Chương 7 - Quân Khu Số 7
Lăng Hàn xấu hổ cười một tiếng
"Khụ khụ"Lý tướng quân kho khan một tiếng
"Nếu cậu đang đói thì có thể theo tôi về quân khu a,ở đấy có rất nhiều đồ ăn"Lý tướng quân nói
"Thật sao!!"Lăng Hàn hưng phấn
Cái bụng hắn thật là không đáy,ăn cả mảng rừng cũng không no
"Vậy mau đi thôi a,tôi đói lắm rồi!"Lăng Hàn lại nói
Lăng Hàn đứng phắt dậy đi đến một chiếc xe quân dụng ngồi vào,Lý tướng quân và Tiểu Mạc chạy theo sau lên chiếc xe mà Lăng Hàn vừa vào.Chiếc xe khởi động và bắt đầu đi,do là đường rừng núi nên khá xóc đi được một đoạn mới thấy đoạn đường trường.Lăng Hàn nhắm mắt lại khuôn mặt hướng ra cửa sổ hưởng thụ ánh sáng chiếu vào mặt.Ba người ngồi một lúc không nói gì vì sợ ảnh hưởng đến Lăng Hàn.Rồi đột nhiên,Lý tướng quân mở miệng nói:
"Đa ta cậu đã cứu tôi,tôi có thể hỏi danh tính của cậu không"
Lăng Hàn mở mắt ra,đôi mắt như chứa cả vũ trụ nhìn thẳng vào Lý tướng quân rồi mở miệng nói:
"Tại hạ tên Hàn họ Lăng,một công dân bình thường"
Công dân bình thường??Con mẹ nó công dân bình thường như ngươi thì chúng ta là gì??
"Khi nào mới được ăn a"Lăng Hàn lại mở miệng nói
"Khụ khụ cũng gần đến quân khu rồi một lát nữa thôi a"Lý tướng quân đầu đầy hắc tuyến nói
Hai mươi phút sau
Bốn chiếc xe rẽ vào một con đường được ngụy trang,càng ngày càng tiến sâu vào trong con đường đó càng ngày càng xuất hiện nhiều lính bắn tỉa núp trên cây đang theo dõi bốn chiếc xe.Đi khoảng hai dặm nữa thì thấy Quân Khu to khổng lồ.
"Chúng ta đến rồi a,chào mừng đến Quân Khu số 7"Lý tướng quân nói
"Ừm cuối cùng cũng được ăn"Lăng Hàn nói
"..."Lý tướng quân cười khổ
Chiếc xe dừng lại trước một túp lều,Lăng Hàn mở cửa xe đi xuống,Lý tướng quân đi xuống,Tiểu Mạc mang theo một chiếc vali đi xuống theo.Trong lúc đó một binh sĩ chạy ra trước mặt Lý tướng quân ghé vào tay nói:
"Tề lão muốn gặp cậu thanh niên đó"
"Để tôi mang cái vali vào trước đã"Lý tướng quân nói
Bỗng nhiên,giọng Lăng Hàn vang lên:
"Thức ăn ở đâu vậy?"
Mặt hàng này chỉ nghĩ đến thức ăn thôi a,Lý tướng quân nghĩ
Lý tướng quân chỉ vào Tiểu Mạc nói:
"Cậu mau dẫn vị Lăng Hàn đến nhà ăn đi"
Tiểu Mạc vội vàng đưa vali cho Lý tướng quân rồi nói với Lăng Hàn:
"Đi theo ta đến nhà ăn"
"Nhanh nhanh lên"Lăng Hàn thúc giục nói,ta đói lắm rồi nhanh không tao nghẻo tại chỗ bây giờ
Lý tướng quân nhìn hai người đến lúc không còn bóng hình nữa thì quay lại đi về Chính Khu
Đến trước túp lều to nhất Quân Khu số 7,Lý tướng quân đi vào.Mở rèm ra,chit thấy một ông lão mặc quần phục,trên ngực gắn đầy huy chương,trên vai gắn bốn sao,hiển nhiên là Đại Tướng của Hoa Hạ.Người này chình là Tề lão.Lý tướng quân tiến đến đặt chiếc vali này xuống bàn và nói:
"Lần này quả thực may mắn,nếu không có cậu thanh niên kia thì có khi Lý mỗ đây phải chết"
Tề lão nhìn chiếc vali rồi ngẩng mặt nhìn Lý tướng quân:
"Cậu nghĩ chuyện này tôi tin không?"
"Chính mắt tôi đã nhìn thấy cậu ta một mình chấp lũ áo đen kia và lại tôi còn không thấy mặt cậu ta lúc đang di chuyển cứ như biến mất vậy"Lý tướng quân nói
"Được rồi,cứ coi như là thật đi,thế cậu ta đâu"Tề lão nửa tin nửa ngờ nói,đồng thời hai tay mở chiếc vali ra,bên trong chứa hai thỏi kim loại to bằng lòng bàn tay.
Nhìn hai khối kim loại này rất bình thường nhưng xung quanh nó khắc những họa tiết kì lạ.Tề lão thấy thế hai mắt tỏa sáng.Lý tướng quân tò mò nhìn rồi hỏi:
"Tề lão hai khối kim loại này là cái gì?"
"Chuyện này cậu không cần biết,đây là cơ mật quốc gia,chỉ biết là mang hai khối kim loại này về đến đây là lập được công lớn rồi"Tề lão nói
Đóng chiếc vali lại,Tề lão lại ngẩng đầu lên hỏi Lý tướng quân:
"Cậu nói cho tôi truyện tự đầu đến cuối"
Lý tướng quân nghiêm túc lại bắt đầu kể....
Được một lúc bỗng nhiên có một binh sĩ hớt ha hớt hải chạy vào nói:
"Thưa ngài,cậu thanh niên mà Lý tướng quân mang đến ăn hết kho lương thực rồi"
Tề lão,Lý tướng quân biểu hiện như nhìn thấy quỷ,một người ăn hết kho lương thực nuôi mấy trăm người ăn.Không thể a.Tề lão đứng dậy di ra ngoài túp lều nói:
"Đâu,dẫn ta đến chỗ cậu ta"
"Rõ"Người binh sĩ dõng dạc hô
Lý tướng quân,Tề lão đi đến nhà ăn thì thấy Lăng Hàn đang ngồi ăn như chết đói,thức ăn chất thành đống trên bàn nhưng vừa quay ra quay lại,đống đồ ăn biến mất tăm,không còn thấy đâu.Hay người Tề lão và Lý tướng quân nhìn Lăng Hàn như nhìn quỷ.Con mẹ nó có thằng nào ăn như thằng này không,ăn đến gà bay chó sủa không còn một tí nào thừa cả,đến cặn cũng húp sạch.
Tề lão đi đến và ngồi xuống ngay trước mặt Lăng Hàn đúng lúc đó cục xương trên miệng Lăng Hàn bay xuống đất.Lăng Hàn ngẩng lên nhìn:
"Ủa,lão đầu nào đây?"Lăng Hàn tò mò nói
Tiểu Mạc ngồi bên cạnh giật bắn mình lên nhìn Lăng Hàn,vội vàng nói:
"Lăng Hàn đây là đây Đại Tướng Tề Chấn Thiên đấy không được vô lễ"
"Không sao không sao"Tề lão xua tay nói,Lý tướng quân đứng bên cạnh thì tràn đầy mồ hôi nhìn Lăng Hàn.Trâu bò nha
"Thế lão tìm tôi làm gì?"Lăng Hàn hỏi.Tiểu Mạc ở bên lại giật bắn mình nhìn Lăng Hàn
"Nghe nói cậu đánh bại một lũ áo đen a,không biết cậu dùng phương pháp gì"Tề lão hỏi
Lăng Hàn thản nhiên nói:"Ta chỉ lên gối một phát đã bay đầu hai thằng,đấm mấy phát chết cả lũ,quá yếu"
Tề lão cười khổ.Ngươi là dạng quái vật gì vậy,bọn chúng có gan cướp đồ của quân đội thì làm gì phải bọn tép riu đầu đường xó chợ
"Cảm ơn cậu đã cứu Lý tướng quân,không biết lão già này có thể làm gì cho cậu?"Tề lão hỏi
"Ta muốn một thứ a"Lăng Hàn nói
"Thứ gì?"Tề lão lại hỏi
"Ta muốn hai thỏi kim loại trong chiếc vali đó"Lăng Hàn nhìn chằm chằm vào Tề lão nói
Đột nhiên,Lý tướng quân rút súng ra,Tiểu Mạc nhanh chân đứng lên rút súng ra ngắm vào đầu Lăng Hàn
Lý tướng quân hét to:
"Nói,ngươi là ai?"
Đây không phải cơ mật quốc gia sao?Tự nhiên một người ngoài biết được là như thế nào !!
101
5
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
