ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8 - Luân Hồi

Lux chương 8

Hắn nghe thấy tiếng gọi đó, và dùng tất cả sức lực còn lại của mình, lê lết tới cỗ quan tài băng của Ahri :“Ta… hãy để ta… được ở cạnh cô ấy… đừng mang ta đi… Nếu người là thần hay ai đi nữa, hãy để bọn ta ở cạnh nhau dù đã chết…”Từng lời nói cuối cùng của hắn được thốt lên. Cánh tay của vị nữ thần kia ôm lấy thân thể của hắn từ đằng sau. Cái lạnh giá ăn vào thân thể, nhưng hắn lại thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Từng chiếc lông vũ mềm mại từ đôi cánh có lẽ là của cô ấy, nhưng hắn không thể nhìn được thứ gì nữa.

“Ta thật sự ngưỡng mộ tấm chân tình của ngươi . Ta cũng đã nhìn ra tương lai không xa về sau này, cũng như những chuyện ngươi từng làm. Nhưng ta không có quyền phán xét hay trừng phạt bất kỳ người nào còn sống cả. Nhân loại ở Runeterra sẽ phải tự tay tất cả sắp đặt nên. Ta cai quản cả Freljord từ nhiều thể kỷ trước , và có lẽ ngươi là người đầu tiên ta giúp đỡ lấy, cũng như là lần đầu tiên ta phải trở về hình dạng của con người. Nhưng hãy yên tâm vì quyết định của mình, cả hai sẽ không rời xa nhau… Hãy tới Demacia ,Thượng Silivermere tìm chị gái ta, nếu như ngươi may mắn tìm được nàng , nàng sẽ có cách cứu ngươi cùng tình yêu của ngươi ,chàng trai chuẩn bị đi. Ta sẽ giúp ngươi một chút “

Nói xong, cô đặt tay phải lên đầu hắn truyền lấy một tia thần lực vào trong người hắn, đồng thời cánh tay trái vẽ lên hư không tạo ra một đồ hình kì lạ. Các vết thương đáng sợ trên người hắn đang từ từ lành lại, nhưng không được bao lâu, cánh tay phải của cô rụt lại, thở dài :

“Thời gian đã không còn dài nữa rồi , ta chỉ chữa qua được cho ngươi như vậy thôi, phép dịch chuyển đã hoàn tất, đi đi chàng trai, cầu mong may mắn đến với ngươi “

Vừa dứt lời nàng đẩy nhẹ hắn vào vùng đồ hình, một tia sáng lóe lên, rồi mọi thứ trở lại bình thường. Cả ngọn Ironspike chỉ còn trơ lại mỗi cái quan tài băng, như chứng minh nơi này đã từng có người ở qua.

~~~~~~~~

“Zed,.. Zed… anh có sao không … tỉnh lại đi Zed “ Một giọng nói trong trẻo vang lên, đầy ôn nhu cùng quan tâm .

Hắn choáng váng, đây là đâu? “Zed?” có mấy người dám gọi tên của hắn như vậy chứ. “Ahri?? Ahri… Ahri… “ hắn bật dậy hét to, nhưng vừa mới đứng dậy hắn lại loạng choạng ngã xuống. Trước ngực hắn vẫn còn nguyên chuôi dao đang cắm vào ngực, máu tươi qua vết thương đã vỡ tung chảy ra ồ ạt . Hắn không chịu nổi rên khẽ lên một tiếng. “Ồ khoan , cái cảm giác này… Đau ư? Đã bao lâu rồi ta mới biết cái cảm giác này? Ồ cái thân thể này …”

Hắn từ từ cầm lấy chuôi dao rút ra, rút thật từ từ.” Đúng , là cái cảm giác này “ khi hắn rút ra con dao, một tiếng hét hoảng sợ vang lên rồi cầm chặt lấy tay hắn nói :

‘Không… dừng lại… dừng lại… anh điên rồi sao…”

Hắn quay sang nhìn về phía cô gái , gương mặt thật xinh đẹp, mái tóc đen dài bóng mượt, đôi mắt đỏ hoe nhìn hắn chằm chằm . Cô nhanh chóng đỡ lấy hắn, run giọng nói nhỏ :

“Đ...Đừng như vậy, nếu như không giết được anh, thì em sẽ là người của anh… Đừng như vậy mà Zed, tất cả là do em cả thôi…”

Hắn không thể trả lời, Buồng phổi hắn đã bị đâm thủng, máu tràn cả vào khí quản. Hắn nhắm mắt lại từ trong cơ thể của hắn tỏa ra những ngọn lửa đen kịt thiêu cháy vết thương, khiến nó từ từ hồi phục đến đáng kinh ngạc. Thứ năng lượng hắc ám này đẩy cô lùi ra xa và tự bảo vệ cho hắn. Cho đến khi vết thương chí mạng vừa rồi hoàn toàn biến mất, thì tiếng gọi từ ngay sau lưng đã khiến hắn quay lại.

Shen - trong đầu hắn bỗng gọi lên cái tên này. Một dòng kí ức từ đâu đó như chảy qua trước mắt hắn. Ta… ta đang ở Ionia? Hội KinKou ? Đáng chết, ta đang ở thời đại quái quỷ nào. Ahri… phải rồi Ahri, ta phải đi tìm Ahri. Hắn vội vã quay người định đi nhưng vừa mới đi được hai bước, bóng dáng cô gái bất ngờ lao nhanh đến trước mặt anh cầm lấy tay anh hỏi :

“Zed anh không sao chứ ?”

Cô chạm vào ngực hắn nhưng chỗ vết thương đã lành lại thậm chí không cả có một vết sẹo. Nếu không phải trên áo còn có vết rách thì chẳng ai có thể ngờ chỗ đó từng có một vết thương chí mạng. Hắn nhìn cô rồi nói và cũng chả hiểu sao mà hắn lại quan tâm đến cô gái này :

“Dừng lại đi Akali, tại sao chỉ vì cái lời nói vớ vẩn đó mà cô…”

Không để hắn nói hết, cô nhìn sâu vào mắt hắn trịnh trọng nói :

“Nếu như không giết được anh, thì em sẽ là người của anh , Zed “

Nói xong khuôn mặt cô đỏ bừng, vội vàng cúi đầu. Hắn cảm khái một hơi, chầm chậm nhớ lại những kí ức của thân thể như là trên trời rơi xuống này.

~~~~~~~~~~

Zed từ nhỏ là đứa trẻ mồ côi, anh trôi dạt trong chiếc nôi từ đất liền, và sóng vỗ vào hòn đảo. Thật sự Zed rất có duyên với nơi đây, anh đã sống sót một cách kỳ diệu khi lang thang trên biển. Cái tên Zed cũng có ở trên nôi của anh, các ninja thấy có vật lạ dạt vào đảo, và phát hiện ra anh, họ không nhẫn tâm bỏ mặc đứa trẻ này, liền đem anh cho sư phụ. Ông ta nhìn thấy đứa bé, nở nụ cười thân thiện của mình :

“ Từ bây giờ con sẽ là con của ta, Zed…cái tên thật đẹp”

Vị trưởng lão vui mừng ẵm Zed đưa lên cao, tuổi thơ của cậu lớn lên cùng với Shen. Những điều sư phụ dạy Zed tiếp thu rất nhanh, đến nổi ông ta vui mừng nhưng rất kinh ngạc, cứ như Zed là người biết nó trước cả ông. Vị sư phụ coi Zed như đứa con ruột của mình, nhưng có lẽ đã kết thúc từ đêm hôm ấy, khi mà đang trong thư phòng đọc sách. Điều ông vô tình đọc được là di ngôn của các đời trưởng lão đi trước ông. Ông bán tính bán nghi, kèm theo chút sợ sệt nếu đó là sự thật. Lời di ngôn nói lại :

“Trong trận chiến cuối cùng với loài quái vật, hội kín Kinkou đại diện cho Ionia đã giành thắng lợi vẻ vang. Chúng ta đã hi sinh rất nhiều người trong trận này, trong đó, có một kẻ được mệnh danh là Ninja hoàng hôn đời đầu tiên, là kẻ mạnh nhất bấy giờ. Người này mạnh đến tự sáng tạo ra cấm thuật, thừa sức làm bá chủ của Ionia . Nhưng hắn đã dùng sức mạnh của mình phục vụ loài người trong trận chiến. Vì một lý do nào đó, hắn rời khỏi chiến trường và để lại lời nhắn sẽ trở lại, nhưng sẽ giết sạch tất cả người trong Kinkou. Ninja này mang tên Zed, và vật mà hắn để lại trước khi rời khỏi là cấm thuật của hắn, ẩn chứa trong cái hộp phong ấn…”

Ông ta đọc đến đây, lại suy nghĩ, thật trùng hợp là con của ông cũng là Zed, nhưng bản thân của Zed kia đã ở thời đại trăm năm trước, làm sao có thể sống sót trong hình hại của một đứa trẻ được. Với lại, ông không hề tin vào những chuyện kỳ bí như lời nguyền, luân hồi hay mọi thứ tâm linh khác ở Ionia. Ông chỉ tin vào bản thân và sức mạnh của mình. Ngẫm nghĩ một hồi, ông tiếp tục đọc :

“…và đừng bao giờ tự tiện mở nó ra, bởi vì không ai có khả năng điều khiển sức mạnh này ngoài Zed. Nếu hắn có trở lại, đừng giao cho Zed cái hộp, vì hắn ta có thể hủy diệt cả Ionia bằng thứ sức mạnh này.”

Kết thúc di ngôn ngay tại đó. Và đến lúc này, ông đã cảm nhận được giọt mồ hôi rơi xuống vì sợ hãi. Ông không tin vào những gì mình đọc thấy nhưng nếu suy ngẫm thật kỹ, có chút nghi ngờ về Zed vì anh ta quả thật học rất nhanh những điều mà nhiều ninja khác không làm được. Tối hôm đó, ông vào ngôi đền phong ấn cái hộp, cầm lấy và đem đến phòng của Zed đang ngủ, và không ai phát hiện ra. Nhìn cái hộp trong tay ông rất tầm thường, chỉ như cái hộp làm từ gỗ, không hơn không kém. Đã ở rất gần Zed, ông bước thật nhẹ, và chuyện lạ sảy ra, cái hộp có phản ứng, nó rung lên, tỏa ra thứ bóng tối bên trong. Nghe tiếng động, Zed tỉnh dậy và chẳng thấy ai. Vị sư phụ đã nhanh chóng rời khỏi, trở về ngồi đền và phong ấn cái hộp. Ông hoảng sợ, thật sự câu chuyện kia là thật, và Zed là người của trăm năm trước, hắn quay lại và báo thù tất cả. Không thể nào là được, ông không chấp nhận sự thật này. Nhưng những gì ở trước mắt ông là điều không thay đổi, Zed càng lúc càng thông minh, cậu mạnh hơn mọi người. Và điều đó dẫn đến trong tâm của vị sư phụ luôn văng vẳng ra một thanh âm “giết Zed trước khi hắn trở nên quá mạnh”.Lãnh trọng trách của một người lãnh đạo hội Kinkou, ông nghĩ mình phải làm điều đó trong tâm trí ông luôn văng vẳng quyết định phải giết Zed. Nhưng lương tâm không cho phép ông ấy làm như vậy, bởi vị trưởng lão này đã coi Zed như đứa con trai của mình, không đời nào ngài nhẫn tâm giết lấy nó. Và quyết định đưa ra, ông sẽ làm Zed từ bỏ các nhẫn thuật của mình. Trong các trận tỷ thí với Shen, Zed luôn nhận được kết quả hòa, mặc dù anh luôn thắng thế. Anh rất tức giận những sự thiên vị như thế, và nhận được câu trả lời từ người cha của mình :

“Con không thể bằng Shen được, vì bản thân con không thích hợp là một ninja, hãy từ bỏ ý định của mình đi con trai”

Zed phân trần :

“Nhưng khả năng của con không thua kém bất kỳ ai trong đây, làm thế nào sư phụ lại bảo con không có khả năng, người quá ưu ái cho Shen rồi…”

Ông không trả lời, quay đi, Shen cũng chẳng nói gì, đi đến chỗ Zed vỗ vỗ vai anh , rồi rời khỏi đó. Anh chỉ nói lên thật to để trách lấy ông : “ Tại sao cha không thừa nhận con ?”

Akali cũng có mặt, cô vỗ về Zed :“ Thôi nào, sư phụ chỉ muốn anh giỏi hơn thôi Zed à, cố gắng lên…”

Zed gạt qua một bên : “Em không hiểu được, và cũng không bao giờ. Những thiên tài như em hay Kennen sẽ chẳng bao giờ hiểu được tâm trạng của tôi. Còn bây giờ thì tránh ra, bằng không hãy bước lên tỷ thí với tôi để biết ai là kẻ mạnh thật sự…”

Zed nói rồi, quay lưng bỏ đi, bỏ lại tất cả ở đấy, trở về phòng mình. Anh vẫn còn rất giận vì sư phụ ưu ái Shen hơn mình một cách lộ liễu như vậy. Ông đã nghĩ sai hoàn toàn về Zed. Khả năng anh có được không phải nhờ vào thiên bẩm hay bất kỳ điều gì, đó đều là những gì cần có của một đứa trẻ sinh ra để làm ninja, một thiên tài của sự nỗ lực. Cứ ngồi im trong căn phòng của mình như một gốc đại thụ vững chắc, Zed ngẫm lại tất cả trận đánh của mình, để rồi tiêu hóa tất cả những tinh túy vừa rồi. Zed có thể xem một trận rất nhiều lần, thậm chí như bây giờ, Zed ngồi đến tận tối khuya, và khi mở mắt ra thì mặt trời đã xuống núi từ lâu chỉ đủ để anh nghiền ngẫm kinh nghiệm và kiến thức trải quá. Anh tỉnh dậy, lục đục xuống nhà bếp để tìm lấy ít thức ăn khuya. Nhưng không may là chẳng có gì cả, tiếng động mở cửa bên ngoài, một người đã bước vào :

“Thôi nào, anh đói rồi phải không Zed ?” Là Akali, cô cầm dĩa bánh bao hấp trên tay , Zed thì có vẻ rất muốn ăn, nhưng vẫn cố tỏ ra không quan tâm.

“Em ở đây làm gì ?”

Akali cười mỉm, bước lại gần nói :“Đừng làm bộ như vậy, cả ngày nay sau trận đánh với Shen, anh chẳng rời phòng mình nửa bước, nếu anh đói, có thể dùng ít bánh bao em làm này !”

Zed không nói gì, quay lưng bước đi. Akali ngạc nhiên, chạy theo anh :

“ Thôi nào, anh có ăn không…” Zed vẫn không trả lời, cô cứ vậy đi theo anh, đến ngoài sàn đấu, anh bước lên trên. Akali thấy Zed im lặng mãi, cô cầm dĩa bánh bao, ngồi ở dưới xem Zed làm gì. Và Zed đang tập luyện, anh như mô phỏng lại động tác hồi sáng của mình, từng động tác một, rồi đến cả Shen, Akali càng ngạc khi thấy Zed hành động như vậy với cái trí nhớ kinh người của mình. Cô ở dưới ngắm anh, thế rồi, cô bước lên :

“Có muốn… tập với em không Zed ?”

“ Thế nếu có chuyện gì xảy ra với em thì tôi sẽ không biết đâu đấy nhé !”

73

3

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.