Chương 340
Thứ Gì Tuyệt Nhất
Bánh tôm Hồ Tây , Minh thích chỗ này .
Kiếp trước thích , kiếp này càng thích .
Kiếp trước nhà Minh không giàu có gì , phải dịp đặc biệt lắm mới được ra đây , ví như vài điểm 10 chẳng hạn , mang một đống điểm tốt về khoe mẹ , mẹ sẽ dẫn hắn ra Hồ Tây ăn một bữa .
Có lúc sẽ là bánh tôm Hồ Tây , có lúc lại là ly kem Hồ Tây , nói chung đây là những ký ức ngọt ngào nhất của tuổi thơ hắn .
Kiếp này , Hồ Tây so với trí nhớ của hắn thì càng đẹp , mặt nước Hồ trong xanh vô cùng , căn bản không có dấu hiệu ô nhiễm .
Từ cửa hàng bánh tôm Hồ Tây có thể thoải mái ngắm nhìn nước hồ , có thể thấy từng cặp đôi đang đạp vịt xa xa thêm vào cái ánh nắng chiều Hồ Tây buông xuống , thật sự nên thơ vô cùng .
Cũng không biết vì cảnh đẹp , vì cả hai đứa cùng đói hay vì điều gì khác , suất bánh tôm ngày hôm nay ăn đặc biệt ngon .
"Ăn xong , mình về nhà đi ? ".
Chẳng biết sao , Minh lại nói câu này khiến cho Thanh mơ hồ không hiểu , nàng khẽ ngẩng đầu nhìn Minh .
"Thì anh bảo ăn xong mình về nhà đi , ăn lót dạ thôi , về nhà anh nấu cho em ăn , mấy cái đồ này béo lắm ".
Minh nhìn thấy nàng mắt to chớp chớp nhìn mình , không khỏi bật cười , tiện tay gắp miếng bánh tôm bỏ vào miệng .
Nhà .
Tất nhiên là nhà của hai đứa , là biệt thự tại Trần Quý Cáp .
Thanh rất nhanh cười ngọt ngào , nàng cố gắng nuốt nốt miếng bánh tôm trong miệng sau đó nói .
"Người ta ăn xong rồi , anh ăn nốt đi ".
Minh cũng không gọi nhiều , chỉ gọi một đĩa bánh tôm mà thôi tổng cộng chỉ có 7 miếng , một người ăn thì nhiều , hai người ăn hiển nhiên là ít .
"Sao em bảo đói mà , ăn thêm một chút đi , anh nấu cơm cũng không nhanh đâu ".
Thanh nghĩ nghĩ một chút , trong ba miếng bánh tôm còn lại trên đĩa , nàng gắp một miếng cho mình sau đó gắp luôn hai miếng còn lại vào bát Minh .
"Thế em ăn thêm một cái vậy , còn để bụng ăn đồ anh nấu nữa , đồ anh nấu ngon hơn ".
Hắn nấu ăn thật sự ngon như vậy sao ? , có lẽ đúng nhưng càng nhiều là cảm giác mà bữa cơm gia đình mang đến .
Minh từng đi ăn ở rất nhiều nơi , cả trong nước cùng nước ngoài , đến cả nhà hàng khách sạn 5 sao hắn cũng nếm thử không ít nhưng mà chung quy không đâu ngon bằng cơm nhà .
Vấn đề là cảm giác .
Nhìn điệu bộ của Thanh , Minh phì cười , Thanh cũng cười , đôi tình lữ trẻ liền nhanh chóng giải quyết đĩa bánh tôm sau đó lại gọi Taxi về Trần Quý Cáp .
Yêu đương vào nhiều khi rất buồn cười , có những thứ người ngoài cảm thấy vẽ vời thêm chuyện nhưng với cặp đôi yêu nhau lại biến thành ngọt ngào khó tả .
— QUẢNG CÁO —
Ví như khi đi đến Quốc Tử Giám , Thanh cùng Minh lại xuống xe , sau đó bắt đầu mua đường , thay vì ngồi Taxi thì chọn đi bộ , cứ thế tay nắm tay nhau mà bước đi .
Cảm giác này rất tốt , một mặt là đường phố ồn ào náo nhiệt của Hà Thành lúc tan tầm nhưng một bên lại là cái nét cổ kính của Quốc Tử Giám gần như chia con đường này làm hai phần vậy .
Cứ thế dạo bước trên vỉa hè cũng là một loại lạc thú , là một loại vui vẻ , tất nhiên là khi tay đang nắm tay một ai đó .
Dưới cái không khí này , Thanh bỗng quay đầu nhìn về phía Minh , trong ánh mắt tràn ngập nhu tình .
"Này , người ta mỏi chân , làm sao bây giờ ? ".
Làm sao bẫy giờ ? , nũng nịu là đặc quyền của phái yếu mà .
Thanh nói xong câu này mới thấy đỏ mặt chẳng qua lúc này cảm xúc của nàng rất khác thường .
Đã lâu rồi , nàng với Minh mới trải nghiệm cảm giác này , cảm giác chỉ thuộc về nhau , cảm giác được độc chiếm hắn mà không có ai khác .
Đã như vậy , nàng nũng nịu một chút thì sao ? .
Hơn nữa Thanh đúng là mệt thật , đừng nói một cô bé 15-16 như Thanh mà bất cứ ai đi làm về cũng mệt gần chết , đi làm về cũng chỉ mong nhanh nhanh về nhà nằm vật ra , tính gì đi chơi ? , đã thế Thanh còn đi một đôi cao gót , cho dù không quá cao nhưng hiển nhiên có ảnh hưởng .
Về phía Minh , hắn tuyệt không có vấn đề gì .
"Lên đây , anh cõng ".
Thanh đỏ mặt nhưng nàng cười càng tươi thậm chí chủ động cởi đôi cao gót ra , dùng tay xách giày sau đó vòng hai tay qua cổ Minh .
Với người như Minh mà nói , cõng Thanh tuyệt không phải là vấn đề , thế là hai đứa bắt đầu đi thẳng về biệt thự Trần Quý Cáp , trên đường liền nói đủ thứ chuyện .
Thanh được dịp kể , nàng kể nhiều lắm .
Chuyện trên trường , trên lớp , chuyện công ty , dọc theo con đường này nàng nói suốt .
Minh một bên nghe , thỉnh thoảng lại đáp lời nàng đồng thời trong lòng cũng hiểu cho nàng .
Thanh hiện tại rất khó tìm một người có thể sẽ chia , trừ Minh ra cơ hồ không có ai .
Cũng không biết có phải vì Minh liên luỵ nàng không , trên lớp Thanh tuy cũng có bạn nhưng không nhiều , cũng không phải người ta chủ động xa cách nàng mà Thanh cũng như Minh , đều chủ động giữ khoảng cách với bạn bè cùng lớp .
Với bạn bè trên lớp , nàng cũng không có nhiều thứ để chia sẻ lắm , chẳng nhẽ chia sẻ nàng đi làm mệt gần chết ? , chia sẻ cuộc sống của người trưởng thành như thế nào ? .
Trên công ty , trừ chị My ra nàng càng không quen quá nhiều người hơn nữa nàng chung quy là cô bé , luôn có chút không hợp với nhân viên của Lotus cho dù bọn họ đại khái đều là người trẻ tuổi .
Về đến nhà thì càng không cần nói , nàng đi học kết quả vẫn luôn không tốt , cũng không biết nói gì với cha mẹ , mà chuyện nàng đi làm ở Lotus hay chuyện nàng yêu đương thì càng không thể nói , cha mẹ đánh nàng chết .
— QUẢNG CÁO —
Tại sao mới sau gần 1 tuần , Thanh đối với Minh có nhiều cảm xúc như vậy thậm chí nàng càng cảm thấy mình không rời hắn được ? .
Cái này thật ra liên quan đến tâm lý của Thanh .
Thanh theo Minh vào Lotus , nàng hiển nhiên cũng có thể nghỉ giữa chừng , không ai có thể ép nàng nhưng mà nàng cảm thấy chỉ cần nàng nghĩ giữa chừng , chỉ cần nàng từ bỏ , Minh sẽ không cần nàng nữa .
Mà cuộc sống sau đó của Thanh chịu rất nhiều thay đổi , nàng lại không thể nói với ai , chỉ có Minh là người duy nhất hiểu nàng , biết nàng , là người nàng có thể trải lòng .
Không chắc Thanh so với một tuần trước có càng yêu Minh không nhưng dưới loại tâm lý này , nàng mới cảm thấy Minh càng ngày càng quan trọng , đặc biệt là trong mấy ngày hắn sang Cao Ly .
Tâm lý này sẽ không theo Thanh lâu lắm , ngắn thì vài tháng , dài thì một hai năm nàng nhất định có thể thích ứng nhưng hiện tại đúng là Minh chiếm vị trí vô cùng quan trọng lòng nàng .
Biệt thự Trần Quý Cáp , đã gần tuần nay không có người đến , Minh cũng không thuê quét dọn .
Chìa khoá đương nhiên Thanh có nhưng mà Minh không ở nhà , nàng lại bận như vậy căn bản không có thời gian rảnh , nảng đến làm gì ? .
Về đến nhà , cả Minh cùng Thanh đều cực kỳ buông lỏng , về nhà thật là tốt .
Ở khách sạn đương nhiên sang trọng đủ tiện ích nhưng mà vẫn không bằng về nhà được .
Đến đây , Minh mới đưa tay nhẹ vỗ mông Thanh một cái .
"Được rồi cô bé , đi thay quần áo đi , anh ra siêu thị chọn chút đồ ăn không muộn giờ rồi ".
Vỗ mông Thanh xong , Minh mới nhận ra cảm xúc không tệ lắm .
Theo Minh biết , bất kể là Hương hay là Thanh đều không tập Gym nhưng chẳng hiểu sao vòng ba của hai người phi thường tuyệt vời , ít nhất cảm xúc tốt lắm .
Cho dù cách một lớp quần , bị Minh vỗ mông Thanh liền đỏ mặt , khuôn mặt hồng như quả táo chín bất quá nàng cũng không có bất cứ 'ý kiến' gì với hắn .
Tuy Minh cùng Hương đã ngủ cùng nhau nhưng mà nói tiếp xúc da thịt , Minh với Thanh hiển nhiên càng nhiều , cũng càng thêm thoáng .
"Thế anh đi siêu thị đi , em quét qua phòng sau đó đi thay quần áo , đi tắm ".
Quét phòng hiển nhiên chỉ là tầng 1 , cũng không thể quét cả căn biệt thự .
Mỗi người mỗi việc , cảm giác này cũng thật tốt .
Minh rời đi , hắn chạy ra siêu thị gần đó còn Thanh tiện tay lấy cái chổi bắt đầu quét nhà chỉ là vừa quét nhà nàng vừa nghĩ vẩn vơ .
Bất quá rất nhanh Thanh nhớ ra một việc , nàng còn cần gọi điện cho bố mẹ .
Khoảng thời gian này , ngay cả bố mẹ cũng bắt đầu hoài nghi Thanh , dù sao làm gì có chuyện học thêm gì học thêm đủ hết các chiều trong tuần ? , hôm nào cũng ăn trưa ở ngoài xong đến hơn 6h chiều mới về ? , về đến nhà lại mệt lử ? .
— QUẢNG CÁO —
Cũng may mới có 1 tuần , Thanh còn có thể che dấu , sau nữa thì nàng thật sự không biết làm thế nào , nàng cảm thấy cũng phải hỏi ý kiến Minh một chút .
Tất nhiên cái này để sau , trước mắt là gọi điện cho bố mẹ , báo không ăn cơm nhà .
Trong lúc Thanh đang loay hoay , Minh cũng đến được siêu thị .
Nấu món gì đây ? , Minh tự hỏi .
Đi dạo trọng siêu thị , theo bản năng Minh bài trừ các món ăn liền , cũng bài trừ các món 'tây' .
Rốt cuộc Minh đi đến chỗ để đồ tươi sống , quyết định mua con cá chép , làm một bữa cá chép om dưa cũng không tệ lắm .
Đáng lẽ ra , Minh luôn cảm thấy mua cá trực tiếp ngoài chợ thì ngon hơn siêu thị nhưng ai bảo hiện tại đã muộn rồi , ngoài chợ chưa chắc đã còn mà rõ ràng ở trong siêu thị càng tươi hơn .
Đắt hơn một chút , cũng không sao cả .
Tiếp theo trên đường gọi nhân viên siêu thị hỗ trợ mang con cá ra , Minh nhìn thấy hai đứa bé đang ở thùng kem .
Hắn cũng không có ý định nghe lén hai đứa bé nói gì chẳng qua hắn cũng muốn mua hộp kem về nhà , mùa đông sắp tới , thời tiết se lạnh , thời tiết này mà ăn kem là . . . tuyệt nhất .
Sau đó Minh liền nghe được hai đứa trẻ nói chuyện .
Hai đứa bé đang chọn loại kem nào ngon .
Một đứa chọn kem Vani , một đứa lại chọn Kem Socola .
Sau đó đứa chọn kem Socola liền thuyết phục bạn mình .
"Chọn cái này đi , cái này ăn ngon hơn ".
"Sao cậu biết cái này ăn ngon hơn , cậu ăn chưa ? ".
"Tớ chưa ăn nhưng mà tớ thấy trên Tv quảng cáo rồi , mẹ tớ nói loại kem này ngọt lắm , cấm tớ ăn'.
Sau đó . .. đứa bé chọn kem Vani đúng là quyết định chuyển sang mua thư socola về ăn .
Nhìn theo hai đứa bé , Minh trong đầu xuất hiện tia sáng .
"Thằng bé kia nói có sức thuyết phục thật ".
"Cái gì tuyệt nhất , cái gì càng khó đạt đến thì càng tuyệt , mà cái gì khó đạt đến nhất ? , là thứ bị cấm".
Minh nhẹ xoa xoa cằm , cho dù cằm của hắn hiện tại nhẵn bóng .
Trong đầu hắn hiện lên một bức phác hoạ sau đó càng ngày rõ ràng .
172
1
3 tuần trước
58 phút trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
