Chương 424
Nhất Định Phải Làm Gì Đó Cho Nàng
Ngày 21/12/2003 - thứ sáu .
Hôm nay là một ngày đặc biệt , đường phố Hà Thành ngày 21 so với ngày 20 khác quá nhiều .
Ngày 20 còn không nhìn ra cái gì đặc biệt nhưng ngày 21 bắt đầu xuất hiện quảng cáo rợp trời , quảng cáo gần như che phủ tất cả các tuyến đường chính cùng tất cả các khu thương mại lớn của Hà Thành .
Gần như chỉ cần ra đường là có thể nhìn thấy quảng cáo , quảng cáo về một đại nhạc hội đêm Noel .
Mà cái quảng cáo này đặc biệt nhất ở chỗ . . . có quá nhiều minh tinh trên hình .
Lưu Đức Hoa – Vương Phi – Jaychou – Nhậm Hiền Tề , Thanh Tâm , Lam Linh là nhân vật chính .
Mà loáng thoáng sau lưng bọn họ còn có Phạm Băng Băng , Lâm Tâm Như , Trác Y Đình , nữ đoàn SHE , nữ đoàn SES , nữ đoàn FIN.K.L , Boa cùng Khả Hân .
Thề với cái bóng đèn , đây là lần đầu tiên khán giả Đại Nam nhìn thấy một tấm Poster hoành tráng như vậy , lần đầu tiên khán giả Đại Nam nhìn thấy nhiều minh tinh như vậy trong một tấm ảnh .
Đừng nói là đại nhạc hội , cho dù là hài kịch cũng không quy tụ được nhiều diễn viên như thế .
Tất nhiên có những người sẽ không nhận ra khuôn mặt của minh tinh nhưng mà ở bên dưới có giới thiệu tên , một hàng tên dài thật dài , đã thế ở cuối hàng tên còn có hàng chữ – 'cùng một vài khách mời đặc biệt' .
Khách mời đặc biệt ở đây dĩ nhiên không phải ai khác ngoài mấy ông anh trong The Mountain của hắn , nhưng mà phải làm thần bí một chút .
Hôm nay 21 là thứ 6 , 22 là thứ 7 , mà tối thứ 7 mấy ông anh trong The Moutain rốt cuộc cũng lên TV phát sóng trực tiếp , là vòng đấu loại top 16 , chung kết khu vực phía Bắc .
Tranh thủ chênh lệch thời gian giữa ngày 22 cùng ngày 23 hiển nhiên có thể làm ra chút hoa văn , có thể càng đẩy nhiệt độ lên một lần nữa .
Ví dụ như ngay trên TV , ngay trên sóng truyền hình , mấy ông anh The Mountain đứng ra giới thiệu đại nhạc hội , nói mình chắc chắn tham dự chẳng hạn , như vậy không phải đẩy thêm một đợt nhiệt độ ? .
Mà càng được ý trời chính là ngày 23 – ngày chủ nhật .
Noel lại trùng với chủ nhật , đây còn gì tuyệt vời hơn ? , chưa kể lễ Noel được nghỉ ba ngày , thứ bảy – chủ nhật cùng thứ hai đều sẽ trống , cho dù đi Countdown có qua đêm đi chăng nữa ngày mai vẫn cứ là ngày nghỉ .
Đúng là có một số tổ chức cũng đứng ra làm chút sự kiện ngày Noel nhưng không quan trọng .
Đứng trước đại nhạc hội của Minh , ai đụng ai chết , bất kể sự kiện gì đụng vào đều chết bởi vì bất cứ ai cũng có thể nhìn ra , tổ đội minh tinh này chính là đỉnh cấp châu Á .
Mà khi nhìn vào góc phải trên cùng của tấm poster cũng có thể rất dễ dàng nhìn ra được bên tổ chức sự kiện .
Hoa Nghị Truyền Thông – SM Entertaiment – Thịnh Đạt Truyền Thông – Hoa Nghiên Truyền Thông – Sony Music Đại Nam – Doãn Hà Studio – Lotus – Nhà Sách Sao Khuê – Sở Du Lịch Và Văn Hóa Hà Thành .
Bên tổ chức sự kiện , không nhìn thì thôi , vừa nhìn đã có chút khiếp cả người .
Hoa Nghị – Thịnh Đạt – Hoa Nghiên cùng SM có lẽ dân Đại Nam không quá quen thuộc nhưng nhìn vào Sony Music , Lotus cùng Nhà Sách Sao Khuê cũng đủ khiến rất nhiều người cảm thấy đây đã là tổ sự kiện mạnh nhất nhì Đại Nam hiện tại .
Mà ban tổ chức hùng hậu như thế, sẽ không ai còn nghi hoặc về tính xác thực của cái đội hình siêu minh tinh kia .
Về phần Sở Du Lịch Và Văn Hóa Hà Thành , cái này phải nói một chút .
Đây có thể hiểu như bộ văn hóa của Hà Thành , bất cứ làm sự kiện gì cũng phải được bộ văn hóa gật đầu , chỉ là bình thường sẽ không ghi rõ ra , tuy nhiên lần này lại sử dụng Công Viên Nước làm điểm tổ chức sự kiện .
Mà công viên nước hiện tại lại thuộc sở hữu của Sở Du Lịch Và Văn Hóa Hà Thành , vậy cũng coi như là hai bên phối hợp .
Đương nhiên xin cấp phép cũng không khó , dù sao có cha vợ hắn ở đó , cha vợ không chỉ có cổ phần trong Công Viên Nước mà còn là cán bộ từng trực thuộc sở .
Cha vợ hắn hiện tại đã không còn trong sở nhưng quan hệ cực kỳ cứng hơn nữa rất nhiều người đều biết , những người như cha vợ hắn cho dù ra khỏi thể chế nhưng chỉ là trên lý thuyết , thực tế vẫn nằm trong Đảng hơn nữa bọn họ rời khỏi thể chế là vì Đảng yêu cầu .
Thời kỳ phục hưng đất nước , có rất nhiều cán bộ trong thể chế rời khỏi cơ quan ban ngành , đứng ra làm kinh doanh hay đúng hơn là giúp nhà nước quản lý các doanh nghiệp quốc hữu hóa .
Trước khi làm ở Bảo Hiểm Đại Nam , cha vợ của Minh chính là 'đại lão' trong Sở Du Lịch Và Văn Hóa Hà Thành .
Mà thời điểm xây dựng Công Viên Nước , cha vợ hắn vẫn còn giữ chức trong thể chế , còn ngồi trong sở dẫn tới khi Công Viên Nước được xây dựng xong , sở lập ra một ban quản trị , cha vợ hắn nghiễm nhiên chiếm một chân trong đó .
Tiếp theo mới có chuyện cha vợ rời khỏi thể chế , bắt đầu tiến vào một doanh nghiệp quốc hữu hóa là Bảo Hiểm Đại Nam .
Phan thị tại Hà Thành tuy không bằng Doãn thị nhưng tuyệt đối cũng là gốc to .
Nếu không phải Doãn thị có người trong quân đội , mà quân đội lại nằm ngoài thể chế , vừa có thể trực tiếp nắm giữ quân chức cũng có thể đi ra quản lý xí nghiệp , nếu không Doãn thị mạnh hơn hay Phan thị mạnh hơn . . . cũng khó nói .
Ở ngoài đường có thể nhìn thấy rợp trời quảng cáo , ở trên mạng hiển nhiên cũng có thể .
— QUẢNG CÁO —
Lần này Trà Đá – Mp3 – Sony Music đều toàn lực quảng cáo cho đại nhạc hội , thậm chí trên tất cả các diễn đàn lớn , các trang báo mạng lớn đều rợp trời tin tức .
Hai bên phân chia công việc rất rõ ràng , con đường offline bản thân Sony cùng nhà sách Sao Khuê đi giải quyết , con đường Online thì đến phiên Lotus trả tiền .
Mà địa điểm bán vé nằm ở ba nơi chính .
Thứ nhất là bất cứ cửa hàng băng đĩa nào trực thuộc Sony đều có thể mua vé .
Thứ hai là tại tất cả chi nhánh của Nhà Sách Sao Khuê tại Đại Nam cũng đều có thể mua vé .
Thứ ba chính là đến thẳng Công Viên Nước mua vé .
Ở điểm này Lotus cũng không tranh với đối tác , căn bản không tranh được , Lotus cũng không có sản nghiệp Offline .
Về phần vé , Lotus cũng sẽ tranh thủ một chút , ví dụ như . . . bốc thăm tài khoản may mắn nhận free vé trên hai tựa game NTVV cùng Mu Online chẳng hạn , tất nhiên số vé không nhiều , khoảng 100 vé chia đều cho hai tựa game này , ngoài ra còn có khoảng 50 vé dành riêng cho các tài khoản có nhiều lượt bình luận – lượt yêu thích nhất tại Trà Đá .
Bình thường mà nói , một sự kiện tốt nhất nên quảng cáo sớm 1 tuần , còn cần thời gian lên men , còn cần thời gian bán vé .
Nhưng mà hiện tại đại nhạc hội đêm Noel như một quả Boom ném xuống Hà Thành vậy , căn bản không cần lên men .
Bằng vào Lotus – Sony cùng nhà sách Sao Khuê toàn lực thúc đẩy , cũng không có chuyện sự kiện này không nổi , bằng vào ba ông lớn hợp tác đừng nói sự kiện truyền khắp Hà Thành mà truyền khắp Đại Nam cũng được .
Về phần vé có bán hết hay không ? . .. vấn đề này thật sự không cần nghĩ dù sao số lượng vé xác thực 'không nhiều'.
Hiện tại Công Viên Nước Hà Thành khá lớn , nó bao quát luôn cả Công Viên Mặt Trời Mới , tất nhiên ở Đại Nam cũng không có Công Viên Mặt Trời gì gì đó , tất cả tồn tại dưới cái tên Công Viên Nước Hà Thành .
Công Viên Nước có thể chứa được khoảng 50000 người tham dự nhưng xuất phát từ một vài vấn đều mang tính an toàn cùng xây dựng công trình phụ , Minh chỉ quyết định bán ra 30000 vé , mà 30000 vé còn có thể bán không hết sao ? , đây là không thể nào .
Đừng nói 30000 vé mà sự kiện này 300000 vé cũng sẽ bán hết .
Tất nhiên giá vé cũng có khác nhau , nhưng tính trung bình ra sẽ rơi vào 500 DND một vé .
Sold Out toàn bộ 30000 vé trong đại nhạc hội này , phía ban tổ chức có thể thu về được khoảng 15 triệu DND khoảng hơn 2 triệu USD một chút .
Chỉ nhìn vào điểm này thật ra Lotus 'lỗ sặc máu' , dù sao 2 triệu USD này phải chia ra , Lotus chiếm 60% , Sony cùng nhà sách Sao Khuê chiếm 40 % còn lại .
Từ mặt lý thuyết , Lotus bỏ ra hơn 7 triệu USD sau đó thu về hơn 1 triệu USD tiền bán vé , cho dù Minh xác định làm vì tương lai Youtube thì cũng có chút 'đau răng'.
Cũng cùng ngày 21 , ngày 21 tại Đại Nam là một ngày không bình thường thì ở Trung Quốc cũng vậy .
Tại thị xã Lai Tây trực thuộc thành phố Thanh Đảo .
Thời điểm này , Trung Quốc tương đối nghèo , vùng nào giàu thì rất giàu , nghèo thì cũng rất nghèo.
Ngay như Lai Tây , khoảng cách giàu nghèo của từng vùng thuộc Lai Tây Thị cũng rất lớn .
Ở trấn khác mà ở trên phố huyện khác , lên thành thị lại càng khác .
Mà ở thị xã Lai Tây thì Thượng Đạt trấn là một trấn nghèo , cực kỳ nghèo .
Tống Đạt là một thầy giáo từ Nam Kinh được điều về Thượng Đạt trấn , trở thành một giáo viên cấp 1 tại trường tiểu học Thượng Đạt .
Toàn bộ Thượng Đạt trấn cũng chỉ có một trường tiểu học duy nhất , cũng không cần đánh số làm gì cho mệt .
Bản thân Tống Đạt năm nay 27 tuổi , hắn đến trấn nhỏ này cũng được 3 năm , cũng dần dần quen thuộc với cuộc sống nơi đây , khó khăn thì khó khăn , vất vả thì vất vả nhưng mà nơi này quả thật đầy tình người .
Cuộc sống của Thượng Đạt trấn ngày qua ngày đều bình lặng như vậy , trấn này hầu như chỉ toàn người già cùng trẻ em , người trưởng thành đều cố gắng rời khỏi trấn , lên thị xã , lên nơi phố thị phồn hoa kiếm tiền dù sao Thượng Đạt trấn thật sự rất nghèo .
Mãi cho đến những ngày gần đây , cuộc sống ở Thượng Đạt trấn mới thay đổi , Thượng Đạt trấn tiếp đón một minh tinh , nàng gọi Phạm Băng Băng .
Với hầu hết người trong trấn , Phạm Băng Băng thật sự không nổi tiếng , dù sao trong trấn hiện tại đều là người già cùng trẻ nhỏ nhưng Tống Đạt nhận ra Băng Băng .
Tuy được điều về Thượng Đạt trấn nhưng nhà của Tống Đạt vẫn ở tại Nam Kinh , mỗi năm vẫn về nhà ăn tết một lần , mà thời điểm về nhà hiển nhiên Tống Đạt cũng xem qua Hoàn Châu Cách Cách , dù sao bộ phim đó nổi khắp toàn bộ Trung Quốc , không biết cũng khó .
Băng Băng xuất hiện , nàng thổi một sức sống mãnh liệt đến trấn nhỏ này , đây cũng là lần đầu tiên Tống Đạt ở gần một minh tinh như vậy , được gần người nổi tiếng như vậy , cũng là lần đầu tiên Tống Đạt thấy một minh tinh đi làm thiện nguyện .
— QUẢNG CÁO —
Trên báo chí , trên mạng có lẽ có rất nhiều , ngày nào cũng có thể thấy nhưng mà một ngày xuất hiện trước mặt bản thân , tự mình trải nghiệm , nhìn bằng mắt , làm bằng tay , hiển nhiên khác biệt , cũng chân thật hơn nhiều lắm .
Tống Đạt trước xem Hoàn Châu Cách Cách , hắn tuy không phải fan của Tiểu Yến Tử – Triệu Vy như đa số người khác nhưng mà hắn cũng không phài fan Kim Tỏa , hắn là fan của Lâm Tâm Như .
Nhưng mà trải qua mấy ngày nay , Tống Đạt dần dần chuyển thành fan của Băng Băng , nàng quá chịu khó , cũng quá nỗ lực .
Nàng lật đổ hình tượng minh tinh trong lòng Tống Đạt .
Bản thân Băng Băng thời kỳ này có một điểm mạnh chính là nàng không mắc tính ngôi sao .
Nàng không ngại khó , không ngại khổ thậm chí không ngại trả giá cùng đánh đổi , chỉ cần nàng nhìn thấy tương lai , chỉ cần nàng cảm thấy việc này mang lại lợi ích cho nàng .
Băng Băng vẫn sẽ nhớ lời Minh nói với mình , thiện nguyên có thể xuất phát từ mục đích không thuần túy nhưng bất kể mục đích thể nào thì khi làm thiện nguyện cũng phải làm một cách thuần túy nhất , xứng với hai chữ thiện nguyện nhất .
Băng Băng đến Thượng Đạt trấn , nàng gặp rất nhiều trẻ em nghèo , rất nhiều trẻ em cần giúp đỡ .
Con người ai cũng có lòng trắc ẩn , người ta thấy con chó con mèo gặp khó còn cưu mang huống hồ người với người ? .
Băng Băng tới Thượng Đạt trấn có lẽ không thuần túy từ thiện nguyện nhưng mà khi nhìn những đứa bé ở đây , nàng thực sự dùng tâm mà làm .
Tất nhiên nàng chỉ là một diễn viên , còn không tính là sao hạng A , năng lực của nàng có hạn .
Nàng chỉ có thể giúp những đứa trẻ ở đây có áo ấm mặc trong mùa đông sắp tới , có sách vở mới chào đón học kỳ sắp tới , sau đó cũng bắt đầu hỗ trợ tu sửa lại trường tiểu học Thượng Đạt .
Tất nhiên chỉ là tiểu tu , không tính là đại tu , ví dụ như rợp lại mái trường , sơn lại tường , đóng lại cửa sổ .
Nàng . . . cũng tận lực .
Mà để hỗ trợ Băng Băng , chính quyền Thượng Đạt trấn cũng rất ra sức , hô hào bà con trong trấn , lực lượng dân quân cùng giáo viên trong trường , còn có cả một số bậc cha mẹ lặn lội từ thị xã trở về , tranh thủ giúp đỡ Băng Băng .
Sự tận lực của nàng , rất nhiều người nhìn trong mắt , từ ánh mắt , từ nụ cười , cách nói chuyện hơn nữa nàng tuyệt không phải cái loại chỉ tay năm ngón , nàng thật sự cùng mọi người cùng làm việc , chạy đôn chạy đáo .
Với Băng Băng mà nói đây thậm chí là thói quen , dù sao từng có một thời kỳ nàng ở trong đoàn làm phim cũng chỉ là chân chạy vặt .
Tống Đạt nhìn thấy tất cả trong mắt , nhìn thấy nàng thức khuya dậy sớm như bao người , nhìn thấy nàng tươi cười đi đến từng hộ gia đình trong trấn , tặng từng chiếc áo ấm , từng chiếc cặp sách cho trẻ em nghèo nơi đây , cho dù là đàn ông trưởng thành như Tống Đạt cũng cảm thấy ánh mắt ướt ướt .
Mà bản thân Tống Đạt có một sở thích , hắn thích chụp ảnh .
Tống Đạt dù sao cũng xuất thân Nam Kinh , hắn cũng không phải là người Lai Tây mà Nam Kinh chính là đại thành thị của Trung Quốc , Tống Đạt cũng còn trẻ , có chút thời thượng mới là dễ hiểu.
Lai Tây không thể sánh được với Nam Kinh phồn hoa nhưng Lai Tây có nét đẹp của mình , Thượng Đạt trấn có nét đẹp của mình , Thượng Đạt trấn cổ kính , hoang sơ mà yên bình , cảnh quan nơi đây gần như bảo tồn nguyên vẹn nhất có thể , những nơi như thế này mới càng thích hợp với dân chụp ảnh .
Đặc biệt là những nụ cười hồn nhiên ngây thơ của những đứa trẻ nơi đây , đặc biệt là ánh mắt long lanh luôn luôn tỏa sáng giữa cuộc sống đời thường đầy khó khăn vất vả .
Có lẽ hồi ở Nam Kinh , Tống Đạt chưa có thói quen chụp ảnh nhưng từ khi tới trấn nhỏ này , hắn thật sự thích nơi đây , thật sự muốn lưu giữ từng khoảnh khắc nơi trấn nhỏ yên bình này .
Sau đó . . . Băng Băng đến .
Nụ cười của nàng như tô điểm cho trấn nhỏ , như một đường cong tuyệt đẹp vẽ lên trên bức tranh yên bình .
Chẳng biết từ bao giờ , Tống Đạt bắt đầu vô thức bấm máy .
Mà tất cả những hành động này của Tống Đạt , Băng Băng không biết nhưng mà Hoa tỷ biết .
Sau đó . . . đến ngày 21 – tức thứ 6 .
Ngày hôm nay , Tống Đạt quyết định lên thị trấn một phen .
Đầu tiên , tu sửa lại trường là cần vật liệu , hầu hết vật liệu trấn nhỏ đều có nhưng mà . . . ở đây thiếu sơn .
Thứ hai , từ rạng sáng ngày 21 có rất nhiều thanh niên trong trấn trở về , dù sao đây là xây trường cho con em của chính bọn họ , giúp một tay là nên , mà phía đoàn thiện nguyện của Băng Băng cũng muốn làm một bữa tiệc nhỏ thiết đãi mọi người trong trấn .
Trấn nhỏ này cũng chỉ có hơn trăm hộ , một bữa tiệc nhỏ như vậy không đáng bao nhiêu tiền , quan trọng là ấm tình người có điều trong trấn nhỏ có rất nhiều thứ thiếu thốn , nhiều thứ vẫn cần lên thị xã mới có .
Càng quan trọng hơn , bữa tiệc này cũng gần như là bữa tiệc chia tay , Tống Đạt biết Băng Băng không thể một mực ở trấn nhỏ này , mà Băng Băng cũng minh xác nói nàng phải trở về .
Từ hai điểm trên , một số người liền được cửa đi lên thị xã mua đồ , Tống Đạt tất nhiên tự nguyện xung phong , đồng thời hắn có chút tư tâm .
Tống Đạt cảm thấy , Băng Băng như nàng tiên xuất hiện giữa cái trấn nhỏ này , thổi hồn vào toàn bộ trấn nhỏ , mang lại từng tia từng tia ấm áp giữa trời đông giá rét nơi đây , hắn . . . cũng nên vì Băng Băng làm gì đó .
— QUẢNG CÁO —
Tống Đạt lên thị xã , đầu tiên là mua bánh kẹo mang về làm phần quà nhỏ cho mấy đứa bé trong trấn .
Thứ hai là Tống Đạt muốn đi rửa ảnh .
Rửa ảnh thường thường phải cách ngày mới lấy được nhưng trên thị xã Tống Đạt có người quen , đợi một hai tiếng là tốt rồi .
Tống Đạt muốn tặng Băng Băng những bức ảnh đẹp nhất làm phần quà cho nàng , cũng muốn mãi mãi lưu giữ hình ảnh này , nói cho nàng biết Thượng Đạt trấn sẽ mãi mãi không quên nàng .
Cả trấn chỉ có một chiếc xe ô tô của trưởng trấn , cả chục người chen có chút chật chội nhưng mà Tống Đạt cũng quen rồi , hơn nữa hắn có chút kích động , hắn cũng muốn xem những bức ảnh này sau khi rửa sẽ như thế nào .
Máy ảnh của Tống Đạt không chỉ có phim , tất nhiên còn có thẻ nhớ nhưng ở Thượng Đạt trấn không có máy tính , cũng không có mạng , 3g gì gì đó càng nên quên đi , gần như cách ly với xã hội , Tống Đạt rất khó tự mình ngắm nghía sản phẩm của chính mình .
Trên con xe của trưởng thôn , đi gần 2 tiếng thì lên thị xã .
Tống Đạt sau đó rất nhanh tách đoàn , dù sao mỗi người một nhiệm vụ .
Tống Đạt rất nhanh đi đến một tiệm rửa ảnh trong thị xã , tất nhiên nói thế cho sang chứ trên thực tế đây là nơi chụp ảnh thẻ , một cửa tiệm cực kỳ cực kỳ phổ thông .
"A Cường " .
Tống Đạt vẫy vẫy tay , mà người gọi là A Cường kia cũng vui vẻ đứng lên , tươi cười với Tống Đạt .
"A Đạt , lại đến rửa ảnh đúng không , để ta xem lần này chụp được bức nào đẹp không ".
Tống Đạt cười cười , nói đến đây hắn cũng có chút tự hào .
Hắn là dân chụp ảnh không chuyên nhưng trong vòng tròn lại tương đối có danh tiếng , dù sao xung quanh thị xã Lai Tây thật sự có rất nhiều ảnh đẹp để chụp , hơn nữa việc Tống Đạt tự nguyên đến Thượng Đạt trấn làm giáo viên , ở trong vòng tròn nhỏ của hắn cũng không thiếu người biết , càng là như thế hắn càng được yêu thích .
Tất nhiên , chỉ là trong cái vòng tròn 'nhỏ xíu' mà thôi , quanh đi quẩn lại cũng chỉ khoảng vài trăm người , chơi trong một Forum nho nhỏ , không có gì đáng khoe .
"Lần này á , lần này đặc biệt , toàn là ảnh tâm đắc thôi đấy ".
Tống Đạt cười cười , đưa máy ảnh cho A Cường .
A Cường cũng tươi cười nhận lấy sau đó nói .
"Đợi tao một chút , tao bận khoảng 10 phút sau đó làm cho mày ".
Tống Đạt gật đầu , sau đó rất tự nhiên ngồi xuống máy tính , bắt đầu lên mạng .
Cái tiệm này có đến 3 bộ máy tính , tất nhiên là cái loại máy tính màn hình lồi , cà tàng mà thôi nhưng tại nơi đây đã là rất khó được .
A Cường dùng 2 bộ máy tính làm việc , 1 bộ còn lại để cho khách , mà A Cường cũng quen với hành động này của Tống Đạt , dù sao Tống Đạt ở Thượng Đạt trấn , nơi đó không có mạng , mỗi lần lên thị xã đều cần lên mạng đọc thông tin , nếu không hắn thành người rừng mất .
Tống Đạt rất tự nhiên lên Thiên Độ sau đó . .. ánh mắt hắn bỗng nheo lại , khuôn mặt trở nên cực kỳ nghiêm túc .
Trên Thiên Độ , rợp trời đều là Phạm Băng Băng , nhưng mà chủ đề thì . . . không cần nói cũng được.
Tống Đạt có chút ngây người , hắn hơi run tay điểm vào từng Topic xuất hiện , càng đọc càng lặng người , mà càng đọc hắn càng cảm thấy trong người có một loại cảm xúc rất khó tả .
Vừa tức giận , vừa cảm động .
Tức giận thì không cần nói , cảm động hiển nhiên là Băng Băng .
Nàng làm nhiều việc như vậy nhưng không ai biết , trên người lại mang một đống bêu danh ? .
Cái gì mà tôn trọng với không tôn trọng khán giả ? , cái đám minh tinh tôn trọng khán giả kia , cái đám minh tinh ngày công chiếu phim nào cũng đến đủ kia , đã thực sự làm chút gì cho cộng đồng chưa ? , đã thật sự vì những hoàn cảnh khó khăn trên khắp Trung Quốc làm chút gì chưa ? .
Hay cậy có chút tiền , ném chút tiền ra sau đó bắt đầu lên mạng nói đạo lý , phán định đúng sai ? .
Mà Tống Đạt cũng cảm thấy , Băng Băng bị mang bêu danh như vậy nhưng nàng còn không có cơ hội giải thích , dù sao trong trấn không có mạng , nàng muốn giải thích cũng không được , việc này chỉ sợ Băng Băng còn không biết .
Mà nghĩ tới đây , Tống Đạt cảm thấy lòng mình thắt lại , một cô gái tốt như Băng Băng , làm việc có ý nghĩa như vậy nhưng ngày đầu tiên trở về cuộc sống bình thường của nàng , nàng lại gặp vô số bêu danh , nàng sẽ nghĩ gì ? .
Thế là Tống Đạt cắn răng , hắn hạ quyết tâm , hắn nhất định phải làm gì đó cho nàng .
179
5
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
