hình thành đạo tràng vô số đầu lâu lao tới cắn xé dữ dội, tiếng khóc ai oán giống như âm thanh gào thét của những kẻ đã chết dưới tay gã.

" Huyết Cốt Chưởng... "

Xích Bân ra tay rất nhanh, dĩ nhiên không cho Cố Tiểu Du có một cơ hội phản kháng.

Nhìn một màn này, ai cũng đoán chắc tên thư sinh kia sắp bị Xích Bân đánh chết. Đều chỉ có thể trách tên Cố Tiểu Du ngu xuẩn, rõ ràng không biết cái tên Xích Bân này rất ghét mấy loại người hay thể hiện trước mặt hắn.

" Phiêu Lãng Bát Ảnh Bộ - Nhị Bộ: Tật Phiêu... "

Chỉ là gương mặt của Cố Tiểu Du vẫn bình thản, một chân đạp ra. Hắn như hóa thành một đoàn gió, nhẹ nhàng như gió thổi lá chiều thu, bóng ảnh mờ nhạt không biết từ khi nào đã xuất hiện trên lôi đài. Một quyền cực ác của Xích Bân đánh vào không khí, khiến cho gã lảo đảo sắp ngã.

" Gặp quỷ, chuyện gì xảy ra? "

" Nhanh quá, mắt ta không thể theo kịp tốc độ của tên tiểu thư sinh kia... "

" Ta nhận ra rồi. Thân pháp của tiểu thư sinh kia, là Phiêu Lãng Bát Ảnh Bộ của Phong Linh Cung... "

" Cái gì?! Người này chẳng lẽ là người của Phong Linh Cung? Nếu là vậy thì coi như Xích Bân đụng nhầm thiết bản rồi... "

Phong Linh Cung chính là Cửu Cấp Thế Lực hàng thật giá thật, ai ai cũng đều biết Phiêu Lãng Bát Ảnh Bộ là thân pháp độc môn của tông môn này.

Việc Cố Tiểu Du sử dụng thân pháp này khiến cho bọn họ nghĩ hắn là người của Phong Linh Cung cũng không có gì là lạ.

Cố Tiểu Du không hề biết rằng việc bản thân hắn sử dụng thân pháp đã khiến cho người khác hiểu lầm hắn là đệ tử của Phong Linh Cung. Hiện tại trong mắt hắn, trước tiên phải xử lý tên to con kia đã.

Ngồi trên đài cao, chứng kiến tất cả mọi chuyện, Hoa Ngọc Phượng không khỏi vui mừng, đôi môi nở một nụ cười.

" Tỷ tỷ, nhìn xem. Là đệ tử của Phong Linh Cung, có lẽ với thân phận của hắn, sẽ có thể giúp được chúng ta. "

Miễu Mộng Hoa im lặng, đôi phượng nhãn lặng lẽ nhìn vị thiếu niên bên dưới. Đã nếm trải qua bao phong trần, với ánh mắt của nàng, tự nhiên nhìn ra Cố Tiểu Du không phải là đệ tử của Phong Linh Cung, mà có lẽ là dùng cách gì mới có thể học được thân pháp của tông môn đó.

Là họa hay là phúc, nàng cũng không dám chắc.

Nếu như để cho Phong Linh Cung biết được thân pháp nổi danh của họ bị người ngoài sử dụng, e rằng sẽ gặp hoạ truy sát. Cũng may số ít người ở đây tu vi vẫn còn thấp, chỉ là mới phỏng đoán mà thôi, hoàn toàn không có cơ sở. Nàng có thể trợ giúp thiếu niên kia tránh được phiền phức, chỉ là không biết hắn có đủ bản lĩnh để nàng ra tay giúp đỡ hay không.

" Hừ, né tránh giỏi lắm. Ta không tin ngươi có thể né tránh mãi mãi. "

Xích Bân hai mắt trở nên đỏ rực, tựa như nhập ma, nhưng đây hoàn toàn là trạng thái bình thường. Chẳng qua thân thể của gã có chút đặc thù.

Cố Tiểu Du mặc dù mặt ngoài tỏ ra bình tĩnh nhưng trong lòng thì hết sức khẩn trương. Đây là lần đầu tiên kể từ trước tới giờ hắn có một trận chiến thực thụ của mình, mà đối thủ lại là một kẻ tu tiên từng lạm sát vô số người, đúng nghĩa tay nhúng huyết tinh.

Giờ này chạy thì có vẻ hơi muộn, dù là vì nhiệm vụ hay tương lai sau này, hắn nhất định không thể chạy.

Thở một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh, Cố Tiểu Du tinh thần tập trung cao độ nhìn Xích Bân. Cái gã đô con này mặc dù nhìn thì rất mạnh, nhưng tốc độ lại không bằng hắn. Dù chênh lệch cả Đại Cảnh Giới nhưng thân pháp của hắn thì vượt trội hoàn toàn.

Tiết Y Y mắt ngọc nhìn về hướng Cố Tiểu Du, không hiểu sao trong lòng nàng lại cảm thấy lo lắng, âm thầm truyền âm cho hắn.

" Nếu ngươi không đánh được thì mau rút đi. Tên to con đó không phải kẻ dễ xơi đâu. Huống chi ngươi còn chưa có đột phá Kim Đan Kỳ. "

Tiết Y Y tuy ngạc nhiên đột ngột Cố Tiểu Du từ khi nào đã đột phá Trúc Cơ Kỳ. Nhưng nàng cũng không quá ngạc nhiên, chỉ cảm thấy cái tên này ngay cả Trần Phong còn đánh không lại thì làm sao có thể là đối thủ của Xích Bân?

" Thật vậy sao? Nếu như ta thành công đánh thắng hắn, sư muội sẽ ban thưởng cho ta chứ? "

Cố Tiểu Du mỉm cười nhìn về Tiết Y Y, làm cho nàng sững sờ. Đồng thời, huyết quyền đã lao tới đánh thẳng vào hắn. Cố Tiểu Du dùng thân pháp tránh né, vẫn không quên cùng vị sư muội trao đổi tâm tình.

Tiết Y Y không ngờ giờ phút này hắn còn mạnh miệng được như vậy. Trong lòng háo thắng, cũng không tin hắn có thể thắng, tốt nhất cũng chỉ có thể không bị người ta đánh chết.

" Thưởng cái quỷ. Nếu ngươi thắng, thứ gì bổn tiểu thư cũng chiều ngươi hết. "

" Đây là do sư muội nói đấy nhá. "

Cố Tiểu Du cười thầm trong lòng, thân thể phiêu du vừa né tránh, vừa trao đổi ánh mắt cùng nàng.

Thái độ này lọt vào mắt Xích Bân làm gã càng thêm điên cuồng, trực tiếp bộc phát ra trạng thái 'Cuồng Huyết'.

" Tiểu tử, ngươi vậy mà dám coi thường ta. Để ta đánh nát tay chân của ngươi, sau đó ở trước mặt ngươi lăng nhục nữ nhân kia. "

" Ồ, muốn động tới nữ nhân của ta? Ngươi thật sự muốn chết mà. "

Cố Tiểu Du gương mặt trở nên âm trầm. Hắn dù có hoa tâm đến đâu đi nữa, nhưng nữ nhân đã nhận định là của mình, hắn chắc chắn sẽ không để kẻ khác nhúng chàm, chỉ có thể đem đối phương chơi tới chết.

Trải qua một đoạn thời gian, hắn đã dần quen thuộc với thân pháp. Bộ pháp bắt đầu thay đổi, bản thân phân ra hàng chục, dần dà hóa thành cả trăm bóng ảnh, không phân biệt đâu là thật giả.

Cố Tiểu Du sử dụng chính là Phiêu Lãng Bát Ảnh Bộ - Tam Bộ: Hoán Ảnh. Với tu vi Trúc Cơ hiện tại, sử dụng Tam Bộ có phần khó khăn, nhưng hắn tu luyện đường lối khác với tu tiên thuần, vẫn có thể sử dụng ra bộ pháp này.

Xích Bân đã trực tiếp điên cuồng, mặc kệ thật giả mà vung quyền đánh vào hư không, còn trực tiếp phá nát lôi đài, làm cho chính giữa lôi đài hiện ra vết nứt. Mục tiêu cũng chính là muốn ép buộc Cố Tiểu Du hiện thân.

Mà Cố Tiểu Du nãy giờ dùng bộ pháp cũng không phải để múa cho đẹp, hắn dùng 2.000 điểm Dục Vọng để đổi 200 quả 'Lựu Đạn', đồng thời thả một lúc xung quanh Xích Bân.

Còn bản thân thì đã cưỡi phi kiếm đứng trên cao, bên trong Bách Luân Kiếm Lý, có một chiêu là Tụ Kiếm Tam Huyệt, cần thời gian thi triển khá lâu.

Hắn cảm giác chỉ có chiêu này mới đối phó được với Xích Bân, dù sao đối phương cũng là Kim Đan Kỳ. Với thực lực hiện tại, nếu Cố Tiểu Du không thể nhất kích tất sát thì hắn không yên tâm.

Hắn chỉ mong Xích Bân bị lựu đạn nổ thương, làm rối loạn đối phương để cho hắn có thời gian thi triển chiêu này.

Bùm bùm bùm...

Cả lôi đài bị tiếng nổ oanh tạc bao trùm làm cho đám người quan sát hoảng sợ, không một ai hiểu chuyện gì đang diễn ra, chỉ thấy Cố Tiểu Du ném một loạt đồ vật gì đó, sau đấy nổ tung, khói bụi mịt mù.

Cũng may xung quanh có pháp trận phòng ngự ngăn cản, chí ít tránh cho người bên ngoài quan chiến bị thương.

Chẳng qua ngay cả pháp trận vậy mà cũng chịu không nổi, rung lắc dữ dội, suýt chút bị phá vỡ. May mà vị Hà Lão Bản xuất hiện, kịp thời ra tay phục hồi pháp trận, dù vậy cũng bị dư ba của vụ nổ trong lôi đài chấn cho cánh tay tê rần.

Cát bụi mù mịt dần tản đi, trong mắt người ở bên dưới, có thể nhìn thấy Cố Tiểu Du đang ngự kiếm phi hành đứng ở trên cao, cao cao tại thượng liếc mắt nhìn xuống thảm cảnh mà mình vừa tạo ra, không biết là trong lòng đang nghĩ gì.

Trước ánh mắt kinh hãi của chúng nhân, Cố Tiểu Du lại không hề để tâm một chút nào, trong lòng trầm trọng. Hắn biết, chỉ với 200 quả lựu đạn kia không thể nào giết chết được một vị tu tiên giả Kim Đan Kỳ.

Thế là, trong tay Cố Tiểu Du nắm lấy một thanh kiếm mang sắc hoàng kim, ngưng tụ ra cả Kiếm Hồn, cảnh tượng này khiến lòng người rung động thật sâu.

Khói bụi tan đi, tại chính giữa lôi đài, tất cả đều nín thở. Mọi người đang nhìn xem, liệu Xích Bân kia có thể chịu nổi công kích vừa rồi của Cố Tiểu Du hay không.

Chỉ là thân ảnh của Xích Bân đã không thấy đâu, còn xót lại cũng chỉ là xương cốt không lành lặn, cùng với một khỏa Kim Đan đã vỡ tan thành từng mảnh.

" Cái gì!!? "

" Ôi vãi... "

" Thần linh ơi... "

Toàn trường chấn kinh, Cố Tiểu Du cũng chấn kinh, Xích Bân thế mà bị nổ cho tan xác, chết không kịp nói lời trăn trối.

250

12

1 tháng trước

1 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.