Chương 16 - Tay câu cá thiện nghệ 2
Trong bảy đứa cháu trai, khí thế của đứa cháu lớn nhất nhà là mạnh nhất, cũng có thể trấn trụ được ông cụ.
Sau khi chuyển giao Cố thị vào tay Cố Chi Bác, sản nghiệp mở rộng gấp mấy lần, đã trở thành xí nghiệp hàng đầu của thủ đô.
Cháu trai quá tài giỏi, người làm ông nội như ông, ngẫu nhiên còn phải nghe theo kiến nghị của nó.
Ví dụ như, về sau ông không thể tự tiện dẫn theo Tô Khanh Từ đi câu cá.
Trên bờ sông đào bảo vệ thành đã cắm biển: Nghiêm cấm tổ chức vui chơi, câu cá ở bờ sông!
Hơn nữa tập đoàn Cố thị còn bỏ tiền mua mấy chục nghìn đầu cá giống quý giá, phóng sinh ra sông đào bảo vệ thành.
Bị bắt từ bỏ sở thích khiến tâm trạng của ông cụ vô cùng kém cỏi, ngước mắt nhìn về phía cô nhóc đang ăn chao cá nhem nhẻm trên bàn, ánh mắt ông lóe lên tia sáng.
Mấy ngày nay cũng không xem như là hoàn toàn không có thu hoạch, ít nhất mục đích đưa Tô Khanh Từ ra ngoài giải sầu đã đạt tới.
Ăn ngon, không để ý miệng lưỡi người đời, xảy ra chuyện lớn như vậy cũng chưa để trong lòng, xem ra cũng không có chuyện gì khúc mắc, hiển nhiên là bản thân suy nghĩ nhiều rồi.
…
Tin tức tuy rằng bị đè xuống, các video cũng bị gỡ bỏ, nhưng mà vẫn có người nhanh tay, trước tiên đã download video cũng lưu lại trong di động.
Cố Chi Văn cũng nằm trong số đó, bởi vì anh ta biết thủ đoạn của anh cả nhà mình, cho nên đã sớm lưu lại video.
Trong video Tô Khanh Từ mặc áo chống nắng màu vàng chanh, đội mũ chống nắng cùng kiểu với bộ đồ, cơ bản là nhìn không rõ khuôn mặt, vóc dáng nho nhỏ ngồi xổm ở bên bờ sông đào bảo vệ thành, trông giống một con vịt vàng nhỏ.
Đặc biệt là cứ nghĩ đến ngày thường cô luôn làm vẻ nghiêm túc, ít khi nói cười, trông càng giống một người già hơn ông cụ nhà mình thì càng không nhịn được mà cười phá lên.
“Tua ngược lại”
Phía sau truyền đến một giọng nói trầm thấp.
“Cậu làm tôi sợ muốn chết!”
Cố Chi Văn quay đầu lại mới phát hiện ra, không biết khi nào Phó Quân Thâm đã đứng sau lưng mình, hơn nữa cặp mắt kia đang nhìn chằm chằm màn hình di động của mình!
“Tua ngược đến đoạn một phút hai mươi giây, đoạn quăng mồi câu ấy.”
Phó Quân Thâm nói rất chi tiết, chi tiết đến từng giây.
Bởi vì anh vừa phát hiện ra, động tác quăng cần của người trong video có chút quen mắt.
“Cậu làm gì vậy? Đây là video câu cá của em gái tôi, cậu cần thiết phân tích từng giây từng tích tắc à? Chẳng lẽ cậu đồng ý cuộc hôn nhân sắp đặt này à?”
Trong lúc Cố Chi Văn nói không tua ngược video, trái lại còn khóa màn hình điện thoại.
“Em gái anh? Người ở thành phố Giang nọ?”
Sắc mặt của Phó Quân Thâm mơ hồ có chút thay đổi, chỉ nghĩ là do anh suy nghĩ nhiều.
“Đúng vậy, nhà tôi chỉ có một cô em gái này.”
“Hôm nay anh đến tìm tôi là có chuyện gì?”
Vừa nghe nói là Tô Khanh Từ, Phó Quân Thâm nói sang chuyện khác, tốc độ trở mặt nhanh đến nỗi khiến cho Cố Chi Văn nhất thời còn không kịp phản ứng lại.
Nhưng Cố Chi Văn rất nhanh đã nhận ra, Phó Quân Thâm thật sự không có một chút hứng thú với em gái nhà mình, ngược lại có có chút muốn tránh xa.
Nếu như vậy thì Cố Tam đúng là lo xa rồi.
Nghĩ vậy, trong lòng Cố Chi Văn không còn kiêng kị nữa, ngược lại bởi vì phòng bị Phó Quân Thâm mới khóa màn hình mà sinh ra vài phần áy náy.
Rốt cuộc, hai người cũng coi như là bạn từ nhỏ, làm sao có thể vì chút chuyện nhỏ mà sinh ra nhiềm khích chứ.
12
1
1 tháng trước
4 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
