Chương 4 - Tới Giờ Làm Việc
Chương 4: Tới Giờ Làm Việc
Trên vòng đồng có rất nhiều tên nhưng chỉ có tên Mạc Trần là phát sáng. Một cái vòng đồng khác bỗng sáng ngờ, xoay tròn tạo ra một vòng xoáy xanh thẳm.
Một đạo ánh sáng chói mắt bắn tới, hội tụ thành một chùm ánh sáng hình cầu bên trong biển tinh thần.
“Đây là vật gì?"
Mạc Trần nhìn kỹ hơn, muốn nhìn một chút xem quang cầu là thứ gì. Thế nhưng quang cầu xuyên qua ý thức của hắn chỉ trong phút chốc, không biết chạy đi nơi đâu.
Trong khi Mạc Trần còn đang quan sát biển tinh thần thì hai mắt hình tam giác của lão đầu tử đã nhìn chằm chằm Mạc Trần, nghiêm mặt nói:
"Chuyện này quan hệ trọng đại, ngươi nhất định phải làm theo những gì kịch viết. Nếu xảy ra sai lầm, dẫn tới việc những nhân vật khác mở khóa quá nhanh thì ngươi sẽ chết. Không hoàn thành xong nhiệm vụ Thiên Đạo Chi Nhãn giao, Thiên Đạo Chi Nhãn sẽ khiến ngươi hôi phi yên diệt."
Mạc Trần ngưng trọng gật gật đầu.
Lúc này tao lão đầu tử nói cái gì cũng đúng cả
Chỉ cần không phát hiện cơ quan trên Thần Thư bị hắn làm hỏng là được.
Mạc Trần thật không muốn trải qua kết cục hôi phi yên diệt sớm như vậy.
"Quả nhiên, đây chính là biến số lão đầu tử nói!"
Sau khi Mạc Trần bị đưa đi, bên trong gian phòng xuất hiện một trận gợn sóng chấn động, một lão giả gầy còm đi đến.
"Tang Bách, người đã đưa hắn vào chưa?"
Lão đầu tử cười cạc cạc:
"Bách Dương, hết thảy đều thuận lợi."
"Thuận lợi thì tốt, thuận lợi thì tốt."
Lão giả gầy còm ngẩng đầu nhìn về phía thất thải lưu quang trên nóc nhà, đột nhiên hỏi: "Lúc Thiên Đạo Chi Nhãn tuyển người thời điểm, ngươi đưa ra điều kiện gì?"
Lão đầu tử nói:
"Ta ra điều kiện 'Vì Hạo Cực Thiên tìm người nhập thế hỗ trợ nhân vật chính. Giúp bảy vị thần chứng đạo trở về', thế nhưng ta không nghĩ tới Thiên Đạo Chi Nhãn lại chọn một phàm nhân tới."
"Ngô, nhập thế thôi mà, phàm nhân cũng không sao, đều có thể tu luyện, Thiên Đạo Chi Nhãn chắc chắn không chọn sai. . ."
Lão giả gầy còm nhìn chằm chằm bánh xe màu vàng nửa ngày, thần sắc đột nhiên khẽ biến, da thịt trên mặt run hai lần, vội vã cúi đầu xuống.
Mạc Trần đem theo kịch bản của mình tiến vào Hạo Cực đại lục, sống mười sáu năm.
Mười sáu năm qua, Thần Thư cho ra một viên đan dược có kim quang tỏa sáng, giúp hắn tẩy tủy phạt mạch.
Trừ cái đó ra thì không còn động tĩnh gì khác.
Cho tới hôm nay, kịch bản mới cho ra hắn ra trận lần đầu.
---
Tràng cảnh: Đại môn Thanh Ly tông môn.
Kịch bản: Mạc Trần (ngươi) gặp Chung Tiểu Uyển (nữ chính một) mới đến tông môn, thèm muốn sắc đẹp của nàng mà khinh bạc đùa giỡn.
Lâm Tấn (nam chính một) ra sân, giận dữ khiển trách Mạc Trần.
Mạc Trần thẹn quá hoá giận, xuất thủ với Lâm Tấn.
Sau mười chiêu, Mạc Trần đánh bại Lâm Tấn, Chung Tiểu Uyển vì bảo vệ Lâm Tấn mà ra mặt ngăn cản.
Mạc Trần bởi vì đố kị sinh hận, ra tay với Chung Tiểu Uyển.
Lâm Tấn dưới cơn thịnh nộ, lĩnh ngộ tuyệt chiêu, đánh bại Mạc Trần.
Hai người từ nay kết oán.
---
Phía dưới là một ít đối thoại, không có cái gì đặc biệt.
Nhìn chung chỉ là nói vài lời khinh bạc Chung Tiểu Uyển rồi đối đầu và chửi nhau với Lâm Tấn mà thôi.
Nhìn kịch bản, Mạc Trần nhịn không được mà ê răng.
Sao tình tiết cũ kỹ thế này chứ.
Cái lão đầu tử này!
Chẳng lẽ mấy bộ truyện hắn đọc đều là mấy bộ cũ rích rồi hả?
Có thể đổi mới chút không?
Ví dụ như kéo nữ chính đi xxoo, sau đó nhân vật chính tức giận, loạn đao chém chết nhân vật phụ.
Thế là xong việc, gọn gàng linh hoạt đi lãnh hộp cơm.
Nhưng đây cũng chỉ là ảo tưởng của hắn.
Thôi, tới giờ làm việc rồi.
25
0
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
