Chương 466
Thuyết Phục
Đêm hôm đó , Minh ngủ với mẹ .
Mẹ con hắn thủ thỉ nhiều lắm , mà việc hai mẹ con hắn trò chuyện nhiều nhất là nói với bố hắn việc này như thế nào .
Gia đình Minh thì là một gia đình bình thường như bao gia đình khác , thu nhập chính đến từ bố , mà bố hắn chỉ là người lao động bình thường , công việc vừa bận vừa vất vả , nào có thời gian quan tâm đến con cái .
Việc nuôi dạy cùng giám sát Minh đều thuộc về mẹ , mà mẹ cũng là người rõ ràng sự thay đổi của Minh nhất trong quãng thời gian qua mà không phải bố , dù gì mẹ cũng hiểu tính bố , nếu bố hắn mà biết con mình là nhạc sĩ nổi tiếng , một bài hát viết ra kiếm được cả trăm ngàn đồng thậm chí cả triệu thì có khi ngay ngày mai thôi , cả xóm hắn đều biết .
Với việc này mẹ cũng rất phiền nhưng mà mỗi cây mỗi hoa , mỗi nhà mỗi cảnh , mình biết chuyện nhà mình là được rồi .
Mà hai mẹ con thủ thỉ với nhau mấy tiếng đồng hồ , chung quy vẫn không nghĩ ra giải pháp hay .
Cái chính là nếu không có lý do thích hợp , cũng không thể bảo bố nghỉ làm chứ ? , mà với gia đình nhà hắn tìm lý do thích hợp không dễ , chẳng nhẽ lại nói tiền kiếm được là 'trúng đề trúng lô ? ".
Bản ý của mẹ Minh là mang tiền Minh kiếm được đi tiết kiệm , đợi hắn sau này tốt nghiệp đại học thì có tiền xây nhà , có tiền mua xe , có tiền cưới vợ thậm chí có cái vốn để làm ông này bà nọ .
Bố mẹ hắn vẫn sẽ đi làm , coi như không biết số tiền này , dù sao bố mẹ hắn sức khỏe hiện tại còn rất tốt .
Nhà hắn không giàu , bố mẹ hắn cũng có không ít bệnh vặt nhưng ông trời vẫn khá tốt với Minh , ít nhất đến mấy chục năm về sau , thời điểm Minh có tiền , có sự nghiệp , sức khỏe của cha mẹ vẫn ổn lắm , ở điểm này Minh tương đối may mắn , vẫn còn có thời gian , vẫn có cơ hội báo hiếu cha mẹ .
Về phía Minh , hắn lại không quá đồng ý với kế hoạch của mẹ , dù sao nếu mang tiền gửi ngân hàng lấy lãi thì thà đưa cho Minh đi làm việc khác , đảm bảo lãi mẹ đẻ lãi con , so với lãi suất ngân hàng có khi kiếm gấp hàng trăm lần .
Minh cũng không có bị điên mà mang tiền của mình cho ngân hàng đầu tư hộ sau đó chỉ lấy chút tiền lãi trong khi hắn có thừa khả năng .
Nhưng chết ở chỗ hắn cũng không thể nói thật với mẹ mình , vụ hắn là nhạc sĩ kiếm được tiền thôi mẹ hắn đã sock như vậy rồi , nếu biết cơ đồ của Minh lúc này mẹ hắn còn nghĩ gì nữa ? , chưa kể Minh cũng không cảm thấy mình nên nói việc này cho cha mẹ .
Có đôi khi , không biết mới là bình yên nhất , hạnh phúc nhất .
Đây cũng không phải Minh sợ phiền phức, sợ phiền với ai chứ chẳng nhẽ còn sợ cha mẹ mình ? , chẳng qua hắn noi gương mấy tỷ phú khác , cũng cảm thấy tương đối sợ .
Điển hình như Facebook chẳng hạn , Mark xoăn dăm bữa nửa tháng kiểu gì cũng lên TV một lần , đủ thứ chuyện liên quan đến chính trị .
Mà nếu mẹ hắn nhìn thấy mấy tin tức này về hắn trên thời sự , có trời mới biết mẹ hắn lại nghĩ gì .
Nếu đây là mấy năm sau thời điểm Minh tốt nghiệp đại học , mẹ hắn sẽ không nghĩ nhiều mà rất vui vẻ nghỉ làm nhưng hiện tại đúng là hơi sớm , chung quy mẹ vẫn không quá yên tâm về Minh .
Có một điều nữa mà Minh không biết chính là việc hắn yêu Hương .
Mẹ hắn không biết nhà Hương giàu thế nào nhưng chắc chắn giàu hơn gia đình Minh nhiều lắm , riêng cái việc có tài xế riêng đã là thứ mẹ hắn cả đời cũng chẳng mơ đến được rồi .
Mà bởi 'nhà gái' giàu như vậy , làm mẹ thật ra vừa lo lắng vừa áp lực cho con trai , đến hiện tại khi biết Minh làm ra được một khoản tiền lớn , suy nghĩ đầu tiên trong lòng mẹ là giữ cho hắn , sau này hắn cùng Hương có lấy nhau thì cũng không đến nỗi mất mặt với nhà gái .
Ở điểm này , Minh không hiểu được , mà đây cũng là lý do mẹ hắn cực kỳ cố chấp với việc giữ lại khoản tiền kia cho Minh .
Đương nhiên cũng vì Minh không hiểu được , hắn cũng bắt đầu nghĩ cách giúp mẹ hắn kiếm tiền , nếu mẹ hắn đã không muốn nghỉ hưu sớm , Minh tất nhiên sẽ giúp mẹ nghĩ một công việc thích hợp nhất .
Mẹ hắn không hợp làm dịch vụ , càng không hợp làm buôn bán .
Ngoại trừ may ra , mẹ hắn giỏi nhất là nấu ăn nhưng hiển nhiên Minh cũng không thể để mẹ mình đi làm việc này , như đã nói mẹ hắn không thích , mà kể cả mẹ hắn có thích đi chăng nữa thì cái nghề này quá mệt mỏi .
— QUẢNG CÁO —
Nghĩ đi nghĩ lại , sáng hôm sau đợi bố đi làm , Minh mới lại lân la đến gần mẹ mình .
"Mẹ ơi , con bảo này ".
"Hay là mẹ mở một phòng trà đi ? ".
Mẹ nhìn Minh , ánh mắt không hiểu ra sao cả , nhẹ đáp .
"Mẹ có hiểu phòng trà là như thế nào đâu , sao mà làm được ".
Minh cười cười mà nói .
"Sáng nay mẹ con mình ra ngân hàng , tiện đường tìm một phòng trà nào đó đi xem luôn là được ?".
"Mẹ nhớ ca sĩ Doãn Hà chứ , chị ý mở mấy cái phòng trà liền , mà công việc cũng dễ làm lắm ".
Mẹ Minh nhíu mày , vẫn khẽ khẽ lắc đầu .
"Người ta là ca sĩ nổi tiếng , mẹ con mình có gì đâu mà học người ta ? "
"Mà mẹ không biết kinh doanh đâu , có bao nhiêu chuyện , tiền bạc cứ gửi ngân hàng là tốt nhất , gửi ngân hàng mới an tâm ".
Hiểu con không ai bằng mẹ , mà hiểu mẹ nhiều khi cũng là con .
Câu trả lời của mẹ hắn không tính là vượt khỏi dự đoán của Minh , dù sao với rất nhiều người như mẹ hắn , có tiền mang đi gửi ngân hàng vẫn là chắc nhất .
"Mẹ , cái này mẹ nghe con phân tích thử nhé ".
"Đầu tiên ý , mẹ có thể nói với bố mẹ cùng bạn mở tiệm Cafe chẳng hạn , bạn mẹ mời mẹ về làm mảng thu chi cùng quản lý , như thế bố cũng không nghi ngờ ".
"Làm được một thời gian , mẹ lấy lý do bạn của mẹ mở chi nhánh mới trong Nam , để chi nhánh này cho mẹ , sau đó bố mẹ cùng nhau quản lý không phải là được rồi sao ? , bố cũng không cần làm công việc nặng nhọc kia nữa ".
"Mỗi tháng , mình lấy lợi nhuận ra , trả lương cho bố là được rồi , hai bố mẹ mỗi tháng lương 15 ngàn , cộng lại cũng 30 ngàn rồi , đây không phải phương án tốt nhất sao ? ".
Nếu chỉ liên quan đến mẹ , mẹ kiểu gì cũng sẽ bàn lùi nhưng mà liên quan đến bố , hơn nữa mẹ Minh cũng cảm thấy cách này 'ổn' .
"Lấy lợi nhuận ra , mỗi tháng 30 ngàn cho hai bố mẹ có phải nhiều quá không ? , phòng trà có thể kiếm được nhiều như vậy sao ? ".
Mẹ hắn nghi hoặc mà nói , còn Minh thật ra cũng không chắc lắm .
Nếu là Doãn tỷ vậy hiển nhiên làm được , mỗi tháng mở vài cái live show phòng trà Doãn Hà , cả triệu còn được nữa là mấy chục ngàn lợi nhuận con con ? .
Chỉ là phòng trà của bố mẹ hắn thì rất khó , dù sao phòng trà chỉ là một quán cafe có không gian cho ca sĩ hay ban nhạc đi diễn mà thôi , nói cao cấp thì cao thì cũng chẳng cao , nói thấp cũng chẳng thấp đi nơi nào .
"Thì còn cứ nói như thế , mẹ quản lý thu chi mà , mẹ tự tính xem chia cho bố mẹ bao nhiêu tiền ".
Nghe đến đây , mẹ hắn lại bàn lùi .
"Mẹ thấy không chắc, mẹ có kinh nghiệm nào đâu , chưa kể kinh doanh thua lỗ thì sao , không được , tiền của con làm ra vẫn cất vào ngân hàng cho con thì hơn ".
— QUẢNG CÁO —
Minh nghĩ nghĩ vài giây , hắn cảm thấy lại phải chơi trò 'gọi người' .
"Nhà khác làm phòng trà thì con không biết nhưng nhà mình sao thua lỗ được , con mẹ là nhạc sĩ nổi tiếng cơ mà , bạn bè con nhiều lắm chứ ".
"Mỗi tuần con mời vài người quen của con mở show diễn nho nhỏ tại phòng trà không phải được rồi sao ? , cũng sẽ không thua phòng trà ca sĩ Doãn Hà mở đâu ".
"Nhà mình không có kinh nghiệm thì đi hỏi một chút là được , trực tiếp hỏi chị Hà này , con với chị ấy thân nhau lắm , chưa kể mẹ với bố cũng không cần làm gì đâu , mình thuê nhân viên là được mà".
Nhắc đến Doãn Hà , trong mắt mẹ Minh lại bắt đầu có sự do dự dù sao cái tên này quá 'uy tín' mà Minh nói cũng không sai .
"Mẹ không phải thích đọc sách , thích trồng cây sao , nhà mình thì làm gì có chỗ đâu , không bằng mình mở một quán cafe sách luôn , mẹ muốn đọc gì cũng được , bao nhiêu sách cũng được mà không gian trống thì mình trồng cây ".
"Mẹ mỗi ngày lên quán chỉ như đi điểm danh cho có là được rồi , sau đó cứ thoải mái nhàn nhã đọc sách chăm cây trong phòng làm việc , cái gì cũng không cần quá để ý ".
"Giai đoạn đầu mình có thể nhờ Doãn Hà giúp , mình cứ học theo là được , mẹ cũng không cần sợ làm phiền người ta , Album tiếp theo của Doãn Hà hầu như đều là bài hát của con , mà Album sau đó cũng đều là bài hát của con , quan hệ của con với chị Hà tốt lắm ".
"Đấy là chưa kể , mẹ thuê nhân viên cũng có thể thuê mấy anh chị sinh viên vừa lên Hà Thành đang thiếu việc làm , mẹ có thể giúp cho người ta một chút , vừa bao ăn uống vừa cho người ta chỗ làm , như vậy cũng coi như nhà mình làm việc tốt ".
Minh nói đến mức hắn cảm thấy bắt đầu khát nước , mà hắn cũng không tin hắn nói nhiều như vậy , mẹ hắn không đọng lòng .
Quả nhiên , lần này mẹ hắn rốt cuộc bị nói động .
"Vậy .. vậy đợi mẹ con mình đi ngân hàng xong thì làm như con nói , đi nhìn nhìn một chút bên ngoài thế nào ? ".
"Nhưng mà mẹ vẫn lo lắm , con nói tốt như vậy nhưng nếu vẫn làm ăn thua lỗ thì sao , dù sao mẹ không có kinh nghiệm ".
Minh gãi gãi đầu một cái , tư duy của mẹ hắn thật ra rất bình thường , bình thường như bao người phụ nữ thế hệ trước khác .
Làm ăn kinh doanh là phải chắc chắn lời , còn nếu làm ăn kinh doanh có khả năng thua lỗ thì thà gửi tiền ngân hàng còn tốt hơn , gần như luôn thích 'vô hạn' phóng đại nguy hiểm lên vậy .
"Một phòng trà có bao nhiêu tiền đâu mẹ , lớn thì khoảng 1 triệu , nhỏ hơn thì mấy trăm ngàn là đủ rồi , còn không bằng một Album con sáng tác cho người ta nữa ".
"Mình cứ làm thử thôi , nếu được thì mình tính tiếp , nếu không được thì bén rẻ cho chị Hà , chị Hà dù sao cũng có nhiều kinh nghiệm làm phòng trà , đến tay chị Hà chắc chắn không có chuyện thua lỗ , mà quan hệ của con với chị Hà rất tốt , cũng không sợ chị Hà thấy nhà mình kinh doanh không được mà ép giá ".
Với người khác đây có thể không là gì , nhưng với Minh đây tuyệt đối là bước tiến lớn , có thể thuyết phục mẹ một phòng trà .
Nghiêm ngặt mà nói phòng trà cũng chuộc phạm vi ngành dịch vụ nhưng đã tốt lắm rồi , cái chính là bố mẹ hắn không cần làm gì , thậm chí chẳng cần mẹ hắn đi giao tiếp với ai , cứ làm việc mẹ thích là được .
Lợi nhuận ? , doanh thu ? , với Minh đều không quan trọng .
Chưa kể đường đường là nhà sáng lập Lotus lại không thể đảm bảo cho một phòng trà phát triển thì cũng quá mất mặt Minh .
Chẳng cần thủ đoạn gì , chỉ cần để nhân viên Lotus thường thường lượn một vòng đi ủng hộ vậy cũng chẳng cần mời ca sĩ đến hát làm gì , lợi nhuận của phòng trà đảm bảo cũng khả quan cực kỳ .
Hai mẹ con Minh từ 8h sáng đã ra ngoài , lọ mọ mãi đến 2h chiều mới về đến nhà , hơn nữa trong tay còn cầm theo túi to túi nhỏ .
Cũng hết cách , sáng nay có quá nhiều việc để làm , mà việc nào cũng tốn thời gian , chưa kể chiều Hương còn đến nhà , mẹ con hắn còn tạt qua siêu thị một chuyến , thế là khi về đến nhà hai người cơ hồ nằm nhoài ra salon .
— QUẢNG CÁO —
May mắn là hôm nay ra đường tựa như gặp ngày tốt , mọi việc đều ổn .
Ra ngân hàng , mở một tài khoản ngân hàng chính chủ của mẹ hắn , hoàn thành chuyển tiền , ký chút giấy tờ , mất thời gian nhất chỉ là dạy mẹ hắn cách sử dụng tài khoản ngân hàng cùng sử dụng ATM thế nào .
Cũng may 'nể tình' tài khoản cá nhân của mẹ hắn hiện tại có 2 triệu DND mà nhân viên ngân hàng phi thường phi thường nể tình , cơ hồ là 1 vs 1 phục vụ hơn nữa cũng không ngại vì mẹ hắn giải đáp mọi thắc , thậm chí còn tự tay lấy một tờ giấy , viết từng chữ nắn nót cho mẹ hắn giữ , sợ mẹ hắn quên quy trình .
Tiếp theo mẹ Minh cùng Minh bắt Taxi đi dạo một vòng xung quanh .
Nhà Minh ở gần khá nhiều khu cao cấp , ví dụ phủ Tây Hồ chẳng hạn .
Nơi Minh ở không quá đông đúc cùng nhộn nhịp nhưng nói đây là khu nhà giàu sinh sống thì không sai lắm , chí ít quanh quanh nơi này là vậy .
Mà một nơi như thế sẽ không thiếu quán Cafe , mẹ con hắn trong một buổi sáng đi xem đến 4 quán Cafe , nếu không phải chiều nay Hương sang nhà hắn chơi , mẹ hắn có khi còn chưa về .
Trong mấy quán cafe này có một quán cafe mà mẹ cực kỳ yêu thích .
Đây là một tiệm Cafe rất lớn , lớn hơn hẳn các tiệm khác , một tiệm cafe 3 tầng với cái nhìn thẳng ra Hồ Tây .
Không chỉ góc nhìn tốt mà trang trí ở nơi này mẹ hắn cũng rất thích , không gian văn nhã cực kỳ , chưa kể ngoài tiệm là nguyên một hàng liễu xanh mơn mởn , mẹ hắn vừa nhìn đã yêu thích không thôi .
Tất nhiên một tiệm Cafe thế này bằng vào số tiền của mẹ hắn có cũng chưa chắc mua nổi , hơn nữa người ta cũng chưa chắc bán .
May mà mẹ hắn không rõ giá , cũng không chủ động đi hỏi giá người ta , chỉ nhìn một chút sau đó cùng Minh đi siêu thị mua đồ , nếu không chỉ sợ cái kế hoạch mở phòng trà của mẹ hắn lập tức tan vỡ .
Mà Minh cũng chậm rãi ghi nhớ địa chỉ quán cafe này , cũng không biết là ai mở , ít nhất ánh mắt rất tốt .
Một quán cafe như thế này , cho dù bỏ ra 3-4 triệu bản thân Minh cũng sẽ bở tiền túi ra mua bởi đừng nói là mẹ hắn , cho dù hắn cũng thích .
Nơi này chỉ cách nhà hắn khoảng 15 phút đi xe đạp , quá gần cũng quá tiện lợi .
Không gian bên trong sau khi trừ đi không gian xanh thì cũng có 70m2 hơn nữa còn là ba tầng lầu .
Tuy tầng 3 hơi nhỏ một chút nhưng có ban công với view cực đẹp , chưa kể hoàn toàn có thể biến thành phòng làm việc của cha mẹ , biến cái tầng này thành một căn Penthouse thu nhỏ cho bố mẹ Minh hưởng phúc cũng được .
Về phần hai tầng dưới , Minh thật ra cũng nghĩ kỹ .
Tầng thứ nhất là nơi phục vụ Cafe cùng thức ăn nhanh , tầng thứ hai mới là tiệm Cafe sách kiêm phòng trà , chỉ cần làm cách âm tốt một chút cũng không sợ âm thanh hai tầng ảnh hưởng đến nhau.
Hắn sang Mỹ cũng là bất đắc dĩ , mà vì thời gian tương đối gấp , làm hắn không an tâm nhất lại là cha mẹ mình .
Mua một nơi như thế này , có Doãn tỷ giúp một tay , có bằng hữu của hắn ở Đại Nam giúp một tay cũng coi như một viên thuốc an thần cho Minh , để hắn ở nước Mỹ có thể càng tự do phát triển , cũng không còn quá nhiều việc phải bận tâm nơi quê nhà .
p/s : Mấy chương này tiết tấu hơi chậm , mình cố viết nhanh cho xong , sau đó sang Mỹ .
Sang Mỹ , hứa hẹn có càng nhiều cái để viết , mà mới càng giống một bộ kinh tế đô thị .
151
0
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
