ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 4 - Phiêu Lưu Việt Nam

Chiếc xe đi đến một khu toàn nhà cao tầng , đường đi phủ đầy những cây xanh khiến cho buổi tối ánh trăng không thể chiếu xuống được làm cho nơi này âm u đến lạnh sống lưng .

-“ Nơi này lúc trước không có nhiều cây xanh thế này đâu nhưng vài năm trở lại đây thành phố quy hoạch lại nói rằng nơi đâu cách khu công nghiệp gần nên trồng cho giảm thiểu ô nhiễm “ Thấy hai đứa trẻ cứ nhìn ngoài cửa xe , chị gái giải thích . Đi qua lớp cây xanh thì xuất hiện những tòa nhà cấp 2 cấp 1 . Nhà nào nhà nấy chiễm chệ trong vùng lãnh thổ của bản thân . Xe dừng lại trước ngôi nhà đánh số 4 , ngôi nhà mang kiến trúc Âu , phía cao nhất tòa nhà chính là cây thập giá mà chỉ khu này mới có . Hiếu nhếch môi nhìn lên cây thập giá rồi nhìn về chị gái rồi nói

-“ Khuya rồi có thể cho bọn em ngủ nhờ một đêm được không vậy , dù sao thì chị dẫn bọn em về lúc này cũng khó khăn chút mà phải không ? ‘ Chị gái gõ vào đầu mình rồi cúi đầu

-“ Chị xin lỗi để chị nhờ người chuẩn bị phòng ngủ cho hai em ngay “ Dứt lời chị gái vội chạy đi thì thầm với người trước cổng rồi vẫy tay ra hiệu với hai đứa , Hiếu và Duy đi vào trong ngôi biệt thự này . Đập vào mắt chỉ thấy toàn màu vàng từ ghế , đèn , bàn thập chí ngay cả bể bá cũng sơn lên màu vàng nốt . Đang ngẫm thẫn thờ thì nghe tiếng gọi của người đàn ông

-“ Thanh ơi , con về rồi à có mời được ân nhân của nhà ta k? “

-“ Con mới về thưa cha , con mời được và đang ở phòng khách của nhà mình “ Chị quay lại nhìn người đàn ông trung niên và nhìn về Duy và Hiếu

-“ Quên , chị hậu đậu quá . Xin giới thiệu chị tên là Đặng Mai Thanh , đây là cha của chị Đặng Thiết Hùng “ , Duy và Hiếu xin chào người đàn ông nhưng bầu không khí trở nên lạ thì Thiết Hùng vỗ tay 2 cái , người giúp việc từ từ tiến đến trong tay bưng 4 ly nước ép cam

“ Đây đây , để chú xưng chú cho dễ nói chuyện được không ? Mấy đứa thấy đó vợ của chú đang mang thai, chiều nay là lần đầu tiên đi dạo phố nhưng không ngờ ‘ Thiết Hùng nắm đấm lại , run run lên con mắt nổi lên những đường gân đỏ hẳn là người đàn ông này đau khổ biết bao . Duy thở dài “ Không biết tên kia bị bắt chưa vậy chú , hẳn là phải ngồi tù đúng chứ , vì gây tai nạn và làm chết “ chưa kịp dứt lời Hiếu lấy tay bịt miệng Duy lại và lắc đầu

“Tên khốn đó , Chú liên lạc với cảnh sát nhưng đến giờ vẫn chưa có phản hồi từ bên kia . À mà vợ của chú đang ở bệnh viện , các cháu nghỉ ngơi đi rồi làm phiền các cháu ngày mai đi cùng chú đi một chuyến lên bệnh viện để vợ của chú nói lời cảm ơn . Chú đi đây có chút việc “ Thiếc Hùng đưa vật gì đó cho Thanh rồi rời đi . Duy và Hiếu uống xong cốc nước thì thấy hơi chóng mặt nhưng mà .

“ Bọn em buồn ngủ quá , phiền chị dẫn bọn em đi phòng ngủ được không “ Thanh nghe xong thì giơ tay lên rồi dẫn đi . Thật sự nhà của Thiếc Hùng quá rộng đi vòng vèo hồi lâu mới đến được phòng ngủ cho cả hai người . Thanh mở cửa và nói :” Các em ngủ ngon , à mà có sợ đêm quá có thể bật đèn để ngủ nhé “ . Căn phòng trang trí đơn sơ có 2 gường ngủ và một chiếc tivi , đi ra phía trước là có thể thấy được những con tàu đang đánh bắt thủy hải sản .

Tại làng Lý Hòa , nhà của Duy vẫn còn sáng đèn . Trong nhà còn vang vọng tiếng nói chuyện to nhỏ chỉ nghe giọng của bố Duy

-“ Điều động cả hai sao , nếu có ảnh hưởng đến người bình thường thì cứ chuẩn bị hậu sự là đủ , à mà gọi bên Bạch Hổ cắn nát mấy con chuột chay long nhong đi , thực sự phiền quá”

Mẹ Duy ngồi nghe vậy đôi mắt trong suốt không thế nào phán đoán được suy nghĩ gì

-“ Ánh sáng , bóng tối liệu có đủ hay không , thằng bé từ nhỏ đã hiểu đã biết đã mất đã chết . Anh đã từng thế sao không đưa nó “ Ba Duy ôm chầm lấy mẹ Duy và nói :’ Anh muốn nói nhưng anh phải bắt đầu từ đâu ? Gia đình của em còn của anh nữa lâu rồi mà “ . Mẹ Duy nghe xong liệc mắt nhìn rồi về phòng đóng cửa . Ba Duy lấy điện thoại ra điện vào số lạ và nói nghiêm túc “ Hạnh , bên đó làm mạnh tay vào và chuẩn bị về đây . “

Bên Duy và Hiếu cả hai đều nằm trên gường Duy nói

-“ Mùi của biển dễ chịu nhỉ , lại có mùi của sắt làm tớ ghét quá “ , Hiếu ngồi dậy và hỏi câu khác “ Hôm nay âm lịch ngày bao nhiêu rồi “ , Duy tính toán rồi nói giơ tay chỉ số 14 . Hiếu cười mỉm “ tốt ngày 14 . Đêm trăng rằm ngày 15 sao !! . Ít ai biết được ngày 16 mới là ngày trăng tròn và sáng nhất chứ “ Dứt lời cả hai đứa đều cười và chìm vào giấc ngủ

3

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.