Chương 9 - Trở về Vương phủ
Lúc Tú Lan thức dậy cũng là giữa trưa, cổ lại hơi thấy đau đau, quái lại, sao hôm nay mình ngủ lại dậy muộn thế nhể. Rồi giật mình, trời ơi, nhanh lên nhanh lên mới kịp thì tối nay mới về được vương phủ, đỡ tốn tiền trọ.
Sau khi thức dậy Tú Lan tức tốc ăn rồi dời đi luôn không nghỉ, cho đến trời tối mới đến nơi, nàng thở phào nhẹ nhõm, phù, thế là đỡ tốn tiền thuê phòng trọ, đắt chết đi được rồi từ từ bước vào vương phủ. Vừa vào trong, Tú Lan gặp được Hồng tỉ, ánh mắt cay cay, lao thằng vào Hồng tỷ đang sững sờ nhìn nàng, vừa ôm vừa khóc : “ Hồng tỷ tỷ, ta nhớ tỷ lắm, mấy hôm không gặp được tỷ, lòng đau như cắt, hu hu.”
Hồng Thu đột nhiên bị ôm lấy, lại còn bị tiểu tử nhỏ con này ôm làm nàng hết cả hồn, mấy hôm trước không thấy hắn đâu, tìm loạn cả phủ, may mà tiểu đệ này không sao, không biết vì sao nàng cảm thấy hắn như tiểu đệ của mình nên hết mực yêu thương, nhẹ nhàng xoa cái đầu lùn trách móc đầy yêu thương : “ Mấy hôm nay đệ đi đâu hả, đi cũng phải nhắn một câu, biết ta và Thúy Nhi, Lý ca lo lắng lắm không, có tin lần sau mà thế chúng ta không nhận đệ không!”
Tú Lan sụt sịt kể hết uất ức, không những thế còn thêm mắm thêm muối cho câu chuyện thêm sinh động. Nàng nói 3 hôm trước, vô tình bê nước tắm cho tam vương gia trở về thì gặp thích khách, hắn kề kiếm nên cổ nàng, đòi muốn giết, rồi không hiểu sao bị đánh ngất, quẳng ở núi Thái Bạch ngoại thành 50 dặm, cái tên kia cũng thật là biến thái, bắt nhầm còn đòi giết nàng, còn biến thái hơn là hắn cố tình cùng một cô nương tòm tem để nàng chứng kiến từ đầu đến đít, vừa vô sỉ vừa biến thái, biến thái không chịu nổi, nàng còn không quên thô tục mang mười tám đời nhà hắn chửi hết lên mời hả dạ.
Bọn Tiểu Thúy, Lý Ca, Hồng Thu nghe xong cũng tức giận không thôi, vào vương phủ làm gì không làm, cướp gì không cướp, lại đi cướp tiểu nô tài đáng yêu không bao giờ gây sự của bọn họ, lại còn biến thái gấp bội, cố tình ném người ta đi xa 50 dặm, còn làm cái chuyện đó trước mặt đứa nhỏ chưa trưởng thành, không biết tiểu đệ sẽ chịu đả kích như thế nào chứ, rồi cũng âm thầm chửi rủa mười tám đời tổ tông của tên thích khách biến thái kia, rủa hắn bị hoa liễu cả đời.
Sắp xếp thu dọn xong, bọn Tiểu Thúy cũng bảo cáo lại mọi việc cho Quách tổng quản, nàng cũng được nghỉ ngơi thêm một ngày không phải làm việc, sướng không tả xiết, thế là nàng liền mọc nấm trong phòng, ăn uống no say rồi ngủ, một ngày không cần bổ củi, một ngày không cần đun nước tắm, quả là thiên đường.
1
0
1 tháng trước
11 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
