ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19 - THANH MAI(2)

Dưới ánh trăng, Thanh Mai đứng trước mặt Thiên Minh chậm rãi đem quần áo của mình cởi ra

 

Hắn hô hấp lập tức trở nên dồn dập, Thanh Mai ngượng ngùng cúi đầu hỏi: "Thiên Minh ca, Ta có đẹp không?"

 

Nuốt một ngụm nước bọt, hắn gật gù nói: "Đẹp lắm!."

 

Thanh Mai che miệng nở nụ cười, thời khắc này ở trong lòng hắn hình tượng của nàng hoàn toàn bộ bị lật đổ

 

Thanh Mai nhào tới hắn trong lòng: "Thiên Minh ca, ngươi chính là một tên ngốc."

 

Thanh Mai lời nói làm dục hỏa trong người hắn đã chính thức được đốt lên , hắn ôm lấy Thanh Mai mạnh mẽ hôn lên bờ môi nhỏ của nàng

 

Thanh Mai chưa có kinh nghiệm, cơ thể nàng cứng ngắc nhưng lưỡi vẫn chơi trò đuổi bắt trong khoang miệng với hắn.

 

Hắn buông môi của nàng ra, sắc mặt nàng ửng hồng, đôi môi còn vương vấn một chút nước bọt, nhìn vào thật là khó kìm chế.

 

Hắn đang xoa bóp ngực nàng, miệng nàng thổi một làn khí vào mặt hắn : "Thiên Minh ca, ta thật khó chịu."

 

Hắn cởi quần của Thanh Mai ra,tiến vào trong mắt hắn là một mảnh rừng rậm đang chờ người khám phá chợt hắn phát hiện ra nàng không mặc quần lót

 

"Tên ngốc, nhìn cái gì vậy." Thanh Mai oán trách đánh hắn, nàng ngồi trên đùi của hắn thẹn thùng che mắt Thiên Minh lại.

 

Thanh Mai cử động để hắn triệt để  mất đi lý trí, hắn xoay người đè nàng xuống dưới, trực tiếp rút "thương" ra trận...

 

"Aaaa!" Một dòng máu đỏ ở bên trong khe suối chảy ra kèm theo đó là một tiếng rên kiều mị

 

Nàng ở trên lưng Thiên Minh cào một cái , "Thiên Minh ca, ngươi nhẹ nhàng một chút, đau.. lắm A ."

 

Sau một tiếng, hắn ôm Thanh Mai theo kiểu công chúa trở lại sơn động, mọi người rất lo lắng tiến lên hỏi: "Nàng bị làm sao thế?"

 

"Không cẩn thận bị trẹo chân." Hắn vội vã đem Thanh Mai ôm vào trong sơn động.

 

Khi hắn mang nàng vào bên trong sơn động, nàng lén lút ở trên cổ hắn hôn một cái. Hắn nhìn nàng cười cười, cô gái nhỏ này lúc nãy muốn bình thường đi trở về, nhưng mới đi được một bước đã khuỵu xuống nên hắn đành ôm nàng về, với tình trạng này của nàng ít nhất phải nghỉ ngơi một hôm

 

Mọi người đều  lần lượt đi vào, Hương Giang nhìn hắn, hé miệng nở nụ cười, trong ánh mắt nàng như phát ra được tiếng nói" ngươi không cần nói ta cũng biết nàng bị làm sao"

 

"Mọi người mau ngủ đi, sáng mai còn phải dậy sớm đấy."

 

Nói xong, hắn rời đi hang động, Hương Giang trực tiếp đi theo hắn

 

Hắn ngồi bên canh đống lửa cho một ít củi vào bên trong, Hương Giang ở phía sau ôm cánh tay, đi tới hắn bên cạnh hắn nhẹ giọng nói : "Ừm, không sai, làm việc này cần khoảng một giờ ."

 

"Ta mặc kệ ngươi nói cái gì cùng Thanh Mai, nhưng hiện tại nàng là nữ nhân của ta, ngươi tốt nhất đừng ở trên người nàng giở trò gì."

 

Hương Giang cười nhạt, nói: "Đây là ta thực hiện một phần tư lời hứa của ta, làm sao ngươi không động tâm, ta so với nàng thú vị hơn nhiề

 

Thiên Minh nhìn Hương Giang, dục hoá trong lòng đột nhiên lại bốc cháy lên, vội vàng dời mắt ra khỏi nàng

 

Hương Giang bám vào tai của Thiên Minh nhẹ nhàng nói "Cái kế tiếp là Thùy Chi."

 

Ngày hôm sau, bọn họ dậy rất sớm, ăn một chú quả dại, Thiên Minh, Thùy Chi cùng với Hương Giang chuẩn bị đi tới cửa biển bắt cá

 

 

 Thanh Mai nhìn hắn, hé miệng cười nói: "Thiên Minh ca, trên đường nhớ cẩn thận, về sớm một chút chúng ta sẽ rất nhớ ngươi !"

 

Hắn gật gật đầu, lập tức mang theo Thùy Chi cùng Hương Giang xuất phát. Thùy Chi liếc mắt nhìn hắn, lại quay đầu lại nhìn Thanh Mai, cũng không biết nàng đang nghĩ gì

 

Hương Giang cố ý nói: "Còn không phải nhờ Thiên Minh, hắn cùng Thanh Mai nói chuyện bên trên vách đá cả một giờ chắc là khuyên được nàng ."

 

Hắn liếc mắt nhìn Hương Giang, biết nàng cố ý gây chuyện.

 

"Không nghĩ tới ngươi cùng tiểu cô nương này còn có nhiều chuyện để nói đến vậy!." Thùy Chi cười nói.

 

Thiên minh cười cười, nói: "Nhân sinh mà, kinh nghiệm của ta cũng hơn nàng nhiều lắm

 

 

Thùy Chi cũng không có phát hiện cái gì bất thường, Thiên Minh không kìm được thở phào nhẹ nhõm, trong lòng không biết tại sao, lời của Hương giang lại âm thầm xuất hiện bên tai hắn

 

Lúc này Thùy Chi đột nhiên rất hưng phấn hô: "Thiên Minh, Hương Giang, các ngươi mau tới đây xem!"

 

Hắn cùng Hương Giang đi lên phía trước, từng bụi từng bụi như là hành , nhưng loại nó còn rất nhỏ chắc là mới mọc không lâu.

 

"Hành ? nơi này có hành sao ?" Hắn rất là kinh ngạc nói.

 

Ta cũng không biết vì sao lại có nó, ta nghĩ chúng ta nên đào hết để mang về hang để trồng, cải thiện thức ăn cho mọi người

 

Bọn họ ký hiệu nơi này lại , tiếp tục đi về hướng cửa biển

306

4

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.