ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 312
Cất Cánh Thôi

Thứ năm ngày 29/11/2003 , Minh vừa đi vừa ngáp .

Cho dù có hệ thống , cho dù có vật phẩm phụ trợ trong hệ thống thì Minh vẫn cứ buồn ngủ , chung quy là mấy hôm nay chất lượng giấc ngủ của hắn rất tệ .

Không phải Minh ngủ không ngon mà là hắn thiếu ngủ , thiếu ngủ cũng gần tuần nay , riêng đêm qua cơ hồ Minh cũng không ngủ dù sao từ kiếp trước đã tạo thành thói quen , đêm trước khi bay nhất định hắn sẽ không ngủ .

Dạo bước trong sân bay , Minh vừa đi vừa nhìn hộ chiếu của mình , trong lòng không khỏi cảm khái , quốc gia hiện tại vẫn rất tốt .

Năm xưa Minh bay rất nhiều nơi , công tác nước ngoài nhiều lắm nhưng hộ chiếu của Việt Nam không quá mạnh , cho dù muốn bay sang Hàn Quốc hay Nhật Bản thật ra đều cần vài ngày làm thủ tục là ít, đây là không thể tránh khỏi .

Hiện tại thì tốt rồi , hộ chiếu Đại Nam thật sự rất mạnh , cơ hồ không thua kém hộ chiếu của Nhật Bản là bao , muốn sang Cao Ly cơ hồ là chuyện quá đỗi bình thường , một bên có nhà SM đánh nhịp , một bên có nhà sách Sao Khuê đánh nhịp , tất cả hồ sơ trong vòng nửa ngày là xong , toàn bộ thủ tục đại khái chỉ cần một ngày .

Đây thậm chí không phải một mình Minh mà là toàn bộ học sinh tham gia chuyến đi lần này đều được hoàn thiện hộ chiếu trong một ngày , nếu đây là Việt Nam cơ hồ là việc không thể tưởng tượng nổi.

Nói đi cũng phải nói lại , trên thực tế tại thế giới này cho dù hộ chiếu của Mỹ nhiều khi cũng không quyền lực bằng tầm hộ chiếu của Đại Nam , ví dụ như từ Mỹ sang Cao Ly cũng không dễ như từ Đại Nam sang Cao Ly .

Lực cản của thế giới này vẫn còn nặng nề lắm , từ Mỹ qua các nước lân cận hay khối EU còn dễ nói nhưng với các cường quốc tại khu vực Tây Âu cùng Đông Á mà nói thì chưa chắc , thậm chí cả Trung Đông cũng chưa chắc chắn .

Không phải nói người Mỹ không qua được mà là thủ tục khá rườm rà , có rất nhiều công đoạn phải làm , không phải muốn đi là có thể đi , đại khái cũng phải mất 3-4 ngày .

Đây chính là tệ hại của việc thế giới này chia thành quá nhiều khu vực , quan hệ của Cao Ly cùng Đại Nam hiện tại tuy không thể nói là quá tốt nhưng về mặt bản chất vẫn là đồng minh chiến lược , nên biết Cao Ly hiện tại không chỉ là Hàn Quốc mà còn là Triều Tiên thậm chí lấy Bình Nhưỡng làm thủ đô chứ không phải Seoul .

Cái này cũng giống như Đức cùng Mỹ , bất kể trong lòng có không vui vẻ với nhau thế nào nhưng mặt ngoài vẫn cứ là đồng minh chiến lược .

Nắm tấm hộ chiếu trên tay , chẳng hiểu sao Minh lại có chút tự hào , quốc gia mình hùng mạnh chẳng nhẽ không nên tự hào ? , cho dù đây không phải Việt Nam chăng nữa .

Cảm khái một tiếng , hắn rất nhanh dạo bước trên phi trường , một lần nữa ngáp ngắn ngáp dài mãi cho đến khi hắn nhận điện thoại .

Mở điện thoại ra , nhìn số gọi đên bản thân Minh không khỏi cười cười , cả người bỗng chốc như có thể sức lực .

Điện thoại là Hương gọi tới , hắn không có thể sức lực sao được ? .

"Anh nghe máy này , em với sư phụ đang ở đâu thế ? ".

Hiện tại là khoảng 6h30 phút sáng , lịch bay của Minh là 8h .

Lịch bay tất nhiên không tính là tốt dù sao thường thường giờ bay đẹp đều là bay vào nửa đêm hoặc rạng sáng nhưng Minh không quá quan tâm mấy cái này dù sao . . . không quan trọng .

Hắn bắt Taxi ra sân bay còn Hương thì vòng qua nhà Dương , tất nhiên là chú Tuấn tiếp tục lái xe đưa hai cô gái ra sân bay .

"Em đang ở trên khu nhà hàng , anh sắp đến chưa ? , nếu chưa thì em với Dương mua đồ ăn sáng trước ? ".

"Anh cũng vừa lên sân bay thôi , đợi anh một chút anh lên , ba đứa mình cùng ăn ".

"Thế em với Dương đợi anh nhé , cơ mà nhanh lên đấy , bọn em đói lắm rồi ".

Minh cười cười , lại trao vài lời yêu thương với Hương sau đó cúp máy , bước chân hắn liền nhanh hơn .

Đây là Hà Thành chứ không phải Hà Nội nhưng mà sân bay Nội Bài vẫn cứ là Nội Bài , tất nhiên trên thực tế cũng không quá giống , sân bay hiện tại cho Minh cảm giác càng thêm rộng lớn , càng thêm sang trọng .

Hắn từng đi qua cảng hàng không quốc tế Incheon , Nội Bài hiện tại không so được với Incheon nhưng ít nhất cũng phải được 8 phần , có thua kém cùng lắm chỉ là mảng không gian xanh Nội Bài không so được với Incheon mà thôi .

Tất nhiên Đại Nam không phải không có sân bay có thể so sánh với Incheon , Minh nghe người ta nói sân bay Thống Nhất ở Sài Thành tuyệt không kém Incheon .

Minh chưa đi qua sân bay Thống Nhất , Google thời điểm hiện tại còn khá cùi bắp , cũng không có quá nhiều hình ảnh nhưng mà hắn biết sân bay Thống Nhất hiện tại đại khái là Tân Sơn Nhất đổi tên mà thôi , vị trí có lẽ vẫn không đổi chỉ là cũng như Nội Bài , mọi thứ bên trong thay đổi nhiều lắm .

Cũng không quá để ý những điểm này , Minh mang theo hành lý rất nhanh đi đến khu nhà hàng của Nội Bài .

— QUẢNG CÁO —

Trước đây Nội Bài trong ký ức của Minh chia tầng , tầng 4 là khu nhà hàng cùng dịch vụ ăn uống nhưng hiện tại Nội Bài chia khu .

Khu nhà hàng thậm chí có thể coi là khu giải trí , là một toà nhà lớn , là một hệ thống sinh thái khép kín trong sân bay Nội Bài , thậm chí có thể thuê xe nhỏ di chuyển bên trong , cái này nếu không tự mình trải nghiệm thì rất khó có thể tưởng tượng ra được , nói nơi này là Nội Bài Mall bản thân Minh cũng có thể gật đầu .

Nhà hàng ăn uống nhiều lắm , cửa hàng bàn đồ lại càng nhiều , trung tâm mua sắm đại khái cũng chỉ đến thế mà thôi .


6h30 phút , Minh rốt cuộc gặp được Hương cùng Dương , cả hai nàng hiện tại đều có chút oải , chủ yếu là đói .

"Anh đến thật thậm , bọn em sắp đói chết rồi ".

Hương một bên vừa vẫy tay với Minh một bên vừa phụng phịu mà nói .

Minh cười cười gãi đầu gãi tai , cũng không biết đáp thế nào .

Trước đây ra Nội Bài tìm người thật ra dễ lắm dù sao rộng nữa cũng chỉ là một tầng nhưng hiện tại là cả khu , cho dù Hương nói rõ ràng hai người bọn họ ở đâu đi tìm vẫn có chút khó .

"Được rồi được rồi , lần này là lỗi của anh , em với sư phụ ăn gì trực tiếp gọi là được ".

Dương lúc này nằm dài trên bàn tròn nhìn Minh , Dương siêu nhân hiện tại tuyệt đối trong trạng thái hết bin .

"Học trò mua gì cũng được , sư phụ thật sự đói , nhanh chút là được ".

Về phần Hương , nàng cũng không như Dương dù sao nàng không phải lần đầu ra sân bay , càng không phải lần đầu đi máy bay , vẫn cực kỳ 'khoẻ mạnh' .

"Thế anh trước mua vài cái bánh Sandwith đi , xong gọi cho em với Dương hai bát phở gà là được".

Hương nói xong nhìn về phía Dương , chỉ thấy nàng chớp chớp mắt , Hương liền biết Dương không có vấn đề .

Minh cũng cười , đặt hành lý xuống bên cạnh hai nàng sau đó trực tiếp đi gọi đồ ăn .

Tất nhiên nơi này còn không đến mức để Minh tự phục vụ , chỉ có bánh Sandwith là đồ ăn nhanh , Minh chủ động mua , chủ động mang một đĩa lớn đến , còn có hai hộp sữa .

Nhìn hai hộp sữa Minh không khỏi cười cười , sữa vẫn là Cô Gái Hà Làn nhưng hãng sữa thì không còn là VinaMilk mà là DN-Milk , cái này cũng là thú vị .

"Sư phụ ăn sáng , em yêu ăn sáng ".

Minh tươi cười ngồi xuống vì hai người phục vụ , Hương cũng tươi tười chỉ có Dương tương đối ai oán nhìn hai người .

Nàng cảm thấy hai người này đang cố tình cho nàng ăn 'cơm chó' , cho dù hiện tại cái khái niệm kia chỉ sợ còn không có , nói chung Dương hiện tại không quá tự nhiên cũng may đối với Dương mà nói ăn là việc đặt lên hàng đầu , chí ít là hiện tại .

Nội lực của Dương rất tốt , nếu Dương chỉ học giỏi thì còn chưa đến mức Minh gọi nàng là Dương siêu nhân , phải biết từng có một thời kỳ vì môn thể dục thi học kỳ là ném bóng rổ , vì bản thân nàng không muốn thua kém bạn học mỗi ngày đều ở lại trường thêm hai tiếng , ở lại đến hơn 7h chỉ tập ném rổ , một mực kéo dài hơn 2 tuần mới thôi .

Trong cả lớp A1 khi đó , cho dù học giỏi hơn Minh có một đám nhưng nói chịu phục có lẽ hắn cũng chỉ phục Dương siêu nhân , không phục không được .

Nhưng mà hiện tại nhìn Dương mệt mỏi như vậy , ngay cả Minh cũng không nhịn được thương tiếc nàng , cô gái này chung quy có giới hạn , đặc biệt là lần đầu chuẩn bị đi xa nhà như thế .

Đại khái lại qua 10 phút , ba bát phở gà được phục vụ mang lên , lúc này Dương siêu nhân cũng coi như hồi phục một chút thể lực , cũng đã có thể ngồi dậy nói chuyện bình thường .

"À đúng rồi , những người khác đâu ? , bọn mình ăn xong đến đâu tập hợp , ăn xong gọi điện hỏi cô Thoa nhé ? "

Cô Thoa tên đầy đủ là gì Minh không để ý lắm , cũng chỉ biết là người của nhà sách Sao Khuê , chịu trách nhiệm chính dẫn đội lần này .

Hương nghe Dương hỏi như vậy liền nhìn Minh , Minh cũng nhìn Hương sau đó cười cười .

— QUẢNG CÁO —

Dương cũng đúng là còn chưa biết chuyến đi này thực tế ra sao .

Minh hiển nhiên cũng có thể sắp xếp cho Dương đi như những người khác nhưng mà hắn cảm thấy chẳng để làm gì .

Hắn sang Cao Ly không phải chỉ để đi chơi mà còn là đi công việc , tuy ở Cao Ly có Vic , cô bé này nhất định có thể giúp hắn chăm sóc Hương nhưng Minh cảm thấy còn chưa đủ , hai người sao vui bằng ba người ? , hắn vẫn muốn kéo sư phụ đi chơi một chuyến .

"Sư phụ , chuyện là thế này , lần này bọn mình không đi cùng mọi người mà là đi riêng ".

Dương đang ăn phở , vừa nghe Minh nói vậy liền hạ đũa xuống , mờ mịt nhìn hắn .

"Là như thế này , nhà Hương với bên Sao Khuê có quen biết , lần này nếu Hương không được đi thì thôi , nếu Hương đỗ thì bên đó đánh nhịp một chút ".

"Bên đó hướng về nhà trường nói bọn mình sang Cao Ly học nhưng thật ra cũng không ai quản , là để bọn mình sang bên đó du lịch 1 tuần , cũng không cần quan tâm cái khác , sư phụ cứ coi như đi chơi là được ".

Hương ở một bên khẽ lườm Minh một cái nhưng cũng không lật tẩy hắn , tiếp tục ăn sáng .

Không thể không nói , phở gà hiện tại ngon hơn phở gà trong ký ức của Minh , trong ký ức của hắn phở gà tại Nội Bài vốn khá là bình thường .

Dương vẫn cứ mờ mịt nhìn Hương sau đó nhìn Minh , cơ hội được nhìn thấy Dương siêu nhân ngơ ngác như vậy cũng không nhiều .

"Sư phụ không cần lo lắng đâu , phía nhà sách Sao Khuê thông báo với nhà trường là bọn mình đi học bình thường , phía Sao Khuê lại nói với bên Cao Ly bọn mình bị ốm không đi được , bên Cao Ly cũng không thể liên lạc với nhà trường , nhà trường cũng không liên lạc trực tiếp bên đó được , tất cả đều có nhà sách Sao Khuê đứng ra giải quyết rồi ".

Dương nghe xong , vẫn mờ mịt nhìn Minh , sau đó hướng về phía Hương .

Nàng . . . cũng không nghĩ ra được chuyện lại là thế này .

"Đúng đấy , lần này Hương tính kéo mọi người đi chơi một chuyến , dù sao sang năm là Hương chuyển trường rồi , cũng không có cơ hội , bên đó còn có Vic nữa , ba bọn mình khó khăn lắm mới có cơ hội tập hợp với nhau , không đi chơi vui vẻ sao được ".

Nghiêm chỉnh mà nói hồi cấp 2 bản thân Dương không tính trong cùng hội với Hương nhưng nàng dù sao cũng là Dương siêu nhân , lực học đứng đầu lớp , nàng không cần tạo quan hệ với bạn bè trong lớp mà bạn bè sẽ tự động tạo quan hệ với nàng , đấy là chưa kể khi vào cấp 3 đến giờ quan hệ của Dương với Hương thật sự cũng tốt lắm .

"Là thế phải không ? , nhưng mà bọn mình còn chưa đủ 18 tuổi đâu , còn cần người dẫn đi chứ , bình thường sao đi được ? ".

Dương rất nhanh chấp nhận việc này , trong lòng bỗng trở nên vui vẻ .

Nàng ban đầu tương đối có áp lực dù sao là sang làm học sinh trao đổi , nàng cũng không rõ trao đổi ở đây là trao đổi cái gì ? , học cái gì ? , làm cái gì ? , nói chung là khá mờ mịt .

Hiện tại tốt rồi , nếu chỉ sang chơi , sang du lịch hơn nữa còn có Vic như vậy nàng cũng không cần suy nghĩ nữa , càng thêm thoải mái , càng thêm chờ mong .

Chưa kể bản thân Dương tuyệt đối không phải là mọt sách , nàng chăm học , nàng thậm chí thích học tập nhưng không có nghĩa là nàng không thích chơi bời , không thích cùng bạn bè tụ tập .

"Cái này sư phụ yên tâm , đồ đệ có thuê hướng dẫn viên , chị hướng dẫn viên cũng sắp tới rồi ".

"Đây là số chị Linh hướng dẫn viên , sư phụ lưu lại là được ".

Minh rất nhanh đưa số chị Linh cho Dương , chuyến đi này không phải ba người mà là bốn người bọn họ , dù sao cả ba đứa đều chưa 18 , chưa thể chủ động đi máy bay chứ đừng nói xuất cảnh , nhất định phải có người lớn đi cùng , bà chị Phan Hoàng Linh của Minh tuyệt đối đủ điều kiện đáp ứng hai chữ 'người lớn' .

Dương lưu lại số chị Linh có điều vẫn cảm thấy có chút không ổn , thế là nói .

"Cái này thật sự được không . . . Dương vẫn muốn gọi điện cho cô Thoa hỏi chút chút ".

Dương không phải không tin Minh cùng Hương nhưng với học sinh cấp 3 thì việc này quá khó tin.

Thế là Hương lại nhìn Minh , tất nhiên việc này dễ nói , hắn trực tiếp gọi cho cô Thoa bên kia .

Bà cô này là người của nhà sách Sao Khuê , là người dẫn đội , tuyệt đối biết đánh nhịp với Minh .

— QUẢNG CÁO —

Chủ động liên lạc với cô Thoa , có cô Thoa làm ra khẳng định , Dương liền yên tâm nhiều lắm , triệt để nở nụ cười .

Thấy nàng cười , Minh cùng Hương cũng cười .

Không khí hiện tại thật là tốt .


7h sáng , đám ba người bọn họ ăn sáng xong , lại bắt xe di chuyển , lần này liền tới khu hành khách .

Khu hành khách chính là nơi làm thủ tục , là nơi ký gửi hành lý , hiện tại cũng đã có Hoàng Linh đợi sẵn .

Không nhìn thì thôi , vừa thấy chị Linh bản thân Minh không khỏi tấm tắc gật đầu , mà Dương . . . cũng cảm thấy chị Linh đáng tin .

Chị Linh thật ra vẫn rất ưa nhìn dù sao đây là một trong những tiêu chí hắn ký hợp đồng với nàng .

Ngày hôm nay chị Linh mặc nguyên cây đồ công sở màu đen , quần dài đen , giày cao gót đen , sơ mi trắng cùng một chiếc áo khoác ngoài màu đen , đến cả mắt kính cũng đeo , nhìn thành thục hơn không ít , cũng trở nên hấp dẫn hơn không ít .

"Giới thiệu với sư phụ , đây là chị Linh hướng dẫn viên ".

Chị Linh cũng chủ động lườm Minh một cái , nàng thật sự cảm thấy ông chủ nhỏ nhà mình rất khó hiểu , chẳng biết vì sao toàn nghĩ ra mấy cái chủ ý không đâu bất quá cũng rất phối hợp mỉm cười với Dương cùng Hương .

"Chào hai em , chị là Linh , chuyến đi này chị liền phụ trách làm người bảo hộ cho ba em , chút nữa chỗ làm thủ tục cứ nói các em là người nhà của chị nhé ".

"Chị họ Phan , Hương cũng họ Phan đúng không , vậy bọn mình làm chị em họ càng đáng tin , Minh với Dương cứ nói là bạn bè của Hương cũng được , chị dẫn theo em gái cùng hai đứa bạn của em gái mình ra nước ngoài chơi một chuyến không có vấn đề ".

Hiện tại ở chỗ kê khai quan hệ có chút rắc rối nhưng thật ra sân bay vẫn mở một mắt nhắm một mắt , ít nhất kê khai quan hệ còn không yêu cầu công chứng , chỉ cần khai báo bình thường là được rồi .

Mà chị Linh cũng không hổ là ra trường vài năm , làm cũng đủ chuyên nghiệp , cũng đủ cởi mở , rất nhanh có thể kéo quan hệ với hai cô gái , ba người trên đường làm thủ tục liền bắt đầu nói đủ thứ chuyện , nhìn từ bên ngoài cũng đúng là nhìn không ra bọn họ trước đây không quen nhau .

Ba người đi trước , Minh lẽo đẽo theo sau , ánh mắt lại quan sát bốn phía .

Hắn rốt cuộc lại bước ra một bước này .

Càng gần giờ bay , Minh cảm thấy mình càng thêm thả lỏng , càng thêm mong đợi .

Càng gần giờ cất cánh , hắn cảm giác xiềng xích quanh thân mình càng thêm buông lỏng , cảm thấy một chân trời mới càng thêm hiện rõ .

Hắn không chán ghét Đại Nam ,thời điểm hiện tại hắn thậm chí tự hào vì mình là người Đại Nam nhưng với hắn . . . Đại Nam thật sự rất mờ mịt .

Ở Đại Nam bản thân Minh không có bao nhiêu ưu thế cả , ở đây hắn có rất nhiều thứ cản tay , chỉ có rời đi đất nước này , đến nơi không ai biết hắn là ai , đến nơi chỉ cần có tiền có thể thông quỷ thần , hắn mới có thể buông tay làm càng nhiều việc .

Đại Nam không phải là Việt Nam , Minh muốn hiểu rõ Đại Nam hắn cần thâm nhập càng nhiều , đánh đổi càng nhiều hơn nữa ngay cả thế hắn cũng chẳng thể biết rõ tương lai Đại Nam sẽ biến động thế nào .

Ví như ngay cả chủ tịch nước hiện tại hay chủ tịch quốc hội hiện tại cũng là hai cái tên Minh chưa bao giờ nghe , thế còn chơi cái gì ? .

Chỉ có rời đi , hắn mới có thể phát triển càng nhanh .

Chỉ có rời đi , hắn mới càng thêm buông lỏng , càng thêm tự tin .

Bao nhiêu thứ mờ mịt không biết hiện tại trở nên sáng lạn nhiều lắm , hắn bây giờ có cảm giác mình mới chân chính là người xuyên việt , chân chính nắm ưu thế của mình .

Cất cánh thôi .

227

1

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.