ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 3 - Súc Sinh Ta Cho Ngươi Nếm Mùi Lựu Đạn Là Gì.

Sau khi bước vào trong ảo cảnh Nanh Sói, liền giơ cao thiết bị trong tay lên trời ( Chiu ) một nguồn sáng xanh từ trong chiếc máy đó bắn ra bao phủ cả ảo cảnh rồi từ từ xuyên qua các kiến trúc và biến mất :

" Chủ nhân, đã hoàn tất mô phỏng khu vực và quét khu vực thành công. " Nanh Sói nhìn lại mô hình rồi gật đầu, nhưng tự nhiên trên mô hình xuất hiện xuất hiện các chấm đỏ và nơi cậu đứng là chấm xanh vậy có thể mọi người đã tiến vào ảo cảnh này rồi. Giờ có mô hình trong tay thì mọi thứ đã được Nanh Sói là người nắm được tình hình và có thể đi cướp lệnh bài dễ dàng hơn.

Nhưng mọi chuyện làm sao có thể dễ như vậy được. Từ từ tay Nanh Sói kết ấn và từng cánh Đào xuất hiện bai bọc lấy thân thể của Nanh Sói :

" Đi " ( Vù ) Một cơn gió từ đâu xuất hiện thổi bay tất cả cánh Đào bay đi, rải rác khắp cả ảo cảnh và rơi lả tả khắp nơi rồi từ từ biến mất khi chạm đến con người. Nhưng những người trong ảo cảnh không hề biết cánh Đào từ đâu :

" Đông Hoàng tỉ đẹp quá. " Đông Hoàng gật đầu tay sờ nhẹ vào cánh thì nó liền biến mất điều không thể làm cho Đông Hoàng nhớ về vài thứ, nhưng cô cũng mặc kệ chắc là do Thánh Hỏa Lão Tổ làm để khích lệ mọi người. Như theo diễn biến thì Lang Nha sẽ đi với Trương Minh, nhưng Lang Nha cảm giác nhưng cánh Đàonày có gì đó rất kỳ bí không hề hiểu được rồi nhìn sang Trương Lăng :

" Trương Lăng tôi cảm thấy những cánh Đào này có gì đó rất thần bí nhưng không hề phát hiện được, huynh xem có cách nào phát hiện ra được không ? " Nhưng lúc này quay sang bên phía thì thấy Trương Lăng đang chạm với cánh Đào liền rút ra thanh đao trên lưng ( Sẹt ) cánh Đào bị chia làm hai nữa, lúc này Trương Lăng giật mình nhìn về phía của Lang Nha thì cũng cảm thấy có gì đó không đúng liền rút cây dù Yên Vân ra nhưng không kịp có một cánh Đào rơi vào trong áo của Trương Lăng và nhập vào trong người cậu ( Phụp ) khi cây dù được mở ra thì toàn bộ những cánh Đào rơi liền bị bật ra khỏi vị trí của cây dù làm cho cả hai mới giật mình, đúng là cánh Đào có vấn đề. Cả hai nhìn nhau nhưng lúc này Lang Nha mới chạy lại bên cây dù mà tránh cánh Đào.


Còn quay lại bên phía Nanh Sói đã dừng phát tán cánh Đào, và bắt đầu di chuyển nhưng mới đi được một lúc thì Nanh Sói liền đứng lại. Lúc này trên hệ thống xuất hiện ba chấm đỏ, hệ thống lên tiếng :

" Chủ nhân phía trước xuất hiện ba địch nhân. " Nanh Sói gật đầu và cứ thế đi lên, bọn người kia tưởng sẽ câu được mồi nên ai cũng trong lòng cũng chuẩn bị tấn cống ( Con mồi của chúng ta đã tới chuẩn bị đi săn ) nhưng bọn họ không biết con mồi hôm nay sẽ là bọn họ đi tới giữa trung tâm của ba người. Nanh Sói nhẹ nhàng, dừng lại và cả từng cánh Đào cũng bao phủ Nanh Sói rồi từ từ bóng hình Nanh Sói biến mất cả một tràng bị ba người kia nhìn thấy há hốc mồm con mồi sắp đến miệng sao tự nhiên lại biến mất được. Họ liền chạy ra chỗ của Nanh Sói biến mất, nhưng một điều kỳ lạ xuất hiện từng cánh Đào bao phủ bầu trời phía trên đầu họ :

" A A A A A................ " Từng tiếng la thất thanh vang lên, cả khung cảnh chỉ thấy Nanh Sói đang đứng đó còn những người kia đang nằm trên đất thân thể bị vô số vết thương chi chít, bên cạnh đó cánh Đào rơi xuống trên thân thể họ. Nanh Sói cười nhẹ :

" Chúc các ngươi có một giấc mơ đẹp. " Cánh Đào bay đi theo gió hình bóng đó cũng biến mất kể cả ba tấm lệnh bài đó. Lúc này từ xa có một nhóm người chạy tới đẫn đầu là trên Đại Sư Huynh của Ngũ Nhạc Tiên Minh còn đằng sau có Đông Hoàng và các sư huynh đệ khác. Từ một ngã rẽ khác Trương Lăng và Lang Nha cũng chạy tới nhưng tới nơi bọn họ hơi là bất ngờ. Toàn bộ ba người đang nằm dưới đất đang xuất hiện cảm giác thống khổ và thân thể đầy vết thương, điều này đã đập vào mặt mọi người trong bất ngờ. Nhưng tên Đại Sư Huynh đi lên bắt mạch cho ba người mà lắc đầu rồi nhặt thứ gì đó bên cạnh rồi đi về chỗ cũ, còn Trương Lăng đi tới dò xét người họ rồi cũng đi lại nhìn nhóm người rồi nói :

" Ta mới dò sét người họ đã mất hết lệnh bài, vậy tôi nghĩ là hộ đã đánh nhau vì lệnh bài và người chiến thắng đã đi mất còn về vì sao những người này đang thống khổ thì hỏi vị sư huynh này. " Trương Lăng liền nhìn về phái Đại Sư Huynh, thì sư huynh mở ra trong tay thứ vừa nhặt được ra ai cũng nhìn ( là một cánh Đào ) :

" Theo như huynh biết thì bọn họ bị đả thương bởi cánh Đào này không chỉ một mà là nhiều cánh Đào mới ra được nhiều vết thương sắc như vậy. " Ai cũng gật đầu nhưng lúc này Lang Nha liền lên tiếng :

" Cánh Đào cũng đả thương được người khác à, đệ chỉ nhìn thấy lá đả thương được bởi vị sư phụ đệ đã từng làm với lại cánh Đào rắt mỏng nữa. " Ai cũng ngớ người trước câu trả lời đó, nhưng Trương Lăng đi tới liền giải thích :

" Chỉ cần người sử dụng cánh Đào này sử dụng nó thành thục đến nỗi cắt nổi đá thì không gì là không thể. " Lang Nha hiểu ra nhưng còn một vấn đề nữa :

" Vậy bọn họ thống khổ vì cánh Đào này đúng không ? " Câu nói này của Lang Nha như đánh thức mọi người liền về Lang Nha rồi hiểu ra mọi thứ. Nhưng lúc này Trương Lăng cùng Đông Hoàng nhìn nhau chỉ có một người sử dụng được Đào để tấn công nhưng rõ ràng hắn ta đã hứa là ở trong ngôi miếu đó để lẩn tránh thế gian rồi mà, chẳng lẽ hắn ta thất hứa đã rời khỏi ra ngoài phá hoại nhân gian đang nghĩ dở chừng thì sứ muội của Đông Hoàng liền nói lên :

" Chẳng lễ tên Yêu Đào đó chưa chết hả sư tỉ ? " Câu nói này bất giác tất cả ánh mắt nhìn về phía của Đông Hoàng, cô định nói cái gì đó thì có một đám người chạy đến mà nhìn về bọn họ hét lên :

" Mau chuẩn bị, Hung Thú đến.... " Vừa nói xong Hung Thú bay đến thật, ( Gào Gào ) tiếng gầm của nó làm cả không gian rung động "

" Mọi người tấn công " Tấn Công " "Nhiều tia sét đánh thẳng vào hung thú, ( Gào ) bước chân của hung thú bị lui lại, nhưng nó lấy được bình tĩnh vẫn tiếp tục tấn công ( Gào ), hai cánh tay của nó một tay cầm trùy một tay cầm kiếm vẫn xông tới :

" Mọi người cẩn thận đây là Hung Thú Cùng Kỳ . " Sau đó thủ thế :

" Ngăn nó lại, mấy người mau khiêng ba bọn họ ra khỏi đây mau lên. " Trương Lăng và Lang Nha gật đầu cùng một người nữa tiến lên cõng ba người kia chạy khỏi, những người còn lại bắt đầu tấn công Hung Thú nhưng mọi thứ không hề xi nhê với Hung Thú, thấy không ổn họ liền chạy thoát thân.

" Mọi ngươi mau tản ra tránh sự truy sát của Hung Thú " Mỗi người chia ra một hướng lúc này Trương Lăng, Lang Nha và Đông Hoàng đang chạy ( Rầm ) Hung thú nhảy ra làm cả ba người ngã xuống, Hung thú liền tấn công ( Gào ) một con Băng Long xuất hiện đã đánh lui hung thú làm cho nó bị cản trở bước đi. Thấy vậy cả ba người liền đỡ lấy nhau mà chạy, Hung thú tức giận liền ném thanh đao của nó đi tuy không trúng ai nhưng làm bay sạp đồ bên đường đổ lên người Đông Hoàng, Đông Hoàng liền bị đập trúng đầu mà ngất đi mọi người thấy vậy liền đứng lại :

" Sư tỉ ( Sư muội )..... " Từng tràng dài, bên kia thấy vậy Nanh Sói cũng không ngồi yên được liền bay ra ( Vù ), Hung Thú cũng chạy đến rút thanh đao ra giơ lên cao ( Gàooooooo......... ) mọi người ai cũng lo sợ Đại Sư Huynh thấy vậy định vận công thì bất giác xuất hiện bóng người, xuất hiện ở dưới Hung Thú ( Keng............ ) vì đỡ một đao này Nanh Sói khụy cả hai chân xuống dưới nền làm cả nền đất nứt thành một đường. Kể cả Ngũ Nhạc Tiên Minh và cả những người của U Linh Dị Hương cũng giật mình trước hành động này của Nanh Sói do chấn động mạnh nên Đông Hoàng tỉnh lại thì thấy có người đang đỡ đao cho mình, lòng Đông Hoàng có chút rung động nhưng cái mặt nạ chịu áp lực không nổi nên từ từ nứt ra rồi vỡ xuống ( Tạch ) khuôn mặt hiện ra không ai khác là Nanh Sói. Điều này đã làm cho Đông Hoàng giật mình :

" Nanh Sói " Vừa mới nói xong thì ( Phụt ) một làn máu phun ra trên người của Đông Hoàng, làm cho cô ấy chết lặng, lúc này trong đầu của Nanh Sói hệ thống hiện lên :

" Thông báo chủ nhân bị thương tích quá 70%, cần điều trị gấp. " Nhưng Nanh Sói không nghe lấy trong hệ thống ra một quả lựu đạn, nhìn con Hung Thú :

" Súc sinh ta sẽ cho ngươi nếm mùi của lựu đạn là gì. " Nói xong Nanh Sói ( cạch ) rút chốt tay nắm chặt trái lựu đạn :

" Ăn nó đi súc sinh. " ( Vù ) Trái lựu đạn được ném đi và ( Bùm ) một vụ nổ lớn xảy ra khiến cả không gian hơi chấn động mọi người ai cũng giật mình kể cả tiên và ma, khi khói ta đi ( Rầm ) con Hung Thú ngã xuống với thân thể không có đầu là cho ai cũng kinh hãi với sức phá hủy như thế. Còn Nanh Sói cũng khụy trên người của Đông Hoàng, làm cho cô bất giác sợ hãi :

" Nanh Sói huynh mau tỉnh dậy đi, Nanh Sói...... " Lúc này mọi người mới chạy tới, thấy cảnh này cũng không có cách những người khác nhìn Hung Thú nhưng họ càng khiếp sợ hơn Hung Thú đang tự mọc lại cái đầu mới liền hét lên :

" Mọi người mau chạy Hung Thú đang tự mọc lại đầu mới " Điều này ai cũng bất giác hiểu ra là sự tình gì, liền nhìn về phía của Đông Hoàng :

" Mau chạy thôi Đông Hoàng. " Nhưng cô ấy vẫn cố gọi Nanh Sói, vì cô sợ mất Nanh Sói thật sự sợ mất ai đó. Giờ không biết khuyên cản sao Trương Lăng liền nhìn về phía của Lang Nha cả hai gật đầu đưa hai người trên lưng họ cho người khác rồi đi lại chỗ của Đông Hoàng, thấy như vậy tên Đại Sư Huynh liền cùng hợp tác đi tới giữ lấy Đông Hoàng thấy Đông Hoàng bị giữ lại cả hai người mới bắt đầu đỡ Nanh Sói chạy vào trong. Đông Hoàng hiểu ra cũng không làm càn nữa. Cả bọn vừa chạy xong thì Hung Thú mọc thành công đầu mới ( Gào..... ) và bắt đầu tấn công nơi chú ẩn của mọi người.


Truyện này mình viết thử thôi nếu ai muốn đọc nữa thì mình sẽ viết tiếp cảm ơn đã đọc.

Ký tên :

Quỷ Ảnh.

17

2

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.