Chương 10 - Đúc gạch
Sáng sớm khi Ngạo thiên đang đi dạo bên bờ hồ một tộc nhân mang tớ trước mặt Ngạo Thiên một khối đá to chừng cỡ đầu người, hơn nữa còn có không ít nơi có nâu đỏ
Thủ lĩnh. ta thấy cục đá này rất lạ khác với các cục đá khác nên mang về cho thủ lĩnh xem
Ngạo Thiên trợn mắt, ngay lập tức giật lấy hòn đá để quan sát. Khối đá này khá là nặng, tầm 10kg,hòn đá khá la xù xì, đồng thời có những đường vân màu đỏ kết hợp với màu xám, khá là đẹp.
Những đường vân nâu đỏ đấy không được chắc chắn, dùng tay khều nhẹ cũng làm chúng rơi rụng ra ngoài. Đây chính là rĩ sét.
Rĩ sét nói cách khác là sự ô xi hóa của kim loại, mà trong tất cả các kim loại thường gặp chỉ có duy nhất sắt Oxit mới có màu như thế.
Hòn đá này ngươi thấy ở đâu
Ở trong rừng cây cách bộ lạc chúng ta khảng 15p đi bộ thưa thủ lĩnh
Ngạo Thiên Mừng rỡ rất có thể nơi đó tồn tại một mỏ sắt, nếu đúng là như vậy Đại Việt bộ lạc sẽ bước tới một thời kì mới. đó là thời kì đồ sắt
Nhưng Ngạo Thiên không định đi xem xét nay bây giờ hắn có việc cần làm hơn đó là đúc gạch
đất sét được đào lên, sau đó trôn với nước, sau đó nhào cho quánh lại cho vào khuôn ép thành những miếng gạch phôi to chừng 1 bàn tay dài một gang tay. Sau khi đưa ra khuôn thi đặt bên cạnh đống lửa để hông khô tạo khối.Đây là những gì mà Ngạo Thiên đã dạy cho bọn họ , Ngạo Thiên quanh sát chừng nữa ngày thấy đã ổn, sau đó mới cùng một số khác tộc nhân khác đi xây lò gạch..
Có điểm khác biệt là xây dựng lò gạch cũng không có đơn giản như lò gốm, bởi vì nó rất là to, hôn nữa cấu trúc cũng khá là khác biệt.
Vì không có hiểu nguyên lý xây lò gạch như thế nào cho đúng nhất, thế nên Ngạo Thiên dựa theo trí nhớ của mình khi xem các chương trình phóng sự thuyết minh, lẫn các chương trình sinh tồn trên mạng xã hội.
Vì thế hắn xây lò gạch theo phương pháp như sau. Đầu tiên là tìm một nơi bằng phải khô ráo làm địa điểm kiến tạo. sau đó hắn cho đào một cái hố nông dài 1,5 m sâu 0.5m. cái hố này mục đích là làm nơi để đốt lửa.
Tiếp theo đó hắn dùng đất sét ngào thật kỹ, sau đó dùng phôi gạch làm từ sáng xếp xung quanh hố đào vừa nãy. Cứ như vậy mà xây lên cao chừng 2.5m bên dưới lò nung thì là giống như lò gốm, để hổ hổng hình tổ ong, cho nhiệt và lừa thầm thâu vào trong.
Nói thì nhanh, thế nhưng hơn 20 người là trong một buổi chiều mới xong, Ngạo Thiên cũng không có cho trực tiếp đốt gạch mà đốt lửa không thôi, để cho các liên kết được gắn chặt với nhau.
Cả một ngày đám tộc nhân làm gạch chỉ làm được 1000 viên, quả là một công việc mệt nhọc, và tốn thời gian
Đến ngày hôm sau, lò gạch mới bắt đầu đi vào hoạt động, vì để phòng ngừa bất trắc xảy ra, Ngạo Thiên chỉ cho vào trong lòng 100 viên gạch, hơn nữa xếp rời rạch chừa lại lổ hổng để nhiệt lượng có thể lan tỏa khắp lò, không để cho nhiệt lượng tập trung vào cục bộ.
Lò gạch đốt lửa liên tiếp 8 tiếng sau đó mới tắt lửa, Ngạo Thiên cũng không có vội mà mở lò ngay mà đợi tới sáng ngày hôm sau mới mở cửa lò.
Dưới bao ánh mắt chờ mong Ngạo Thiên mở cửa lò, bên trong đó là thành quả lao động của cả bộ lạc trong hai ngày liên tiếp, nó có sự ảnh hưởng đến tốc độ phát triển của bộ lạc sau này.
Cửa lò vừa mở, một mùi đặc trưng của gạch lan tòa khắp nơi, nội tâm hắn vô cùng kích động. khẽ động một chút, từ trong lò hắn lấy ra một viên gạch màu đen nâu, nội tâm hắn rung rẫy. màu đen, là gạch bị cháy, hỏng mất rồi.
Nén lại nội tâm, Ngạo Thiên tiếp túc lấy mấy viên tiếp ra,vẫn là màu đen, thế nhưng những viên gạch này khá là rắn chắc, hắn dùng hai viên gạch đập lên nhau, nhưng không có dấu hiệu vỡ nát, lúc này nội tâm hắn mới đánh lỏng một hơi.
Hắn quay lại nhìn đám tộc nhân, hắn khẽ gật đầu một cái ý là đã thành công. mọi người không nhịn được nữa, trực tiếp chạy tới bắt đầu vận chuyển gạch từ trong lò ra
100 viên gạch có 12 viên vỡ nát, 20 viên cháy đen, 25 cháy nâu, còn lại là một màu đỏ gạch, một mẽ gạch đầu tiên như vậy thì đã ổn rất nhiều.
Có kinh nghiệm từ lần đầu tiên, ngay lập tức bộ lạc chăm chỉ làm việc hơn, từ một lò gạch, bộ lạc nhanh chóng xây thêm 4 lò gạch nữa. sản lượng gạch phôi cũng tăng nhanh từ 1000 đến hôm nay là 1500 thậm chí là 1600 viên một ngày.
Khi mọi người đã quen với công việc sản xuất thì Ngạo Thiên cũng lên đường đi tìm mõ sắt của mình
Xuất phát
hắn mang theo 5 cái tộc nhân trong đó có cả tộc nhân đã tìm thấy thỏi sắt để dẫn đường và 10 cái túi lớn dùng để đụng quặng nếu như có
15p sau đến nơi
chỉ thấy xung quanh toàn cây là cây hắn và vác tộc nhân tìm mỏi mắt cũng không tìm được viên thứ hai chợt nhớ đến các loại mỏ quạng thường sẽ ở sâu trong long đất, thế là hắn cho tộc nhân bắt đầu đào
nhưng để cho hắn thất vọng chính là năm cái tộc nhân đào xuống dưới sâu 5m mà cũng không thấy gì ngoài đất mà mấy cái rễ cây
cũng không buồn lắm vì hắn cũng đã chuẩn bị trước tâm lí rồi
xoay người hạ lệnh về bộ lạc hắn quyết định ngày hôm nay sẽ rèn một cái vũ.khí
97
2
1 tháng trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
