Chương 4
Quái Vật Tấn Công (2)
-Ruỳnh
Phong đáp xuống mặt đất rồi lấy đà làm lõm mặt đất bay lên cao ,Dương và Ngọc ở trên thì thất thần nhìn Phong rơi xuống mà không thể làm gì được .
Con Cự Long Nhân cảm nhận được hai vật thể sống gần đó liền gầm vang một tiếng thật to chạy đến chỗ Dương và Ngọc .Dương vội kéo tay Ngọc
-Đi nhanh con quái vật kia đang chạy đến chúng ta
-Bùm....Bùm
Từ đâu đó xuất hiện hai quả tên lửa bắn vào con Cự Long Nhân làm nó loạng choạng ,từ trên trời xuất hiện 10 chiếc phản lực chiến đấu bay vụt qua phía dưới mặt đất đội phòng chống "MOP" đã đến ,xe tăng , pháo ,...vũ khí vân vân , toàn đội hơn 700 người đến . Một người hình như là chỉ huy từ trong xe bọc thép hô to
-Toàn đội tổng toàn lực tấn công ,câu thêm thời gian cho "G4"
-Rõ
Tiếp đó là tiếng súng bắn ,bom , pháo , súng âm thanh bắn về con Cự Long Nhân nhưng với lớp da cứng như vậy không thể nào gây cho nó một chút tổn thương gì , vị chỉ huy nhìm trong đám bụi mờ mịt thấy Dương và Ngọc khó nhọc chạy trốn vội ra lệnh
-Tất cả ngừng bắn có người dân đằng trước
Dương và Ngọc thì phía này hô lớn
-Cứu ,cứu,........
Một nhóm lính 5 người chạy nhanh đến dìu Dương và Ngọc ,con Cự Long Nhân hai tay to lớn nâng lên một mảng đá to ném về phía đám binh lính khiến phân nửa bị chết
-Chết tiệt
Vị chỉ huy lấy bộ đàm báo cho đội phi cơ tổng toàn lực bắn nhưng vẫn không có chuyển biến gì cả mỗi lần bắn là cũng là làm cho con quái vật này nổi điên lên ,con Cự Long Nhân từ miệng xuất hiện làn khói chứng tỏ nó đang định thổi ra lửa càn quét tất cả những người ở đây
-Tất cả mau rút lui
-Chúa ơi , giờ chạy không kịp được , sức công phá của con quái vật kia nó sẽ làm cả cái quận này thành đống đổ nát mất
Mọi người nhắm mắt chuẩn bị chờ chết thì bỗng xuất hiện luồng ánh sáng xanh khiến mọi người phải nhắm chặt mắt , tiếng "Roẹt" vang lớn của sấm sét cùng đó là tiếng "Ruỳnh" đổ xuống .
Khói bụi mờ mịt phải chừng 1 phút sau mới tan ra ,tất cả mọi người đứng tại đây lúc này trố mắt nhìn , xác con quái vật bị chẻ làm đôi . Chừng 15 phút sau tất cả các xe cứu thương ,cứu hỏa đã có mặt đầy đủ để làm nhiệm vụ của mình
-Làm bản báo cáo tình hình thiệt hại và số lượng thương vong cho tôi
-Rõ thưa chỉ huy
Vị chỉ huy lạnh nhạt nói với thư ký của mình
Còn Ngọc và Dương thì đang ngồi ở xe cứu thương .Ngọc đang được cô bác sĩ băng bó cánh tay , nàng gục đầu sụt sịt khóc nước mắt chảy dài
-Anh Phong ơi.....hu hu hu hu ......em xin lỗi anh
Dương thì khó xử à , con gái khóc hắn không biết dỗ thế nào nên đành để im .
Ruỳnh.....Ruỳnh ...Hai tiếng động lớn vang đến mọi người tưởng có quái vật vội cầm súng chạy đến nhưng không phải đó là hai người phân biệt nam và nữ mặc giáp chiến đen và xanh trên người ,người nam mang một khí chất cao ngạo vương quyền khiến người khác nhìn vào như một vị vua , còn người nữ mang vẻ lạnh lùng của băng khiến người khác không dám lại gần nàng .
Vị chỉ huy phất tay lệnh cho mọi người rút xuống
-Hai người là "Chấn Động" và "Băng Tuyết"
-Phải ."Chấn Động" giọng ồm ồm gật đầu
Nhìn xác con quái vật nằm đó "Chấn Động" ánh mắt phía sau mặt nạ thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc
-Là các anh làm ?
-Không phải , lúc đó xuất hiện ánh sáng xanh khiến mọi người phải nhắm mắt và "Roẹt" thế là nó thành như vậy , mọi chuyện xảy ra quá nhanh chưa đến 1 phút
"Chấn Động" không nói gì liền đi đến cạnh xác con Cự Long Nhân khẽ miết theo đường , "Chấn Động" quay sang hỏi "Băng Tuyết"
-Quái vật cấp bậc Chu Tước , trước giờ rất hiếm khi xuất hiện , cô nghĩ sao về chuyện này ?
Nói chút về cấp bậc quái vật "MOP" được chia thành 13 cấp bậc : D - C- A - B - S - SS - SSS - Huyền Vũ - Chu Tước -Bạch Hổ -Thanh Long - Hủy Diệt - Tận Thế
"Băng Tuyết" vẫn lặng lặng nhìn xác con quái vật không biết trong đầu nàng đang nghĩ gì ,"Chấn Động" nói tiếp
-Có thể giết chết con quái vật cấp bậc cao như vậy thì có lẽ là người giống chúng ta cũng có năng lực đặc biệt nhưng mà trong nước chúng ta chỉ có 4 người là tôi , cô , "Hỏa Diễm" và "Cuồng Long" ,chả lẽ trụ sở tìm được người mới
-Không phải có người mới ,anh còn nói thiếu một người
-Ý cô là hắn làm ?
-Nhìn kỹ thuật này anh còn chưa nhận ra sao ?
-Không thể nào cấp bậc Chu Tước không thể bị giết một cách dễ dàng như vậy."Chấn Động" lạnh nhạt trả lời
-Anh nên nhớ rằng 10 năm trước anh ấy đã được cử đi giết quái vật trước cả chúng ta đối với cấp bậc kiểu này không có gì là khó cả
-Hắn đã bỏ đi không có lý gì để hắn xuất hiện cả ."Chấn Động" tức giận quát lớn xung quanh bắt đầu rung chuyển dữ dội ,thấy mình thất thố "Chấn Động" nói
-Xin lỗi tôi hơi nóng
Nhìn "Băng Tuyết" lạnh nhạt "Chấn Động" thở dài
-10 năm qua tình cảm anh dành cho em vẫn không thể nào bằng hắn sao
Phải rồi hắn là yêu "Băng Tuyết" nhưng mà trái tim nàng lại dành cho "P" ,để lọt vào mắt xanh của nàng hắn cố gắng mọi thứ từ luyện tập ,ân cần chăm sóc nàng từ khi "P" bỏ đi đến cả việc xin cùng nàng thành một team ,nhưng vẫn không thể nào làm rung động trái tim nàng
-Được rồi , về trụ sở thôi vấn đề quái vật đột nhiên xuất hiện khu vực được cho là an ninh cao nhất cần làm rõ ."Chấn Động" nói
Chiếc trực thăng kéo xác con quái vật rời đi , hai người "Chấn Động" và "Băng Tuyết" đi về vị chỉ huy để hỏi thêm thì0 có tiếng nói của người con gái mang theo sự phẫn nộ đó chính là Ngọc
-Đứng lại
"Băng Tuyết" và "Chấn Động" như không nghe thấy gì vẫn đi tiếp
-Bộp
Một chiếc giày ném ra trúng và lưng "Băng Tuyết" khiến nàng dừng bước quay lại nhìn Ngọc , đôi tay đã bao phủ bao băng lạnh chuẩn bị bắn ra thì "Chấn Động" vội nắm vai ra ý nàng không được động thủ ."Chấn Động" hỏi Ngọc đang tức giận
-Cô gái ,cô có chuyện gì ?
-Các người , các người tại sao lại đến chậm trễ , nói đi , nếu các người đến sớm hơn anh ấy đã không phải chết
-Xin chia buồn cô vì người thân mất thực tình thì chúng tôi lúc đó chúng tôi đang có nhiệm vụ ở nơi khác không thể đến kịp được
Dương vội chạy đến kéo Ngọc kèm theo là lời xin lỗi
-Xin lỗi hai người , em gái tôi bị mất người yêu nên tâm trạng không được tốt
-Anh bỏ em ra , em phải giúp anh Phong lấy công bằng ....hu hu hu hu anh Phong ơi .Ngọc vung vẫy la hét
-Ê....Ê....Ê .Phong từ chỗ nào đó chui ra mặt lấm lém bụi đất la lớn ,Ngọc và Dương nghe thấy tiếng của Phong từ ngạc nhiên đến vui sướng vội chạy đến ôm chầm Phong .Ngọc vừa khóc vừa vui sướng ôm Phong như con bạch tuộc khiến hắn không thở nổi
-Em buông lỏng tý được không , anh thở không nổi
-Em xin lỗi .Ngọc cuống quít bỏ tay ra
Dương cũng ôm lấy Phong cả hai vỗ vai bộp bộp vào nhau
-Phong ,mày làm thế nào còn sống vậy , tao cứ tưởng mày nghẻo rồi
-Tao đâu dễ chết thế , lúc bị rơi xuống cái áo tao mắc vào các thanh sắt rồi sau đó tao tìm được cái ống cống đi vào đó thế là chui được lên đây
-Éc , tránh xa tao ra , bẩn vl
Phong và Ngọc cùng cười ồ lên
78
5
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
