ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 11 - Trốn không được, vậy thì gả. (4)

CHƯƠNG 11: Trốn không được, vậy thì gả. (4)


Lại còn nói rất tốt? Hắn là có ý gì hả?

Rốt cuộc hắn quyết định như thế nào hả? Ai, đều tại cái khăn hỉ này, nếu không nàng đã có thể ngước lên quan sát biểu tình hiện giờ của Mục Liên Thành rồi. Khúc Đàn Nhi suy đi nghĩ lại một hồi. Hắn không chịu uống rượu giao bôi, cứ như thế mà phá hư kế hoạch của nàng. Vậy nàng cũng chỉ có thể dùng đến biện pháp cuối cùng này thôi. Tuy là chiêu này rất độc ác, hại người lại hại mình a!

Vừa tính thực hiện, nàng đã nghe Mặc Liên Thành nhàn nhạt hỏi: “Bổn vương ra khỏi cánh cửa này rồi, ngươi sẽ không hối hận?”

“Tướng công đi thong thả, không tiễn.”

Mặc Liên Thành phất tay áo rời đi, trước khi đi tầm mắt quét quét tới một góc cuối giường.

Qua một lát.

“Thân ái, ngài còn ở đó không?” Khúc Đàn Nhi thử hỏi.

Trong phòng một mảnh trầm mặc, không người đáp lại.

“Không cần kêu, thân ái của ngươi đã sớm đi rồi.” Tô Nguyệt Lạp từ bên ngoài tân phòng đi vào, thuận tiện đem cửa đóng lại. Nha hoàn bên người đều đã bị Khúc Đàn Nhi đuổi đi nơi khác.

“Hắn cũng khá biết điều đó chứ.” Khúc Đàn Nhi vừa nói vừa đem khăn hỉ trên đầu tháo xuống. Khuôn mặt tươi cười ngay lập tức giương lên, tiếp theo nhanh chóng đem mũ phượng được cài trên đầu cùng trâm cài tóc, mọi thứ đều lấy xuống. Mấy thứ này nặng muốn chết rồi, ép đầu nàng đến phát đau. Nếu không phải mạnh mẽ chống đỡ, nàng đã sớm đem chúng ném hết đi rồi.

Nàng từ trên giường đứng dậy, đi về phía bàn gỗ đàn hương ngồi xuống, nhìn lướt qua hai ly rượu giao bôi đặt trên bàn, lắc lắc đầu, trong miệng lẩm bẩm: “Ai, thật là tiếc ly rượu này của ta a, lãng phí tiền bạc, càng lãng phí thuốc ta vì hắn mà đặc biệt chuẩn bị, đáng tiếc a đáng tiếc.”

Nói xong, nàng đem hai ly rượu hướng tới bồn cây cảnh đặt gần cửa sổ đổ đi.

Khúc Đàn Nhi lại nói tiếp: “Kính Tâm, ngươi có thể ra đây rồi.”

“Tiểu… Chủ tử.” Kính Tâm cầm một thanh trường đao, mặt đầy sát khí bước ra từ phía dưới góc giường.

“Kính…” Khúc Đàn Nhi vốn định nói thêm gì đó, nhưng khi nhìn đến tình trạng của Kính Tâm thì lông mày liền nhăn lại: “Khụ, Kính Tâm à, đao hẳn là rất nặng phải không, ngươi có thể đem nó đặt xuống rồi.”

“Đàn Nhi, không phải ngươi muốn mưu sát Bát Vương gia chứ?” Tô Nguyệt Lạp khó có thể tin nhìn nhìn thanh đao trên tay Kính Tâm, lại quét mắt nhìn tới vẻ mặt đầy ý cười của Khúc Đàn Nhi, da đầu một trận tê dại.

“Sai, giết người là phải đền mạng đó, ta không muốn một mạng đền một mạng đâu, ta không ăn khổ đâu.” Ngón tay ngọc thon dài của Khúc Đàn Nhi chỉ về phía nóc giường bên kia nói: “Nhìn được không, ta chỉ cần làm cho cái thứ đang treo trên đó rớt xuống là được.” Nàng vì tránh việc động phòng, suy nghĩ muốn nát óc mới được cái chiêu này.

Chiêu cuối cùng là dội nước!

Dục hoả đột nhiên bị nước xối, dập tắt không còn một mảnh a. Không có nam nhân có thể duy trì hứng thú nổi đâu. Chính bản thân Khúc Đàn Nhi hiểu rõ chiêu này rất vô dụng, may mắn không cần phải dùng tới.

“Đàn…” Nguyệt Lạp không biết nên nói gì.

“Yên tâm, sẽ không chết người. Lại nói, ta cũng đâu có cơ hội dùng tới.” Khúc Đàn Nhi nhún nhún vai, tỏ vẻ không sao.

“Ngươi làm như vậy thực sự không hối hận à?” Nguyệt Lạp thật không hiểu trong đầu nàng ấy suy nghĩ như thế nào. Nữ nhân gả đi, trăm phương ngàn kế nghĩ cách, không phải chỉ để chiếm được sự sủng ái của phu quân thôi sao?

“Sẽ không.”

“Có quyền có thế có địa vị, không tốt sao.”

“Không tốt.”

“Vì cái gì?”

“Không vì cái gì cả. Ta chỉ là không thích thôi.” Nàng qua loa trả lời câu hỏi Tô Nguyệt Lạp. Ngay từ đầu, mục đích của Khúc Đàn Nhi chỉ có một, đó là tự do, nàng chỉ muốn tự do thôi… Khụ, quan trọng hơn là để tìm biện pháp trở về thời đại của mình. Nàng biết, nếu nàng đã có thể tới nơi này, khẳng định cũng sẽ có cách quay trở về.


254

1

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.