ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 22 - Ngươi bắt nạt ta!

Sau khi xem xong bảng thông tin, Lý Thuần Quân ngồi thẩn thờ ra một góc với vẻ mặt si si ngốc ngốc, trông có vẻ như phương diện tâm linh của hắn vừa nhận lấy một lực trùng kích cực lớn.

Nói đơn giản là... Lượng thông này quá mức khó tiếp thụ!

Suy cho cùng thì tri thức về phương diện cảnh giới của hắn từ trước đến giờ nhiều nhất chỉ dừng lại ở mức Tiên Đế mà thôi. Ây thế mà lần này, hệ thống đã ném thẳng vào mặt hắn hẳn khái niệm của 'Thần'!

Thật sự có Thần?

Và con hàng họ Triệu này lại là chuyển thế của Thần?

Quan trọng là... Thần còn có khả năng cúp điện ư?

Lý Thuần Quân: "..."

"Từ nay về sau, ta liền không bao giờ tự nhận mình là Đạo Tôn nữa" Lý Thuần Quân nói khẽ: "Xem ra trong khoảng thời gian sống trong Tiên Động, ta đã thật sự trở nên quá mức kiêu ngạo rồi"

Lý Thuần Quân chợt nhận ra hắn vẫn chưa đủ trình để gánh cái danh hiệu này.

Hắn quá nhỏ bé, ít nhất là so với những tồn tại đến từ thiên ngoại!

"Cái lớn bao trùm cái nhỏ, không có cùng cực. Cái bao trùm vạn vật cũng chính là cái bao trùm trời đất. Bao trùm cả trời đất, vạn vật, nên mới không có cùng cực" Lý Thuần Quân lại trút một hơi thật dài: "Kinh thư nói quả nhiên không sai. Bên ngoài kia vẫn còn một phương thiên địa khác lớn hơn, nơi các Tiên Đế bị đuổi đi đang cư ngụ sao... Hoặc cũng có thể là một thứ gì đó nằm ngoài khả năng tưởng tượng của ta"

Hệ thống đã chính miệng xác nhận rằng khái niệm 'Thần' còn cao hơn cả Tiên Đế! Như vậy đồng nghĩa với 'Tiên Đế' hoàn toàn không phải điểm tận cùng của con đường tu luyện!

Nếu cứ tiếp tục xuôi theo dòng lí thuyết đó mà suy luận thì Tiên Vương như hắn... Có lẽ cũng chẳng phải cái gì quá đặc biệt.

"Tóm lại là ta vẫn rất yếu"

[Đúng vậy, kiếp trước ngươi chỉ mạnh khi đang ở trong phạm vi thiên địa này mà thôi. Nếu như ngươi có ý định phi thăng trong tương lai, vậy thì bây giờ ngươi phải cố gắng hoàn thành trách nhiệm của mình. Đợi sau khi hoàn thành, chính thiên địa này sẽ trợ giúp ngươi trở thành Tiên Đế]

Lý Thuần Quân ngẩn ra một chút rồi khoát tay cười khổ: "Thôi bỏ đi, ta lười đi xông xáo, cũng không quá ưa thích cảm giác vô địch mà người ta thường mơ mộng. Thứ ta cần chỉ đơn giản là một cuộc sống yên tĩnh mà thôi"

[...]

Hệ thống nay đã có chút không giống như trước, dường như nó đang càng lúc càng trở nên có nhân tính. Và khi nghe thấy Lý Thuần Quân mở miệng nói ra những lời không cầu tiến như vậy, nó đã giữ trầm mặc, không bình luận một lời nào.

"Thuộc tính cấp Thần... Là sự kết hợp giữa thuộc tính trước đó cùng thuộc tính truyền thuyết vừa mới thức tỉnh sao?"

Sau khi xem xét kĩ lại, một dòng thuộc tính sử thi của Triệu Tử Long đã hoàn toàn biến mất. Có lẽ nó đã bị lực lượng lớn mạnh đến cùng cực kia nuốt đi mất rồi chăng?

Cơ mà...

So với Truyền Thuyết, thuộc tính cấp Thần quả nhiên mạnh ngoại hạng, đôi bên đơn giản cách nhau một trời một vực, thậm chí có thể nói còn hơn cả thế!

Lại nói tiếp, chỉ trong vòng một năm nay, Lý Thuần Quân đã chịu phải quá nhiều lực trùng kích dẫn đến tâm linh đang dần trở nên mệt mỏi, có chút không thể biểu lộ ra tâm tình của mình nữa.

Hắn kinh ngạc không?

Có! Chắc chắn có!

Nhưng như nói ở trên, hắn đã mệt rồi, không biểu lộ cảm xúc nổi nữa.

Mặt khác, ngay sau khi thuộc tính cấp Thần thức tỉnh, các dòng thuộc tính trước đó của Triệu Tử Long đều đồng loạt phát sinh những thuế biến to lớn, cụ thể ở đây là nhảy vọt lên hẳn một phẩm.

[Tư chất của một sinh linh vốn không thể biểu thị chỉ bằng những con số hay dòng chữ, và một vị Thần chuyển thế như Triệu Tử Long lại càng là thực thể khó ước lượng hơn tất thảy. Trên đây chẳng qua chỉ là phương thức đo lường do hệ thống tạo ra nhằm giúp cho kí chủ có thể dễ dàng tưởng tượng được mức độ ưu tú của một cá thể bất kì mà thôi]

"Hiểu rồi, hiểu rồi" Lý Thuần Quân thở dài phất phất tay.

Hắn hiểu được thiên tư kinh khủng của một vị Thần rồi.

Nếu như Thần kịp thời xuất hiện ở cựu thế giới thì có lẽ thế giới đó sẽ không đến nỗi phải diệt vong. Nhưng mà, sau khi Thiên Đạo nghịch chuyển thời gian, nghịch chuyển nhân quả thì Thần mới chịu chuyển thế... Mẹ nha, các vị Thần đây là đang cố ý hố hắn hay sao?

Đã vượt qua khái niệm thời gian rồi thì muốn làm gì thì làm sao?

Lý Thuần Quân đột nhiên có cảm giác sứ mệnh cứu thế kia của hắn thật ra chỉ là một cái hố... Một cái hố rõ to!

Ta không muốn làm nữa, ta muốn nghỉ việc!

Đây chính là tiếng lòng của hắn.

"Thôi kệ đi, cảm giác được làm thần sư cũng không tệ lắm... Hoặc ít nhất, hắn ta hiện giờ vẫn không phải là một vị Thần toàn năng như kiếp trước. Thế nên, ta có thể thử ăn hiếp hắn ta một chút cho có cảm giác thành tựu..."

Nói xong, Lý Thuần Quân liền ngã lăn ra ngủ li bì, một tay phủi hết mọi phiền não ra phía sau lưng.

Hắn cần thời gian để chữa trị tâm linh.

...

...

Mấy ngày sau, từ trên giường lớn, Lý Thuần Quân đã dần dần tỉnh dậy. Tính ra thì đến nay hắn đã ngủ liền một mạch tận mấy ngày rồi, thế mà Mộ Khuynh Tiên vẫn không đến gọi hắn dậy, có lẽ là nàng cũng biết là hắn đang rất mệt đi?

Lý Thuần Quân vừa mới tỉnh dậy, tạm thời vẫn chưa nhận thức được mình đã ngủ cụ thể trong bao lâu. Hắn xuống giường rồi bước ra khỏi cửa, thần tình có chút mơ màng, thi thoảng lại ngáp ngắn một cái, đơn độc đi lang thang trong khu biệt viện.

Mặc dù không nhìn thấy Mộ Khuynh Tiên, tuy nhiên hắn cũng không quá lo lắng cho an nguy của nàng. Bởi vì bằng vào thứ lực lượng siêu quần bạt tụy kia, mấy ai có thể bắt nạt được nàng đây?

Không có.

Lý Thuần Quân nghĩ vậy.

Thật ra, Mộ Khuynh Tiên cũng không hề đi đâu xa cả. Nàng từ đầu tới cuối vẫn đang ngồi bên cạnh chiếc thạch bàn nằm trong sân vườn, thật yên lặng quan sát hắn. Nàng biết hắn đang tìm nàng, chẳng qua là nàng không lên tiếng kêu gọi hắn mà thôi.

"Tên này cư nhiên lại không sợ ta? Sau sự kiện ngày hôm đó, lẽ ra hắn đã phải nghiệm ra được thực lực của ta rồi chứ?" Mộ Khuynh Tiên hơi nhíu mày.

Trông dáng vẻ u uất hệt như bóng ma của Lý Thuần Quân, nàng ngay lập tức đoán ra được gia hoả đó vốn chưa từng cân nhắc qua về vấn đề này. Hoặc nói đúng hơn, hắn ta đã sớm biết rõ thực lực của nàng là vô cùng cường đại nên thành ra đã không thèm để ý đến nữa.

"Chủ thượng, ta nghĩ là sau một thời gian dài tiếp xúc cùng người, người đã dần rơi vào điểm mù trong nhận thức của hắn rồi đi. Và kết quả là từ nay về sau, mọi sự biến đổi của người... Hắn đều sẽ không để ý mà trực tiếp bỏ qua, kiểu vậy" Thập tam công công chân thành nói.

Thập tam công công vừa mới trở về từ sáng sớm, bởi vì trong thời gian truy tìm Vô Tự Thiên Bi, hắn đột nhiên có chút lo lắng cho tình trạng của chủ thượng nhà mình nên mới chủ động tìm về... Và cuối cùng là nhìn thấy một màn này đây.

Mộ Khuynh Tiên: "..."

"Bỏ đi, ngươi nhìn thấy con rồng đó rồi có đúng không?" Mộ Khuynh Tiên nhàn nhạt cười nói.

"Hồi chủ thượng, nô tài có nhìn thấy... Nhưng mà, rõ ràng trước kia chủ thượng đã tha mạng cho hắn rồi... Vậy thì tại sao hắn ta vẫn chết? Là do ai giết?" Thập tam công công có chút không hiểu nổi.

"Luôn có những tồn tại đáng sợ nằm ngoài sự hiểu biết của ta"

Mộ Khuynh Tiên rất mạnh, nhưng nàng chưa bao giờ dám tự nhận mình là vô địch, trong khi tại trong mắt của thế nhân, nàng đã sớm là một sự tồn tại vô địch.

Mặc dù nàng chưa từng đối địch qua bất kì sự tồn tại nào mạnh hơn mình... Nhưng mà, nàng đã từng nhìn thấy qua hai người mạnh hơn mình. Đó chính là sư phụ cùng sư nương của nàng.

Kể từ lúc nàng xuất sơn cho đến giờ, hai người đó vẫn một mực tuyệt tăm tuyệt tích, bất kể nàng có cố gắng đến đâu cũng không thể tìm được họ, nhiều nhất chỉ nghe ngóng được một ít thông tin rời rạc mà thôi...

Nghĩ tới đây, Mộ Khuynh Tiên khẽ thở dài.

Sau đó một lúc, Lý Thuần Quân đã tìm đến sân vườn, nơi Mộ Khuynh Tiên đang ung dung ngồi thưởng trà. Hắn tựa như một đoàn u linh ngồi xuống bên cạnh Mộ Khuynh Tiên, không nói không cười, chỉ liên tục thở dài.

Lúc này thập tam công công vẫn đang lơ lửng trên đầu Mộ Khuynh Tiên. Bất quá, do hắn đã sớm thi triển pháp thuật ngăn trở nhận thức nên Lý Thuần Quân mới không thể nhận ra.

"Ha..."

Mộ Khuynh Tiên: "..."

"Thuần Quân, ngươi muốn gì đây? Muốn chọc tức ta đúng không?"

"Không phải..." Lý Thuần Quân khoát tay phủ nhận, lại như muốn nói lại thôi.

Hắn vẫn chưa thể hồi phục lại sau màn trùng kích vừa rồi.

Mộ Khuynh Tiên tròn xoe mắt nhìn hắn, trên mặt lộ ra một chút sự ngờ vực. Nàng thử ngẫm nghĩ một hồi, rốt cục cũng đoán ra vì sao bộ dạng của hắn lại trông chán nản đến như vậy.

"Sắp đến năm mới rồi, ngươi có muốn đi chơi với ta không?" Mộ Khuynh Tiên đột nhiên tỏ ra nhu hoà cười hỏi.

"Lười"

"Vậy ngươi muốn làm gì?"

"Ngủ"

"Muốn ta ngủ chung không?"

"Miễn"

"..."

Thập tam công công lẳng lặng nhìn qua tràng cảnh này, khoé miệng không nhịn được giật một cái, và sau cùng là trợn mắt há hốc mồm mà nhìn chủ thượng nhà mình, một bộ không thể nào tin được.

Chủ thượng đang ôn nhu! Không phải đang diễn! Bằng vào trực giác, thập tam công công nhận ra ánh lửa ấm áp đang le lói trong mắt chủ thượng khi nói chuyện!

Mẹ ơi!

Aaaaaa!

Lần này, chính bản thân thập tam công công đã nhận phải trùng kích.

"Chơi Tết cũng không chịu? Ngươi nói xem ta phải làm sao mới chữa trị tâm linh cho ngươi được nha?" Mộ Khuynh Tiên có chút dở khóc dở cười nói.

"Cũng dễ thôi... Chỉ cần ngươi biến thành la lỵ sau đó hôn ta một cái, tự khắc tâm linh của ta liền sẽ hồi phục" Lý Thuần Quân thuận theo bản năng nói như vậy.

Thập tam công công: "!!!"

Lật bàn!

Thằng oắt con, ngươi không cảm thấy mình đang có hơi quá đáng hay sao?

Tiện nghi của chủ thượng nhà ta, nhà ngươi muốn chiếm liền chiếm?

Mộ Khuynh Tiên trầm mặc nhìn Lý Thuần Quân, trên gương mặt thanh lệ thoáng có hơi ửng hồng. Thế nhưng, sắc thái dễ chịu đó rất nhanh liền biến mất không chút dấu vết, từ đó biểu lộ khôi phục lại vẻ đạm mạc thường ngày.

"Ngươi đúng là được một tấc liền muốn lấn một thước mà"

Nàng thở dài, lặng lẽ biến thân thành Tiểu Khuynh Tiên rồi nhảy tới ôm vòng quanh cổ Lý Thuần Quân, có chút thẹn thùng nhỏ giọng nói: "Trên trán... được không?"

Lý Thuần Quân nghe đến đây, thần hồn bất chợt hồi quy thân xác. Hắn cả kinh ra mặt, nhưng còn chưa kịp lên tiếng ngăn cản đối phương thì làn môi đỏ mềm mại của Mộ Khuynh Tiên liền đã chạm lên trên mi tâm của hắn.

Lý Thuần Quân: "..."

Nhận được nụ hôn bất chợt, hắn có cảm giác tựa như mình vừa hao tổn mất một vạn năm tuổi thọ... Nhưng mà, về phương diện tâm linh thì lại không hiểu sao trở nên khoái trá vô cùng, miệng cười toe toét, tặc thoải mái!

"Ngươi thật là quá đáng... Mới hôm trước đã để ta vất vả như vậy, giờ lại còn muốn chiếm tiện nghi của ta... Rất quá đáng!" Tiểu Khuynh Tiên tỏ ra rất ủy khuất, thấp giọng nũng nịu: "Ngươi rõ ràng là đang cố ý bắt nạt ta... Hu..."

Khả ái.

Lý Thuần Quân mắt thấy nàng bĩu môi trách móc liền không nhịn được tim đập thình thịch, thật lòng có chút không cưỡng lại nổi trước trước thứ sức mạnh quá mức bạo tạc như thế này.

Tiêu rồi, ta sợ là... Sẽ trở thành một tên la lỵ khống mất!

Đó là ma đạo!

Lý Thuần Quân khẽ lắc đầu, cưng chiều sờ sờ lên đầu Tiểu Khuynh Tiên một cái rồi cười nói: "Được rồi, hôm nay ta sẽ bù đắp cho ngươi"

Mộ Khuynh Tiên nghe thế liền ngẩng đầu nhìn hắn, nhãn thần sáng rực lên, cứ như thể đang có ngàn vạn vì sao chuyển động ngay bên trong cặp mỹ mâu: "Thật sao? Ngươi không được lừa ta nha!"

Lý Thuần Quân: "..."

"Không lừa, đi ngay!" Lý Thuần Quân lập tức bế nàng lên vai rồi thần tốc chạy khỏi biệt viện.

Dù sao thì tên họ Triệu kia vẫn còn lâu lắm mới tỉnh, có thể buông lỏng!

Hắn tuyệt đối không thể để Tiểu Khuynh Tiên của hắn chịu ủy khuất được!

Thập tam công công trơ mắt ngắm nhìn hai người rời đi phương xa mà triệt để chết lặng ra đó, nửa ngày trôi qua vẫn không nói được lời nào, cũng không thể biểu lộ ra bất kì cảm xúc gì.

Triệt để chết lặng.jpg

"Đây là đang diễn hay đang thật?"

Thập tam công công có cảm giác giống như thế giới quan của mình đang từ từ sụp đổ, không cách nào cứu vãn lại được.

"Đây chắc chắn là người khác rồi, tuyệt đối không phải chủ thượng mà ta biết!" Thập tam công công thân hình liêu xiêu phá không rời đi, trông dáng vẻ... Cứ như thể hắn đang tự dối lòng mình vậy.

Thật đáng thương!?

15

1

1 tháng trước

23 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.