ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2 - Ma Lộng

MA LỘNG NHÀ HƯƠNG HÀO

Tác giả: Lê Hoàng Nghĩa

Nói rồi Tám Tình ngồi xuống, lấy chai rượu nhấp một cái, khà một tiếng thiệt lớn, quay qua hỏi thằng cháu đang nhai khô

-Rồi giờ bây muốn nghe chuyện gì, bác kể bay nghe, hay bay tính nghe chuyện ma không?

-Ý đừng nha bác tám, đêm hôm mà nghe chuyện đó, tui hỏng dám ngủ đâu.

Tám tình được diệp cười một trận sảng khóa nữa, rồi mới kể chuyện đời xưa cho thằng cháu nghe. Trời mỗi lúc thêm tối, và chai rượu cũng đã cạn. Tám Tình nhìn thằng cháu.

-Thôi khuya rồi bác cháu mình đi ngủ, không thôi sớm mai bay dậy hỏng nổi đâu.

Thằng nhỏ cũng đã buồn ngủ, nhưng nãy giờ vì nghe kể chuyện hay quá, nên nó cố gắn căng con mắt lên để nghe. Giờ bác nó kêu đi ngủ, nó đồng ý cái rụp, lật đật leo lên giường nhắm mắt ngủ. Tám tình sau khi dọn chổ nhậu, cũng leo lên giường nằm cạnh thằng cháu. Tưởng thằng nhỏ ngủ rồi, nên anh làm hết sức nhẹ nhàng, tránh đánh thức thằng cháu. Nằm một lức vẫn trằn trọc chưa ngủ được, chợt nghe giọng thằng nhỏ nói

-Sao tự ên, con thấy lạnh quá

-Ờ, mày nói tao cũng thấy lạnh lạnh.

Vừa nói xong, tám Tình kéo mền đắp cho thằng nhỏ. Nằm một lúc nữa, thằng nhỏ cứ cựa quậy không ngủ được, anh đoán có lẽ lạ chổ, nên nó không ngủ được. Chợt nó lại lên tiếng

🔥 Đọc chưa: Truyện Kiều ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

-Sao khó ngủ quá, bác tám ơi

-Chắc do bây lạ chổ, nên mới khó ngủ đó, thôi nằm nhắm mắt lại, chút là ngủ được hà

Khi tám tình vừa dứt lời, thì nghe tiếng lộp cộp ….lộp cộp… từ phía trong buồng vọng ra. Cả hai bác cháu, chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thì kế tới là cái giường hai người đương nằm, bị giở hổng một đầu lên, khiến cả hai lọt xuống đất. Hai bác cháu hồn vía lên mây, lóp ngóp bò dậy, định thần coi chuyện gì vừa xảy ra, chứ khi không sao cái giường bị nhấc lên như vậy. Thì chèn đéc ơi, cả hai như không tin vô mắt mình, bởi trước mắt họ hiện ra cái bóng đen thui, có một giò. Nó nhìn hai người họ, cười lên một tiếng nhẹ mà nghe thiệt ớn óc, rồi biến mất.

Làm thằng nhỏ sợ tới quíu tay quíu giò, còn tám Tình thì hồn vía bất phụ, thể la làng chỏi trời. Kế tới là hai bác cháu nắm tay nhau, bỏ chạy một hơi về nhà trong lúc nửa đêm. Do sợ quá nên chẳng kịp mang dép guôc gì cả, cứ chân đất vậy mà chạy, băng ra đường. Rồi bất kể đất đá, gai góc gì trên đường, cả hai cắm đầu mà chạy, Không thấy đau đớn chút xíu nào. Về tới nhà ông hương hào, họ kêu um xùm, làm cả nhà đang ngủ tưởng đâu có trộm, vô lật đật chạy ra, người thì cầm đèn, kẻ cầm cây. Thấy hai bác cháu thở hồng hộc, quần áo lấm lem, đi chân đất, cả người đầy mồ hôi, mồ kê nhễ nhải. Ông hương hào vội hỏi

-Có chuyện chi, mà anh tám và thàng năm hét om tỏi, giữa đêm hôm như vậy, đã vậy còn hớt hơ hớt hải, quần áo lấm lem nữa.

Thằng nhỏ miệng lắp bắp nói

-Ma…. Ma….. ma….

Nói xong nó té ra mê mang, cả nhà xúm lại cạo gió, bôi đầu cho nó, một lúc sau nó mới tỉnh lại, nhưng vẫn cứ ngơ ngơ, ngẫn ngẩn, nói chuyện cà lăm cả tháng mới hết.

Còn về phần tám Tình, sau một lúc lâu mới bình tỉnh kể lại sự việc, hai bác cháu gặp ma cho vợ chồng hương hào Đường. Nghe xong bà vợ mặt mày, xanh chành như tàu lá chuối, sợ hải giọng liếu riếu hỏi chồng

-Bác tám nó nói như vậy, thì chắc chắn là không phải giả rồi, bây giờ ông tính mần sao, chớ tui nghe sao mà ớn quá .

Hương hào Đường vốn không tin chuyện ma quỷ cho lắm, nên sau một lức trầm tư suy nghĩ, ông lên tiếng

-Tui không tin là có ma cỏ gì hết ráo trọi. Chắc có đứa nào ganh ghét với nhà mình, nên bày trò ra phá phách, chớ ma quỷ gì.

Bà vợ tuy rất sợ, nhưng khi nghe chồng nói vậy cũng vững dạ hơn phần nào, rồi bà vợ nói

-Ờ ông nói vậy, tui nghe cũng trúng à. Nói không chừng có người nữa đêm, nữa hôm, lẻn vô giả ma nhác bác cháu nó. Mà ngay đêm hôm, lại té cái như trời giáng, thì bác cháu nó có nhìn ngó gì được kỹ càng đâu, mà biết người hay ma

Ông hương hào nghe vợ nói vậy liền vỗ bàn cái rầm, giọng cương quyết

-Được rồi tối mai, tui dẫn theo mấy thằng tớ qua đó ngủ, coi đứa nào dám giả ma quấy phá, tui gô cổ về hết, cho bỏ cái tật, phá làng phá xóm

-Đúng đó, cái thứ ganh ăn tức ở, rồi quậy phá người khác như vậy, thì phải trừng trị nó thiệt nặng, cho chừa cái tật. Chớ sao khơi khơi, nhà mới cất mà ma cỏ gì được

Ông hương hào, tán thành ý kiến của vợ cái rụp

-Thôi khuya rồi ai về buồn nấy ngủ đi, bà cũng vô buồn ngủ đi, không mai lại thức không nổi

Mọi người liền lục đục kéo nhau đi ngủ. Căn nhà lần nữa chìm vào yên lặng trong màng đêm

Đến chạng vạng ngày hôm sau, hương hào Đường sau khi cơm nước xong xuôi, ông ta gọi thêm hai thằng tớ lực lưỡng, đi theo qua ngủ bên nhà mới. Để coi ai dám vô nhà mình giả ma, giả quỉ như vậy. Đề phòng bất trắc, hai thàng tớ mang theo 2 cậy tầm vông dài hơn một thước, bự bằng cổ tay. Hai thằng tớ còn thủ thêm cây chổi chà quét sân, và con dao phay trét phân gà, phòng hờ có ma. Tính trong bụng dẫu là người, hay gặp ma hiện ra nhát, thì đều có thể ra tay đánh trả.

🔥 Đọc chưa: Việt Tộc Lập Quốc ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Hai thẳng tớ xách ngọn đèn bão, kẻ trước, người sau bảo vệ ông Đường ở giữa. Họ men theo con lộ chính, đi qua căn nhà mới. Đêm nay trên trời trăng cũng gần tròn, nên ánh sáng roi rõ cả con đường, dẫu họ không có đem theo 2 cây đèn bão, thì vẫn thấy tỏ tường đường đi, nước bước.

Qua tới nơi họ đi thẳng vô giang nhà chính, một cây đèn đặt trên đầu giường, một cây đặt lên cái bàn, vặn lửa cho thiệt lớn, ánh sáng tràn ra khắp căn phòng. Ông Đường bước tới cái giường, mà đêm qua tám Tình và con trai ông bị ma nhác, lật giường đuổi đi, quan sát xem, có gì đặt biệt không. Nhìn tới nhìn lui không thấy gì, nên ông leo lên ngồi.

-Rồi đêm nay tao với hai đứa tụi mày ngủ lại đây, coi ma cỏ nào dám ra nhác nữa không.

Nói xong ông Đường đảo mắt nhìn xung quanh, dường như đang cảnh báo, với mấy kẻ tính quấy phá. Còn hai thằng tớ lực lưỡng, cũng phủi đất ngồi xuống gần đó, hai cây gậy cùng cây chổi chà và con dao phay để bên cạnh. Thằng tớ tên Tôm, dựa lưng vô vách nhìn ông Đường lên tiếng

-Dạ có tụi con ở đây, thì ma sống, ma chết gì tụi con cũng trói cổ nó lại, cho ông hương được hết

Ông Đường gật đầu tin tưởng, bởi thằng Tôm này nổi tiếng gan dạ. Ngoài thân hình vạm vỡ ra, nó còn theo thầy học võ, nên mình nó đánh 2, 3 người là khỏe rê. Lúc trước, mỗi lần tới mùa lúa thiếu người, ông Đường hay cho thằng này vô ruộng canh, đề phòng ăn trộm.

-Ừ, có 2 thằng bay thì tao yên tâm. Giờ mà đứa nào thò đầu ra quấy phá, thì coi như tới số.

Cả ba thầy trò, chuyện trò thêm một hồi nữa. Thời gian cứ thế trôi qua, một lúc sau cũng không thấy có động tỉnh gì xảy ra. Ông hương hào Đường thấy, suy nghĩ của mình là trúng rồi, bởi mấy kẻ quậy phá hôm qua. Lợi dụng lúc đêm hôm, lại có một người lớn và đứa con nít, nên giả ma lật giường nhác họ. Còn bây giờ đèn đuốc sáng choang, lại có đến 3 người đàn ông, cầm theo gậy guộc, thì kẻ kia sao mà dám giả, ma giả quỷ hù dọa nữa. Nghĩ như vậy nên ông Đường gật gù và nói thầm trong bụng “Được rồi vậy mai về điều tra xem, đứa nào ganh ghét mình rồi lẻn vô đây phá phách, báo hại thằng nhỏ sợ tới mức như vậy. Thằng này mà bị bắt, ông nhất định phải trừng trị thiệt nặng, để bỏ thói phá làng phá xóm”.

Nghĩ xong ông Đường phủi chân, nằm xuống giường. Nói với hai thằng tớ

-Rồi cái đám này, chắc thấy tao với tụi mày vô đây, sợ hết rồi không dám quậy phá nữa.

Hai thằng tớ nghe vậy cũng tán thành, chuẩn bị góp lời, thì trong buồng chợt có tiếng xột xoạt vang lên. Ông Đường cũng nghe thấy tiếng động, vội ngồi bật dậy, ra hiệu cho hai thằng tớ. Hai thằng này cũng bật nhanh dậy, chụp lấu cây gậy. Thằng Tôm tay cầm gậy, bước lại bàn sách cây đèn đi thẳng vô buồng, thằng Mẹo cũng tay cầm gậy, tay còn lại cầm cây chổi chà, và con day phay, bước theo thằng Tôm. Hương hào Đường thấy hai thàng tớ đi vậy, liền bước theo. Rồi thấy không có gì phòng thân, nên ông kêu thằng Mẹo

-Mày đưa tao cây chổi chà coi, có gì tao đập cho nó một chổi.

Thằng Mẹo nghe vậy, vội vàng đưa cây chổi qua cho ông hương. Rồi cả hai nhanh chân chạy theo thằng Tôm.

Khi cả 3 người vô tới trong buồng, chả thấy gì ngoài một gian phòng trống. Thằng Tôm đưa ngọn đèn bảo, rọi khắp mọi ngóc ngách, để xem có con gì không, nhưng không thấy bất kỳ con gì. Tôm quay lại nói

-Sao kỳ vậy ta, rõ ràng nghe tiếng xột xoạt trong này mà, chạy vô lại không thấy gì hết ráo trọi

Khi tôm vừa dứt tiếng, thì nghe từ phía nhà sau có âm thanh cộp … cộp … cộp … vang lên, tựa như có ai đang chống gậy bước đi. Tôm nghe thấy âm thanh đó, liền tự nói trong bụng.

-“Có khi lúc nãy, đứa nào nó cào xoạt xoạt trong này, rồi nhanh chưng chạy ra phía sau. Còn mình vì phải lấy cây đèn, rồi từ ngoài nhà chánh vô tới đây, thì nó đã thoát ra phía sau”

Nghĩ vậy nên Tôm nhanh chân chạy ra nhà sau, không quên báo với ông Đường cùng Mẹo

-Nhanh lên nó ở nhà sau kìa

Ba người lại lần nữa, vọt nhanh ra nhà sau. Đến nơi cũng không thấy gì, ngoài gian nhà trống. Ông Đường tức mình quát lên

-Đứa nào có ngon ló mặt ra đây, tao đập cho một chổi, chứ núp núp bay tưởng tao ngán bay hả

Không ai trả lời ông hương hào, mà chỉ có tiếng gió lùa qua cành tre sau nhà, tạo nên những tiếng kẽo kẹt, vọng trong màng đêm. Lục lọi tìm tòi một lúc, không tìm thấy gì nên, cả ba người lại lần nữa quay lại gian nhà chính. Ông Đường leo lên giường, miệng lầm bầm

-Tao mà biết đứa nào, giả ma, giả quỉ phá phách thì chết với tao.

Thằng Mẹo tuy là cũng thân hình vạn vỡ như thàng Tôm, nhưng thằng này nhát gan hơn Tôm nhiều. Nó nãy giờ thấy ớn ớn trong bụng, mà chưa dám nói ra. Nay thấy ông hương hào Đường tức tối như vậy, nên nó bạo gan góp lời

-Ông hương ơi, có khi nào không phải do người quấy phá không ông?

Hương hào Đường tuy miệng nói cứng, nhưng trong lòng nãy giờ cũng có chút lo lắng, nghe thằng Mẹo nói vậy, ông càng ớn hơn.

-Ý mày nói vậy là sao, nói thẳng ra tao nghe coi

-Dạ, có khi nào do ma quỷ phá, thiệt không ông hương

Trong bụng huong hào Đường giật mình đánh thót một cái, nhưng miệng vẫn nói cứng

-Ma quỉ gì, mà cho dù có đi, nó ngon hiện ra, tao đập cho một chổi là khỏi đi đầu thai.

Ông Đường vừa nói xong, chợt một cơn giớ lớn từ ngoài lùa vô, cơn gió lạnh buốt, làm mọi người rùng mình. Trong cơn gió, nghe thoang thoảng tiếng nói, của một người đàn bà

-Có….thiệt …vậy …. không….

Ông Đường nhảy từ trên giường xuống đất, cầm chắc cây chổi chà trong tay quát lên

🔥 Đọc chưa: Lữ Quán Giết Người ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

-Mày ngon hiện ra, coi tao có dám đạp mày một chổi hay không

Ông hương hào vừa nói dứt câu, tự nhiên nghe sau ót minh lạnh buốt, như co ai thổi một hơi lạnh vô cổ. Thấy vậy ổng lật đật xoay người lại, thì trời đất ơi. Một gương mặt xanh lè, bự như cái nia. với cái miệng đỏ hoét rỉ rỉ máu, đứng ngay sau lưng ổng. Hương hào Đường nhìn thấy, chỉ kiệp la tiếng “ma” rồi ngã ra bất tỉnh nhân sự. Cũng may thằng Mẹo và thằng Tôm đứng cạnh đó, vừa thấy ông hưng hào hét lên, rồi ngã ra đằng sau. Thằng Mẹo nhanh tay đỡ lấy, thằng Tôm lúc đó vẫn không nghĩ đó là ma.

Nó nhanh chân bước lại, dùng gậy tầm vông quất ra một đòn, về phía cái mặt xanh đó. Không ngờ cây gậy đi xuyên qua gương mặt, đó chẳng khác nào xuyên qua không khí. Tới đó thì cả hai thằng tớ, đều biết mình gặp ma thiệt rồi, chứ không phải bị kẻ nào vô trêu chọc. Cả hai cùng hét lên “ma”, rồi run rảy lùi lại sau. Thằng Tôm dù sao vẫn còn chút gan dạ nên lắp băp nói

-Chạy….. chạy …thôi… Mẹo….

Thằng Mẹo đang đứng run như cầy xấy, ôm ông hương hào, khi nghe thằng Tôm lên tiếng. Nó trấn tỉnh lại phần nào, rồi cả hai ôm lấy ông hương hào, chạy nhanh ra cửa thoát thân. Gần ra tới cửa, cả hai bổng nghe tiếng lộp .. cộp… lộp… cộp… tựa như có người đang chống gậy đi tới. Hai thằng sợ bủn rủn tay, chân, nhưng cả hai biết, dù thế nào cũng phải chạy khỏi căn nhà này, mới thoát thân, chứ trong này thì …. Nghĩ vậy cả hai cố gắn, kéo theo ông hương hào chạy ra cửa, vừa đến nơi, ngay trước mặt họ một bộ xương người trắng hếu, chỉ có một giò bất thình lình nhảy ra cản đường. Nó ngoắc miệng ra cười hừ… hừ…. khoe cái hàm răng đen thui.

Thằng Tôm còn đứng run rẩy, chứ thằng Mẹo thì sụm xuống, muốn xỉu theo ông Đường. Chợt thằng Tôm nhớ đến, con dao phay trét phân gà khi nãy, nó vội la lớn

-Mẹo, con dao phay thét phân gà, nhanh.

Thằng Mẹo nghe bạn mình quát lên như vậy, liền tỉnh ra, quả thiệt nãy giờ do sợ quá, nó quên mất trên tay mình, có cầm con dao phay trét phân gà. Thế là thằng Mẹo cầm con dao chém bừa về phía trước. Tên quỉ một giờ dường như e sợ, con dao nên khi thấy Mẹo chém tới, nó liền biến mất. Thằng Tôm thấy vạy mừng rỡ, xốc ông Đường lên lưng cỏng chạy ra ngoài cổng, thằng Mẹo cũng nhanh chân chạy theo kế bên. Khi ra khỏi cổng, hai thàng tớ, cứ vậy mà cắm đầu, nhắm hướng nhà thục mạng chạy về

Qua hôm sau ông Đường vẫn còn sợ hãi, vì chuyện mình gặp trong căn nhà mới. Nên bàn với bà vợ.

-Hôm qua đúng là ớn quá, thấy com na hiện ra một cái, tui chết giấc tại chổ. Nếu không có thằng Tôm vào thằng Mẹo tương cứu, thì sợ là tui hết gặp lại bà rồi

Bà vợ thở dài buồn rầu

-Thì ai có dè đâu, ma nó lộng dữ đa. Tui thấy hay mình tìm thầy về, bắt nó đi ông, chứ để vầy tui thấy hỏng ổn

-Ờ bà nói trúng ý tui, mà giờ biết tìm thầy ở đâu?

-Thời tui cũng có biết đâu, à hay mình lên chổ thầy Sáu ở chợ lớn đi ông.

-Được à nha, vậy tui với bà đi liền luôn đi, chớ để lâu tui lo quá.

Nói xong ông bà hương hào, liền kêu xe ngựa chở qua thầy Sáu bên chợ lớn. Thầy Sáu thấy khách quen tới, nên niềm nở chào đón. Sau màng giới thiệu làm que, ông thầy Sáu mời hai vợ chồng hương hào Đường, vô bàn ngồi uống nước trà. Thầy Sáu nhìn ông Đường một hồi rồi lên tiếng

-Tui có chuyện này, muốn nói với ông anh đây, nếu có chổ nào mạo phạm xin bỏ qua cho tui.

Hương hào Đường nghe thầy Sáu nói chuyện khách sáo, nên cũng lịch sự trả lời

-Có gì mời thầy Sáu cứ nói, cứ có chi đâu mà mạo phạm

Thầy sáu nghe vậy, cũng không vòng vo nữa mà nói luôn

-Vốn từ lúc gặp anh hương đây, tui thấy ấn đường anh có vần mây đen bao phủ. Có lẽ gần đây ông anh bị mấy thứ không sạch sẽ quấy phá.

Hai vợ chồng hương hào Đường, nghe thầy sáu nói vậy giật mình, bởi họ chưa hề nói gì cả ,mà đã bị thầy Sáu đã nói ra trúng phốc. Ông Đường cũng không khách sáo nữa, mà lật đật nói

🔥 Đọc chưa: Khát Vọng Đế Vương ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

-Ý trèn ơi, thầy sáu đây quả cao tay quá đa, vừa nhìn thôi đã biết. Đúng như thầy nói, gần đây tui gặp cái thứ đó quấy nhiễu.

Hương hào Đường bắt đầu kể lại câu chuyện căn nhà mới của mình, và nhứng thứ mình gặp đêm qua. Nghe xong thầy Sáu gật gù.

-Theo lời anh đây nói, tui nghỉ mấy con ma ở đó rất dữ dằn. Anh chị nên mời thầy về trừ khử, chớ để lâu ngày sợ có chuyện hỏng hay

Vợ hương hào Đường nghe vậy, liền lên tiếng nhờ

-Dạ trúng như lời thầy Sáu nói, nên bữa nay vợ chồng tui tới đây, cốt là nhờ thầy Sáu trừ dùm mấy con ma đó. Chớ nhà cửa như vậy, thiệt tình vợ chồng tui nào dám dọn vô ở.

Thầy Sáu nghe bà vợ ông Đường nói vậy lắc đầu

-Không phải tui không muốn giúp anh chị, nhưng tui chỉ biết coi ngày, tháng rồi cúng kiếng nhà cửa, đất đai. Chớ nào có biết bắt ma, bắt quỉ gì đâu

Hương hào Đường tưởng đâu ông thầy Sáu đang làm giá, nên vội chen vô

-Tui mong thầy Sáu giúp cho, chuyện tiền bạc hỏng thành vấn đề

Thầy sáu lắc đầu lia lịa

-Ý chết, ông anh đừng hiểu lầm, không phải tui nói vậy, để đòi hỏi tiền bạc gì đâu.

-Chớ khi nãy, thầy vừa nhìn đã biết tui dính mấy thứ không sạch sẽ.

-À cái này thú thiệt với ông anh, vốn mắt tui bình thường, có thể nhìn được, ai đang dính mấy cái đồ không sạch sẽ hay không. Mà người ta hay gọi, là có măt âm dương, nhưng tui thiệt sự là không có biết cách trừ ma quỉ. Anh chị thông cảm.

Ông Đường tỏ ra thất vọng

-Vậy thành thật xin lổi thầy sáu, vì nãy tui còn tưởng

Thầy sáu vẩy tay, tỏ ý không có giận dỗi gì ông Đường cả. Chợt ông ta lên tiếng

-Tuy tui không biết trừ ma, nhưng tui biết có người có khả trừ ma.

Nghe vậy hai vợ chồng hương hào Đường mừng rỡ

-Vậy nhờ thầy chỉ dùm vợ chồng tui

-Đó là một vị đạo sĩ, tu ở núi Bà trên Tây Ninh, có lần người quen tui ở Khánh Hội, bị con quỉ một giò, trên cây khế sau nhà quấy phá. Nên lên núi mời thầy xuống trừ con quỉ đó. Sau khi thầy đó trừ xong, thời nhà người quen tui yên ổn tới giờ

Nghe ông thầy nọ, có thể dễ dàng thu phục được con quỉ một giò, thì vợ chồng hương hào mừng rỡ, bà vợ vội hỏi

-Vậy hay quá nhờ, mà thầy đó tên gì, và mình phải đi mầm sao để gặp được thầy đó

🔥 Đọc chưa: Cổ Tích Biến Dị ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

-Thầy gọi là thầy Tám, ở núi Bà. Giờ anh chị lên Tây Ninh, ghé núi Bà hỏi thăm nhà thầy Tám, thì ai cũng biết. Bởi thầy cao tay mà đức độ lắm

Hai vợ chồng hương hào Đường, nói chuyện với thầy Sáu thêm một lúc nữa rồi cáo từ ra về. Sau đó hai vợ chồng lại khăn gói lên Tây Ninh, tìm thầy tám nhờ trừ ma giúp. Quả nhiên thầy tám ở trên này rất nổi tiếng. Chỉ cần hỏi thăm, thì ai ai gần đó cũng biết thầy và chỉ đường vô nhà. Hai vợ chồng hương Hào Đường, không khó khăn gì để tìm được nhà thày tám. Có điều khi đến nơi, thấy nhà thầy Tám cửa đóng them gài. Hỏi thăm lối xóm mới biết, thầy về quê dưới miềng tây, phải mấy ngày nữa mới trở lên. Thế nên vợ chồng hương hào Đường đành quay về. Họ có trở lại nhà thầy Tám mấy lần, nhưng chưa khi nào gặp được thầy. Có khi được hàng xóm nói thầy mới đi qua Miên, có lần lại nghe nói thầy xuống nhà đệ tử ở đâu Sài Gòn. Hai vợ chồng đi cả mấy lần, mà vẫn không gặp được, nên họ tạm thời bỏ qua việc căn nhà mới

Xem tiếp chương sau

20

0

1 tháng trước

3 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.