Chương 8 - Nữ Thần Thực Sự
Ài, hôm nay không có cảm hứng, định không viết nhưng mà,
Trời mưa rồi, đã thế còn cúp điện, nên nổi hứng viết truyện.....
Ai dà, đầu chương ta xin đa tạ
........ xonevictory........
Đã nhiệt tình ủng hộ 200 TLT cho truyện.
................................................
Bình minh ló dạng, từng tia nắng ấm áp chiếu qua cửa sổ, chiếu khuôn mặt tuyệt mỹ của Quốc Tuấn.
- Hm, sáng rồi sao? Hử?
Quốc Tuấn mở mắt, dụi dụi vài cái, miệng khẽ ngáp, bỗng nhiên cảm thấy cơ thể bị giữ chặt, trên người còn có vật nặng đè lên.
- Gì thế này?
Quốc Tuấn mở chăn ra, nhìn thấy mái tóc bạch kim của Ý Na đang dụi dụi trên ngực hắn, còn Anh Đào đang ôm chặt eo hắn ở bên trái, chiếc giường đơn chật ních cho cả ba người.
- Chuyện gì thế này? Khoan đã, hình như tối hôm qua mình thấy cái gì đó?
Quốc Tuấn nằm xuống, không muốn làm động Ý Na và Anh Đào, vắt óc suy nghĩ.
Hồi tưởng lại những hình ảnh cuối cùng mà Quốc Tuấn thấy, hình ảnh cô gái với mái tóc hồng nhạt hiện lên, đôi mắt xanh lam nhìn hắn một cách nhu hoà, khiến trái tim hắn muốn tan chảy, sau đó là một luồng khí ấm áp chạy quanh ngực, khiến cơ thể hắn thấy vô cùng thoải mái.
Là một cô nhi, hắn chưa từng được biết đến sự quan tâm là gì, hiển nhiên chuyện ấy hắn cũng không biết, nên số hưởng như thế thì ráng mà hưởng.
- Um....
Anh Đào như một con mèo nhỏ cục cựa, Quốc Tuấn nhắm mắt vờ ngủ, hắn chưa muốn thức dậy bây giờ.
Anh Đào khẽ dụi mắt, cái chăn mỏng tuột xuống, lộ ra cơ thể không mảnh vải của mình, hai nụ hồng chớm nở trên đồi cao giữa nắng sớm lung linh, mái tóc màu hồng suôn mượt trượt dài đến lưng, vô cùng động lòng người.
- Có lẽ, mình không nên nói với hắn những chuyện đã xảy ra?
Anh Đào lẩm bẩm, sau đó cơ thể dựa sát vào người Quốc Tuấn, cảm nhận hơi ấm của hắn.
Ringgggg.....
Tiếng chuông báo thức của người bạn quen thuộc vang lên, đánh thức tất cả mọi người.
Anh Đào nhanh như chớp nhảy khỏi giường, lao vào phòng tắm, như chẳng có gì xảy ra.
Quốc Tuấn mở mắt, khẽ để Ý Na vẫn còn say ngủ qua một bên, bước xuống giường.
Cốc cốc.....
- Anh Đào, nhanh lên, ta sắp muộn học.
Quốc Tuấn gõ cửa phòng tắm, gọi Anh Đào.
- Được rồi, được rồi, ta sắp xong rồi...
Anh Đào nói vọng ra, sau đó cửa phòng mở ra, một nữ sinh cấp ba bước ra, mái tóc màu hồng nhạt như Anh Đào, nhưng đôi mắt lại là màu tím, với khuôn mặt lạnh lùng, xinh đẹp càng thêm tuyệt mỹ.
- Hể? Cô, cô là ai?
Quốc Tuấn không khỏi lùi về sau mấy bước, miệng lắp bắp hỏi.
- Hihi, ta là Anh Đào đây, từ hôm nay ta sẽ cùng ngươi đi học, đi làm, bất kể ngươi làm gì ta đều sẽ ở bên cạnh. Nhân tiện, bây giờ ta là Hoa Vũ, không phải Anh Đào.
- Ể? Tại sao à?
- Ngươi chắc không nhớ những gì mình đã gây ra, vậy ngươi xem cái này đi.
Anh Đào cầm lên điều khiển tivi, mở màn hình, một đoạn video phát một thành phố bị phá hủy trầm trọng, từng khối từng khối nhọn màu đỏ dựng thẳng lên trời.
- Cái này, là thứ gì đã gây ra?
- Là ngươi....
- Ta?
Quốc Tuấn cố nhớ lại, nhưng chỉ nhớ lại được lúc hắn bị hoá đá mà thôi, không hề có chút hồi tưởng nào.
(Đổi Anh Đào thành Hoa Vũ luôn nhé).
- Không sao đâu. Dù sao cũng không có người chết, ngươi đừng quá bận tâm.
Hoa Vũ cố an ủi Quốc Tuấn, bỗng nàng nhớ ra một điều.
- Đúng rồi, tại sao ngươi có được sức mạnh đó?
- Thì là do hệ thống cho ta cái công năng Đột Phá Giới Hạn mà ra cả.
- Hệ Thống? Chẳng phải Thần Lực của ta cạn kiệt thì nó sẽ dừng chứ?
- Hử? Nó vẫn còn hoạt động đây này.
- Để ta xem xem sao?
Hoa Vũ đưa trán mình đặt lên trán Quốc Tuấn, cơ thể chỉ cách nhau vài cm, nên cả hai đều có thể cảm thấy hơi ấm của nhau.
Trong đầu Quốc Tuấn...
Một khối vuông lập phương màu trắng đang xoay vòng tròn, toả ra một nguồn sức mạnh khủng khiếp.
- Cái này? Thần Lực mạnh mẽ như vậy đâu phải của ta?
Hoa Vũ cảm nhận nguồn Thần Lực này, kinh sợ nói.
- Haha, Anh Đào Đại Thần, đã lâu không gặp.
Bỗng nhiên một giọng nói cổ lão vang lên từ chiếc hộp này.
- Là ai?
- Là ta đây.
Một bóng người hiện ra, là một ông lão phúc hậu, râu tóc bạc phơ, tản ra khí tức cổ xưa.
- Minh, Minh Thần?
Hoa Vũ lắp bắp hỏi.
- Haha, 10 triệu năm rồi mới gặp lại ngươi, cháu gái.
Ông lão khẽ vuốt râu, vừa cười vừa nói.
- Ông nội, chẳng phải người đã chết trong Đại Chiến với Oma 10 triệu năm trước rồi sao?
- Haha, chỉ là Thần Hồn tiêu tán phân nửa mà thôi, vẫn còn sống
- Vậy tại sao người lại ở đây?
- Ài, nói ra dài dòng lắm, ta bị tiêu tán một nửa Thần Hồn, một nửa bị phong cầm trong hư không vũ trụ, nhưng người thanh niên này vô tình mở ra phong ấn giúp ta, cho nên ta mới ở đây làm Linh Trí cho cái hệ thống của ngươi a.
Minh Thần đổi giọng sầu não, kể rõ câu chuyện.
- A? Vậy sức mạnh lúc đó là của người?
- Không, trong hàng tỷ tỷ năm, ta mới có thể khai sáng mắt mình, một phàm nhân có thể chất đặc biệt có thể chuyển Thần Lực thành sức mạnh của riêng mình, thật khủng khiếp.
Minh Thần vừa kể vừa run rẩy, vừa phấn khích, vừa sợ hãi.
- Gì cơ? Chuyện này là thật?
- Cháu gái, chẳng lẽ một lão già như ta lại lừa ngươi?
- A, không dám, ta không dám.
- Hừ, ta không nói chuyện với ngươi nữa, đi ra đi.
Minh Thần phất tay, Hoa Vũ bị đẩy ra khỏi ý thức của Quốc Tuấn.
- Thế nào?
- Không có gì? Chỉ là Thần Lực vẫn còn tồn đọng, nên hệ thống vẫn còn hoạt động.
Hoa Vũ che giấu sự hiện diện của Minh Thần, lấy ra một lý do khác để lấp đầy.
- Được, vậy đợi ta.
Quốc Tuấn đi vào phòng tắm, vệ sinh cá nhân cho mình.
Hoa Vũ gọi Ý Na, đưa chìa khóa, bữa sáng cho cô bé, sau đó từ trong hư không lấy ra cặp sách, headphone, mắt kính cận, vô cùng ra vẻ một nữ sinh cá tính.
........................................
Trường Trung Học Ngôi Sao....
Là ngôi trường dạy về lý thuyết điều khiển Grim Beast cho nữ sinh và dạy học bình thường, khá nhiều học sinh đủ mọi tầng lớp, độ tuổi nhập học luôn là 18 tuổi.
Lớp A-3, tầng 3 dãy số 2....
- Cả lớp, tập trung, hôm nay chúng ta có 2 học sinh mới.
Giáo viên nữ của lớp học vỗ tay, gọi học sinh trật tự.
- Hai học sinh mới? Không biết là nam hay nữ đây?
- Ngươi với ta cá, sẽ là hai nữ thần đấy.
- Hừ, ta cá sẽ là một nam một nữ.
Cả lớp học bàn tán ầm ĩ, kẻ qua người lại, không dứt lời chút nào.
- Trật tự, trật tự.... Hai em vào đi...
Nữ giáo viên gọi Quốc Tuấn và Anh Đào vào lớp.
Quốc Tuấn mặc bộ đồng phục nam sinh áo trắng, thắt cà vạt, mặc áo vest màu đen có huy hiệu trường học hình ngôi sao, mái tóc trắng chải ngang, đôi mắt màu đỏ và xanh được Anh Đào ảo hoá thành màu xanh lam cả, nên không cần che đi, nữ sinh đều phải mở to mắt nhìn.
Anh Đào thì mặc áo len, mang kính cận, headphone, vẻ ngoài lạnh lùng xinh đẹp, khiến nhiều nam sinh say đắm.
- Đây là Quốc Tuấn vầ Hoa Vũ, học sinh mới của lớp chúng ta.
- Oa, là người nước ngoài sao? Đẹp trai quá.
- Nữ thần, nữ thần a.
Cả lớp học ầm ĩ, bàn tán xôn xao.
- Hai em tìm chỗ trống mà ngồi đi.
Giáo viên nói với Quốc Tuấn và Hoa Vũ, sau đó ngồi lên bàn của mình.
Quốc Tuấn tìm một góc cuối cùng trong phòng học, cạnh cửa sổ bên tay trái, nơi có một dãy hoa anh đào đang nở hoa rực rỡ, từng cánh hoa rơi chầm chậm, 5cm/s là tốc độ rơi của hoa đào, Thần Nhãn của Quốc Tuấn có thể đo lường mọi thứ.
- Được rồi, hôm nay chúng ta sẽ học môn Khoa Học trước, nên các em hãy mở sách ra.
Nữ giáo viên đứng dậy, nói với cả lớp.
Quốc Tuấn thì gục trên bàn, ngắm nhìn những cánh hoa rơi xuống.
.........................................
Nửa buổi học kết thúc, tin tức Nam Thần và Nữ Thần ở lớp A-3 lan ra khắp trường, khiến đông đảo học sinh phải đến nhìn một cái mới hả dạ.
Trong lớp A-2.....
Ngồi trên một chiếc bàn, một nữ sinh với mái tóc màu đỏ, đôi mắt đen nhánh, khuôn mặt sắc sảo, nhưng kém hơn Hoa Vũ rất nhiều, vẻ mặt vô cùng tức giận.
- Hừ, dám giành danh hiệu Nữ Thần với ta, đáng chết.
- Minh Tinh, đợi hết buổi học ta sẽ giúp ngươi dằn mặt ả.
- Đúng, đúng, để bọn ta....
Một đám nữ sinh đứng phía sau cô gái lên tiếng, vẻ mặt hung ác vô cùng.
Có lẽ, bọn họ không hề biết mình đụng phải Nữ Thần thực sự....
......................................
P/S: Đến giờ vẫn chưa có điện, điện thoại hết pin, phải mượn điện thoại người khác, nên mới trễ như vậy, thật mệt a.
211
13
1 tháng trước
3 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
