Chương 4
Ghen tuông vô cớ
Lão Bành sắc mặt trở nên lạnh lẽo, nhãn thần âm trầm hầu như có thể sát nhân, hắn nhìn chằm chằm Chu lão đầu hỏi:
- Ngươi bắt gặp mấy lần?
Chu lão đầu suy nghĩ một chút:
- Tối hôm qua cùng vừa rồi, là hai lần, phỏng chừng manh mối vừa mới bắt đầu, tối hôm qua lúc đưa con dâu nhà anh trở lại, nam nhân này cùng con dâu anh thái độ thật thân thiết, con bé vẫn cười rất tươi.
Lão Bành tâm tình xấu tới cực điểm, ý niệm trong đầu muốn đi phong lưu khoái hoạt cũng biến mất vô tung vô ảnh, hai tay của hắn nắm thành quyền, sống vài thập niên, Lão Bành đương nhiên hiểu rõ tâm tình của Uyển Nhi, vô luận là vì con trai, hay là vì mình, hắn quyết không thể để cho Uyển Nhi hồng hạnh xuất tường mà ngoại tình, nữ nhân một khi có dã tâm, liền khó có thể thu hồi, mặc kệ dùng cái biện pháp gì, nhất định phải đem Uyển Nhi trói chặt ở lại Bành gia.
- Nam nhân không có nữ nhân không được, nữ nhân không có có nam nhân đồng dạng cũng không được, để cho Uyển Nhi thủ hai năm sống cô độc, thật khó cho nàng, ai!
Chu lão đầu thở dài một hơi, hắn tuy rằng già rồi, nhưng mỗi ngày không đánh một pháo thì toàn thân đều khó chịu.
Chu lão đầu là nông dân thô tục, làm tình hắn liền đem nói thành bắn pháo.
- Vậy cũng không thể trộm hán tử, tìm dã nam nhân chứ, hừ!
Lão Bành giận dữ.
Chu lão đầu thầm giật mình, cũng rất nghi hoặc, cùng Lão Bành chung sống vài thập niên, hắn còn chưa từng thấy qua Lão Bành phát hỏa lớn như vậy:
- Uyển Nhi hay là chỉ đi chơi một chút mà thôi, không... Không nhất định liền ra... Bên ngoài......
Lão Bành thở một hơi dài, thiếu chút nữa tức ngực:
- Vui đùa một chút? Giữa nam nữ còn có cái gì vui đùa? Cái này chơi tiếp, lâu sẽ xảy ra chuyện, không được, bắt đầu từ ngày mai, ta không thể để cho Uyển Nhi ra khỏi cửa.
Chu lão đầu từ biểu hiện dị thường của Lão Bành phát hiện xảy ra điều gì đó, ánh mắt của hắn loạn chuyển, tiếp theo thử:
- Lão Bành ca, anh cần phải suy nghĩ cho kỹ, nữ nhân xinh đẹp như Uyển Nhi, anh thủ được mùng một, cũng thủ không được mười lăm nha.
Lão Bành lớn tiếng hỏi:
- Vậy làm sao bây giờ? Mặc cho nàng tại bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt nha?
Chu lão đầu vừa nghe, thì càng khẳng định suy nghĩ trong lòng, công công này khẩu khí hoàn toàn không giống công công, mà như một trượng phu ghen tuông, trong lòng hắn hiểu thông suốt tâm tư của Lão Bành:
- Hắc hắc, nếu như ta là lão ca, ta liền cho nước phù sa đổ vào ruộng nhà mình...
Lão Bành như bị điện giật, cả người run lên:
- Ừ? Là ý gì?
Chu lão đầu cười gian hai tiếng:
- Hắc hắc, Lão Bành ca anh hiểu rõ ý của em...
Lão Bành thẹn quá thành giận, hắn nhịn không được chửi ầm lên:
- Ngươi, ngươi vô liêm sỉ...
Chu lão đầu nhàn nhạt thở dài, nghiêm trang nói:
- Mắng, lão ca anh cứ mắng, dù sao cũng nơi này chỉ có hai anh em chúng ta, Chu Vĩ ta là minh nhân không nói ám thoại, lão ca anh cả ngày ở bên Uyển Nhi như hoa như ngọc lẽ nào liền không động tâm, hắc, lão ca ca cũng là dối trá, phải nghĩ kỹ rồi trả lời, ta chỉ hy vọng nghe lời thật trong lòng lão ca ca. Nữ nhân như Uyển Nhi như vậy, chỉ cần là nam nhân đều sẽ động tâm, chỉ cần nam nhân không phải người ngu, nằm mơ cũng sẽ muốn, anh biết bảo vệ cửa chúng ta ở nơi này nói cái gì không?
Lão Bành trong lòng khẽ động:
- Hừ, nói cái gì?
- Bọn họ lén đều nói Uyển Nhi nhà anh là cô nàng đẹp nhất bọn hắn từng thấy, chỉ cần Uyển Nhi đi qua chỗ chúng ta, tất cả nam nhân đều ngừng thở ngắm Uyển Nhi, ai, so với gặp quản lý còn thành thật hơn.
- Một đám... Một đám khốn nạn, tức chết ta rồi...
- Lão ca ngươi đừng giận, hại thân xác không giải quyết vấn đề, bất quá, cái này cũng nói là nhà anh có bảo bối sao. Lão ca anh không muốn, sẽ quá phí của trời, ha hả, Chu Vĩ ta tuy rằng là kẻ chả ra gì, nhưng nhìn người rất chuẩn, ánh mắt lão ca ngươi bình thường nhìn Uyển Nhi đã không thành thật.
- Ngươi thối lắm...
Lão Bành tuy rằng còn rất hung hăng, nhưng giọng nói rất rõ ràng mềm nhũn ra, hắn hiện tại suy nghĩ khổ não, lời của Chu lão đầu mỗi chữ mỗi câu đều hung hăng chạm đến tâm khảm của hắn, tràn ngập tà ác dục vọng đang mê hoặc hắn, hắn cảm giác mình càng ngày càng đồng ý với phân tích của Chu lão đầu.
Chu lão đầu làm sao không phải là kẻ tính toán? Uyển Nhi vẫn là nữ thần trong mộng của hắn, nếu mà Lão Bành cưỡng hiếp Uyển Nhi, mà Uyển Nhi lại không dám lộ ra, như vậy Chu lão đầu liền có cơ hội, nghĩ vậy, trước mắt Chu lão đầu toát ra một màn tình dục hình ảnh làm cho hắn huyết mạch sôi sục, hắn không khỏi gia tăng thuyết phục:
- Nói ta thối lắm cũng không có gì, bất quá, nếu mà lão ca anh chê ta thối, ta sẽ không nói nói cho anh biết một cái kế hay, chỉ là nếu nghe ta an bài, ta đảm bảo lão ca ca anh rất nhanh thì có được tiểu mỹ nhân, anh nghìn vạn lần cũng đừng đem luân lý để bụng, ở quê nhà của ta, công công cùng con dâu trong nhà đều có một chân, được gọi là thân càng thêm thân.
Lão Bành đổ mồ hôi, hắn tim đập dồn dập:
- Ta không nghe, ngươi đơn giản là nói bậy.
Chu lão đầu quyết định cho Lão Bành một kích trí mạng:
- Lão ca ca anh cũng đừng hối hận, đến lúc đó con dâu chạy mất, con trai ngươi khẳng định tìm anh liều mạng, coi như là cô ta không chạy mất, cũng hơn nửa là cho thằng đàn ông nào đó chơi.
Lão Bành như quả cầu da bị xì hơi:
- Mẹ nó, ngươi thực sự một cái lão lưu manh... Hừ, nói thử một chút coi, nếu mà ngươi là đùa giỡn ta, ta lập tức trở mặt.
Chu lão đầu cố nén trong lòng mừng như điên:
- Ta còn có thể đùa giỡn lão ca ca sao? Kỳ thực nha, kế hay chính là mật hoa quế.
Lão Bành vẻ mặt nghi hoặc không giải thích được:
- Mật hoa quế?
639
2
3 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
