Chương 9 - Cầu Phú Quý Trong Nguy Hiểm
Ngọc Tiểu Cương!
Có thể nghĩ hắn là người một tay đã thành tựu Đường Tam Đường Tam trên con đường thành thần, là Đường Tam mạnh nhất hệ thống, không có hắn thì không có Hải Thần Đường Tam.
Nhưng đó là tương lai sau này! Còn bây giờ.
“Ngọc Tiểu Cương! Ngọc Tiểu Cương! Mời lên thức tỉnh võ hồn” Người chủ trì đọc tên của Ngọc Tiểu Cương với giọng kính trọng, vì bây giờ hắn vẫn là thiếu tông chủ, nhị thiếu gia của Lam Điện Bá Vương tông là con của của đương kim tông chủ, phong hào lôi đình, Ngọc Nguyên Chấn.
Một đứa bé bức ra từ nhóm những đứa trẻ chờ đợi để thức tỉnh hôm nay, mặc trên người là bộ áo bào được thiêu lên biểu tượng con rồng của Lam Điện Bá Vương Long, mái tóc đen, khuôn mặt chữ điền, nhan sắc bình thường, vóc dáng bình thường nhìn trông có vẻ yếu đuối, đây có lẽ chính là Ngọc Tiểu Cương.
Ngọc Tiểu Cương bước đi, bước đi vẫn ung dung tự tại, tiềm ẩn trong người hắn là sự ngạo cốt bất tuân giống như long không chịu cúi, và hắn cũng như thế luôn ngẩng cao đầu.
Tất cả điều sẽ phù hợp với bộ dáng này của hắn nếu võ hồn mà thức tỉnh cũng giống vậy.
Không tới 1 giây khi Ngọc Tiểu Cương chạm vào, quả cầu thuỷ tinh giác tỉnh, một luồng sáng màu vàng khổng lồ từ hắn phóng lên bao phủ cả một cái đại điện.
Mọi người trên khuôn mặt cũng vui cười lên vì đây có thể báo hiệu nhị thiếu gia của bọn hắn có thể thức tỉnh võ hồn cường đại.
“A..a..a” Bỗng nhiên Ngọc Tiểu Cương ôm ngực lại hét lên đau đớn.
Luồng sáng từ cơ thể hắn cũng tan biến.
“Tới! chào mừng ngươi tới ngày tồi tệ nhất đời ngươi, Ngọc…. Tiểu…. Cương” Thiên Lâm bình tĩnh liếc mắt thấy Ngọc Tiểu Cương hét lên và luồng sáng từ người hắn bị phân tán hắn liền biết có chuyện gì xảy ra.
Ngọc Tiểu Cương được biết với số lượng ít người trong nguyên tác bị biến dị võ hồn, nhưng của hắn thiên hướng về hướng xấu.
Cũng phải tiên sinh biến dị xấu mà là ban đầu võ hồn của hắn nên thành… Hoàng Kim Thánh Long!
Nhưng do cơ thể quá yếu nên không thể chứa được đầu long này, để rồi thất bại thành cái con chó đang ở kế bên liếm mặt hắn lúc này.
“Cái này, cái này chuyện gì xảy ra? Sao lại thành thế này” người chủ trì thức tỉnh nghi thức cũng không biết nói cái gì hay sử lý ra sao vì đây là trường hợp đầu tiên hắn thấy được điều kì lạ này, thanh thế thì rất to nhưng kết quả lại ra cái thứ giống heo thế này?
“Thiếu, thiếu tông chủ…. mời, mời ngài kiểm tra hồn lực” Người chủ trì đưa quả cầu thuỷ tinh cho Ngọc Tiểu Cương.
Hắn thu hồi lại cái con chó lai thỏ kia rồi đặt tay lên quả cầu, luồng sáng yếu ớt phát ra.
Nửa cấp!
“Cái này~ lần này tiêu rồi, Thiếu Tông chủ ra phế võ hồn”
“Để coi, lần này Ngọc Nguyên Chấn có giữ lại đứa con của hắn không”
“Ta vốn muốn phản đối Ngọc Nguyên Chấn làm tông chủ, bây giờ có thể hung hang đả kích hắn”
Hàng loạt ý nghĩ trong đầu của tất cả mọi người cùng nghĩ về mặt lợi mặt hại khi nhìn thấy Ngọc Tiểu Cương chỉ có nửa cấp tiên thiên hồn lực và thức tỉnh 1 con phế võ hồn giống heo.
“Tức cười chết ta rồi, hahaha...đường đường là thiếu tông mà lại chỉ có nửa cấp lại còn thức tỉnh một con heo võ hồn” 1 giọng nói bé trai từ trong đám người thức tỉnh.
“Nó không gọi là heo….. Nó~nó gọi là Tam Pháo… La Tam Pháo, Ngọc Thiên Thần cẩn trọng lời nói của ngươi, ta là thiếu tông chủ của ngươi” Ngọc Tiểu Cương âm thanh hư nhược vang lên.
“Thiếu tông chủ? Ngươi còn mở miệng hô thiếu tông chủ? Ngươi tiên thiên nửa cấp, lại thức tỉnh ra cái thứ này… nó là Tam Pháo? Nó có thể phun ra 3 quả pháo không khí sao, cũng không vô dụng lắm ít nhất còn tấn công được” Ngọc Thiên Thần cười mỉa mai nhìn Ngọc Tiểu Cương và Tam Pháo.
“Tam Pháo, cho hắn một bài học… Lên” Ngọc Tiểu Cương bị tức muốn điên, giờ phút này hắn cũng không suy nghĩ tại sao võ hồn mình có thể ly thể, có thể có tên Tam Pháo, hắn chỉ muốn Ngọc Thiên Thần trả giá vì hắn cũng nghĩ Tam Pháo có thể phun ra 3 quả pháo không khí.
“Ấu..ấu”
Bụp...bụp……...bụp
3 luồng khí màu xanh thì mông Tao Pháo được pháo về phía Ngọc Thiên Thần.
Cả đại điện lâm vào yên tỉnh, rồi ào lên cười vì thứ vừa diễn ra, cái con chó lai thỏ ấy đúng là có thể phóng ra 3 quả pháo không khí nhưng là 3 cái pháo không khí từ mông, 3 quả rắm.
“Thật không hổ là thiếu tông chủ của chúng ta, võ hồn có thể đánh rắm cơ đấy” Ngọc Thiên Thần sao có thể bỏ qua cái cơ hội trào phúng người khác được, nhất là hiện tại Ngọc Tiểu Cương đang là trò cười cho cả đại điện
“Ngọc Thiên Thần….. trật tự! bây giờ vẫn còn trong nghi lễ… Ngọc Tiểu Cương ngươi lui xuống cho người tiếp theo” Nhận ra Ngọc Tiểu Cương bây giờ tiềm lực, người chủ trì không còn gọi kính ngữ mà gọi thằng tên hắn.
Ngọc Tiểu Cương bị hắt hủi không thể làm gì ngoài nghe theo người chủ trì.
“Thiên Thần, ngươi lên đi” Người Chủ Trì quay sang Ngọc Thiên Thần và gọi hắn lên.
Ngọc Thiên Thần bước ra khỏi hằng là tiến về phía khu vực giác tỉnh.
“Grào”
Một tiếng long ngâm từ Ngọc Thiên Thần.
“Ngọc Thiên Thần, võ hồn: Lam Điện Bá Vương Long, cường độ, Lục Phẩm! Cấp 8 Trực tiếp phong làm Hạch Tâm Đệ Tử” Người Chủ Trì phấn khởi hô to vì dựa theo điều lệ của Lam Điện Bá Vương tông thì đệ tử vượt qua ngũ phẩm có thể trực tiếp thăng thành Hạch Tâm Đệ Tử, mọi tài nguyên sẽ ưu tiên cho người đó trước.
“Haha, nhìn đi, phế vật, ta mới là người sẽ trở thành tông chủ tương lai còn ngươi bây giờ sẽ bị trục xuất khỏi tông môn, hahaha” Ngọc Thiên Thần phấn khởi trực tiếp qua sang chửi Ngọc Tiểu Cương vì ba của hắn Tam Trưởng Lão, Ngọc Thiên Long!(Người cưỡng Tuyết Mai ấy) đối nghịch với tông chủ hiện tại là Ngọc Nguyên Chấn về lý do phát triển tông môn.
Nên liên đới thế hệ sau hắn và Ngọc Tiểu Cương cũng đối nghịch nhau, bây giờ Ngọc Tiểu Cương bị phế hắn cũng rất hả hê.
“Người cuối cùng,Chu Thiên Lâm, mời lên thức tỉnh” Vì quá phấn khích khi tông xuất hiện thiên tài nên người chủ trì mong chờ gọi tiếp người tiếp theo, hy vọng lại xuất thiên tài.
Còn Ngọc Thiên Thần thì nghe người chủ trì gọi người tiếp theo hắn liền khó chịu vì hắn chưa nhạo báng Ngọc Tiểu Cương xong.
“Chu Thiên Lâm? Chưa nghe bao giờ, chắc là chi thứ bên ngoài, nhưng xui cho ngươi ta đã thức tỉnh trước, cho dù ngươi có thức tỉnh cái gì thì vẫn là phế vật thôi” Ngọc Thiên Thần bị cắt đứt niềm vui của mình nên đâm ra ghen ghét người tới là Thiên Lâm.
Lúc này Thiên Lâm bước ra khỏi hàng đi về phía giác tỉnh trong ánh mắt soi mói của mỗi người trong điện.
Nhưng lúc này có 1 giọng nói phát ra làm phá vỡ kế hoạch ban đầu của hắn “Con người, ta cảm nhận được xung quanh có nguồn năng lượng thích hợp, ta cần ngươi giải phóng võ hồn để ta có thể hấp thu nó, Galer” Tiếng Topgaler thình lình xuất hiện trong đầu cậu làm bước chân cậu chậm lại.
“Ngươi điên ah? Kế hoạch của ta là đưa Wing Pentact ra kể rồi điệu thất rời đi nơi này bây giờ ngươi nói thế là phá hư kế hoạch của ta” Thiên Lâm sốt ruột lên tiếng.
Vốn là kế hoạch hắn định trước là chỉ tới Lam Điện Bá Vương Tông quan sát về những người thời này, có cơ hội tham quan một trong tam tông ngu gì không đi? Với lại dù sau này thế nào hắn cũng đã xác định đứng đối nghịch với đám Trùng Xanh này, vì trả thù cho mẹ hắn kiếp này Tuyết Mai này là một phần…. Phần khác đơn giản là nhìn đám này Con Trùng Xanh không hợp nhãn….. chỉ vậy thôi, những người này ai ai cũng mắt cao hơn đầu nhìn thấy ghét, dựa theo hắn tính toán thì thời điểm này là lúc Ngọc Tiểu Cương thức tỉnh võ hồn không ngờ mình cũng cơ duyên xảo hợp tới ngay lúc hắn vừa thức tỉnh thất bại, nhìn vẻ mặt ngạc nhiên nhìn La Tam Pháo của Ngọc Tiểu Cương thật đủ thú vị ah~.
Hắn vốn muốn đưa Wing Pentact ra, vì hiện tại Wing Pentact có thể xuất hiện với dạng võ hồn và cũng không người để ý gì kỳ quái ở 1 phế võ hồn xuất hiện tay trái cả, nhưng Phong Quang Bạch Long Dực thì khác, nó gây nên sự xáo trộn không cần thiết.
“Con người, nếu ngươi giúp ta hấp thu được nguồn năng lượng này thì ta có thể tái tạo lại bộ chiến phục số 0 dựa theo ký ức của ta về Mikoto, đồng thời….. Nguồn năng lượng này~ cũng sẽ giúp ích cho võ hồn của ngươi, Gela” Topgaler vẫn giữ cái giọng lạnh lùng ấy để nói chuyện.
Thiên Lâm trầm ngâm 1 chút rồi quyết định “Được!! Ta chơi lớn một trận với ngươi, nghĩ lừa cả một tông môn, tim ta lại trở nên phấn khích…. nhưng một một lát ngươi phải chiếm hữu Phong Quang Bạch Long Dực, ngươi phải xuất hiện một lần nữa như cách mà ta đã thức tỉnh võ hồn, phần diễn còn lại cho ta”
“Được, Gela”
Thiên Lâm tiến về phía trước nơi giác tỉnh, rồi chạm tay vào.
Thu~
Tiếng chim rít cao trời, Phong Quang Bạch Long Dực xuất hiện phía sau Thiên Lâm, bây giờ ý thức là Topgaler điều khiển.
Trong mắt Topgaler bây giờ là đầy rẫy những màu xanh đang chớm léo giống là các lôi điện nhỏ li ti, và số ít những hạt màu vàng lấp lánh.
Nó vươn đôi cánh khổng lồ của mình rồi hất thu tất cả vào trong cơ thể mình, lúc này đôi mắt của Thiên Lâm cũng sáng lên, con ngươi hắn chuyển thành màu vàng, hắn bây giờ thấy được những thứ mà Topgaler đang thấy.
Hắn rút tay ra khỏi bệ giác tỉnh, tận dụng cơ hội khi mà mọi chú mục đang dồn về Topgaler, hắn liếc nhìn xung quanh, hắn sửng sốt khi phát hiện cũng còn 1 đôi mắt nhìn mình…. con La Tam Pháo, hay chính xác là hư ảnh phía sau nó.
Thấy Thiên Lâm cũng thấy mình nó liền xuất ra tiếng ngâm của mình.
Một tiếng long ngâm âm thanh, chấn nhiếp thiên địa, cực lớn kim hoàng sắc long trảo, to rõ tiếng long ngâm, phối hợp cái bá khí vô cùng ánh mắt, khí thế quân lâm thiên hạ, dù chỉ là hư ảnh, cũng cho người một loại cảm giác áp bách
Thiên Lâm nhìn xung quanh thấy mọi người vẫn còn mê mẫn nhìn Topgaler hắn xác định tiếng long ngâm này chỉ có hắn nghe được.
Đây là Hoàng Kim Thánh Long!
“Không phải! Tiểu Cương thức tỉnh thất bại vậy cái hư ảnh này là từ con La Tam Pháo này? Là huyết mạch còn sót lại? Theo nguyên tác thì dựa vào đào sâu vào huyết mạch Ngọc Tiểu Cương có thể làm được võ hồn dung hợp dựa trên con La Tam Pháo này thành Hoàng Kim Thánh Long…. vậy cái hư ảnh này là huyết mạch còn sót lại!” Nói thì dài, nghĩ thì nhanh, Thiên Lâm triệu hồi Wing Pentact vẽ 2 đường trên không, chúng hình thành thành 2 cọng dây xích, hắn chỉ huy 2 sợi dây xích hướng về phía La Tam Pháo.
2 sợi dây xích vô sắc đâm vào La Tam Pháo rồi móc ra 1 quả cầu ánh sáng vàng, đây là phần sót lại của Hoàng Thánh Kim Long, 1 giọt máu của nó.
Tạm biệt, Hoàng Kim Thiết Tam Giác!
Đưa tay thu lại quả cầu ánh sáng, còn con La Tam Pháo thì bắt đầu đau đớn la trú tréo, mắt thường cũng thấy được thân hình mập mạp bây giờ gây đi nhanh chóng, có thể nói 1 con thỏ bây giờ còn mập hơn nó.
“Phốc” với Tam Pháo yếu đi cũng đồng nghĩa Ngọc Tiểu Cương yếu đi khi mà bây giờ hắn cảm giác mình chỉ còn cảm nhận được 1 tia hồn lực cực kì ít ỏi. (Lv 0,5 -> Lv 0,125)
Thiên Lâm liếc nhìn xung quanh khi thấy bây giờ Topgaler đã hấp thu tất cả các hạt màu xanh còn hạt màu vàng thì chỉ còn đóm nhỏ, có vẻ những hạt này là nguồi năng lượng dư thừa tản ra khi mà việc thức tỉnh Hoàng Kim Thánh Long thất bại, còn những hạt xanh nhiều nhất mang thuộc tính lôi thì có thể ở đây đời đời thức tỉnh Lam Điện Bá Vương Long và cũng không thoát khỏi trường hợp như trên, có thất bại, có thất thoát năng lượng từ những người cường độ thấp.
Tiếng tru tréo của Tam Pháo thu hút mọi người trong điện trở lại, Topgaler thu hút mọi người bằng sự hùng vĩ của mình còn Thiên Lâm thì chôm được huyết mạch của Hoàng Kim Thánh Long tất cả chỉ diễn ra 3 phút, khiến cho không một ai cảm thấy kì lạ kể cả người gần nhất là Người Chủ Trì cũng không phát hiện được gì.
Thiên Lâm thấy con chim to xác đã hấp thụ hoàn tất, liền đưa tay thu hồi lại về tay phải mình, ngay lập tức cậu cảm thấy một nguồn nước ấm chạy dọc theo cơ thể cậu, năng lượng dồi dào vẫn đang dân lên, cậu có thể thấy năng lượng này đang làm cơ thể cậu rắn chắc hơn, mạnh hơn và linh hồn hắn và cơ thể này triệt để xác nhập!
Bây giờ Thiên Lâm có thể hoàn toàn cảm nhận được hồn lực rất nhiều bao lấy xung quanh mình, hắn cảm giác mình điều khiển cơ thể này có cảm giác đúng như là cơ thể mình chứ không còn như trước hắn chì cảm nhận 1 chút hồn lực và điều khiển cơ thể này giống như là hắn chơi trò chơi Robot vậy không thuận tiện lắm cũng như không được xúc cảm cho lắm.
Dựa theo kiếp trước theo dõi mấy bộ tiên hiệp thì 1 lý do hắn có thể đưa ra là, thế giới này bài xích kẻ ngoại lai như hắn… đúng là cần phải thành phôi thai thì qua mặt được thiên địa!
“Thật là, cầu phú quý trong nguy hiểm” Nghĩ lại tất cả, Thiên Lâm còn phải cảm ơn cái tính của Topgaler vì hắn thuộc kiểu nghĩ an toàn còn nó thì hơi nông nổi nhưng nhờ thế mà hắn mới hoàn chỉnh được.
“Xem ra sau này ta cần thay đổi, có khi quyết định táo bạo có thể đem lại ích lợi hơn mức an toàn” Thiên Lâm suy nghĩ.
“Thiên...Thiên Lâm võ hồn ngươi là gì, sao ta chưa thấy bao giờ” Người chủ trì lúc này và tất cả mọi người mới hồi thần lại, ông nói lên câu hỏi mà tất cả những người bây giờ có mặt điều muốn.
“Cũng không có gì, chỉ là biến dị Bạch Dực Long thôi, ta gọi nó là Phong Quang Bạch Long Dực… còn về vấn đề ngươi có thấy bao giờ? Vậy ta hỏi ngươi, ngươi có thấy con nào giống con đó của thiếu tông chủ không” Thiên Lâm cũng không hốt hoảng khi bị hỏi, vẫn dùng cái bài đã lừa Bảo Y có cái bây giờ hắn đặt tên võ hồn nghe ngầu hơn thôi và cũng không quen lấy Tiểu Cương làm bình phong cho sự bất bình thường của mình.
Người chủ trì cuối xuống nhìn quả cầu thuỷ tình, hắn hốn hoảng “Nứt, có vết nứt, quả cầu thuỷ tinh có vết nứt… đây là, đây là cường độ vượt qua cửa phầm nên quả cầu không đo được”
Không một ai quan tâm, Ngọc Tiểu Cương và con chó lai heo đang nằm lên năm trông rất thảm, tất cả mọi người trên mặt bây giờ chỉ có khiếp sợ nhìn Thiên Lâm.
“Vậy là xong rồi chứ~ ta cần về nhà, nhà ta.. ah không có gì” Đang tính nói nhà ta xa, nhưng Thiên Lâm chợt nghĩ mình cũng không nhất thiết nói cho bọn người này, lỡ có gì họ khoanh vùng tìm được mình nhanh lắm.
Bước chân ra khỏi đại điện thì 1 tiếng nói từ trong đám người mới lấy lại sự bình tĩnh “khoan đã, ta muốn khiêu chiến ngươi”
450
16
1 tháng trước
2 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
