Chương 11
Đưa đại Thanh Ngưu rời đi .
Bành bành bành!
Tiếng đập cửa vang lên giữa đêm khuya . Lý Thanh Sơn từ trong đi ra quạu quọ hét lên :
" Ai vậy hả ? "
" Chưởng giáo ! Là ta ! " Một âm thanh trầm thấp vang lên.
Lý Thanh Sơn sững người , âm thanh vô cùng lạ lẫm . Nhưng lại gọi mình là chưởng giáo , vậy rõ ràng là người một nhà .
Cửa mở ra , đập vào mặt hắn là một đầu đại thanh ngưu . Lý Thanh Sơn quay phải , quay trái , quay tứ phía nhưng vẫn không thấy người .
" Chưởng giáo , lão ngưu có chút chuyện cần thương lượng với ngươi một chút . " Đại Thanh Ngưu ngẩng đầu , giọng nói âm u như vọng về địa ngục .
" Quác ???? Óa Óa Óa ....Có yêu quái ! Ngộ Không cứu sư phụ ! " Lý Thanh Sơn nhảy dựng lên la quang quác .
Thoáng một chốc bình tĩnh lại , hắn chợt nhớ rằng ở thế giới này dã thú thông linh sẽ có thể nói chuyện ,có thể tu hành , gọi chung là yêu. Suýt chút nữa thì rớt tim ra ngoài , trái tim mỏng manh dễ vỡ thiệt là nguy hiểm quá đó mà .
" Khục ... ngươi muốn nói gì chứ ?? " Lý Thanh Sơn trấn định lại hỏi .
" Chưởng giáo , ta muốn về nhà một chuyến .... " Đại Thanh Ngưu nói .
" Ngươi về nhà ??? Làm gì ?? " Lý Thanh Sơn đưa mặt ngu ra .
" Có chút chuyện muốn làm , tạm thời không tiện nói , mong chưởng giáo thứ lỗi ." Đại thanh ngưu lắc đầu nói .
Lý Thanh Sơn lập tức biến đổi ánh mắt , nhìn chằm chằm đại thanh ngưu thì thầm với hệ thống :
" Yêu quái này muốn rời bỏ Thiên Đạo Tông.... "
Sư phụ còn sống , đại thanh ngưu dù không nghe lời cũng không đề cập đến chuyện trở về , giờ đây sư phụ chết , Thiên Đạo Tông ảm đạm tiền đồ , không thấy hy vọng , đại thanh ngưu này liền trốn ....
" Thiên Đạo Tông hiện tại chẳng có chút tiền đồ nào , hơn nữa với kiểu chưởng giáo như ngươi thì ...... ta nếu là nó cũng rời đi . "
" Nếu nó muốn đi thì ta sẽ tự đưa nó đi . Đi không nên quay lại , như vậy Thiên Đạo Tông sẽ thiếu mất một người , nhanh lụn bại hơn .... không đúng , là thiếu mất một yêu quái . "
" Ngươi nói không sai ! Thiếu một đầu yêu quái . Yêu quái có thể mở miệng nói chuyện đều có cảnh giới Tiên Tàng trở lên , đi càng tốt ! "
Lý Thanh Sơn hài lòng cười vui vẻ , vỗ vỗ lưng đại thanh ngưu nói :
" Nếu ngươi đã muốn đi ta sao ngăn cản chứ . Chừng nào đi hả ? "
Tiễn không được Chu sư thúc vậy thì tiễn một đầu đại yêu đi . Thiên Đạo Tông thiếu một sức chiến đấu liền thiếu đi một phần lực lượng . Lúc đó Thiên Đạo Tông càng dễ bị tiêu diệt hơn . Tốt nhất vẫn là tiễn Chu sư thúc đi , Thiên Đạo Tông chỉ còn đám sư huynh tỷ , một chút áp lực trong mắt Lý Thanh Sơn hoàn toàn biến mất .
" Ta nghĩ đi ngay đêm nay . Chuyện trong nhà vô cùng gấp gáp . " Đại thanh ngưu chất phác cúi đầu nói .
" Hảo ! Vậy đi ngay ! Ta đưa ngươi ra ngoài . "
Đại Thanh Ngưu quyết định hoàn toàn phù hợp với đáy lòng của Lý Thanh Sơn , hắn lập tức đáp ứng , thậm chí đích thân đưa tiễn đại thanh ngưu , chỉ không sợ ngươi không đi , chỉ sợ ngươi lề mề rồi quay lại mà thôi . Lý Thanh Sơn không báo bất kỳ ai , lẳng lặng một mình cùng đại Thanh Ngưu rời khỏi Thiên Đạo Tông . Bóng đêm đen như mực , thân ảnh Lý Thanh Sơn lộ ra đơn bạc , mặc một đạo bào màu trắng phát sáng dưới ánh trăng càng tăng thêm khí chất vô song .
" Lão gia lựa chọn tân chưởng giáo này thật là một người có khí độ . Ta muốn đi , hắn một câu không cản cũng không hỏi nhiều . Đã vậy còn tự mình đưa tiễn , thật là một chưởng giáo tốt a . " Đại Thanh Ngưu từng bước ra ngoài , nội tâm vô cùng cảm khái .
Đại Thanh Ngưu trong lúc mơ hồ , lòng trung thành bỗng chốc tăng lên rất cao . Hình tượng Lý Thanh Sơn trong lòng nó giờ đây là một thân ảnh to lớn đầy nghĩa khí , bao la quảng đại , trích tiên giáng trần . Đại Thanh Ngưu bất giác lùi lại , đi sau lưng Lý Thanh Sơn , tập trung chú ý không dám bước qua trước dù chỉ một bước .
Lý Thanh SƠn đưa đại Thanh Ngưu đi rất xa , từ sơn trang đến đồng ruộng , lại đến Hỷ An trấn ... Lý Thanh Sơn lo lắng đại Thanh Ngưu sẽ đổi ý quay về nên đưa đi rất xa . Đại Thanh Ngưu hoàn toàn không biết suy nghĩ của Lý Thanh Sơn , càng lúc càng cảm động rối tinh rối mù , lòng thầm ghi khắc sâu trong tâm khảm .
" Chưởng giáo ... đến đây được rồi . Ta đi một mình thôi . " Đại Thanh Ngưu lên tiếng .
Lý Thanh Sơn quay đầu nhìn lại thấy đã cách trang viên rất xa , lòng cảm giác tạm ổn , đến đây rồi thì đại Thanh Ngưu không có lý do không đi .
" Vậy được ,ngươi cẩn thận đó nha . " Lý Thanh Sơn quan tâm .
Đại Thanh Ngưu cảm động quỳ xuống cảm tạ Lý Thanh Sơn.
" Ngươi ... ngươi làm gì vậy hả ? Ngươi là vật cưỡi của sư phụ , theo đạo lý cũng là tiền bối của ta . Hiện tại ta đưa ngươi đi cũng là chuyện bình thường thôi mà . " Lý Thanh Sơn vội lùi lại , sầm mặt nói : " Thôi đủ rồi , chẳng phải ngươi có chuyện khẩn cấp sao ??? Tranh thủ đi nhanh lên . "
" Chưởng giáo , ta đi trước ! " Đại Thanh Ngưu sực tỉnh , vội vã cáo từ .
Vừa dứt lời , đại Thanh Ngưu biến mất như gió thoảng qua tai . Lý Thanh Sơn im lặng nhìn quanh lầm bầm :
" Ta đã nói rồi mà .... muốn trốn .... sao mà chạy nhanh thế nhỉ ? Chẳng lẽ sợ ta ăn nó hay sao chứ ? "
" Vạn nhất người ta có chuyện gấp thì sao chứ ? " Hệ thống nói .
" Có gì gấp gáp chứ ?? " Lý Thanh Sơn khịt mũi coi thường . " Chỉ là một con trâu thành tinh mà thôi . Bị sư phụ ta hàng phục thì có bản sự lớn thế nào chứ ??? Hơn nữa mấy ngày nay làm gì thấy bằng hữu nào của nó đến đâu ?? Sao nó lại biết trong nhà có chuyện chứ ??? Đây là một cái cớ ! Một cái cớ ngươi hiểu không hả . "
" Nhưng rời đi cũng tốt , như vậy Thiên Đạo Tông chỉ còn lại sư huynh sư tỷ , thêm sư thúc với lão Hoàng .... trong đó lợi hại nhất là Chu sư thúc , sau khi tiễn Chu sư thúc đi luôn thì Thiên Đạo Tông sẽ không còn gì . "
Lý Thanh Sơn vô cùng lạc quan với tương lai tươi sáng , ngày hắn vô địch không còn xa nữa . .......
4
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
