Chương 32 - Ma Cà Rồng Lộ Ra Ánh Sáng
Phòng họp của cảnh sát bên trong, các cảnh sát đang tổ chức một cuộc họp về vụ trọng án hôm nay.
Phải nói cảnh sát điều tra đúng là rất nhanh, mới đó đã tìm được không ích manh mối, phần vì đây đã là trọng án.
Phía trên đang thúc giục bọn họ không muốn nhanh, cũng phải nhanh, John ngồi ở đầu bàn nhìn mọi người trong tổ điều tra.
"Giám định sợi lông kia thế nào rồi".
"Báo cáo cảnh sát trưởng, theo báo cáo ghi chép, loại lông này, không thuộc về loài này từng được phát hiện" người cảnh sát kia nói xong liền mở loptop của mình lên.
Bên trên có báo cáo chi tiết về báo cáo xét nghiệm sợi lông kia, John quan sát một hồi, có chút khó hiểu bởi vì bên trên màn hình.
Có thể thấy, báo cáo rất không rõ ràng, 65% cấu trúc gen không xác định được, không thể giải mã được, 15% gen có cấu trúc giống con người.
20% gen có cấu trúc giống loài dơi hút máu, điều khó hiểu ở đây là 65% gen không xác định?
Với nền khoa học hiện tại, vậy mà không thể giải mã được 65% cấu trúc gen này sao? Rất rõ ràng không hợp khoa học đi.
"Được rồi, vậy đến tiếp theo, điều tra về những học sinh may mắn sống sót sao rồi" John cũng không quan tâm báo cáo này nữa.
Dù sao sợi lông kia, mạnh mối để lại cũng không nhiều, John cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý chả thu hoạch được gì từ sợi lông kia rồi.
Khó hiểu ậy liền trực tiếp bỏ qua là được.
"Báo cáo, theo một số học sinh trở về kể lại, có thể sơ bộ xác định giờ gây án là khoảng từ 10 giờ 30 đến 11 giờ, thông qua danh sách tham gia, và từ những người kể lại có thể xác định được một nghi phạm".
Một cảnh sát khác đứng lên nói, sau đó anh ta cầm lấy cái điều khiển mở tivi lên, chiếu lên hình ảnh của một cô gái.
Mái tóc trắng, gương mặt xinh xắn, đôi mắt hồng ngọc, rất rõ ràng là nàng bị bệnh bạch tạng, người này cũng không ai xa lạ là May.
"Theo những gì những học sinh chứng kiến, cô gái này đã bị chơi khăm, bị đổ một xô máu lên người, sau đó chạy đi, theo những người ở hiện trường, bọn họ không hiểu sao, lúc đó lại cười trêu chọc cô gái này, đây rất có thể là lý do gây án".
"Còn nữa, lúc cảnh sát đến nhà điều tra, thì cô gái này lại không có ở nhà, điều tra, thì cho thấy cả đêm qua cô gái này chưa từng về nhà, có tình nghi bỏ trốn".
"Tuy không biết cô gái này tàn sát hơn trăm người bằng cách nào, nhưng mọi manh mối chúng ta có ở hiện tại điều hướng về cô gái này".
"May Aniston".
John gật đầu đồng ý với kết luận này, dù sao manh mối hiện tại rất ít, trong trường cũng có camera nhưng hung đã phá hủy nó rồi, thứ thu được chỉ là âm thanh la hét của học sinh.
Mà manh mối từ những gì những học sinh may mắn về sớm kia nói, lại hướng toàn bộ nghi ngờ sang cô gái này, đây rất có thể là động cơ gây án.
Với lại May lại không có trong nhà, tình nghi là gây án xong rồi trực tiếp bỏ trốn, tuy không biết cô gái này gây án bằng cách nào, nhưng nếu bắt được cô gái này tra hỏi thì liền biết được rồi.
John đang lúc muốn kết thúc buổi họp của tổ điều tra thì bỗng nhiên, nhìn thấy trên điện thoại của mình có tin nhắn.
Theo bản năng, John mở điện thoại lên nhìn tin nhắn, ánh mắt lập tức xuất hiện một tia vui mừng, vì cảnh sát vừa tìm được thêm manh mối mới
...
John tâm trạng có chút vui vẻ, vì vừa có thông báo, cảnh sát vừa tìm thấy một cái camera hoàn chỉnh, một đoạn video đã ghi lại hoàn chỉnh hung thủ.
Bước vào bên trong phòng cảnh sát trưởng, John nhận ra không khí có chút không đúng, bởi vì bầu không khí có chút nặng nề.
Bên trong phòng có 2 người đang ngồi đối diện nhau, một là trợ lý cảnh sát trưởng Omen và phó cảnh sát trưởng Lloyd.
Sắc mặt của 2 người rất không tốt, đều vô cùng đen, John khó hiểu, tại sao hai người lại có sắc mặt như táo bón thế kia.
"Sao vậy, thua cược đá bóng à" John tiến lại gần 2 người, Omen và Lloyd nhìn John không buồn phản ứng.
Cả 3 dù sao cũng là bạn với nhau nhiều năm cũng không có gì quá câu nệ.
"Cầm lấy tự đi mà xem đi, rồi ông sẽ hiểu" Omen không buồn nhìn đến, chỉ đưa cho John một cái USB, John cầm lấy tò mò hỏi:
"Đây là video ghi lại hung thủ mà ông nói lúc nãy phải không".
"Là, mau xem đi" Omen thúc giục làm John càng khó hiểu hơn, chẳng lẽ bên trong ẩn chứa cái gì đại bí mật.
John rất khó hiểu tại sao 2 người bạn của mình lại trở nên lạ lùng như thế.
Nhưng rất rõ ràng nguồn cơ của mọi chuyện là từ cái USB này gây ra.
Mặc dù không biết cả 2 đã thấy gì, nhưng rất có thể là điều gì đó rất kinh khủng, John nhanh chóng tiến lại bàn làm việc của mình.
Cắm USB vào máy tính, muốn xem xem rốt cuộc là thứ gì đã làm 2 người thành ra như vậy.
15 phút sau...
Cả 3 nhìn nhau trầm mặc không nói gì, không khí trong phòng có chút ngộp ngạt vô cùng.
Cả 3 mặt ai cũng ngưng trọng, giống như lâm đại địch, cuối cùng vẫn là John phá vỡ bầu không khí này:
"Cái này, chỉ có 3 chúng ta xem qua sao?".
"Ừ, tôi phát hiện ra đầu tiên, liền trực tiếp xem, sau đó xoá đi video gốc, cái USB này là video duy nhất còn lại, ngoài 3 người chúng ta ra, thì không còn ai xem".
"Tiếp theo chúng ta nên làm gì, có nên báo lên trên không, thay là trực tiếp giấu đi" Lloyd đưa đề nghị, dù sao thì, nếu cái này được công bố ra thì rất có thể sẽ là oanh động toàn bộ thế giới.
"Ông giấu thay tôi giấu, mặc dù chúng ta có chút quyền lực, nhưng một giấu đi e rằng là không được, chuyện này đã liên lụy quá nhiều người, một số nạn nhân còn là con em thế gia, lại chết trên trăm, bằng chúng ta thì lấy gì giấu".
"Vậy chúng ta phải làm sao, đây là đại bí mật, có thể thay đổi cả thế giới".
"Còn làm sao hiện tại, chúng ta không đủ thẩm quyền với chuyện này đành báo lên trên chứ sao?" John lắc đầu nói, giọng nói vô cùng nghiêm túc.
Chuyện này quả thật đã đã vượt qua thẩm quyền của họ quá nhiều, với lại chuyện này, đã không phải chuyện mà cảnh sát có thể lo nữa.
"Được rồi, Omen, ông đi thông báo bên trên, ngày mai có cuộc họp quan trọng" John có chút mệt mỏi nói, hắn bất quá chỉ là một cái cảnh sát trưởng mà thôi.
Tại sao lại dính dáng đến cái lĩnh vực siêu nhiên này chứ...
...
Hôm sau.
Phòng họp tổng bên trong, những quan chức lớn có tiếng tại New York đang ngồi, bọn họ đang sì sào bàn tán, không biết cảnh sát trưởng tại sao lại chịu tập cuộc họp gấp gáp như vậy.
John cùng trợ lý của mình bước vào trong, đứng lên bục, ho một tiếng, ánh mắt vô cùng nghiên túc liếc qua những người ở đây.
Làm những vị quan chức này cũng trở nên nghiêm túc, thấy không gian đã yên tĩnh, John mới bắt đầu giới thiệu tình hình:
"Các vị chắc không biết lý do tại sao tôi triệu tập mọi người đến đây nhỉ? Được rồi tôi sẽ vào thẳng vấn đề" John bấm nút, màn hình chính phía trên thay đổi.
Hình ảnh phía trên tuy bị che một phần, nhưng rất rõ ràng là một hình ảnh đẫm máu, làm một số quan chức biến sắc, thấy hiệu quả không tệ, John mới tiếp tục nói:
"Đây là trọng án thảm sát chúng tôi vừa phát hiện ngày hôm qua, thảm án này, được đặt tên là dạ hội máu".
"Lý do chúng tôi triệu tập buổi họp này là do vụ trọng án này, ở đâu có bao nhiêu người đã từng nghe thay biết đến ma cà rồng chưa?".
"Nếu không biết tôi sẽ giới thiệu với các vị một phen" John bấm nút chuyển đổi hình ảnh, hình ảnh lại chuyển, xuất hiện là hình ảnh minh họa về ma cà rồng.
"Ma cà rồng là một loại sinh vật trong truyền thuyết, uống máu sống về đêm, có thể điều khiển máu của mình, có thể biến thành dơi, sở hữu sức mạnh vượt xa người bình thường, siêu tốc độ".
"Mà điều tôi sắp nói đây, có thể làm thay đổi tam quan của các vị, ma cà rồng là thật sự tồn tại" John nói ra với một giọng nghiêm túc vô cùng.
Nhưng ai cũng nghĩ hắn đây là núi đùa, sao có thể tồn tại giống loài như ma cà rồng chứ không hợp khoa học đi, chưa nói đến việc biến từ người thành dơi.
Thì việc điều khiển máu của bản thân cũng đã là một thứ gì đó rất phi khoa học, không thể nào tồn tại, đây là một sinh vật siêu phàm phi khoa học.
"Có thể mọi người không tin nhưng ma cà rồng xác thực tồn tại" nói xong John lập tức chiếu một video lên màn hình chính.
Video chất lượng tạm được, có tầm nhìn là một gốc tối, nhưng có thể thấy bao quát nhà thể thao bên trong, bên trong vẫn đang tổ chức dạ hội.
Sau vụ May bị chơi khăm, vẫn còn hơn trăm người ở lại, bọn họ định chơi đến nửa đêm rồi về, nhưng không ngờ bản thân sẽ không bao giờ về.
Cửa lúc này bất ngờ, bước vào là một thiếu nữ tóc trắng dài, nhưng vì camera cách quá xa, nên không nhìn được rõ ràng nàng gương mặt.
Một bên tay của nàng cầm lấy một thành kiếm màu đỏ, nàng yên tĩnh bước vào bên trong, dơ kiếm lên, vung ra một đường.
Lúc này mới làm cho những người trong phòng họp trợn mắt há hốc mồm, chỉ thấy kiếm nàng chém ra một làn sóng hơi máu.
Làn sóng hơi máu bay đi va vào đám người, làn sóng này vô cùng sắc bén, chạm vào là đứt, khoảng mấy giây sau những học sinh mới có phản ứng ngã xuống.
Trong lúc đó, cô gái vẫn ở yên một chỗ, nhìn xung quanh, xác định camera vị trí, liền chém ra thêm vài kiếm để phá hủy camera.
Tiếp theo chính là một trận đơn phương tàn sát, thẳng đến lúc cô gái kia có dấu hiệu mệt mỏi.
Cô gái lúc này, thu hồi thanh huyết kiếm lại vào cơ thể, tiếp sau.
Bỗng nhiên cô gái hoá thành một cô quái vật dơi, nó giang cánh ra, bay đến những người kia.
Bắt lấy một số người, bắt đầu hút máu, có thể thấy những người bị hút máu thân thể nhanh chóng khô gầy đi.
Sau đó nó tiếp tục tàn sát, vừa tàn sát vừa hút máu, thẳng đến giết sạch...
Những quan chức cao cấp ánh mắt từ chấn động, đến sang chấn cuối cùng là tê dại, video đã kết thúc nhưng bọn họ vẫn há hốc mồm im lặng, sau đó là bùng nổ.
"Đây sao có thể, sao có thể".
"Quái vật này thật tồn tại, sẽ không phải kỹ xảo sao?"
"Loại này quái vật sẽ tồn tại được sao? Ta không tin".
Thật sự mà nói, đây quả thật là phá vỡ tam quan của họ, hình ảnh siêu phàm hiện ra trước mắt quá trấn động tâm linh của họ, phá nát tam quan của những quan chức này...
0
0
3 ngày trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
