Chương 58 - Xuất phát
Dưới sự phân bố của Thiên Lâm đoàn người nhanh chóng tản ra làm công việc của mình.
Triệu Vô Cực đi thuê sẽ ngựa, Triệu Bá Hùng sẽ mua ít vật tư, Bỉ Bỉ Đông sẽ đi mua nguyên liệu với Tuyết Mai, còn hắn sẽ suy nghĩ cho việc lựa chọn hồn kỹ tiếp theo!
Nhắc tới Tuyết Mai thì trong suốt 4 năm này cô đúng là sống cũng không dễ dàng gì, mặc dù có hắn và Bỉ Bỉ Đông bầu bạn nhưng cô luôn bị vây ở 4 bức tường, nhưng vì những năm gần đây Thiên Đấu đế quốc đang trong tình trạng chiến tranh khiến cho nhân lực bị thiếu trầm trọng, Thiên Lâm cũng lợi dụng cơ hội cùng cô một nhà ba người trốn ra ngoài để Tuyết Mai hít khí trời, vì phần lớn bị ở trong phòng nên cô cũng dành rất nhiều thời gian cho việc tu luyện bây giờ cũng ở cấp 37 hồn tôn.
Đoàn người bước ra khỏi cổng học viện, chứng khiến chiếc cổ xe ngựa Thiên Lâm vừa lòng, có bộ chống giảm sốc không thể tốt hơn nhưng khi nhìn sang vật kéo xe hắn mặt đen lại.
“Lâm~Lâm Thiếu, vì thời buổi đang khó khăn cho nên tất cả ngựa đều bị đế quốc khống chế lại chỉ còn mỗi loại này” Triệu Vô Cực nhìn Thiên Lâm sắc mặt liền lúng túng nói.
Vì thứ hắn thuê được là Lục Địa Điểu! Một loại điểu di chuyển bằng 2 chân, tuy không phải hồn thú nhưng tốc độ di chuyển của chúng cũng rất nhanh, nhưng chúng chỉ hợp làm tọa kỵ không hợp kéo xe, vì nhìn trông rất low.
“Thôi mà thôi mà, tiểu Lâm khó khăn lắm mụ mụ mới có diệp ra ngoài, đừng làm bộ mặt đó được không” Tuyết Mai đi tới dỗ dành Thiên Lâm hắn mới miễn cưỡng bước lên xe.
Thấy Thiên Lâm lên xe những người còn lại cũng vụng trộm rồi theo sau, Triệu Vô Cực sẽ phụ trách điều khiển còn Bá Hùng sẽ ngồi phía sau quan sát.
Đoàn người tất cả đều trên xe ngựa Triệu Vô Cực liền cho xe chạy.
“Ya~!”
Đi được một đoạn đường xe ngựa đi tới một ngã tư, ở đây giống như đang xảy ra ẩu đả, tiếng náo nhiệt làm Thiên Lâm tò mò vén màn lên.
“Ta nói lần nữa, tiểu tử! giao con bé phía sau ngươi cho chúng ta” Một người trung niên vẻ mặt hung ác nhìn 2 đứa trẻ trước mặt, vẻ mặt tham lam nhìn tiểu muội muội đang núp sau lưng nam hài đang chắn trước mặt nàng.
“Không được!!! Nàng là muội muội ta, ta không thể giao cho các ngươi được” Tiểu nam hài một mặt khẩn trương, liếc nhìn xung quanh thấy được cặp mắt né tránh của người dân xung quanh, hắn càng cấp bách nắm chặt tay muội muội sau lưng mình.
“Hừm! Rượu mời không muốn, ta nói nhìn trúng muội muội ngươi là tốt cho nàng, chỉ cần bán nàng vào một nhà quý tộc nào đó thì cuộc sống của nàng tốt hơn bây giờ rất nhiều” Tiểu đệ bên cạnh trung không kiên nhẫn lên tiếng, muốn tiến lên bắt lấy nữ hài.
“Không! Không! Ta không muốn xa ca ca, đừng bắt ta đi” Nữ hài tuổi còn tác cũng như nam hài phía trước nhưng có lẽ vì là nữ nên nàng phá lệ sợ hãi, nàng nhắm chặt mắt không dám mở.
Nhưng mà ngay lúc bàn tay của thuộc hạ tên trung niên sắp bắt lấy nàng, tiểu nam hài cũng bị hài cũng bị hành động của tên thuộc hạ hoảng sợ chân không nhúc nhích được, một luồng không khí bay mặt huynh muội hai người.
“Sưu~”
“Phốc”
Huynh muội hai người còn trong tình trạng hoảng loạn, nhưng mà 1 giây 2 giây 3 giây không cảm thấy đại thủ của tên kia tiến tới, nam hài tò mò mở mắt trước, ngây lập tức hắn sững sờ.
Chỉ thấy bàn tay của tên thuộc hạ còn dừng ngây phía trước, tên thuộc hạ vẫn một mặt bỉ ổi muốn chộp lấy tiểu muội của hắn bây giờ trên trán xuất hiện một cái động nhỏ chừng một ngón tay xuyên thủng!
Tên thuộc hạ thật gọi là chết không nhắm mắt, không! Hắn căn bản không biết tại sao mình chết, một giây phía trước hắn còn muốn lập công, giây phía sau đã bị thủng sọ não.
Nữ hài cũng cảm nhận thấy có gì đó, cũng liền mở mắt ra, nàng hoảng sợ khi thấy những tên có ý định bắt nàng điều có lỗ thủng trên đầu, máu đang từ từ chảy xuống, mỗi tên bọn hắn kể cả trung niên đại hán kia điều giữ nguyên vẻ mặt như cũ trước khi chết.
Nàng hoảng sợ co rúm lại 2 tay để trên ngực, liếc nhìn xung quanh, bỗng ánh mắt nàng co lại, nàng thấy một chiếc xe ngựa được kéo bởi 2 con chim kì quái, bỗng đập vào mắt nàng là hình ảnh một thiếu niên với ngón tay đang chĩa ra còn đang bốc khói, thiếu niên thấy được nàng liền nở nụ cười dựng lên 1 ngón tay ra hiệu, xong hắn liền bỏ tấm màng xuống, nàng chỉ kịp nhớ được khoảnh khắc hắn dựng ngón tay lên rồi một nửa sừng nửa bên mặt hắn, và rồi chiếc xe ngựa đi mất.
“Bành, bành, bành”
Lúc này những bộ “cơ thể” như bị mất người điều khiển nhao nhao đổ xuống.
“A~”
Người dân xung quanh trông thấy cảnh này liền hốt hoảng bỏ chạy chỉ để lại huynh muội 2 người ngơ ngác nhìn.
Lúc này tiểu nam hài mới hoàng hồn, hốt hoảng bắt lấy vai của tiểu muội phía sau hắn.
“Nhị Long! Muội không sao chứ, có sợ không? Xin lỗi, là ta không bảo vệ được muội”
Muội muội được gọi là Nhị Long lúc này vẫn còn dõi theo cỗ xe ngựa đang dần dần đi mất.
“Nhị Long”
“Nhị Long!”
“Liễu Nhị Long!!”
“Huh? Nhất Long ca có chuyện gì?” Liễu Nhị Long lúc này mới chú ý tới có người đang gọi tên mình liền quay người lại.
“Ta hỏi muội có sợ không? Mà muội vừa nhìn gì vậy”
Liễu Nhị Long nhớ lại hình ảnh của thiếu niên lúc nãy, hoảng hốt trả lời.
“Không có! Không có gì cả!!”
…..
Quay trở lại nhóm Thiên Lâm.
“Huh~ hiếm khi thấy ngươi chịu giúp đỡ người khác mà không cần gì trả lại đấy” Bỉ Bỉ Đông ngồi đối diện Thiên Lâm, nàng lấy tay khẽ vén màn lên trông thấy một đầu tóc đen tiểu muội muội lúc nãy đang dùng sức lắc đầu với nam hài trước mặt.
“Chẳng qua là ta thấy không thích những tên như thế mà thôi, với lại ta cũng muốn thử nghiệm uy lực của Tobu Shigan lên người nên một công đôi chuyện”
Vốn là hắn sẽ không quản những chuyện không phải của mình này nhưng mà lúc nãy thấy một đầu tóc đen tiểu cô nương có chút quen mắt nhưng nhất thời hắn cũng không nhớ là ai.
Với lại nhìn thì cũng nhìn rồi nên hắn cũng giúp một tay, sẵn tiện thử nghiệm chút uy lực của Tobu Shigan.
“Vậy sao~” Bỉ Bỉ Đông bỏ tay vén màn xuống, linh tính cô có cảm giác tiểu muội này sau này sẽ không đơn giản.
Bọn họ đi tới cổng thành của Thiên Đấu Thành, xuất giấy ra vào liền tiếp tục đi tiếp, bọn họ vừa đi được 5 phút thì ngay tại vị trí cổng thành, 2 tên lính gác cho nhau một cái ánh mắt rồi thay đổi thành một bộ hắc bào đuổi theo sau, một người cũng huýt sáo một tiếng ngay lập tức có một con chim màu trắng bay tới, hắn cột lại một mẩu giấy trên chân nó ra lệnh nó bay tới điểm đến rồi cấp tốc đuổi theo tên đằng trước.
Trên xe bọn Thiên Lâm không biết có người bám theo họ, lúc này Thiên Lâm vẫn đang câu mày, hắn phát hiện có những thứ hắn muốn nhưng không thể được, những con hồn thú hắn như bốc hơi đồng dạng hoàn toàn không thấy lú đầu.
Lần này đi cũng chỉ có thể cầu nguyện tìm được hồn thú ưng ý, còn nếu không thấy nữa cũng chỉ bất đắc dĩ lùi 1 bước chọn thứ phẩm.
Chiếc xe ngựa nhanh chóng tới Huyết Binh Thôn, thôn này không phải do dân thường lập mà là do các dong binh đoàn lính đánh thuê lập nên, mỗi người ở đây cũng là một chút là làm nghề dẫn người vào Lạc Nhật Sâm Lâm thu hoạch hồn kỹ, cũng có thể tìm họ mua một ít thông tin về từng loại hồn thú trong này, khoảng cách thôn và Lạc Nhật Sâm Lâm rất gần.
Khi đến nơi chiếc xe ngựa ngược lại thu hút sự chú ý của rất nhiều dong bình đoàn người tới, Thiên Lâm bước xuống trước lập tức liền bị vây lại.
“Thiếu gia, ngài tới săn hồn thú sao? Thuê ta đi, thuê ta đi, ta biết vị trí của hồn thú quý hiếm”
“Phi~ liền ngươi biết? Thiếu gia, ngài tới tìm hồn hoàn đúng không, mời ngài tin tưởng thuê chúng ta dẫn đường đảm bảo ngài sẽ tìm hồn thú ưng ý!”
“Thiếu gia, đừng nghe lời gia hỏa này, bọn hắn chỉ lừa ngài căn bản chúng không biết nơi nào có hồn thú tốt, ngài nghe lời sẽ chỉ lãng phí thiên phú của ngài, ngài thuê chúng ta đi, trong chúng ta có 1 vị chữa trị hồn sư, tỉ lệ an toàn được gia tăng rất nhiều”
“Ngươi~ thiếu gia, ngươi ta đi, chúng ta dong binh đoàn chỉ lấy 10… không, chỉ 7 kim hồn tệ!”
“Ngươi phá quy cũ, thiếu gia! Chúng ta chỉ lấy 5 kim hồn tệ”
Nhìn nhiều tiếng nói ù vào trong tai mình, Thiên Lâm khó chịu nhưng hắn cũng kiên nhẫn lắng nghe từng cái đề ra điểm mạnh của mình, hắn lấy tay chỉ.
“Ngươi! Đội ngũ của ngươi của ngươi có bao nhiêu hồn sư ngoài tên trị liệu hồn sư?” Thiên Lâm tương đối vừa mắt đội ngũ có trị liệu, nhưng mà còn phải bàn kỹ thêm.
“Ta? Haha, thiếu gia ngài đúng là sáng suốt, mời đi theo ta, xe ngựa ta sẽ người coi trọng giúp ngài” Tên nghe được Thiên Lâm chọn liền phấn khích nói, chung quanh nghe được tên này được liền quăng tới ánh mắt khó chịu, nhưng họ cũng không từ bỏ mà chỉ tránh đường cho Thiên Lâm, bọn họ đang cầu tổ đội dong binh của tên này không hợp nhãn của Thiên Lâm.
Thiên Lâm quăng cho Triệu Vô Cực và Bá Hùng cái mắt, ngay lập tức bọn họ bước xuống đứng chắn cửa của xe ngựa, hiện ra võ hồn và hồn hoàn, 2 vòng màu vàng điều trăm năm hiện ra ngay lập tức chấn nhiếp được rất nhiều người, nhưng mà song song đó khi thấy được 2 người Vô Cực, Bá Hùng có một chút quăng tới ánh mắt không bình thường…..
159
6
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
