ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 45 - Treo giải trong liên minh sát thủ, một đơn 17,5 tỷ một đơn 70 tỷ 2

Chữ A đầu tiên: Nhưng mà em cảm thấy cái đơn 17,5 tỷ kia thật sự không có gì khó mà…

Tên sát thủ này có chút lạnh: Tự tìm chết không ai nhặt xác cho cậu đâu.

Chữ A đầu tiên: Anh hai, anh đang hù dọa em đúng hay không? Anh đừng làm em sợ, em nhát gan lắm, không chịu nổi bị người khác hù dọa!

Tên sát thủ này có chút lạnh: Có phải người trên bảng xếp hạng đều nhận được hai đơn hàng này không?

Chữ A đầu tiên: Có vẻ là vậy, lão Cửu cũng vừa mới nhận được. Hai người này đắc tội ai không biết, thế mà có người bỏ tiền thuê sát thủ ám sát họ khắp liên minh.

Chữ A đầu tiên: Hơn nữa hề hề, em phát hiện ra một quy luật, hai thông báo treo thưởng này thế mà không phải phát cùng nhau, bên anh cả rất sớm đã nhận được hai treo thưởng này, của em là hôm qua mới nhận được, còn lão Cửu, thì muộn hơn cả em.Anh hai, của anh thì sao? Anh nhận được lúc nào?

Tên sát thủ này có chút lạnh: Không để ý, gần đây không có thời gian lên mạng. Anh đang có việc chút, còn nữa, hai đơn đặt hàng đều đẩy! Đừng nhúng tay vào!

Khôn rời khỏi diễn đàn, thu lại vẻ mặt ngưng trọng, khôi phục lại dáng vẻ chán nản như bình thường.

Chữ A không ở kinh đô, không hiểu thế lực nhà họ Phó và nhà họ Cố thâm sâu thế nào.

Hôm nay Khôn chẳng qua là lần đầu tiên đối diện với Phó Quân Thâm, nhưng đã bị anh phát hiện ra sơ hở, nếu như ám sát, chỉ sợ còn không tới gần người đã bị chế phục.

Còn phía Tô Khanh Từ, Khôn giống như có chút không nỡ ra tay.

Tuy rằng thoạt nhìn có vẻ cao ngạo lạnh lùng, nhưng thực tế so với những kẻ mở miệng ngon ngọt nhưng trong lòng như rắn rết thì cô vẫn tốt hơn nhiều.

Anh ta hẳn là nên cảm thấy may mắn khi ban đầu đã do dự, anh ta do dự không biết có nên vi phạm lời hứa không ra tay với người vô tội ban đầu của mình.

Nhưng mà sau khi anh ta gặp được Phó Quân Thâm và Tô Khanh Từ, anh ta đã không chút do dự mà lựa chọn từ chối.

Bên kia, Đinh Tề ôm một chồng tài liệu, đi vào trong văn phòng của tổng giám đốc.

“Tổng giám đốc, đây là toàn bộ tài liệu mà anh muốn.”

Đinh Tề đặt xuống bàn sách, trang đầu tiên chính là bức hình của người giữ cửa Khôn hôm nay.

“Ừm…”

Phó Quân Thâm cầm lấy tài liệu về Khôn nhìn lướt quamột lần.

Nếu là quán quân đấu vật, vậy thì trên người có tính công kích cũng không phải chuyện kỳ lạ.

Chính là lại có chút chi tiết nhỏ không khỏi khiến anh nghi ngờ, quán quân vật lộn sẽ dùng đến súng sao?

Vết chai dày ở mang tay giữa ngón cái và ngón trỏ, không hề giống như là đấu sĩ tay không tấc sắt.

Hơn nữa có cảm giác như người cùng ngành, trên người anh ta toát lên một loại khí tràng tương tự như những người cùng làm nghề đó, người mẫn cam có thể cảm ứng được khí tràng này.

Vậy mà Phó Quân Thâm lại cảm ứng được khí tràng đó ở trên người của một nhân viên gác cửa.

“Tổng giám đốc, anh chuẩn bị kéo người nọ về sao?” Đinh Tề tò mò hỏi.

Anh ta vừa xem qua tài liệu vài lân, người đàn ông tên Khôn này là quán quân đấu vật năm năm liên tiếp, nhưng sau đó bởi vì vấn đề sức khỏe mà bỏ nghề.

Người như vậy, có thể mời về làm vệ sĩ.

Nhưng mà từ khi nào mà tổng giám đốc sẽ để ý việc tuyển dụng vệ sĩ cỏn con như vậy nhỉ?

“Tử Kinh Viên sa thải anh ta rồi?”

“Không có, cửa hàng trưởng thay anh ta cầu xin, cô Cố cũng không tiếp tục truy cứu.”

“Phái người nhìn chằm chằm anh ta cho tôi.”

Phó Quân Thâm lạnh lùng nói, tiện tay quăng tài liệu vừa xem xong vứt vào thùng rác.

Nhìn tài liệu bị ném vào thùng rác, Đinh Tề cũng xác nhận, tổng giám đốc cũng không phải tưởng mời người nọ về làm, mà là muốn điều tra thân phận thật sự của người này.

“Vâng, tôi đã biết!”

Đinh Tề đang chuẩn bị rời khỏi văn phòng, lại nghe thấy Phó Quân Thâm dặn dò thêm một câu.

“Phái người âm thầm bảo vệ Tô Khanh Từ, đừng để cô ấy phát hiện ra.”

“Vâng!”

Đinh Tề kinh ngạc, tổng giám đốc nhà mình thế mà sẽ chủ động bảo vệ một cô gái, mà người nọ còn là Tô Khanh Từ!

Không phải tổng giám đốc không chấp nhận đối tượng kết hôn trong nhà sắp xếp sao?

Bắt đầu từ khi nào lại quan tâm sự an toàn của đối phương như vậy?

Sau khi ăn uống no nê, lúc này Tô Khanh Từ đang đi shopping trong trung tâm thương mại, vẫn là một trong những sản nghiệp của nhà họ Cố.

Trên đường đi rất là khí phách rêu rao.

Cô đeo kính râm đi đằng trước, phía sau có năm sáu vệ sĩ mặc áo vest đen cũng đeo kính râm và tai nghe đi theo.

Bởi vì lúc nãy ở Tử Kinh Viên đã xảy ra sai sót, lần này mấy người vệ sĩ rất là tận tụy làm tròn bổn phận của mình.

Nơi cô đi qua, trước tiên đều được xử lý trước, không người dám tới gần, khiến cho Tô Khanh Từ lập tức mất hứng.

Tô Khanh Từ ra lệnh cho các vệ sĩ đứng cách chính mình năm mét, sau đó mới cảm thấy hơi tự tại một chút.

“Khanh Từ, là em sao!”

Tô Khanh Từ nghe vậy nhìn về phía người tới, hơi nhấc kính râm.

Có một loại người, giống y như âm hồn cứ bám riết lấy người khác, không biết đến bao giờ mới chịu đi đầu thai?

10

0

1 tháng trước

14 giờ trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.