Chương 1
Uyển Nhi
Nửa đêm mười hai giờ vừa trôi qua, tiếng giày cao gót nện lên sàn nhà liền truyền đến bên tai Lão Bành, Lão Bành biết, Uyển Nhi đã trở về, hắn vốn một lòng nóng nảy rốt cuộc cũng đã bình tĩnh trở lại. Từ một tháng trước, sau khi con trai lão xuất ngoại, Lão Bành bình thường luôn ở nhà đợi loại tiếng bước chân có tiết tấu này, chỉ có chờ cho Uyển Nhi về tới nhà, Lão Bành mới yên tâm đi vào giấc ngủ.
Uyển Nhi tên đầy đủ là Tả Uyển Nhi, là một nữ nhân mỗi ngày cần phải ngủ đủ mười tiếng đồng hồ, cho dù chỉ thiếu ngủ một giờ, Uyển Nhi cũng sẽ có vẻ ủ rũ vô tình. Ngoại trừ thích ngủ, Uyển Nhi còn thích ăn, phòng ngủ của nàng có ba cái ngăn kéo lớn toàn bộ chất đầy đồ ăn vặt. Theo lý thuyết, nữ nhân như vậy nhất định sẽ là béo tròn, sẽ có vẻ ngoài không đẹp mắt. Nhưng kỳ quái là Tả Uyển Nhi không béo chút nào, tương phản, vòng eo của nàng so với cành liễu không kém bao nhiêu, mà Lão Bành một điểm đều không cảm thấy Uyển Nhi đáng ghét, hắn coi Uyển Nhi như là một viên ngọc quý trong tay.
Lần đầu tiên con trai mang Uyển Nhi về nhà ra mắt Lão Bành, Lão Bành đột nhiên cảm thấy mình trẻ ra hẳn hai mươi tuổi, hắn vỗ vai con trai Bành Đông Đông nói, nếu mà Uyển Nhi làm con dâu Bành gia, hắn liền đem Hồ Cảnh biệt thự coi như quà cưới tặng cho Bành Đông Đông.
Hồ Cảnh biệt thự là món quà của Công ty điện lực, vì kính ngưỡng những cống hiến to lớn của Lão Bành lúc lão còn công tác, mà cố ý thưởng cho Lão. Theo thiết kế của Lão Bành, công ty điện lực kiểu mới thay đổi điện hệ thống vận chuyển điện năng, vì quốc gia tiết kiệm 10% hao tổn. Công ty ngoại trừ tặng biệt thự cho lão, còn thưởng cho Lão một số tiền lớn. Uyển Nhi cũng thích vị trí và địa thế của Hồ Cảnh biệt thự, kinh hỉ hơn, Uyển Nhi đối với công công (bố chồng) hào sảng phóng khoáng, rất là có hảo cảm.
Một tháng trước, Bành Đông Đông vốn làm ở công ty điện lực bộ phận kỹ thuật nòng cốt đi Châu Phi công tác, ngày chia tay đó, đôi uyên ương mới cưới thật khó rời. Uyển Nhi cầm tay nhìn chồng hai mắt đẫm lệ, nhưng lại không có nói ra những lời thương cảm… Tình cảnh này vẫn làm cho ký ức của Lão Bành thấy còn mới mẻ, hắn càng thêm thích cô con dâu tình cảm này.
Vì chiếu cố Tả Uyển Nhi, Lão Bành dứt khoát đệ đơn xin về hưu sớm, công ty điện lực trải qua nghiên cứu cân nhắc, đặc biệt đồng ý thỉnh cầu của Lão Bành, cha mẹ của Tả Uyển Nhi biết chuyện này, cảm động đến tột đỉnh, căn dặn Tả Uyển Nhi phải hiếu thuận cha chồng thật nhiều, Tả Uyển Nhi đáp ứng phụ mẫu. Một tháng qua Tả Uyển Nhi hầu như đều không bước chân ra khỏi nhà, trong lúc rãnh rỗi nàng còn ở xung quanh biệt thự gieo hoa trồng cỏ. Đợi hoa nở thơm ngát, ong bướm tới hút mật hoa, Tả Uyển Nhi cười tươi đến nỗi so với các loại hoa nàng trồng còn đẹp hơn vô vàn.
Kỳ thực, Tả Uyển Nhi không cần cười thì đã có thể làm cho nam nhân thần hồn điên đảo, vóc người của nàng vô cùng xuất chúng, là mẫu cô gái mông tròn chắc vểnh, bước đi bình thường uyển chuyển vĩnh viễn như đang nhón chân lên hoặc mang giày cao gót mười phân. Ngay cả Lão Bành trông thấy đều cảm thấy Tả Uyển Nhi không giống người thường, mỗi ngày cùng Tả Uyển Nhi ở chung một chỗ, Lão Bành khoái trá tựa như ăn tết vậy. Mỗi ngày trước khi đi ngủ, mỗi một cái nhăn mày mỗi một tiếng cười của Tả Uyển Nhi, vẻ giận dữ oán hờn, đều ở trong đầu Lão Bành lượn lờ liên miên.
Lão Bành biết Tả Uyển Nhi đã ở trong chỗ sâu nhất nội tâm của hắn, nơi này ứ đọng bàng bạc phóng khoáng tình dục của hắn, hắn cảm thấy sự hưng phấn khó hiểu đồng thời lại cảm nhận được sợ hãi, bởi vì Uyển Nhi là con dâu của hắn, tình dục của hắn lại lớn hơn nữa cũng chỉ có thể giam cầm lại, hắn biết rõ, chỉ cần hơi chút bất cẩn, đợi hắn đúng là thân bại danh liệt.
Cho nên Lão Bành cực lực áp chế cảm tình đối với Uyển Nhi, hắn tựa như một nô bộc trung thành, lặng lẽ, thành kính hầu hạ nữ thần Tả Uyển Nhi, đối với Lão Bành mà nói, hầu hạ Tả Uyển Nhi cũng có thể đạt được thỏa mãn về tâm linh, thế nhưng, tình cảm tựa như một quả bóng cao su, Lão Bành càng tạo áp lực, lực phản hồi liền càng mãnh liệt hơn, trong lòng hắn tràn đầy thống khổ khó tả.
Mà Tả Uyển Nhi, từ chỗ không thích ứng với tập quán Lão Bành chiếu cố như vậy, chỉ trong vòng 3 ngày, 5 ngày sau, Uyển Nhi mà bắt đầu hưởng thụ loại quan ái vừa giống như phụ thân vừa giống như ca ca này. Từ nhỏ đến lớn Uyển Nhi đều là công chúa, công chúa trong nhà, công chúa trong mắt mọi nam nhân khác, ở trong mắt của nàng, tất cả nam nhân đối với nàng xum xoe đều là lẽ đương nhiên, chỉ là Uyển Nhi nghĩ không ra Lão Bành cũng sẽ xum xoe lấy nàng.
Sau buổi cơm tối, Uyển Nhi nói cho Lão Bành, nàng muốn tham gia một buổi party với nhóm bạn, Lão Bành vui vẻ đồng ý. Tả Uyển Nhi không phải chim nhỏ, không có khả năng nhốt mãi ở trong lồng, nàng phải có cuộc sống sinh hoạt phong phú hơn, màu sắc hơn. Chỉ là nhìn con dâu ăn mặc quyến rũ yểu điệu muốn rời khỏi thì, Lão Bành bắt đầu lo lắng, lão căn dặn Uyển Nhi phải về nhà sớm.
Uyển Nhi vốn một tháng cũng không ra khỏi nhà nửa bước lúc đó liền lôi kéo vai Lão Bành làm nũng:
- Ba, con bảo đảm trước mười hai giờ sẽ trở về.
Uyển Nhi quả nhiên giữ chữ tín, vừa qua khỏi mười hai giờ, nàng liền trở về nhà. Lão Bành nở nụ cười, cười đến rất thỏa mãn.
1,255
4
3 tuần trước
1 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
