ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 8 - Về ly hôn

Đương nhiên, cuối cùng Đường Miên Miên cũng bị tiểu thư Trình Mỹ Lệ tìm được không thể thiếu bị hung hăng sửa, ai bảo cô để cho tiểu thư Trình Mỹ Lệ xinh đẹp văn võ song toàn một mình ở trong trung tâm thương mại cuống cuồng tìm kiếm.

Mà Đường Miên Miên vì an ủi Trình Mỹ lệ nên chủ động xuống bếp làm một bàn thức ăn ngon, tiểu thư Trình Mỹ Lệ lúc này mới hết tức giận.

- Xem thành ý nhận sai hôm nay của cậu, chị đây liền tha thứ cho cậu!

Trình Mỹ Lệ cơm nước xong ôm một bình rượu quý ngã trên sofa, không hề có lương tâm mà cười cười nhìn Đường Miên Miên thu dọn bát đũa.

- Vâng, cám ơn Trình Đại tiểu thư khoan dung lương thiện!

Đường Miên Miên cười tủm tỉm, trong lời nói chứa đựng ý cười phối hợp trả lời Trình Mỹ Lệ, xoay người đem bát đũa thu dọn vào phòng bếp.

- Nhưng mà tớ thấy hôm nay lúc cậu trở về có chút buồn bực, chắc không phải lúc cậu chạy loạn gặp phải chuyện gì chứ?

Trình Mỹ Lệ thấy Đường Miên Miên không nghỉ ngơi mà lại đi rửa bát, từ sofa đứng lên, ôm bình rượu chạy đến phòng bếp, tựa vào cửa hỏi.

- Ai, ai buồn bực . . . . . . thì, thì là tình cờ gặp phải chủ nhân và một chó ngông cuồng như nhau.

Không phải, là bị chó và chủ nhân của nó bắt nạt thôi, hu hu, không có gì ghê gớm cả! Thế nhưng Trình Mỹ Lệ lại cảm thấy bóng lưng của Đường Miên Miên tràn ngập hai chữ “buồn bực”, nhíu mày ngửa đầu uống một ngụm rượu.

Đường Miên Miên cố gắng ngăn cái đề tài này, trong đầu lập tức nghĩ đến một sự kiện, vì thế lập tức quay đầu lại nhìn về phía Trình Mỹ Lệ hỏi:

- Mỹ Lệ, bạn trai cậu. . . . . .tớ vì sao chưa thấy qua? Hơn nữa xem ra hắn rất nhỏ, hắn bao nhiêu tuổi rồi? Sao lại mặc đồng phục, là làm công việc gì vậy?

Bởi vì Trình Mỹ Lệ thường xuyên thay đổi bạn trai, cho nên Đường Miên Miên luôn mới nhớ kỹ người này sau đó lại xuất hiện thêm một người khác, đến mức sau này Trình Mỹ Lệ không giới thiệu bạn trai của mình với Đường Miên Miên, nhưng mà Đường Miên Miên biết gần đây có tồn tại một người như vậy.

Nhưng lúc nhìn thấy một người đàn ông như vậy Đường Miên Miên lại nghi ngờ, dù sao cũng không giống mấy người bạn trai trước kia qua lại với Trình Mỹ Lệ, nhưng người này lại hoàn toàn là một thiếu niên. Mà Trình Mỹ Lệ không phải luôn luôn thích mấy kiểu đàn ông cấp đại thúc thành thục ổn trọng hay sao?

Nên chắc không phải là nhân viên ở quán cà phê nhỉ? Tuy rằng rất tuấn tú, nhưng mà. . . . . . Có thể không xứng với một Trình Mỹ Lệ vừa khí phách mà lại xinh đẹp không? Đường Miên Miên thậm chí bắt đầu lo lắng cho đối phương, dù sao cô vẫn hy vọng Trình Mỹ Lệ có thể có được hạnh phúc, nếu như lại chỉ gặp một người đàn ông qua đường. . . . . . Ai, Đường Miên Miên thở dài, thế nhưng trên thế giới làm gì có người đàn ông nào mãi mãi là điểm cuối cùng của mình, giống như Chương Hách Nhiên thế nhưng cũng chỉ là người qua đường của cô mà thôi.

Trình Mỹ Lệ khoa trương khụ khụ, một ngụm rượu rồi ném bình xuống, khuôn mặt luôn luôn tràn ngập tự tin của Trình Mỹ Lệ trong lúc này lại có vài phần mất tự nhiên:

- Ai cần cậu lo, tới đúng lúc sẽ nói cho cậu biết.

Xoay người từ từ rời đi, Đường Miên Miên khẽ lắc lắc bọt biển trong tay, chẳng lẽ cô lại hỏi sai rồi?

Sáng sớm ngày hôm sau lúc Đường Miên Miên chuẩn bị xong đồ ăn sáng Trình Mỹ Lệ mới ngủ dậy.

- Đã lâu không ăn bữa sáng, Miên Miên, tớ thật sự muốn sống cả đời với cậu!

Trình Mỹ Lệ vừa ăn cháo vừa cảm động nhìn Đường Miên Miên biểu đạt tâm tình của mình trong giờ phút này.

Đường Miên Miên cười ngọt ngào, gắp cho Trình Mỹ Lệ một đũa thức ăn chay mềm mại nói:

- Tạm thời cậu yên tâm, trước khi tớ tìm được công việc, trước khi dọn ra ngoài ở, tớ sẽ làm đồ ăn sáng cho cậu!

Trình Mỹ Lệ lập tức dừng lại một chút, ngẩng đầu có chút không thể tin nhìn Đường Miên Miên :

- Tìm công việc?

- Ừ. Hiện tại tớ không có tiền, dù sao cũng phải tính toán cho cuộc sống sau này của chính mình mà.

Đường Miên Miên hít một hơi thật sâu, vô cùng đoan trang ngồi xuống, đối diện với ánh mắt của Trình Mỹ Lệ lần đầu tiên nói ra tất cả ý nghĩ của mình:

- Lúc trước, tớ nghĩ tình yêu là quan trọng nhất, tớ có thể chịu đựng được thái độ của mẹ chồng đối với tớ, chịu được nhà chồng không công bằng, chịu được mỗi người bọn họ hoàn toàn đều cư xử không coi tớ là người nhà, chỉ cần Chương Hách Nhiên đối tốt với tớ, yêu tớ, cái gì tớ cũng đều bằng lòng chịu đựng. Nhưng mà hiện tại việc hắn làm chứng minh hắn không hề yêu tớ, hơn nữa làm ra chuyện phản bội tớ, tớ mới tỉnh ngộ. . . . . . Hóa ra thật sự không thể, tớ thật sự không thể tiếp tục sống như trước kia, sống không có bản thân. Tớ. . . . . . Tuy rằng lúc ký tên cũng thấy đau lòng, sau đó cũng khóc lớn một trận, nhưng mà sau khi khóc xong toàn thân đều cảm thấy thoải mái, giống như bị người ta để một cái chăn bông rất dày trên người một thời gian dài, cảm giác đột nhiên bị người ta lấy đi, thật sự rất thoải mái, mà bây giờ lúc đi trên đường tớ đều có thể tự mỉm cười, tớ mới cảm thấy . . . . . . Đường Miên Miên, mày cuối cùng cũng bắt đầu sống vì chính mình.

Dường như có một số việc đột nhiên trở nên rõ ràng, mẹ chồng cư xử với mình như thế nào, rốt cuộc vì sao Chương Hách Nhiên càng ngày càng lạnh nhạt với mình, rốt cuộc là vì sao em chồng ở trước mặt kẻ trước người sau cười nhạo mình, châm chọc mình, cô dường như thật sự chậm rãi mới nhìn rõ việc này.

Thì ra từ trước tới nay đều là cô tự lừa dối bản thân mình.

Rốt cuộc là ai nói. . . . . . Kết hôn nhất định là kết thúc của đời người? Ly hôn, mới là bắt đầu của cô.

Cô không cần lại sống như con rối như lúc trước, mỗi ngày đều như một con rối, không cần.

- Đường Miên Miên. . . . . .

Hốc mắt Trình Mỹ Lệ đỏ lên, chăm chú nhìn chằm chằm Đường Miên Miên, Đường Miên Miên cho rằng có phải bản thân nói quá nhiều hay không mà làm cho người như Trình Mỹ Lệ cũng khóc, đang muốn nói nữa, Trình Mỹ Lệ lại hung hăng vỗ một phát trên vai của Đường Miên Miên, đau đến mức Đường Miên Miên nhe răng nhếch miệng, Trình Mỹ Lệ lại cười nói:

- Đường Miên Miên, Đường Miên Miên mà tớ quen biết cuối cùng đã trở lại! Cậu biết không? Tớ vẫn thực khinh thường loại phụ nữ hoàn toàn sống dựa vào đàn ông, tuy rằng phụ nữ cũng nên yếu đuối, hiểu được lo cho gia đình, nhưng mà cũng cần học độc lập, như vậy đàn ông mới không khinh thường cậu, không có cơ hội một ngày nào đó vứt bỏ cậu, chỉ có chúng ta. . . . . . Mới có tư cách vứt bỏ bọn họ!

Đường Miên Miên hít hít cái mũi đỏ ửng, ai oán nhìn chằm chằm Trình Mỹ Lệ, lẩm bẩm nói:

- Cậu trước kia vì sao không nói với tớ mấy lời này……….

- Cậu lúc trước cũng không để tớ nói!

Trình Mỹ Lệ nhất thời tức giận, người phụ nữ này bây giờ còn dám đổ lỗi lên đầu cô?

Đường Miên Miên cười hắc hắc, Trình Mỹ Lệ lại đứng lên, nhìn đồng hồ ở cổ tay xoa xoa miệng:

- Được rồi, tớ phải đến trường lên lớp rồi.

Nói xong liền lắc lắc cái mông cầm lấy túi ra khỏi cửa, vốn dĩ đã cao một mét bảy hai, mặc một bộ trang phục mùa hè, lại đi một đôi giày cao gót như vậy, Đường Miên Miên âm thầm lắc đầu, có ai có thể tin tưởng một người phụ nữ xinh đẹp như vậy thế mà lại chính là một giáo viên tiếng Anh của trường trung học đứng đầu thành phố T “Trung học Phú Diêu”?

Cái này còn không phải là làm hại mấy học sinh ngây ngô, làm cho nhóm thiếu niên đang ở thời kỳ trưởng thành mỗi ngày không thể kìm nén được trống vắng mà rục rịch ngóc đầu dậy sao.

- Này, tớ đi nhé, bai.

- Bai bai.

Âm thanh đóng cửa truyền đến, điện thoại di động ở trên tay của Đường Miên Miên lúc này mới vang lên, Đường Miên Miên cầm lấy nhìn một cái, trên màn hình viết ‘chồng’ xưng hô này làm cho chính cô cũng không nhịn được cười nhạo, cô thế mà lại quên sửa tên. Tiếp điện thoại, lạnh lùng nói:

- Alo.

- Tôi, Chương Hách Nhiên.

- Tôi biết. Chuyện gì anh nói đi.

- Ngày hôm qua tôi không phải bảo em về nhà một chuyến sao? Vì sao còn chưa qua đây?

- Tôi không rảnh!

Đường Miên Miên lạnh lùng ném một câu, cầm lấy điện thoại muốn cắt đứt, cô không có tinh thần và thể lực ở trong này tiếp tục nói chuyện với hắn, nhưng ở đầu bên kia điện thoại lại truyền đến âm thanh chưa từ bỏ ý định của Chương Hách Nhiên:

- Miên Miên em hãy nghe tôi nói, tuy rằng đã ký tên vào giấy thỏa thuận ly hôn, nhưng vẫn có một số thủ tục vẫn cần chúng ta cùng đi cục dân chính xử lý.

Cái gì? Đường Miên Miên còn không kịp gác máy nghe được câu nói này liền lập tức cầm điện thoại dán vào tai nói:

- Anh nói cái gì? Anh không phải là có thể bảo thư ký của anh cầm giấy thỏa thuận đi tới cục dân chính xác nhận là được rồi sao?

- Hiện tại pháp luật nước ta rất chặt chẽ cẩn thận với ly hôn, nếu phải ly hôn, cho dù đã ký tên lên giấy thỏa thuận ly hôn đương sự cũng phải đi một chuyến đến cục dân chính.

Thanh âm ôn hoà của Chương Hách Nhiên ở bên kia truyền đến, hoàn toàn dịu dàng như trước đây, Đường Miên Miên lại không nhịn được nắm chặt nắm tay, chính là nói. . . . . . Bọn họ bây giờ còn không được tính là chính thức ly hôn? Hơn nữa hiện tại, bọn họ là không thể không gặp mặt?

- Hôm nay tôi đặc biệt sắp xếp thời gian, bây giờ tôi ở cửa công viên XX bên này chờ em, em đến đây một chuyến đi.

Đường Miên Miên gác điện thoại, có chút buồn bực vân vê mái tóc vẫn chưa gội của mình, rồi lại không thể làm gì được.

Thở dài một tiếng , xoay người đi vào phòng ngủ.

------ lời nói ngoài của tác giả------

Ly hôn có thể bất ngờ gặp biến cố đây. . . . . . hay không! Ai, phải ly hôn bọn nhỏ cũng bi thương không dậy nổi nha.

-----

Dịch: Tử Vũ

Biên tập: Anna

Team: An Thần Hoàn

Bản dịch được cập nhật độc quyền tại truyenyy.com ngày 24/04/2018

340

4

1 tháng trước

1 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.