Chương 8 - Tôi sẽ thôi việc
Bởi vì lần này tại Giang Hải kí hợp đồng, cách công ty mấy giờ lộ trình, lúc này trời cũng đã tối, Lâm An cùng Lâm Tuyết cũng chỉ có thể ở Giang Hải nghỉ tạm một đêm.
Nhưng Lâm Tuyết từ khi đi ra khỏi nhà hàng phương tây, cả người đều đang trong tình trạng mộng bức.
Ba trăm cái đơn đặt hàng!
Giờ nó tự nhiên lại xuất hiện thình lình!
Ngày mai chỉ cần đem hợp đồng cần kí đến An Đạt công ti, lại nhường An Dật Thiên ký xong tên lên bản hợp đồng, hợp đồng đó liền có hiệu lực trước pháp luật !
Lâm Tuyết bị một nam nhân ôm, nàng cũng không có kịp phản ứng, cả người đều chóng mặt.
Thẳng đến khi đi vào khách sạn, nàng mới lấy lại tinh thần, vội vàng đẩy Lâm An ra.
"Anh, anh đến cùng là ai? Làm sao có thể khiến An tổng thật sự sợ hãi vậy?"
Lâm Tuyết chăm chú nhìn Lâm An, hỏi.
Đúng, lúc nãy trên khuôn mặt của An Dật Thiên lộ ra sự sợ hãi!
Tuy rằng nhìn thì An Dật Thiên rất là tức giận, nhưng mà Lâm Tuyết có thể nhìn ra, trong lòng của hắn kỳ thật sợ hãi, thậm chí đối với Lâm An những câu nói mà nàng không thể giải thích, nang luôn cảm thấy sự sơ hãi của hắn ngày càng lớn !
Lẽ nào hắn giống mình lúc trước cũng bị Lâm An biết được chuyện đời tư sao?
Nhưng Lâm An liền là một cái tên lính quèn, rốt cuộc là làm sao biết nhiều bí mật như vậy?
Lâm Tuyết trong lòng có hằng hà sa số câu hỏi muốn hỏi, nhưng mà nghĩ lại mình cùng Lâm An quan hệ cũng không quá tốt, trong lúc nhất thời cũng không biết hỏi như thế nào.
Lần này Lâm An làm thành công một hợp đồng lớn như vậy, sau khi trở về tuyệt đối sẽ được thăng chức, thậm chí trở thành quản lý, tổng giám đốc đều rất có khả năng!
Rốt cuộc, chính Lâm An cứu cả tập đoàn Liễu thị.
Đi vào một căn phòng VIP, Lâm An đi một vòng, lấy ra trong góc tủ quần áo một chai rượu Whisky,
Ba (tượng thanh)!
Nắp Whisky mở ra, Lâm An không đổ vào ly để rượu, mà là rửa tay, sau đó lau khô bàn tay, từ bên trong tủ lạnh lấy ra một cục đá to bằng nhắm tay của mình. Lâm An nhìn một chút, cục đá hẳn là đã để trong tủ đông lạnh ba ngày trở lên, xem như là băng già.
Sau đó, hắn thò tay vào trong ngăn tủ lấy ra một con dao chuyên chặt đá.
Lâm Tuyết hiếu kỳ nhìn xem Lâm An những hàng động của hắn không biết hắn đang làm gì.
Khoảng mười phút sau, Lâm An mới đem cục đá làm thành một hình dạng giống hình cầu, sau đó lấy ra cái ly rượu để sẵn trên bàn lúc nãy, đem cục đá lạnh bỏ vào, vừa vặn lấp đầy ly thủy tinh, nhìn lên tới còn cũng đẹp phết.
Sau đó, rót Whisky vào.
Lâm An lay nhẹ một cái, cục đá hình tròn chậm rãi tỏa ra một chút sương, phối hợp mùi rượu Whisky, Lâm An uống một ngụm, khẽ gật đầu.
Rất lạnh, rất sảng khoái!
Đá lạnh phối hợp với Whisky, liền rất thích hợp làm đồ uống vào những buổi đêm đầu tháng sáu nóng bức này.
Không chỉ sảng khoái, hơn nữa mỗi một ngụm mùi vị đều không giống nhau, bởi vì cục đã sẽ chậm rãi hòa tan, hòa tan chung với rượu Whisky bên trong, gần như mỗi một phút đều là một khảu vị khác
Nước cùng rượu tỉ lệ biến hóa, mùi vị cũng sẽ biến hóa.
"Cũng không tệ lắm."
Lâm An đặt ly rượu xuống, cười nhạt một tiếng.
Lâm Tuyết nhìn chằm chằm Lâm An trong lòng sững sờ một cái, gia hỏa này uống rượu, tự nhiên cũng không thèm mời mình chứ
Lâm Tuyết nội tâm bên trong khẽ hừ một tiếng, chính mình cầm lấy bình rượu, tự rót cho mình một ly rượu.
Nhưng nàng chỉ có thể uống bình thường, không có đá, cũng không có cảm giác vừa lạnh vừa sảng khoái.
Liên dùng nửa con mắt để liếc nhìn, cũng biết Lâm An ly rượu này tốt hơn bao nhiêu lần cùa nàng.
Gia hỏa này ướp lạnh liền cũng không cho nàng ướp, hắn căn bản liền không có muốn cho chính mình uống rượu ngon mà.
Nam nhân gì mà lòng dạ hẹp hòi!
Lâm Tuyết cầm ly rượu, hừ một câu, nói: "Lần này,anh thế nhưng lập được đại công."
Không tệ, lần này Lâm An thật là lập đại công kí kết được ba trăm đơn đặt hàng, mấy tỷ sinh ý, chỉ cần trở về, thăng chức tăng lương hoàn toàn không là vấn đề, thậm chí chỉ sợ so với chức Tổng giám của Lâm Tuyết liền cao hơn không chừng!
Lâm An liếc một cái nhìn Lâm tổng giám, thản nhiên nói: "Trong lòng cô có hay không rất khó chịu? Có phải hay không cảm thấy không thể đem tôi đá ra ngoài công ty, cảm thấy rất không thoải mái?"
"Em( à thằng dịch nhầm tí) Tôi cũng không có lòng dạ hẹp hòi như vậy!"
Lâm Tuyết cầm ly rượu, nhỏ giọng lầm bầm một câu, cũng không biết Lâm An có hay không nghe được câu này.
Lâm An tiiép tục lấy điện thoại di động ra, nhìn trên màn hình, lộ ra nụ cười, tiếp lấy rót ly rượu,chính mình uống tiếp.
Hôm nay cùng An Dật Thiên nói đơn đặt hàng, sau đó lựa chọn đúng đắn thu hoạch về hơn mười mấy vạn khối, còn có một tin tức nhìn rất bí mật nữa.
Hính như là một thông tin điện tử.
Cùng tiềnchuyển vào máy Lâm An.
Lâm An mở ra xem trong chốc lát, lộ ra nụ cười thoả mãn.
Một ly Whisky một ngụm trực tiếp uống hết.
Vui vẻ!
Thật sự là muốn cái gì tới cái đó à!
Một bên Lâm Tuyết nhìn Lâm An một mặt bình thản tự nhiên, phảng phất hết thảy đều trong lòng bàn tay hắn khống chế, ngay cả An Đạt tổng giám đốc, cũng bị người nam nhân này điều khiển.
Rõ ràng chỉ là một nhân viên nhỏ, làm sao có thể có cường đại như thế khí tràng?
Lâm Tuyết nhìn chằm chằm Lâm An, ngửa đầu uống rượu, trong lúc nhất thời có chút ngốc.
Không thể không nói, gia hỏa này vẫn còn có chút ít soái nha. ..
Trước đây tại sao mình không có phát hiện?
"Cô đã không thích tôi như vậy, lần này trở về, tôi sẽ chủ động thôi việc, rời khỏi công ty, rời khỏi tầm mắt của cô."
Lâm An đặt ly rượu xuống, ánh mắt chân thành nhàn nhạt nhìn qua Lâm Tuyết, miệng vừa nói một câu, không biết vô tình hay cố ý tại nơi mình từng chạm qua nhìn một chút rồi nhanh chóng lướt qua.
Hắn đã có những lựa chọn có thể giúp hắn có tiền có khi còn rất nhiều tiền, tại bản năng nói, hắn thật không muốn làm công cho người khác.
Đồng thời, cũng không cần thiết cùng nữ nhân chán ghét nam nhân đến như vậy suốt ngày lục đục, hăm dọa chung sống
Lâm Tuyết ban đầu bởi vì tầm mắt của hắn dừng lại ở trên cơ thể nàng chỗ ngày hôm qua phát sinh chuyện liền có chút không hài lòng, nhưng mà nghe hắn nói lại sững sờ một cái.
"Anh, anh muốn thôi việc"
giọng điệu của nàng rất kinh ngạc, đồng thời còn mang theo vài tia mừng rỡ, người nam nhân này nắm giữ nhược điểm của nàng, hơn nữa lần này hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ vậy mà chọn chủ động nghỉ việc, thật sự làđã ra ngoài dự đinhj
Mặc dù cảm thấy thủ đoạn của Lâm An có một chút sợ hãi, nhưng sau này có thể không phải gặp hắn lần nữa quả là việc vui mà.
"Cô vậy chắc không chờ được cái ngày tôi rời khỏi công ty hả?"
Lâm An cười nhẹ một tiếng, lông mày hơi hơi nhíu lại, giọng nói manh vài phần u ám cùng lạnh lẽo phát ra làm Lâm Tuyết vô ý thức co lại thân thể mình, đầu có chút rủ xuống không dám nhìn thẳng Lâm An.
"Không có, không có."
Nữ nhân tâm không hợp miệng này, hoàn toàn không có bị Lâm An để trong lòng.
112
9
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
