Chương 13 - Ảo Ảnh Vỡ Tan
“TẠI SAO MÀY CỨ NÓI CHUYỆN MỘT MÌNH VẬY!!! TẠI SAO CON TAO LẠI KHÔNG ĐƯỢC BÌNH THƯỜNG VẬY…TRỜI ƠI!!”
Những giọt nước mặt tuôn ra cùng những lời cay độc của người phụ nữ, phần mặt trên của cô ta trong mờ mờ và không rõ ràng, chỉ có khuôn miệng mấp máy những từ ngữ ác độc và đáng sợ từ mụ ta vào đứa trẻ đứng cạnh.
Nó co ro, cầm lấy chú gấu bông yêu thích trên tay, chỉ nhẫn nhịn và nghe những lời chửi rủa của người đàn bà trước mặt…
….….
“Sẽ chẳng bao giờ mày có thể như em trai mày. Mày mãi chỉ là một thành nhóc rác rưởi, MÀY. SẼ. KHÔNG. BAO. GIỜ”
………
Trở lại về trận chiến, Luise vẫn cố gắng suy nghĩ cách để chiến đấu với Kẻ Nắm Giữ Ảo Ảnh, cô ấy hoàn toàn mất đi lợi thế về khả năng đầu ra niệm lực của mình. Cô suy nghĩ về chiến lược của mình ngay bây giờ.
“Satou thì đang mắc kẹt bởi năng lực của hắn, còn tên soát vé…Niệm lực của hắn quá yếu so với tên này…Nếu được, thì có lẽ mình và hắn ta sẽ cầm chân cho tới khi tiếp viện tới…”
Bỗng một ý nghĩ chạy vụt qua tâm trí của Luise, đôi mắt cô sáng lên như thể cô đã nhận ra điều gì đó vô cùng quan trọng mà bản thân đã quên mất
“Chết tiệt…Nếu chuyện này là đúng, thì chắc chắn ta sẽ lý giải được vì sao Satou đang chiến đấu bỗng bất động và sợi dây ấy lại xuất hiện trong hư không…”
Cô cho tay vào túi, tìm kiếm thứ gì đó, và rồi suy nghĩ của Luise loé lên. Đó là chiếc nút, thứ mà cô đã nhấn từ đầu trận chiến, ngay khi cô nhận ra bản thân cô bị mất niệm lực…Nhưng giờ đây, chiếc nút vẫn ở trạng thái chưa được bấm.
“Hừ…Vậy là đã rõ”
Giơ đôi tay mình lên trên bầu trời, Luise nhắm chặt đôi mắt của mình, cảm nhận toàn bộ niệm lực chung quanh, trong tâm thức đen tối ấy, cô nàng nhận ra một nguồn niệm lực vô cùng lớn đang bao bọc lấy toàn bộ nơi nay.
Mở đôi mắt của mình, bất thình lình những sợi dây vàng đang bao vây bản thân Luise khiến cô nàng lùi ra xa.
“Đây là cách thức lãnh địa này hoạt động sao? Miễn vẫn trong phạm vi lãnh địa, bản thân sẽ bị những sợi dây đó khống chế, vậy ra từ đầu tới giờ, chúng ta vẫn đang trong lãnh địa của tên Nắm Giữ này”
Cô bật nhảy lên bầu trời, đứng giữa không trung, nhìn xuống dưới, cô thấy rõ cả Yuki lẫn tên bán vé đều đã bị những sợi dây ấy khống chế.
Không còn thời gian để suy nghĩ, đôi tay cô nắm chặt vào nhau, sau đó tách ra và vỡ mạnh vào hai bên không gian.
[Song Thủ Phá Thiên]
Vết nứt lộ ra, Luise lại xoay vòng, rồi tung thêm một cú [Song Thủ Phá Thiên] khiến vết nứt ngày càng lan rộng.
Không để cô ả liên tục hoàng hành, Kẻ Nắm Giữ Ảo Ảnh tạo ra các phân thân của hắn, lao nhanh về phía Luise.
[Bạt Thủ]
Luise vụt tay tấn công thẳng vào phần cổ của từng tên, vung đôi chân đá vào phần ngực của chúng.
[Huyễn Ảnh Cầu]
Tên Ảo Ảnh xoa xoa rồi tạo ra một nguồn năng lượng hỗn hợp của màu tím và xanh biển, các biến thân của hắn cũng làm tương tự.
Luise nhanh chóng lùi về sau, hai tay nắm chặt không gian và kéo ra, làm đảo ngược đòn tấn công của bọn chúng sang hướng khác. Các quả cầu nhanh chóng phát nổ khi chạm vào vật xung quanh.
Cô nhanh chóng bước qua từng tên một, rồi lại dùng những món cước của mình khiến chúng văng ra xa. Chỉ trong vài đường múa, cô nhanh chóng khiến bọn phân thân biến mất, không chần chừ Luise lại chuẩn bị dùng [Song Thủ Phá Thiên] để hoàn toàn phá huỷ vùng không gian kín do tên Nắm Giữ này tạo nên.
Tên kia không hề dễ dàng làm ngơ được, Hắn đưa tay về phía Luise
[Mâu Huyễn]
Một cây thương nhanh chóng được tạo ra từ tâm trí hỗn loạn của Kẻ Nắm Giữ Ảo Ảnh, ngay tích tắc, cây thương được ném mạnh về phía Luise.
Trước tốc độ vượt xa cả âm thanh, Luise chỉ kịp đảo ngược đòn đánh khiến cây thương lệch khỏi điểm chí tử, hậu quả là Luise bị cây thương ấy đâm xuyên phần bụng trái.
Máu từ vết thương chảy dài xuống, nhỏ từng giọt, do đã dùng kha khá Niệm Lực trước đó nên cô không thể hoàn toàn tự trị thương cho bản thân được.
Nhưng cô không nao núng, một lần nữa, hai đôi tay lại vào vị trí, nở nụ cười trên môi cùng đôi mắt của một con thú.
[Song Thủ Phá Thiên! Xuất Lực Tối Đa!!]
Dùng toàn bộ Niệm Lực đang còn tồn đọng, cô dồn mọi thứ để phá vỡ cả không gian do Ảo Ảnh dựng nên, chỉ trong tích tắc bức màn của không gian bị vỡ tan, từng tia trăng xuyên qua, những ngôi sao đầu tiên dần xuất hiện. “Đêm nay là một đêm trăng rằm và đầy sao”, Luise cất tiếng nói.
Những sợi chỉ vàng tan vào hư vô, đôi mắt của Yuki cũng bớt đi trắng xoá. Cô ngẩn người nhìn xung quanh cuộc chiến và dừng lại ở Luise - người vừa đáp xuống đất với vết thương ở phần bụng đang rỉ máu.
“Ôi trời, Luise, cô…cô bị sao vậy?”
Yuki vội vàng lao tới chỗ của cô ấy, nhìn qua vết thương bị hở 1 lỗ lớn, cô đau xót nhìn Luise, nhưng nàng ta nhanh chóng nắm chặt tay của Yuki.
“Ngay lúc này, hãy nhân lúc tên kia đang bị suy yếu qua Lãnh Địa của hắn bị phá vỡ…Kết hợp với tên soát vé ấy mà giết hắn!!”
Luise nhìn cô với ánh mắt quyết tâm, bởi cô tin rằng cô bé trước mặt sẽ đạt được điều mà cô mong muốn
Yuki rõ ràng bất ngờ, bởi vì cả 2 chỉ mới gặp nhau chưa quá 3 ngày, nhưng Luise lại hoàn toàn tin tưởng mình, nhưng cô hiểu rõ, bản thân sẽ không để ai phải chết, bởi vì cô chính là người có khả năng hạ được tên kia cao nhất.
Nghĩ rồi, Yuki đứng dậy, tay cầm cây cung đã vào sẵn tên, nhìn vào đống linh lực trước mặt, cô thầm dặn dò bản thân phải thật cẩn thận.
“Này! Anh còn sống không đấy?”
Yuki hét lớn về phía chỗ soát vé đã bị phá tung, trong đống đổ nát, người soát vé tàu vẫn bước ra, anh ta nói
“Giải quyết thứ này nhanh đi, tôi muốn quay lại công việc của mình”
Anh ta bắt đầu thay đổi hình dạng của mình, người soát vé bỗng diện cho mình một bộ đồ mới, có lẽ là một bộ đồ của Trung Cổ, trong như bộ đồ của một tên quan lại thời xưa.
Những tấm bùa bay xung quanh anh ta, đủ mọi màu sắc và đặc trưng là vàng, đỏ, xanh, tím, xanh lá. Trước khi cả hai kịp điều gì đó, tên Ảo Ảnh đã bất ngờ vồ tới trước mặt Yuki, khiến cô bất ngờ. Đôi tay hắn rực sáng như thể chuẩn bị ra đòn để triệt hạ cô ấy.
“Còn ta ở đây, đừng hòng ai dám đụng vào cô bé ấy!”
Chiếc bùa màu xanh biển được tung ra, một tảng băng chứa đầy Niệm Lực khoá chặt tên Kẻ Nắm Giữ.
Nhảy bật ra đằng sau, cô giương cung, toang bắt hạ tên Ảo Ảnh. Nhưng chỉ trong thời gian ngắn, hắn lại triệu hồi ra thêm bản sao, những bản sao với sức mạnh tương đương với bản gốc.
Cả đám ồ ạt tấn công về phía của Yuki, khiến cô bắt buộc phải loại trừ chúng. Những mũi tên gần như chính xác bắn trúng vào phần Niệm Lực nhỏ của các bản thể khiến chúng vỡ tan ngay lập tức. Người soát vé cùng dùng các lá bùa màu đỏ - có khả năng phát nổ, cùng lá bùa màu xanh biển để ngăn cản chúng lại gần bản thân và Luise đang bị trọng thương.
Ảo Ảnh dường như đang vô cùng tức giận, hắn chuyển dạng, phá vỡ đi lớp băng, hắn vươn mình nhìn ánh trăng rồi hét toáng lên.
“AGHHH-!!!”
Tiếng gầm như một con thú hoang đau đớn và đói khát, Hắn đã không còn dùng cơ thể giả ấy nữa mà bùng nổ chúng ra khắp xung quanh, với việc Niệm Lực bị bùng nổ như thế đồng nghĩa hắn đã dùng toàn bộ sức mạnh.
[Hỗn Mang Cuồng Hống]
Một tia sáng lấp loé trên bầu trời rồi bắn thẳng về phía cả 3 đang đứng, Yuki cố gắng tránh né bằng cách di chuyển ra khỏi tia sáng ấy, còn người soát vé, anh kết hợp ba lá bùa Xanh lá - Vàng - Tím để tạo ra lớp lá chắn che cho cả anh và Luise đang trọng thương.
Bước qua từng cành cây, Yuki leo lên đỉnh của chúng rồi nhảy vụt qua, áp sát về phía của Ảo Ảnh.
Kẻ Nắm Giữ vẫn đang mất kiểm soát, hắn đập mạnh tay xuống mặt đất, tạo ra rung chấn khiến Yuki mất thăng bằng, ngay khoảng khắc đó, một tia sáng lại loé lên, đòn [Hỗn Mang Cuồng Hống] lại được sử dụng khiến Yuki phải nhanh chóng né một cách khó khăn.
Trước mặt cô chỉ là một mảng Niệm Lực bất định và hỗn loạn, màu sắc nó thật đen tối và u ám, Yuki đứng dậy, tiếp tục tiến về phía trước.
Khi Yuki chuẩn bị tiến lên một lần nữa, cô nghe tiếng gọi thì thầm
“Mẹ ơi…”
Tiếng gì vậy? Cô nàng tự vấn, nhưng nhanh chóng gạt sang một bên, Yuki lại tiếng về phía trước.
Phía của người soát vé, anh dường như dùng lá bùa màu xanh lá để hồi phục cho Luise, cô nàng thì thầm vào tai của anh, rồi cả hai cùng nhau gật đầu một cách hiểu ý.
Cô nàng Yuki vẫn tiếp tục tiến lên, bỗng cô thấy một khoảng không gian bị bóp méo, dù nhỏ, nhưng cô biết, đó là lợi thế của mình.
Nhảy vụt lên không trung, vươn mình trong màn đêm cùng ánh trăng toả, Yuki lại một lần nữa giương cung. Ngay khi thấy cô nàng, tên Ảo Ảnh lại gầm lên, hắn tạo ra một quả cầu, rồi bắn thẳng về phía cô.
Đạp vào vùng không gian bị bóp méo, Yuki nhẹ nhàng né khỏi quả cầu ấy, cô bước qua từng vùng không gian bị bóp méo, nhảy lên và chạy vụt về phía trước như một quả tên lửa. Đôi mắt nhiệt huyết ấy, cùng cây cung ấy, chỉ trong chốc lát. Yuki đã ở nơi có Niệm Lực ổn định nhất, nơi ấy nằm chính giữa, có thể nói, đó là trái tim của Kẻ Nắm Giữ Ảo Ảnh.
Tên Ảo Ảnh muốn ngăn cản Yuki nhưng bị những tấm bùa màu xanh biển chặn lại, cùng một loạt bùa đỏ nổ xung quanh. Cây cung của Yuki giờ đây đã được những lá bùa màu tím vây lấy, lá bùa này sẽ giúp cây cung của cô có một nguồn niệm lực và khả năng xuyên phá mạnh hơn.
“Tạm biệt nhé, Ảo Ảnh”
Mũi tên được bắn ra, những lá bùa tím đã giúp mũi tên ấy xuyên qua cả phần Niệm Lực Hỗn Độn mà tiến vào bên trong. Phá tan đi thứ ẩn giấu bên trong.
“CHIẾN THẮNG RỒI!!!”
Tiếng cười rạng rỡ của Yuki cất vang trong màn đêm, mọi thứ có lẽ đã kết thúc…
1
0
1 tuần trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
