ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4 - Thức Tỉnh Võ Hồn (2)

1 năm sau.

“Tiểu Lâm, tiểu Lâm thức dậy người của Vũ Hồn Điện tới kìa” Tiếng của Tuyết Mai lây Thiên Lâm thức dậy.

Hôm qua vì để tinh thần và cơ thể ở trạng thái tốt nhất nên cậu quyết định nghỉ ngơi thật tốt nên cậu bỏ hết các bài tập kéo hàng năm của mình rồi đánh một giấc ngủ sâu.

“Con biết rồi, con đi đâu” Vừa nghe được tiếng Tuyết Mai đánh thức mình, cậu liền bật dậy và chạy đi tới chỗ thức tỉnh võ hồn.

Nhìn Thiên Lâm chạy đi lúc này trên khuôn mặt của Tuyết Mai hiện lên sự phức tạp, cô biết Thiên Lâm không bình thường vì khi các đứa trẻ cùng tuổi còn đang chơi bùn thì Thiên Lâm đã bắt đầu luyện tập, thông minh lanh lợi như Bỉ Bỉ Đông còn không kiên trì được thời gian dài thì việc Thiên Lâm làm được thì thật sự bất ngờ.

Nhưng rồi cô nghĩ lại cách mà Thiên Lâm tới với cô, giống như Thiên Lâm trở thành con của cô thay cho đứa trẻ đã chết đi của mình, cô có thể cảm nhận Thiên Lâm rất thương cô và cô cũng rất yêu thương cậu con trai này của mình, nhưng điều đó không ngăn nổi sự tò mò của cô về Thiên Lâm.

Lúc đầu khi Thiên Lâm tập đi, cô cứ tưởng là nó giống sẽ giống như bao đứa trẻ khác nhưng không Thiên Lâm của cô hoàn toàn ngược, cậu bé đã đi được nhưng cô cảm giác các bước đi không theo ý cậu giống như cậu đang tập lại những biết đi của mình mà không phải mới học.

Còn lần đầu khi sinh ra cậu đã ôm cô cánh tay cô mà khóc cả một đêm, rồi sáng ngày hôm sau cô thấy cậu nhìn cô với con mắt phức tạp mang nhiều điều suy nghĩ.

🔥 Đọc chưa: Vạn Giới Chi Tối Cường Vú Em ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Cô rất hoảng loạn không biết làm sao vì tuy cô là lần đầu có con nhưng chưa thấy heo chạy không có nghĩ là chưa ăn qua thịt heo, ít nhất cô cũng thấy các đứa trẻ sơ sinh khác trong thôn, không một đứa bé nào có cặp mắt như Thiên Lâm cả.

Điều này càng rõ hơn câu thứ hai mà cậu hỏi cô(P/s: câu đầu là Mẹ ơi!) ngay sau khi cậu biết nói, “Đây là đâu?” Lúc này thì cô có thể phần nào đoán được về thân thế của Thiên Lâm, thế giới này có thần có thể Thiên Lâm được vị thần nào đó phái xuống và vì chứng kiến cô mất con nên đã thay thế thành con cô, đó là những gì mà cô có thể não bổ ra được.

Tin vào lý do đó của mình nên cô đã đặt con mình là Thiên Lâm, Thiên là Trời, Lâm là sẽ Quân Lâm, ý chỉ cậu là vị thần sẽ quân lâm thiên hạ.

Nhưng cậu cũng là từ cốt nhục cô sinh ra nên dù Thiên Lâm có là gì đi nữa thì cô vẫn sẽ ủng hộ cậu, cô ngước mặt nhìn trời chắp tay thành tâm cầu nguyện: “ Nếu người có linh thiên thì xin người mọi sóng gió cứ để con gánh chịu đừng đổ vào con của con, con đã mất nó một lần, con không muốn phải chịu dày vò cho việc mất đi Thiên Lâm~”

….

Trung tâm của Hương Điền Thôn.

Nơi có tảng đá lớn được đặt một cách vô lý ở đó, xung quanh được bao phủ bởi những cánh hoa với màu sắc khác nhau làm hương thơm bao phủ khắp khu vực.

Bây giờ đang diễn ra nghi lễ thức tỉnh võ hồn của thôn, làm Thiên Lâm vừa chạy tới đúng lúc.

“Tiểu Lâm, ở đây! ở đây!” Bỉ Bỉ Đông thấy Thiên Lâm tới liền hồ hởi vui mừng gọi cậu.

Hôm nay chỉ có 7 đứa trẻ sẽ thức tỉnh tính luôn cả Bỉ Bỉ Đông và Thiên Lâm thì còn 5 đứa trẻ khác.

5 đứa trẻ khác thấy Bỉ Bỉ Đông hô Thiên Lâm liền lộ ra vẻ ghét bỏ, vì từ khi Thiên Lâm xuất hiện đối với bọn nó là địa ngục vì cả ngày cha mẹ chúng ít nhất 1 lần đem chúng ra so sánh với Thiên Lâm liền chúng khổ không thể tả.

Thiên Lâm nhìn thấy 5 tên này cách Bỉ Bỉ Đông một đoạn như cố tình cô lập, liếc nhìn từng cử chỉ khuôn mặt của bọn trẻ, vẻ mặt băng lãnh ấy, đôi mắt Thiên Lâm nhìn chúng làm chúng lạnh cả lưng, run bần bật.

Thiên Lâm cười nhạt rồi đi tới Bỉ Bỉ Đông nắm tay trái của cô rồi nói khẽ, chứng kiến việc Thiên Lâm vừa làm cô che miệng cười: “Ngươi xấu tính lắm”

“Hừm, đó là bọn chúng đáng đời”

“Một lát có bất kỳ chuyện gì xảy ra thì không được buông tay ta ra, hiểu không?”

“Tiểu Lâm có chuyện gì?” Bỉ Bỉ Đông thấy Thiên Lâm nắm tay mình thì cũng rất vui, nhưng cô vẫn thất mắt tại sao cậu lại yêu cầu như thế.

“Ngươi cứ nghe lời ta nói, một lát ta sẽ nói với vị hồn sư kia cho ta đứng cạnh ngươi, ngươi chỉ cần biết khi ta nắm chặt tay trái của ngươi lại thì ngươi phải vận dụng hết khả năng mà mình vừa thức tỉnh hồn lực phong hồn lực ở tay trái lại, nếu không ngươi sẽ rơi vào vạn kiếp bất phục” Thiên Lâm nghiêm túc nói cho Bỉ Bỉ Đông nghe.

🔥 Đọc chưa: Thực Tế Ảo Hải Tặc Thời Đại ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Nếu dựa theo những gì như nguyên tác đã nói thì việc Bỉ Bỉ Đông là song sinh võ hồn khiến cô lọt vào mắt của Thiên Súc Vật để rồi hắn nhận cô làm đồ đệ rồi cưỡng hiếp cô tầm năm 30 tuổi.

“Có chuyện gì sao? Tiểu Lâm đừng làm ta sợ” Nói gì thì Bỉ Bỉ Đông lúc này cũng vừa 6 tuổi chưa đạt tới cái đẳng cấp mà chơi trí thông minh trước mặt nàng là trò thiểu năng còn phong hào thì còn sở hữu mấy người, nên bây giờ mới nghe Thiên Lâm nói nghiêm trọng thế thì nàng cũng sợ.

Lúc này một bóng người đi tới cái bệ đá trước mặt bọn trẻ, tay cầm cái túi và từ cái túi móc ra từng viên đá xếp thành hình ngôi sao cùng một cái lóe sáng màu lam thủy tinh cầu, đây là một nữ nhân!

Nữ nhân này đem sáu viên đá màu đen trên bệ đá bày ra một cái hình lục giác, qua mấy giây, quang mang nhàn nhạt, từ hình lục giác bên trong hiện lên.

“Ta gọi Bảo Y, 29 cấp Đại Hồn Sư, võ hồn Lam Hồ Điệp là của các ngươi người dẫn đường….. Bây giờ, ta sẽ đem dần dần đối với các ngươi tiến hành Võ Hồn thức tỉnh. Nhớ kỹ, bất luận phát sinh cái gì phát điều không bỏ tay khỏi những viên đá này” Bảo Y giới thiệu tên của mình, cô cũng nở 1 nụ cười hào ái nhìn 7 đứa trẻ.

“Các ngươi đã biết hôm nay tới đây làm gì rồi đúng không, vậy thì tới đây đi đặt tay lên đặt rồi các ngươi sẽ có cơ hội thành hồn sư” Bảo Y huy động cánh của mình trôi nổi trên mặt đất lùi lại phía sau cái bệ đá thức tỉnh.

Lúc này, Bảo Y nghiêng đầu ra hiệu thứ nhất tiểu nam hài đứng ở trong đó, “Ngươi!! Lên trước”

Từ trong 7 người đi ra một đứa trẻ khao khát nhìn chằm chằm vào bệ đá.

“Không cần sợ hãi, nhắm mắt lại cẩn thận cảm thụ.”

Qua mấy giây, Bảo Y khẽ quát một tiếng, “Hồ Điệp , phụ thể!”

Vàng Vàng, hai đạo Hồn Hoàn từ dưới chân hắn sáng lên, không ngừng từ dưới chân đến đỉnh đầu của Bảo Y.

Cùng lúc đó, phía sau cô mọc ra 2 đôi cánh màu xanh tỏa ra những hạt lấp lánh khắp nơi, màn này làm cho các đứa trẻ nhìn mê mẩn nhất là mấy đứa nhóc, vì cô lúc này trông quá đẹp.

Bỉ Bỉ Đông liếc nhìn Thiên Lâm thấy cậu cũng không phản ứng gì liền yên tâm cưởi tủm tỉm, nếu Thiên Lâm biết được cô nghĩ thế sẽ cười khinh bỉ, hắn là ai? Một người từng được các cô giáo, các thần tượng dạy dỗ qua mạng có thứ gì hắn lại chưa thấy qua?.

“Đặt tay lên, và cảm nhận võ hồn bên trong mình” Tiếng nói Bảo Y vang lên hướng dẫn cậu bé.

Lập tức, một tầng vàng mịt mờ ánh sáng từ sáu viên trong viên đá thả ra, tạo thành một cái lồng ánh sáng màu vàng óng nhạt, đem lúc trước đứa bé kia bao phủ ở bên trong.

Qua vài giây đồng hồ, đợi cho kim quang hội tụ tiến vào đứa bé kia thân thể phía sau, Bảo Y quát khẽ: “Duỗi ra tay phải của ngươi.”

Nghe vậy, đứa bé vội vàng đưa tay ra, theo bàn tay hắn mở ra, một cái dây leo màu nhám đen trống rỗng xuất hiện ở trong tay hắn.

Bảo Y, nhẹ gật đầu cười “không tệ, là Thiết Ma Đằng, là 1 loại dây leo cũng nỗi tiếng với độ bền của mình, nếu ngươi nắm giữ hồn lực thì có thể thành một khống chế hệ hồn sư tương lai”

“Dùng chính ngươi ý niệm đem Võ Hồn thu lại.” Nói, Bảo Y đem lúc trước lấy ra màu lam thủy tinh cầu đưa tới đứa bé trước mặt, ra hiệu hắn nắm tay để lên.

Đứa bé bỏ ra vài giây đồng hồ thời gian mới đưa Võ Hồn thu hồi đi, sau đó hơi hơi khẩn trương đưa tay đặt ở trên thủy tinh cầu bên .

Sau một lát, Bảo Y có chút thất vọng lắc đầu: “Không có hồn lực, ngươi không thể trở thành hồn sư, uổng cho một cái võ hồn tốt, tới trước đi một bên a.”

Mà một màn này làm đứa trẻ kia suy sụp, tưởng chừng đã bước vào cánh cửa hồn sư 1 bước nhưng hắn vẫn bị đá ra ngoài.

Tại tới Hương Điền Thôn phía trước, trong mấy ngày này, Bảo Y đã chạy qua mấy cái thôn trang, nhưng đều không ngoại lệ, không có khảo thí ra một cái có Hồn Lực hài tử.

Đối với thôn trang này, Cô cũng mong chờ và hy vọng nhiều hơn vì cô cũng thích hoàn cảnh nơi đây, sẽ rất tệ nếu với khung cảnh mà bao cô gái mơ ước ở đây mà những đứa trẻ lại toàn không hồn lực, điều đó sẽ làm Bảo Y rất thất vọng.

Sự tình cũng không như Bảo Y mong như thế, đồng dạng một màn kéo dài diễn ra, tuần tự lại có 4 cái hài tử Võ Hồn thức tỉnh!

🔥 Đọc chưa: Bình An Trọng Sinh ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Điều võ hồn nghe điều tên điều rất kêu, như Kim Cức Đằng, Ma Huyễn Trúc, Huyền Linh Quả nhưng tất cả điều không một cái có hồn lực.

Bảo Y lúc này tâm tính muốn lung lay sụp đổ rồi, vì năm nay có tổng kết cuối năm để ai có thể đem nhân tài về cho Vũ Hồn Điện thì sẽ được chuyển tới Vũ Hồn Thành để làm ở cấp bậc cao hơn, vì mong chờ vị trí này mà cô đã phải đi xa hơn nhưng người khác đi tới những thôn hẻo lánh để thử vận may.

Nếu cuối năm mà cô không đem về được ai, thì sợ dù cô có chuẩn bị thành hồn tôn thì cũng phải bị giáng cấp trừ lương.

Cô mong chờ nhìn hai đứa trẻ còn lại là Bỉ Bỉ Đông và Thiên Lâm, “Cô bé, tới ngươi” rồi Bảo Y chọn Bỉ Bỉ Đông lên trước.

“Thưa ngài, có thể có ngoại lệ không” Thiên Lâm đưa tay nói với Bảo Y.

“Ngoại lệ? ngươi muốn ngoại lệ gì?” Bảo Y kỳ quái nhìn Thiên Lâm, vì cô đã thức tỉnh cho mấy trăm đứa trẻ nhưng chưa bao giờ gặp trường hợp này.

“Cũng không có gì đặt biệt, chỉ là ta thấy ngài luôn yêu cầu các đứa trẻ khác đưa tay phải ra thì võ hồn từ tay phải xuất hiện, bạn của ta có chút nhát gan nên ta chỉ muốn đứng gần cô ấy, nhìn! ta chỉ nắm tay trái nên không ảnh hưởng gì đâu” Thiên Lâm từ tổn giải thích,

sau đó phụ qua nắm tay trái Bỉ Bỉ Đông đưa lên, điều này làm Bỉ Bỉ Đông trong lòng không biết mắng cậu bao nhiêu lần vì hắn tự chủ trương tất cả chứ có phải cô đâu mà giờ lại đổ hết cho cô.

“Tưởng gì~ cũng không phải cái gì lớn, 2 ngươi lên luôn đi” Bảo Y cũng nghĩ nghĩ rồi thôi, cũng chả là vấn đề gì từng đứa lên hay hai đứa lên cũng vậy, làm như trước vì đó là đối với hồn sư võ hồn là mệnh căn nên cần tôn trọng vậy thôi, chứ cũng chả to tát gì.

Thiên Lâm mỉm cười dắt tay Bỉ Bỉ Đông, “Để tay lên đi, nhớ kỹ những lời ta nói trước đây” Thiên Lâm nói khẽ vào tay Bỉ Bỉ Đông, cái sau đỏ mặt gật đầu.

Bảo Y kỳ quái nhìn 2 đứa trẻ, với thính lực của cô thì có thể nghe được chúng nói gì, nên cô mới kỳ quái nhìn chúng, cô còn hoài nghi chúng diễn trò ân ái trước độc thân cẩu như cô.

Bảo Y theo thường lệ hướng về hình lục giác tảng đá chụp ra mấy đạo lục mang.

Đã thức tỉnh nhiều người như vậy, kéo dài sử dụng Hồn Lực, Bảo Y đã có chút mệt mỏi, bất quá một giây sau, ánh mắt của nàng đột nhiên tối sầm lại.

Liền thấy cái kia hắc sắc lồng sáng bên trong, lần này xuất hiện vật thể, thậm chí so trước đó tất cả đứa bé trước điều đặt biệt vì cô có thể xác định đây là thú võ hồn!

Cô mơ hồ cảm thấy, đây tựa hồ là một cái khá cường đại Võ Hồn phải xuất hiện, cảm giác hưng phấn lộ rõ trên mặt.

Còn bên cạnh Thiên Thiên đã xác định đây đúng là Bỉ Bỉ Đông mà mình biết, điều này càng làm hắn nắm chặt tay cô hơn, vì hắn gần cô nhất hắn được cái bóng của võ hồn vừa hiện lên, đó là hình dáng của một con nhện!

Bỉ Bỉ Đông vô ý thức nâng tay phải lên thời điểm Bảo Y nguyên bản trên mặt hưng phấn trong nháy mắt bị hoảng sợ thay thế.

🔥 Đọc chưa: Đại Việt Đế Quốc 2 ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Tử Vong Chu Hoàng!

Đây không phải là cô sợ Bỉ Bỉ Đông mà là đến từ võ hồn sợ hãi, vì nhện thường ăn tất cả loài côn trùng mà chúng bẫy được, hú chi là Tử Vong Chu Hoàng nổi tiếng với độ tàn ác của mình tên của nó đã nói lên tất cả đụng là chỉ có chết.

Một bên, Thiên Lâm thấy được Tử Vong Chu Hoàng hiện lên liền nắm chặt tay trái Bỉ Bỉ Đông lại làm cô hồi hồn lại trấn tỉnh từ cái thứ đáng sợ gọi là võ hồn của mình vừa xuất hiện trước mặt mình, thấy Thiên Lâm nắm chặt tay trái mình cô lúc này phần nào hiểu được nguyên nhân, theo bản năng cô liền vận dụng tất cả tinh thần áp chế tay trái lại vì cô cũng có thể cảm nhận lúc này cũng có thứ gì đó muốn xuất thế từ tay trái cô.

Bảo Y cũng khôi phục, cô liền hưng phấn nói với Bỉ Bỉ Đông “Tới, tới chạm tay vào đây đi” giọng nói cô lúc này rất hưng phấn vì giữa một đám thực vật hệ võ hồn lòi ra 1 cái thú võ hồn còn là đỉnh cấp thú võ hồn nên cô cũng đặt kỳ vọng cao hơn trước.

Ngay sau đó, cả người cô đều bị chấn kinh, bởi vì làm Bỉ Bỉ Đông đưa tay phóng tới thủy tinh cầu bên trên thời điểm, thủy tinh cầu vậy mà tản ra hào quang chói sáng.

“Tiên thiên mãn hồn lực... Lại là tiên thiên mãn hồn lực!” Bảo Y lẩm bẩm nói, xong cô cũng không ứng chế nổi mình rồi bắt đầu đầu đầu cười lớn.

“Hahaha, trời không phụ lòng ta, không uổng công ta đi xa tới thế, tiểu cô nương có nguyện gia nhập Vũ Hồn Điện không” Bảo Y lúc này nhìn Bỉ Bỉ Đông như nhìn 1 viên lục bảo như thế, hết sức vừa lòng ý đẹp.

“Ta, ta…” Lúc này Bỉ Bỉ Đông không biết đối mặt như thế nào cô liền quay qua nhìn Thiên Lâm.

Thiên Lâm cũng bất ngờ với kết quả này, vì theo hắn tính toán thì Bỉ Bỉ Đông chỉ tiên thiên 9 cấp là cùng, không ngờ bây giờ thành tiên thiên mãn, có lẽ nhờ vào cách phơi nắng của cậu.

Bảo Y thấy Bỉ Bỉ Đông chần chờ liền vội vàng quay qua mỉm cười với Thiên Lâm “Tiểu đệ đệ, em là bạn trai cô bé này ư? Tới tới tới, đặt tay lên đây đi” giờ phút này vì lấy lòng Bỉ Bỉ Đông Bảo Y biết quyết định điều từ Thiên Lâm nên cô cũng ngọt ngào với cậu.

Mà bây giờ cái nét bình tĩnh khi nãy của hắn cũng biến mất, giờ này khắc này, Thiên Lâm nói không khẩn trương đó là không có khả năng!

Đây chính là Võ Hồn thức tỉnh a, hai đời cộng lại cũng là lần đầu tiên.

Chớ nhìn hắn lúc nãy trấn tĩnh giúp Bỉ Bỉ Đông chứ thật chất hắn gặp Tử Vong Chu Hoàng thời điểm thẳng thắn mà nói, hắn đã có chút đứng không vững vì sợ, kiếp trước thấy gián thôi hắn còn hoảng kiếm đồ đập chứ đừng nói bây giờ gặp con nhện to như thế nhưng vì lý tưởng thay đổi cuộc đời của Bỉ Bỉ Đông hắn đã đứng vững được.

Kiếp trước chửi mấy thằng tác ngu là thế chứ tất cả những điều mà hắn nói về võ hồn hay hồn kỹ cũng điều là hắn tưởng tượng ra chứ chả ai chứng được cả.

Thật muốn tự mình lên sân khấu , Thiên Lâm vẫn là hết sức khẩn trương, lúc này Bỉ Bỉ Đông cảm nhận được nhịp tim cậu gia tốc từ lòng bàn tay cậu, cô buông tay rồi đi về bên tay trái của Thiên Lâm nắm chặt tay cậu lại như cách mà cậu đã làm với cô.

Tới!

Liền thấy Bảo Y dẫn động thức tỉnh trận pháp, kim quang tràn ngập ra.

🔥 Đọc chưa: Người Tại Tổng Võ Viết Nhật Ký, Nữ Hiệp Xin Tha Mạng ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Trong chốc lát, một dòng nước ấm bao quanh Thiên Lâm, liền tựa như toàn thân ngâm trong suối nước nóng đồng dạng, để cho người ta hết sức hài lòng.

Trái với Bỉ Bỉ Đông là hắc sắc, Thiên Lâm toả ra là bạch sắc nhưng lần này thì cậu không cần mở tay phải mình ra mà cái bạch sắc võ hồn của cậu hội tụ hình dạng và xuất hiện ở phía sau cậu, rồi cậu nghe một giọng nói trong đầu mình.

“Con người, đã lâu không gặp!”

657

15

1 tháng trước

2 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.