Chương 6 - thêm chap làm ấm người mùa hè :>>
Trong không gian mà nắm đấm lớn để nói chuyện này thì mọi sự tin tưởng đều trả giá bằng cả tính mạng của mình . Giúp đỡ người yếu trong lúc khó khăn sao, chắc đùa giỡn với tính mạng của bản thân , bạn bè lúc nhỏ cùng nhau lớn thì sao ? chỉ cần đạt được mục đích mọi việc đều có thể diễn ra . Nơi này là nơi thú tính bộc lộ , cảm xúc tiêu cực chi phối hành động của bản thân . Ai điều chỉnh được cảm xúc bản thân mình mới là kẻ mạnh sau này . Chuyến đi tham gia với 63 tỉnh thành và các dòng họ lớn , mỗi tỉnh thành cử ra 2 người tham gia và mỗi dòng họ được đem vào 10 người . Tổng số người lên đến gần ngàn người nhưng khi đi ra chỉ có vài chục người đi ra , biết rằng những người đi vào luôn là những người giỏi , có khả năng thiên phú vượt trội hơn thế hệ của mình nhưng họ vẫn lựa chọn đi vào vì ....
" Đã đến rồi hả , thấy cũng bình thường mà thôi chắc là nơi này là vùng đất cấm ngày xưa chiến tranh để lại " - Duy nhìn lên bầu trời và quay sang nhìn Hiếu
-" Đi thôi nhìn mấy con sâu con kiến làm gì trong này "
Cả hai biến mất thì xuất hiện con dao găm dưới chân họ
-" Chạy nhanh lắm , đúng là nơi thú vị " Một đứa trẻ cao khoảng 1m5 đi đến nhặt con dao , cơ bắp cuồn cuộn và rắn chắc như kim loại vậy . Hơn cả mùi máu tươi từ con dao khiến cho ai tinh thần yếu sẽ sợ xanh tái mặt hẳn là đã giết rất nhiều người .
Phía trên cao có 5 người ngồi uống trà nhìn lên màn hình tivi , thấy nhiều đứa trẻ này như mình ngày xưa thì mỉm cười rất tươi thì người ngồi cái ghế thứ 5 hỏi
-" Anh cả , con của anh hẳn đi vào rồi nhỉ , nó có biết anh làm gì sau lưng nó không ?
Người ngồi thế thứ nhất uống ngụm trà và cười lên
-" Nó lớn lên thì tương lai nó quyết , hạt mầm anh gieo xuống rồi thành cây tươi tốt hay cây như thế nào là do nó vun đắp "
Quay lại với cuộc chiến , khoảng không gian này tồn lại hơn 30 năm rồi có những động vật của những trận chiến trước còn sống . Chúng nó sinh con và xem vùng đất này là nhà của mình nên chúng biết cứ cách khoảng thời gian sẽ có nhiều người đến quấy rầy cuộc sống . Tại địa điểm sinh sống của loài thỏ có một cặp bé gái nhìn vào rất bất bình thường , một cô bé thì được đàn thỏ bao quanh nhưng lạ thay cô gái bên cạnh bị chúng chả thèm để ý và còn có địch ý hơn . Cô bé bị ghét lên tiếng
-" Ánh Tuyết em biết đây là đâu không mà còn có tính trẻ con như vậy . Sai một li đi một dặm em sẽ mất mạng đấy có biết không ? Vả lại tại đây tụ tập nhiều nguồn năng lượng như vậy hẳn là sắp có báu vật xuất hiện "
( tạm thời lượt bỏ )
Duy lên tiếng
-" Một đoàn người chỉ biết cười , oke chúng mày không có tình cảm , một đám đứng nhìn rồi chầu chực như săn con mồi trên dĩa t đều chấp nhận hết những điều mà tao muốn làm là giữ chút ánh sáng cho cái thế giới bị thối rửa này "
Duy giơ tay bóp cổ người đối diện , người kia cự quậy phản pháng nhưng không được . Tay Duy siết lại và thả ra , mọi người gần đó lùi ra một vòng bỗng nhiên Duy hít một hơi thật sâu , ánh mắt nhìn về phía trước , đôi mắt u buồn hẳn chưa có gì kiến mọi thứ trỗi dậy , Duy đi từ từ rồi chạy đến đám người .
- " Hắn chỉ có một người , sợ cái gì lên hết đi " Một người hét lớn khiến mọi người lấy lại tin thần . Đúng vậy đối phương chỉ có một người thì cần gì phải sợ .
Duy lao vào đám người tay mở một nút khóa áo , nắm đấp lại lấy khủy tại vung lên khiến cho một người chết đứng . đang đấm tự nhiên uốn người một cái hóa ra có một cái phi tiêu đánh lén . đánh lén thất bại kiến một người mất sức chiến đấu .Đứng phía trên đỉnh núi có 1 đoàn 6 ,7 người có trai và gái , một người mang theo cây kiếm nói kẽ
-" Muốn làm trò cười cho cả nước sao , một đám ô hợp chỉ biết ăn chực gia đình mà thôi "
Chưa dứt câu Duy nhìn lên phía đỉnh núi nhếch môi , thả lỏng bàn tay xuống " VŨ ĐIỆU TỬ THẦN " Duy biến mất và chưa đến 10 giây hơn 1000 người đứng im . Bỗng nhiên Duy xuất hiện búng ngón tay thì ngàn người như bị lưỡi dao cắt ra như đậu hũ vậy , máu tươi bắn tung tóe cả một vùng đất . Đám người phía trên đồng tử co lại ngước mắt nhìn lại Duy đã đứng ở đây . Duy giơ ngon tay ý bảo đến đánh . Người lúc nãy nói chuyện liền rút kiềm ra và lao vào Duy , kiếm người kia xuất ra rất nhanh , nhanh đến mức độ mắt thường không nhìn thấy nhưng ngon tay của Duy nhanh hơn , ngón tay như tên lửa công phá đi xuyên qua lưỡi kiếm đến thẳng trái tim người kia . Nhóm người thấy thế , phản ứng nhanh nhất có một cô bé và chàng trai , tả hữu xung kích nhưng đánh vào chỉ là ảo ảnh của Duy , tên cầm kiếm nằm bệp xuống đất thì chân Duy từ trên trời đạp xuống kiến mặt của nó lõm vào , 2 người kia chưa kịp nhìn thì đôi tay ép vào mặt rồi bị chấn đến sâu vào trong núi và bị bàn tay Duy co lại bóp nát như cà chua
4
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
