ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8 - Radio

Hắn ngồi trong phòng bảo vệ, ánh mắt chăm chú nhìn vào camera.

Đã một tuần trôi qua kể từ sự kiện hắn đốt cháy toàn bộ tranh trong phòng kho.

Đúng như La Tố Nhất nói, phá quy củ chưa hẳn là chuyện xấu. Bất quá, cũng có một việc làm hắn phải suy nghĩ sâu xa hơn.

Vai trò của quy tắc trong toàn bộ cái "trò chơi" này là gì?

🔥 Đọc chưa: Ta Tại Trấn Ma Điện Chém Yêu Những Năm Kia ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Nói quy tắc giúp hắn, bảo vệ cho hắn cũng đúng. Nhưng mà ở nhà kho kia, thiết lập điên loạn tâm lí ám thị khiến hắn nghĩ lại.

Hai điều này khiến hắn rất mâu thuẫn.

Một tuần này cũng là hữu kinh vô hiểm mà trôi qua, hắn lại nhận được thông báo đã có thêm 10000 trong tài khoản.

Trần Hoàng cũng chỉ liếc một cái, sau đó lại nhìn lên màn hình. Một chút tiền này căn bản không thể làm hắn xao động.

Nhìn chăm chăm màn hinh gần một tiếng đồng, hồ, liêc nhìn đồng hồ đã 12h kém, Trần hoàng mới đứng dậy, mang theo dụng cụ đi ra phòng bảo vệ.

Địa điểm đầu tiên đương nhiên vẫn là căn phòng số 1, nơi đặt chiếc radio.

Nhưng mà, hôm nay sẽ không giống với mọi hôm.

Trần Hoàng dự định sẽ tự mình xác nhận một số chuyện.

Hắn đi vào phòng, bật radio lên, vẫn chỉ là một mảnh tĩnh lặng trống vắng.

🔥 Đọc chưa: Vô Địch Bạo Quân, Bắt Đầu Ba Cái Hệ Thống! ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Hắn hơi chút nhẹ nhõm. Nhưng mà hắn lần này cũng không đi ra ngoài luôn như những lần trước, mà mang theo cái radio đi ra ngoài.

Hắn dự đoán là, nếu cái radio này có thể nhận biết được những thứ quỷ dị thông qua sóng radio trong phòng 1, vậy thì nó cũng có thể dùng như vậy ở các phòng khác chứ?

Hắn có thể dùng thứ này để làm sáng tỏ mối nghi hoặc hiện giờ của hắn.

Phòng số 4.

Có một quy định rất quái lạ là phải luôn xả đầy bồn tắm trước 12h, nhưng lại không được phép có tiếp xúc với nước. Bây giờ Trần Hoàng đoán rằng rất có thể trong này có ẩn chứa bẫy rập nào đó, là quy tắc thiết đặt ra bẫy rập, nhưng lại có một cái chú ý là không cho phép tiếp xúc với nước nghe giống như quy tắc đang bảo hộ hắn. Hai loại tương phản khiến Trần Hoàng phán đoán gặp nhiều trở ngại.

Điều này cũng đúng với quy tắc ở nhà kho cuối dãy. Trước 3h phủ bạt lên toàn bộ đồ vật đặt trong kho, nhưng lại cảnh báo không nhìn loạn xung quanh. Vào trong nhà kho chắc chắn sẽ tiếp xúc với những bức tranh gây điên loạn kia, nhungq không nhìn loạn lại có thể giảm thiểu nó, là một loại bảo hộ. Quy tắc nếu muốn hắn đi tới nhà kho để bị những bức tranh này tiêm nhiễm vào đầu sự vặn vẹo, cũng không nên đặt ra cái lưu ý này chứ?

Còn một điều nữa, sau lần nói chuyện duy nhất đó, La Tố Nhất phảng phất như biến mất trong hư không, hắn không thể liên lạc được.

Trần Hoàng vẫn còn nhiều điều muốn hỏi La Tố Nhất, tuy rằng kinh nghiệm của La Tố Nhất không thể giúp được hắn, nhưng lấy tầm mắt của La Tố Nhất cũng có thể giải quyết nhiều câu hỏi hóc húa trong lòng Trần Hoàng.

Hắn bước vào trong phòng số 4, vẫn là vũng nước đọng giữa sàn nhà như mọi khi, hắn theo đường cũ tránh ra vũng nước, tiến về nhà tắm, đem nước xả đầy bồn. Sau đó đi đến nhà kho, đem bạt phủ lên mọi đồ vật.

Trở lại phòng số 4, Trần Hoàng tâm tính có đôi chút khẩn trương. Hắn chỉ bước vào cửa môt bước, sau đó đặt radio lên sàn nhà, ấn vào nút khởi động.

Cả khung cảnh im lặng đáng sợ, Trần Hoàng đứng trước cửa, trong tay lăm lăm đèn pin, ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước. Giống như chỉ cần có dị động, hắn sẽ lập tức mang theo radio chạy đi.

Từ trong radio, tiếng rè rè nhỏ nhẹ phát ra, hắn ngước xuống nhìn cái radio mà không biết rằng đó chưa phải là tất cả.

Tích đáp...

🔥 Đọc chưa: Huyền Học Đại Sư Là Học Bá ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Tích đáp...

Tích đáp...

Trong khung cảnh yên tĩnh như vậy, tiếng động vang lên, nó chỉ là âm thanh giống như tiếng giọt nước rơi xuống bồn rửa, nhưng trong hoàn cảnh như này lại lộ ra một tia không hiểu quỷ dị.

Trần Hoàng trong lòng phát lạnh, trong quy tắc, nếu có tiếng rè thì phải đi ra ngoài và khóa cửa lại. Nếu có tiếng nói chuyện thì lập tức trốn. Nhưng mà tại sao hắn lại nghe tiếng giọt nước rơi xuống?

Mà hắn thật sự không nghe nhầm, tiếng động đó chính xác phát ra từ cái radio.

Hắn nhìn về phía cửa nhà tắm, cánh cửa từ tấm thủy tinh dày không thể nhìn rõ bên trong. Bởi vì lí do tắt điện nên bên trong chỉ có một màu đen. Nhưng Trần Hoàng có cảm giác, có gì đó ở bên trong.

Dị biến xảy ra, bên trong vang lên một tiếng động giống như có gì đó đang lội nước. Trần Hoàng mặt tràn đầy sợ hãi, tay cầm đèn pin xuýt nữa tuột tay, cầm lấy radio khóa cửa chạy thục mạng.

Hắn chạy về phòng bảo vệ, sạp cửa lại rồi mới ngồi bệt xuống, miệng thở hổn hển.

🔥 Đọc chưa: Ta Thật Là Quá Bận Rộn ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Không ai có thể lí giải được áp lực hắn phải chịu đựng lúc đó. Nó không giống sự sợ hãi như lúc bạn đối đầu với một tên cướp hay một tên tội phạm, nó là một cảm giác kinh khủng dị thường, ngạt thở như mình sắp phải đón nhận cái chết khủng khiếp nhất mà không người trần mắt thịt nào muốn trải nghiệm.

Nhưng mà, đáng giá lắm!

Trần Hoàng thậm chí lấy tính mạng của mình ra thử nghiệm nhưng hoàn toàn đáng giá, chiếc radio này có khả nagw biết được sự hiện hữu có những thứ đó thông qua việc hiển hóa chúng bằng sóng âm thanh. Còn với tiếng rè, dường như nó cũng có thể xác nhận rằng có chúng tồn tại, nhưng vì khoảng cách xa hay vì gì đó mà không thể hoàn toàn phát ra.

Có được nó, ít nhất trong tay hắn còn có một phần lực lượng bảo mệnh, không đến mức bị động như trước.

Về phần phòng số 4, Trần Hoàng đã xác định được có mối nguy hiểm trong đó. Lúc đó trong radio đã có âm thanh giọt nước rơi, rất có thể nó đã ở rất gần, thậm chí ngay bên trong phòng tắm. Nhưng nó không có tấn công hắn, nên Trần Hoàng xếp nó vào một mối nguy ẩn. Tuy nhirn, cũng không có nghĩa là tuyệt đối an toàn, dù sao hắn biết về phòng số 4 quá ít, chỉ nắm được thông tin cơ bản duy nhất "lúc bình thường sẽ không bị tấn công", nhưng chỉ như giẫm trên băng mỏng, bất cứ lúc nào cũng có thể xẩy chân mà ngã xuống.

Như vậy, cũng có thể xác nhận rằng phòng số 1 có tồn tại một trong số chúng, nhưng hắn ngược lại không lo lắng, bởi vì từ trước đến nay chỉ có duy nhất một lần tiếng rè ngắn ngủi phát ra, dường như điều kiện trong phòng 1 cực kì hà khắc.

Bây giờ, nguy cơ lớn nhất với hắn là phòng số 2, nơi của khuôn mặt kinh dị kia.

Cách để ngăn chặn nó rất dễ, nhưng cần phải luôn luôn trong chừng nó, không thể mất tập chung dù chỉ một chút.

Khuôn mặt kinh khủng kia đến nay vẫn còn kí ức mới mẻ.

🔥 Đọc chưa: Cái Này Cái Sư Tôn Không Gì Làm Không Được ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Hắn chưa bao giờ cách tử vong gần như vậy.

Trần Hoàng ngồi trên ghế, mắt nhìn về phía camera, trầm mặc không biết nghĩ gì.

Một đêm nữa trôi qua.

8

0

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.