ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 10 - Anh có mua bảo hiểm chưa

Tần Hạo lúc này mới quay đầu nhìn lại, nhìn chăm chú người trước mắt, cao khoảng một mét tám, ánh mắt sắc bén, trên mặt lộ ra thần sắc hứng thú.

Giống như anh là một con cừu non đang bị một con sói đói chăm chú theo dõi!

" Hehe!"

Tần Hạo mỉm cười, bỗng nhiên hỏi: " Anh có mua bảo hiểm không?"

"Cái gì, cái gì?"

Vương Duy ngây người, có chút phản ứng không kịp.

" Anh là cảnh sát trong chương trình phải không? Nhìn bộ dáng của anh, chắc chắn là cảnh sát ưu tú rồi, nhưng trước khi anh đến đây bắt người, cũng không hỏi tôi là ai sao?"

🔥 Đọc chưa: Nhân Sinh Ba Mươi Năm ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Tần Hạo nhìn Vương Duy từ trên xuống dưới, khóe miệng chậc chậc ra tiếng: " Tôi nói cho anh biết nhé, quyền cước không có mắt, đứt gân gãy xương gì đó cũng đừng có trách tôi! Cho nên, tôi đề nghị anh cần phải có bảo hiểm trước rồi mới đến bắt tôi!"

" Wow!"

" Tôi chịu phục anh Hào rồi, cho dù đối thủ là ai, gáy bẩn trước cái đã! Cái này gọi là người thua nhưng không thua trận!"

" Hahaha, con mẹ ta nha, buồn cười chết tôi rồi, tôi thừa nhận anh Hào rất mạnh, những đối thủ cũng không hề yếu, lính đặc công, hơn nữa còn là loại đứng đầu!"

Khán giả nghe đến lời nói ngông cuồng của Tần Hạo nhất thời cười ha hả.

Bọn họ thừa nhận Tần Hạo rất mạnh, nhưng nếu so với lính đặc công, tất cả mọi người đều không có coi trọng!

Vương Duy nhịn không được cười lên, ngay sau đó xua tay.

" Nào nào, để tôi xem anh làm như thế nào để đánh gãy tay gãy chân của tôi, nếu như anh thật sự có thể làm được, thì tôi nhận và anh sẽ không chịu bất kì trách nhiệm gì hết!"

Nói đùa gì chứ, anh là đội trưởng của đội Mãnh Hổ, ngay cả đội Đệ Nhất cũng không dám nói đem mình đánh cho gãy tay gãy chân!

" Tốt, vậy anh nhớ chú ý cho kĩ nhé!"

Tần Hạo gật đầu, ánh mắt có chút thay đổi, thậm chí khí thế ở trên người cũng trở nên sắc bén.

" Tới rồi! Trận đấu chuẩn bị bắt đầu!"

" Anh Hạo sẽ đối đầu với lính đặc công hàng đầu!"

🔥 Đọc chưa: Cứu Vãn Nữ Thần Hệ Thống ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Khán giả hào hứng, nhìn những tên tội phạm vượt ngục khác còn đang trốn Đông trốn Tây, nhìn lại anh Hạo, đối đầu một cách trực diện!

Ngay cả những nhóm trưởng của đoàn kiểm tra cũng thông qua màn hình trên người Vương Duy nhìn chăm chú.

" Đừng có khẩn trương như thế, anh Duy rất là lợi hại, tên Tần Hạo đó chắc chắn không phải là đối thủ!"

Tôn Hiểu vẻ mặt nhẹ nhõm, chậm rãi nói ra.

Khoảnh khắc tiếp theo, bóng dáng của Tần Hạo lao lên với tốc độ sấm sét!

Vẻ mặt của Vương Duy có chút thay đổi, bởi vì anh phát hiện đối thủ cũng không thua kém gì anh, cho dù là khí thế hay là tốc độ!

Thậm chí có khi còn vượt qua cả anh ta!

" Điều này làm sao có thể như vậy được?"

Nhận được đáp án này, nội tâm Vương Duy tỏ ra kinh ngạc, thân thể của anh bỗng nhiên căng thẳng.

" Tốc độ quá nhanh, lực lượng cũng rất mạnh, như vậy chỉ có thể chờ hắn xuất thủ trước rồi tìm đến sơ hở!"

Hai mắt Vương Duy nhìn chăm chú vào Tần Hạo!

- Hô!

Tốc độ của Tần Hạo đã đạt tới cực hạn, giống như một con báo săn đang chạy.

" Gần đây! Chắc chắn đang ở gần lắm rồi!"

Lòng bàn tay của Vương Duy xuất hiện mồ hôi, hai tay anh nắm chặt lại.

Nhưng điều khiến cho anh khó hiểu chính là đối thủ đã đi tới phạm vi tấn công nhưng mà vẫn chưa có ra tay.

Không có ra tay liền không có sơ hở.

Dùng tốc độ nhanh như vậy tác động đến, bản thân cũng khó để nắm bắt được.

Điểm này, Vương Duy vô cùng chắc chắn!

"Hô!!"

Trong phút chốc, đã xuất hiện một cảnh tượng khiến mọi người không hề nghĩ tới.

🔥 Đọc chưa: Kim Liên Chi Khởi ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Chỉ thấy Tần Hạo lướt qua ngang qua bên cạnh Vương Duy, sau đó......

Biến mất ở trong đám đông!

Tốc độ quá nhanh!

Tất cả mọi người đều không kịp phản ứng!

Vương Duy phản ứng rất nhanh, trong vô thức đưa tay ra ngăn cản thì đã quá muộn rồi!

Làn mưa bình luận trong phòng livestream trong nháy mắt biến mất sạch sẽ, rồi dần dần biến mất!

Đoàn thanh tra ở trong phòng, nụ cười của Tôn Hiểu cứng ngắc và sau đó biến mất.

Đám người Trần Nhã Lâm, Tiểu Hắc và những người khác càng thêm ngu ngơ, hoàn toàn không biết hiện tại tình huống như thế nào.

" Ý của người là? Tình huống này là như thế nào?"

" Không phải, anh Hạo muốn đối đầu với Vương Duy hay sao? Kết quả liền như vậy hay sao?"

" Ngươi tưởng anh Hạo ngu hay sao? Biết mình đánh không lại, chẳng lẽ còn không thể chạy hay sao?"

Tất cả mọi người đều sôi sục, lại xuất hiện một động tác không có tao nhã!

Quả thực không có tinh thần thượng võ!

🔥 Đọc chưa: Ở Trên Mái Vòm ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Đã nói chiến đấu trực diện thì như thế nào? Còn muốn đánh gãy tay, gãy chân thì sao?

Kết quả, anh chơi 36 kế chạy là thượng sách?

Chưa bao giờ thấy một người trơ trẽn như vậy!

" Anh, anh Duy?"

Hơn nửa ngày, Tôn Hiểu mới hồi phục lại tinh thần, vô thức gọi một tiếng.

" Hô!"

Vương Duy thở phào nhẹ nhõm, nghiêm trọng nói: " Hắn rất mạnh!"

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ khó hiểu, rất mạnh?

Rất mạnh còn có thể chạy trốn?

" Vậy so với anh thì sao?"

Tôn Hiểu biến sắc, vội vàng hỏi.

" Chia bốn sáu đi!"

" A, vậy thì tốt!"

Tôn Hiểu nhất thời thở phào nhẹ nhõm, với năng lực của Tần Hạo có khả năng hạ gục bốn vị cảnh sát đã giải nghệ trong nháy mắt, quả thực không có tầm thường và nằm trong phạm vi dự đoán của anh ta.

🔥 Đọc chưa: VÔ Hạn Khủng Bố Loạn ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

" Anh đang nói, anh bốn còn hắn ta sáu!"

Tôn Hiểu: "........"

Khán giả: " ........"

791

8

1 tháng trước

2 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.