ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 9 - Ngày thứ nhất

- Chị....

Vân Kiệt vừa thức giấc đã nhận lấy một cảm giác ngọt mịn và mềm mại, ấm áp lại ẩm ướt quấn quanh lưỡi hắn, hơn hết, làn da mịn màng sau lớp lụa mỏng của Bích Thủy áp lên người hắn khiến Vân Kiệt rạo rực, chỉ là, hắn đè nén cảm xúc của mình xuống.

Bích Thủy tạm buông hắn ra.

~ Em nên thả lỏng ra thì hơn, không cần căng thẳng làm gì...

Nàng nhẹ vuốt má hắn, thân thể nàng ép lên người hắn.

- Chị....

~ Cảm xúc của e, đừng dấu nó đi như vậy ...

Bích Thủy hôn lên trán hắn.

- Vâng...

Vân Kiệt thả lỏng, Bích Thủy mới khẽ gật đầu, nàng nắm tay hắn đặt lên ngực mình.

~ Em có thể làm những gì em muốn...

Vân Kiệt hơi thu tay về, cuối cùng lại là ôm lấy eo nàng, cả người như muốn dựa vào nàng.

Bích Thủy cho hắn hi vọng, hắn lại càng sợ sẽ đánh mất nó. Nếu như hi vọng xong để rồi mất tất cả thì hắn không muốn hi vọng mà vẫn giữ được những gì tốt nhất.

~ Em vẫn lo sợ nhiều thứ như vậy, chỉ cần em nói ra, mọi người sẽ giúp em...!

Bích Thủy xoa đầu hắn, ôm lấy Vân Kiệt trong lòng.

Hắn bất giác cảm thấy rất nhẹ nhàng yên bình, chợp mắt lúc nào không hay, một cảm giác yên lòng, có thể dựa dẫm thật nhẹ nhàng.

Lần nữa tỉnh lại, Bích Thủy vẫn quan tâm nhìn hắn như vậy.

~ Có vẻ em tốt hơn rồi đấy...

Vân Kiệt nở nụ cười, khẽ gật đầu nhìn nàng.

Bích Thủy thoáng ngây người, cũng vui vẻ ôm lấy hắn ngồi dậy.Vân Kiệt nhìn nàng, hôn tới đôi môi hồng của Bích Thủy, mạnh mẽ xâm chiếm lấy nó. 1 tay nắm bắt lấy đầu ti của nàng vân vê, thi thoảng lại nhéo nó, kéo ra.Tay còn lại chạm tới tiểu huyệt ướt át mà khiêu khích, trêu chọc.

Bích Thủy 2 mắt nhắm hờ hưởng thụ, ôm lấy Vân Kiệt, nếu nói nàng là yêu nữ cũng không sai , dáng hình thật là yêu nữ mới có được, nàng xinh đẹp quá mức mà !

Bích Thủy đỡ lấy hắn ngồi lên ghế, nàng đẩy hắn tựa vào lưng ghế, mị hoặc cười khiến hắn nuốt nước bọt cái ực.Bích Thủy kéo quần hắn xuống, ngọc thủ vuốt nhẹ mấy cái, Vân Kiệt đã chẳng thể quản thúc đàn em, sừng sững vươn lên nở rộ trong tay nàng.

~ Đã nói em không nên nín nhịn điều gì mà, nếu khó chịu có thể nói với chị.

- Chị...sẽ không ghét em chứ ?

Vân Kiệt bất giác hỏi, hắn vẫn luôn lo sợ một khi đi quá xa sẽ chẳng thể quay đầu.

~ Không thể nào có chuyện đó đâu...

Bích Thủy dứt lời, đầu môi hôn lên con c-c vươn lớn kia, trước mắt hắn chậm dãi nuốt nó tới tận gốc.

Vân Kiệt trợn mắt, ôm lấy đầu nàng, tinh dịch phóng xuất vào miệng Bích Thủy.

Nàng hơi nghiêng đầu, ý cười khẽ gật gật, chậm dãi bú mút lấy nó.

Vân Kiệt như muốn quên hết trời đất sao trăng, cái linh hồn hắn cũng run lên bần bật....vui sướng.

Đến thế giới này, nói hắn mở lòng ngay từ đầu cũng khó, nhất là với kiểu chào hỏi mới đầu của con thỏ nhỏ...lại thêm mặc định f.a đến chết hắn cũng chẳng mấy để ý, nhưng Bích Thủy đã phá vỡ cái rào cản cuối cùng, khai thông đầu não cho hắn, đây chân chính là một nơi khác, chẳng phải trái đất quê nhà của hắn, cũng chẳng phải những hoài niệm, tự ti trong nghề bao năm, con người thành công hay thất bại...Nơi này khắc nghiệt hơn, nhưng có người đón nhận hắn. Hắn luôn suy nghĩ rất nhiều, cũng chẳng mấy biểu hiện, nhưng giờ đây Bích Thủy đã mở ra 1 cánh cửa để hắn có thể thực sự làm chủ bản thân mình, ở một nơi hoàn toàn mới thế này, hắn cần tiếp thu chứ không phải khư khư giữ mình vì cái ý niệm tồn tại nữa.

- Cảm ơn chị...

Bích Thủy nhìn hắn, lại thấy Vân Kiệt như có chút biến đổi mà nàng cảm thấy ưa thích hắn hơn mà thôi.

- Ah....

Vân Kiệt kêu lên , Bích Thủy làm hắn sướng như lên trời, hắn có thể thấy nàng chạm tới mọi ngóc ngách trên thân c-c, nó như muốn nở rộng hơn nữa.

- Chị...sướng quá, đã quá !!!

Vân Kiệt lần nữa ôm lấy đầu nàng, con c-c cắm sâu trong miệng nàng mà bắn tinh đã đời.

Vân Kiệt hơi đẩy Bích Thủy, ôm ngã nàng ra sau. Hắn cảm thấy phấn khích, vui vẻ lạ thường.

Bích Thủy nhẹ vuốt ve Vân Kiệt.

Hắn gương mặt đỏ bừng nhìn nàng.

- Em xin lỗi....

~ Không sao...

Bích Thủy ôm lấy hắn vào ngực, thấy Vân Kiệt tươi sống hơn cũng khiến nàng vui vẻ hơn.

Bích Thủy mang hắn đi tắm gội một lượt rồi mới quay lại.

- Chị ra ngoài với em nha !

Vân Kiệt mong mỏi nhìn nàng. Bích Thủy bật cười, liền gật đầu đáp ứng :" Ừ "

~ Mấy cái đó tốt hơn là để chị làm giúp em đi...

Bích Thủy cầm lấy một xấp bản vẽ dày cộp thu nó vào trong nhẫn rồi gọi :

- Huyền Nữ !!!

Một làn sương đen xuất hiện rồi hội tụ thành nhân dạng. Làn da trắng bạch ngọc, mái đen tuôn dài với trang phục đen ôm gọn thân thể , trên người tỏa ra luồng ma lực kinh khủng, ánh mắt sắc bén mang theo sát phạt khí tức.

Vân Kiệt thoáng giật mình, hơi dựa vào Bích Thủy.

Nhưng rồi sau đó....đúng có hơi mất mặt, cơ mà tầm này thì hắn cần gì liêm sỉ. Hắn chạy quanh nàng ta, một thân thể cao ráo, body chuẩn mĩ nhân, đặc biệt là đôi tai dài như tinh linh trên ti vi phim truyện làm hắn chú ý .

Bích Thủy cũng hơi bất ngờ, tưởng chừng sẽ dọa hắn một phen, chỉ là không nghĩ lại có 1 cảnh này.

Bích Thủy đưa cho nàng ta chiếc nhẫn, dặn dò 1 chút rồi nàng ta liền biến mất.

Vân Kiệt liền quay sang chằm chằm nhìn Bích Thủy.

~ Khụ, em nhìn như vậy là sao, chuyện kia cần em đủ 16 tuổi đã, nếu không sẽ rất có hại cho em...

Vân Kiệt lắc đầu chạy lại nhìn nàng.

- Ừm...chẳng lẽ...chị ...là ma hay quỷ tộc gì sao ?

Bích Thủy cũng gật đầu, Vân Kiệt không những khong sợ, còn vui vẻ hơn hẳn.

- Chị !!!!

Vân Kiệt ôm lấy tay nàng, ánh mắt hiếu kì và mong chờ, một chút bài xích cũng không có.

- Chị có thể biến hình nguyên dạng được không ?

Hắn thực sự mong chờ.

Bích Thủy nhìn hắn, có phần cũng chẳng hiểu được, nhưng mong muốn của Vân Kiệt thì nàng sẽ thực hiện, khí tức thu liễm nhưng vẫn toát ra vẻ ma mị, mái tóc đỏ bồng bềnh quyến rũ, đôi mắt như huyết ngọc, lấp lánh, làn da trắng ngọc thật vi diệu.

- Oa !!!

Vân Kiệt ngỡ ngàng, Bích Thủy không có thay đổi gì nhiều, có vẻ là chỉ thay ngoại trang mà thôi, nhưng như vậy thôi cũng quá tuyệt rồi.

~ Em không sợ sao ?

- Sợ gì ? sao phải sợ ?

Vân Kiệt tự nhiên hỏi, vẫn là bám dính lấy nàng.

~ Chẳng phải nhân loại bình thường rất sợ ma quỷ sao ? Độc ác, tàn bạo , giết người không chớp mắt ???

- Hừ, đó là chuyện của bọn họ, em không quan tâm !

Vân Kiệt say mê ngắm nhìn nàng, Bích Thủy biến trở lại khiến hắn mặt mũi xịu xuống cả, Vân Kiệt khoác lấy tay nàng, ôm nó mà dựa vào.

- Đáng sợ...đâu phải ma quỷ đáng sợ...đáng sợ hơn là vẻ ngoài thánh thiện, bên trong độc ác...nhân tộc cũng đâu phải tốt đẹp gì, có chuyện xấu gì chưa từng làm, coi đồng loại như cỏ rác, giết như rơm rạ,còn chưa biết ai tốt ai xấu hơn ai...

Bích Thủy xoa đầu hắn.

~ Còn một chuyện, chị muốn nói cho em biết, em nhất định phải tránh xa thiên thần, nhất là những thiên thần cầm thương.

- Hả, tại sao vậy chị ?

~ Bọn họ sẽ gây hại cho em...

- Vậy là em sẽ chết sao ?

~ Chị và mẹ sẽ không để điều đó xảy ra !

Vân Kiệt im lặng, xong cũng gật đầu.

- Hừ, lo xa làm gì, chị, chúng ta ra ngoài chơi đi !!!

Vân Kiệt đứng dậy, kéo Bích Thủy ra ngoài.

Bích Thủy nhìn Vân Kiệt cũng chẳng nói gì, khẽ gật đầu cùng hắn ra ngoài dạo chơi.

Hỏi ra mới rõ, Thần Giáo Hội và ma quỷ tộc nói chung chính là kẻ thù không đội trời chung, nó cũng gián tiếp ảnh hưởng tới những pháp sư triệu hồi, hay còn được gọi là Triệu Hồi Sư, những người có khả năng mạnh mẽ có thể hiệu triệu thiên thần, hoặc là ác quỷ,hoặc là thú vật, cũng có thể là binh khí để gia tăng lực chiến đấu.

Thần Giáo Hội sánh ngang vương quyền, thậm chí là hơn cả thế nữa. Vân Kiệt hắn cũng miễn phán luận, tốt xấu gì sẽ có lúc biểu trưng ra mà thôi, hắn bây giờ trân trọng gia đình của mình, dù có là ác quỷ thì có làm sao.

- Chị....

Vân Kiệt hướng về phía 1 cửa hàng trưng bày những hòn đá to nhỏ các loại, chính là trò chơi may rủi tìm khoáng vật , vật liệu tốt, hoặc là đơn giản chỉ là đá.

Hắn cũng nhân dịp thu được không ít kim loại tốt, cũng muốn ghé thử nơi này thử vận may một chút.

Nhìn từ bên ngoài vào thì thấy nó nhỏ, nhưng 1 khi đặt chân vào bên trong mới thấy nó lớn rộng không tưởng, thậm chí còn có không ít người, cũng có rất nhiều mặt hàng.

~ Ma pháp mở rộng không gian, chỗ này cũng là mở rộng hết mức rồi mới được thế này.

Vân Kiệt nghe Bích Thủy giải thích, hắn cũng gật gù nhìn quanh.

~ Em muốn chọn khoáng thạch sao ?

- Ưm...có vẻ không cần nữa ạ .

~ Ừ, nếu em cần thứ gì nói với chị thì hơn. Có điều, em cũng thử một chút đi , sau này có thể cần đấy !

- Vâng !

Ở phần rẻ mạt nhất ,hắn chọn 1 hòn đá to sần sì đen như than bị nén chặt lại vậy, vậy mà khi cắt gọt nó ra liền có thể cho ra 1 viên kim cương. Lần thứ 2 thì Bích Thủy nâng giá nên để hắn chọn cái khác, vẫn là 1 viên đá bình thường ngoại trừ bên ngoài có chút biến dạng, bên trong nó không có gì. Lần thứ 3 thì Bích Thủy gợi ý cho hắn 1 viên đá bên ngoài còn lắc rắc thêm 1 số đá đen nhỏ. Vậy mà bên trong lại là 1 viên pha lê tinh khiết.

~ Có vẻ em chỉ cần bổ sung một chút kiến thức và kinh nghiệm là được rồi.

- Ah, chị...bên đó là...

~ Khu buôn bán nô lệ. Cũng không hoàn toàn là nô lệ, là người thua cuộc cũng có, em cũng có thể chọn được 1 kẻ hầu có thực lực. Em muốn qua đó xem thử không ?

- Vâng.

Nô lệ có đủ loại, từ người thường, thú nhân, thú vật, tinh linh, xịn sò và đắt giá nhất : thiên thần.

Triệu hồi sư chết nhưng vật triệu hồi sẽ không biến mất trừ khi phá hủy hoặc giết chết nó, thế nên thiên thần cũng có thể liệt kê vào loại nô lệ cực phẩm. Ai chẳng muốn mình mạnh hơn ? Vừa có năng lực bản thân, vừa có vật triệu hồi chẳng phải sẽ mạnh hơn triệu hồi sư đa phần dựa vào vật triệu hồi hay sao, nhưng chỉ cần triệu hồi sư còn sống thì vật triệu hồi có khả năng tái sinh và chữa lành, cũng có thể thu về không gian lưu trữ, còn hàng cướp đoạt thế này thì tức là hàng sài 1 lần rồi bỏ, chết , hỏng là nghỉ dùng, cũng không thể thu lại.Tuy nhiên vẫn là cực phẩm nô lệ đấy, không dùng đánh nhau thì nhan sắc của thiên thần cũng dư dả làm ấm giường.Cơ mà giá cả thì không phải ai cũng đủ tiền bỏ ra để làm ấm giường cả.

~ Nhìn chúng nô lệ nào rồi sao ?

Vân Kiệt có phần e ngại, vẫn là chỉ tay về chiếc lồng xa hoa lộng lẫy, nơi có 1 thiên thần bị cùm xích ở đó.

Bích Thủy nhìn qua 1 lượt, vẫn là đồng ý mua cho hắn.Dù giá cả thế nào thì nàng cũng chẳng mấy quan tâm đâu ?

~ Chị sẽ tự tay làm khế ước nô lệ này, nếu nó dám nghĩ đến tấn công em, nó sẽ biến mất trước khi nghĩ thêm điều gì.

Vân Kiệt gật đầu, Bích Thủy cũng là lo lắng cho hắn cả.

Ma lực khổng lồ phát ra khiến những nô lệ xung quanh co rúm lại, bất giác trở lên sợ hãi.

Bích Thủy nắm tay hắn, đặt lên đầu nô lệ thiên thần, một cái vết như hình xăm hiện trên cổ thiên thần kia, trên cổ tay hắn cũng xuất hiện một vòng nhỏ.

~ Em có thể điều khiển nô lệ tùy ý, chiếc vòng của em cũng có thể tùy ý ẩn hiện, còn của nô lệ thì không.

- Cảm ơn chị !!!

Hắn ôm lấy Bích Thủy.

~ Em thích là được rồi.

- Vâng !!!

Lại nói, thiên thần kia nhìn Bích Thủy vừa kinh sợ vừa phẫn uất, lại nghe 2 người nói chuyện, càng kinh ngạc hơn nữa, không hiểu làm sao mà Vân Kiệt có thể tạo khế ước chủ tớ với nàng. Thiên Thần và ma quỷ chỉ có thể kí khế ước tạm thời ngang hàng chứ tuyệt không thể có chuyện chủ tớ thế này.

Mà có khế ước, hắn cũng có thể nắm bắt suy nghĩ của thiên thần chỉ khẽ cười, nghiêng đầu nhìn nàng.

Trải qua thêm 4 ngày nữa, Huyền Nữ mang những gì bản vẽ yêu cầu tới cho hắn, cũng sẵn sàng tham gia Ngày Hội Quyết Chiến.

Mà hắn đến lúc này mới biết, nô lệ, những gì kí khế ước trên người có thể đem vào đánh cùng, thế nên không phải mình hắn có thiên thần thôi đâu, mà còn có 1 lượng thiên thần kha khá, mua cũng được, triệu hồi cũng được. Có thể nói đây là cách nhiều tiền gian lận, tuy vậy tối đa cũng chỉ là 1 nô lệ được mang vào mà thôi.

~ Tất cả khả năng ma lực đều sẽ bị hạn chế xuống mức trung bình ,hạ gục mục tiêu nhỏ 10 điểm, hạ gục mục tiêu trung bình 50 điểm, hạ gục mục tiêu lớn 100 điểm, ha gục người tham gia 200 điểm, đồng đội bị hạ gục trừ 1000 điểm. Thời gian vòng thi đấu đội diễn ra 3 ngày, bắt đầu !!!

Bích Thủy tuyên bố . Vân Kiệt lướt qua, tự tin mỉm cười nhìn nàng.

Có điều, cười chưa được bao lâu, hắn thực muốn khóc . Đấu đội mà chưa có đồng đội ah !!!

Có điều, hắn vẫn nhận được 1 cái huy hiệu số 13, tức là hắn còn có 3 người số 13 nữa. Trong khi còn chưa biết mặt đồng đội, cũng thật khó khăn mà.

Vân Kiệt thở dài, bước vào bí cảnh.

Kể cả thiên thần cũng bị giảm sức mạnh xuống tầm trung bình . Thế nên trò chơi này dễ hiểu là đông hơn thì thắng, dù là đồng đội hay nô lệ triệu hồi.

Bích Thủy ngồi xuống bên cạnh Thiên Nhi, để nàng phục thị.Nàng nghĩ Vân Kiệt cũng biết nên chọn thiên thần để đem vào bí cảnh cùng, không nghĩ là hắn lại để bên ngoài thế này.

Vân Kiệt lấy ra 1 bộ trang phục mặc vào, cảm giác thật thoải mái, y phục ôm sát, nhưng lại khong quá gò bó, lại gọn gàng chỉ cần tác động lên một chút ma lực liền biến đổi thành màu sắc môi trường xung quanh.

Thật là không còn gì để chê mà.

Bên ngoài, 4 phía dựng lên những cái màn hình khổng lồ, chiếu lên những trận đánh sẽ diễn ra .

Còn có phục vụ hậu cần, hay cả cá độ, chúng đều thu về nguồn lợi lớn trong 3 ngày tới đây.

Chuẩn bị xong , hắn cũng bắt đầu tìm tòi xung quanh, 1 khu rừng rộng lớn với 1 thác nước khổng lồ sừng sững nơi trung tâm . Vân kiệt leo lên cây, vừa phát hiện 1 tên đứng trên đạo cụ bay giữa trời như bố đời mẹ thiên hạ vậy, cũng chẳng cần hắn ra tay, 4 phía tóe loe ma pháp bắn lên khiến Vân Kiệt cũng phải rùng mình, hắn thu người, thu liễm toàn bộ khí tức, hơi thở vào trong tán cây.

Xung quanh hắn cũng có không ít người đâu.Nếu đây là 1 vs 1 thì hắn dám nhảy xuống chơi đùa, cơ mà biết đâu là 1 vs 8 thì mệt !

Quả nhiên lựa chọn của hắn là đúng. Tuy không phải 8 người nhưng cũng là 3 người tìm được đồng đội đi với nhau, lại thêm 3 nô lệ, 3 con sủng vật người nào người đó tay lăm lăm hung khí như tên nào lao ra liền sẵn sàng chém bỏ mẹ vậy.

Vân Kiệt moi ra 1 quả lựu đạn, khóe miệng cười tươi rói. Hắn không đánh 1 vs được , nhưng gạt nhẹ 200 điểm thì có thể !Cô gái đi theo sau luôn được bảo hộ vào giữa, hẳn là chiến lực thấp nhất, hắn cười tà, tháo chốt lựu đạn, cả người như thiểm điện lao xuống, đánh gục nàng ta, mà lựu đạn phát nổ khiến ánh sáng lóe mắt phát ra khiến người ta choáng váng.

Vân Kiệt thấy cơ hội ngoài dự tính, liền đánh gục thêm 2 người nữa, cơ mà đám tùy tùng không có biến mất như dự tính, hắn vội xoay người bỏ chạy.

Chỉ trong phút chốc có ngay 600 điểm, Vân Kiệt có chút vui mừng, nhưng hắn cũng lo lắng, biết vậy hắn mang theo Thiên Nhi cũng mua thêm con pet nữa cho rồi.Chứ gặp tổ đội pay to win full trang bị nạp tiền thì cũng thật khó nhằn.

4 người mỗi người 1 pet, 1 nô lệ thì tổng cũng lên tới con số 12, đủ đè chết 1 rồi. Vân Kiệt có chút ngao ngán. Đáng chết hơn cả, còn có cái hệ thống thông báo to lù hiện lên giữa bầu trời. " Đội 13 hạ gục 3 người đội 7, nhận 600 điểm "

Vân Kiệt liền cẩn trọng rời khỏi.

~ Hóa ra món đồ chơi đó có công dụng như vậy.

Bích Thủy khẽ cười, nhìn xem cảnh quay Vân Kiệt hạ gục 3 người trong chốc lát rồi bỏ đi lại quay sang nhìn Thiên Nhi :" Tốt nhất là ngươi có giá trị với em ấy, hơn nữa, nếu ngươi dám gây chuyện gì cho em ấy, không đơn giản là chết thôi đâu."

pa

Tuy không biết là thiên thần triệu hồi hay thiên thần của Thần Giáo Hội, nhưng nàng muốn Vân Kiệt phải được an toàn.

6

0

1 tháng trước

1 tháng trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.