ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 16 - Hiệp 2

Tần Vũ trong lúc này đang trong phòng ngủ, hắn tinh tế cảm nhận từng nét biến hóa trên gương mặt của cô.

Đạt tới cảnh giới này, thần thức của hắn đủ bao trùm cả một phiến tinh không, từng ngọn cỏ hay ngọn gió nào cũng không qua mắt được hắn.

Tần Vũ cảm thấy nét tinh nghịch của Trần Thanh Thanh khá thú vị, cậu nhỏ bên dưới cũng ngóc đầu lên lần nữa.

Hắn thầm nghĩ hôm nay mình đã tiêu tốn nhiều thời gian ở đây, sự tình Tiên Vực cần phải quan tâm một chút, âm thầm quyết định bản thân phải mau chóng trở về Tiên Vực.

Từ khi hắn bế quan đến khi xuất quan là 200 năm, nguyên nhân chủ yếu là hắn cảm thấy quá nhàm chán.

Đúng vậy, nhàm chán.

Từ khi đột phá đến Tiên Vương hắn đã vô địch trên Tiên Vực, được người người tán dương là Chí Tôn.

Nhưng hắn mơ hồ cảm nhận được bản thân đã phạm vào một số cố kỵ của Thiên Đạo, dù không rõ ràng lắm nhưng hắn vẫn bế tử quan đột phá một mạch đến Tiên Đế đỉnh phong.

Tiên Đế là tồn tại đỉnh phong, không bị tác động bởi thiên ý, hắn muốn làm gì cũng không bị quản thúc như cảnh giới Tiên Vương.

Tiên Vương có thể bị thiên ý tác động, trong lúc mơ mơ hồ hồ sẽ tự động làm theo thiên ý một cách vô thức.

Tiên Đế thì khác, cường giả cảnh giới này trừ khi chém giết Tiên Vương mới dính phải nhân quả.

Tuy nhiên nhân quả khi cảnh giới chưa đến Tiên Đế vẫn còn lưu lại.

Hoá giải nhân quả hoặc tự chém nhân quả, 2 biện pháp này đều dùng rất tốt nhưng Tần Vũ lựa chọn cái trước.

Đó là lý do hắn muốn đột phá Tiên Đế.

Mệnh của hắn phải do hắn nắm giữ trong tay, những Tiên Vương khác nếu dám động tới hắn, hắn sẵn sàng bất chấp nhân quả cũng phải chém sạch giết tuyệt.

Tiên Vực trải qua 200 năm có biến hoá gì đều nằm trong bàn tay hắn nên hắn không lo lắm.

Tiên Vực chia làm Trung Vực, Bắc Vực, Nam Vực, Tây Vực, Đông Vực.

Lấy Trung Vực làm trung tâm, cường giả, tông môn, tiên nhân mạnh nhất đều tập trung tại đây.

Mỗi Vực có một nền văn hoá, tinh túy tu đạo riêng, tập tính phong tục cũng khác nhau.

Nhưng 5 vực đều có một điểm chung là chịu sự khống chế của Thiên Đình.

Đứng đầu Thiên Đình là Thiên m Tiên Vương, nàng chuyên tu m Đạo, tinh thông đến mức có thể chấn động cửu thiên, lay động tinh thần ngàn vạn tiên nhân.

Nhưng điều quan trong nhất- nàng là người của hắn.

Nói đúng hơn là nữ nô của hắn.

Không ai ngờ rằng 300 năm trước Thiên Đình chi chủ chỉ là một cô gái nhỏ bé, vừa sinh ra đã bị gia tộc vứt bỏ.

Cha mẹ nàng đều chết khi chiến đấu với yêu tộc, gia tộc quyết định trục xuất nàng, bỏ mặc nàng tự sinh tự diệt, khi đó nàng mới 12 tuổi.

Cô gái nhỏ bé đó tuyệt vọng đến mức tự vẫn, may mắn là Tần Vũ vào thời điểm đó là tiên nhân Kim Tiên cảnh, hắn kịp thời phát hiện nên cứu sống cô bé.

Cũng không phải hắn có lòng tốt gì, Tiên Vực cực kỳ rộng lớn, 3000 Vương thổ, mỗi nơi như vậy có hàng tỷ tỷ nhân khẩu, mỗi ngày có vài trăm tỷ người chết cũng bình thường.

Hắn coi trọng là gương mặt xinh đẹp của nàng, lòng dũng cảm khi dám tự kết liễu mình.

Phải biết ba mẹ cô bé dù sao cũng là tiên nhân Chân Tiên, gia sản để lại không nhiều nhưng nó là một gia tài với tu sĩ.

Tiên Vực cũng không phải người người đều là tiên nhân, tu sĩ từ Luyện Khí kỳ đến Độ Kiếp kỳ nhiều không kể hết, một số gia nô trong gia tộc đã sớm để ý đến của cải ba mẹ cô bé để lại, chỉ chờ thời cơ thích hợp là lập tức lao vào chia chác số tài sản đó.

Tần Vũ sau khi cứu sống đã quyết định để cô bé đi theo hắn, hắn đặt tên cô bé là Tần Thiên Thiên, sau này khi cô bé thành danh mới lấy biệt hiệu Thiên m.

Thiên m lấy từ tên cô bé là Tần Thiên Thiên và tu m Đạo.

Cô bé đó hiện giờ đã trưởng thành, tuy nhiên cô vẫn nguyện phục tùng hắn.

Do từ nhỏ Tần Thiên Thiên đã đi theo Tần Vũ nên trên người cô có mấy nốt ruồi, món ăn sở thích là gì hắn đều rõ như lòng bàn tay.

Tần Thiên Thiên có khuôn mặt hơi non nớt, bộ ngực khủng vượt xa Trần Thanh Thanh, hắn đánh giá hơn D cup một chút.

Đặc biệt là tiểu huyệt nhạy cảm của cô, mỗi lần đút vào là lại co giật như có hàng vạn xúc tu cuốn lấy côn thịt của hắn.

Tần Vũ đang hồi tưởng thì Trần Thanh Thanh đã tiến vào.

Bước chân cô hơi run run, có lẽ do vừa mất thứ quý giá đó nên cơ thể còn chưa thích ứng.

Gương mặt cô còn hơi ửng hồng như vừa tỉnh giấc, thanh xuân động lòng người, cô khẽ vươn tay vuốt tóc, động tác mềm mại cảnh đẹp ý vui.

Tất nhiên một màn này là cho hắn xem.

"Cạch, cạch, cạch". Tiếng giày cao gót va chạm với sàn nhà.

Trần Thanh Thanh khẽ mỉm cười, cô đặt hai tay trước bụng, tư thế lịch sự mà trang nghiêm, gương mặt còn mang hơi thở tuổi học trò, lại thêm bộ trang phục công sở quyến rũ kia khiến máu huyết của bất cứ ai cũng sôi trào.

Tần Vũ cười cười, hắn tiến tới, đến gần cô, vươn lưỡi khẽ liếm vành tai mỏng manh đó.

"Ưm…". Cảm nhận hơi thở của nam nhân, huyết khí phương cương của Tần Vũ thổi phà vào tai cô khiến từ mặt cô đến vùng cổ đều ửng đỏ, hai mắt cô mê ly tận hưởng khoảnh khắc này.

Đầu lưỡi của hắn như con rắn trơn trượt, khi thì liếm láp bên ngoài tai cô, khi thì mạnh mẽ xông vào liếm sạch sẽ, khi thì lại hôn nhẹ vào cổ cô.

Tay phải hắn cũng không yên phận, Tần Vũ vươn tay nhẹ xoa bóp lớp áo khoác bên ngoài, rất nhanh hai bầu vú cô đều bị hắn xoa nặn một lượt.

Tay còn lại thì chăm sóc phần mông Trần Thanh Thanh, xoa nắn đủ hình dạng.

Côn thịt hắn cọ xát phần ngoài lớp váy, dù cách một lớp vải dày nhưng cô vẫn cảm nhận được thứ cương cứng đó đang lăm le bên ngoài, chờ đợi "ăn thịt" cô.

284

5

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.