Chương 2 - Hàn Sương Tử Vực
...........................
Tử Không Ma Vực ngày thứ hai....
Khương Duy tỉnh lại, khắp nơi vẫn là bóng tối không thấy được chỗ xa, Khương Duy biết mình không có mơ, toàn bộ đều là sự thật, Khương Duy lò mò ngồi dậy, nhặt lên lá khô, cỏ dại, nhét vào miệng rồi nhai nuốt như đồ ăn bình thường, thoả mãn tạm thời cái bụng đói, Thiên Cương cảnh hầu như đã siêu thoát phàm thai, năng lực khôi phục cùng kháng lại bệnh tật cũng tốt hơn phàm nhân rất nhiều, cho nên ăn vào lá khô cùng cỏ dại cũng sẽ không gây ra bất kỳ tổn thất, mà khi linh khi tràn vào lúc tu luyện, chân khí sẽ nuôi dưỡng lại cơ thể, cả ngày cũng sẽ không đói.
Khương Duy ngồi xếp bằng xuống, hai mắt nhắm lại, hắn bây giờ thực lực chưa đủ, không thể bôn ba bên ngoài, chỉ đành tuân theo phương pháp tu luyện của hệ thống, thông qua Thái Cổ Âm Dương Thần Mạch mở ra Âm Dương vòng xoáy, hút lấy chung quanh linh khí mà không cần tới bất kỳ công pháp.
Linh khí bàng bạc đi vào trong kinh mạch, hoá thành chân khí ấm áp, tụ hợp ở trong đan điền, súc tích càng mạnh mẽ hơn thiên cương khí, vẩn đục thiên cương khí trở thành trắng đục thiên cương khí.
Nửa ngày tu luyện, chu vi linh khí bắt đầu thưa thớt, Khương Duy cũng chỉ đành thu công, vòng xoáy hai màu thu vào trong đan điền, tu vi cũng không có tăng lên, chỉ đạt được vài trăm chân khí khoảng chừng.
Mà linh khí một khi thưa thớt, sẽ cần một thời gian khá dài để cô đọng lần nữa, mà đây cũng là mặt hạn chế của Vô Tự Chi Thư, nó uy lực đều nhờ vào linh khí xung quanh, cho nên, muốn ẩn thân càng lâu, phải di chuyển liên tục trong phạm vi một thước, công kích hay phòng ngự cũng là như vậy.
Gừ....
Bất ngờ, một cái bóng đen lao ra, nhanh như chớp giật há ra miệng lớn cắn về phía Khương Duy, bởi vì không có ẩn thân, mùi hương của nhân loại toả ra thu hút yêu thú, mà đầu yêu thú này lại là một đầu sói lớn, toàn thân màu xám, theo khí tức nó toả ra, phỏng chừng là Thiên Cương thất đẳng.
Keng....
Yêu thú : Phong Nha Lang.
Tu vi : Thiên Cương thất đẳng.
Thể phách : Không.
Huyết mạch : Không.
Mô tả : Yêu thú loại sói có tốc độ vô cùng nhanh.
....................
- Hừ, làm càn...
Khương Duy hừ một tiếng, lấy ra Vô Tự Chi Thự, bên trên hiện lên một chữ Ngự, lập tức vô số linh khí ngưng tụ thành mặt thuẫn, cản trước mặt Khương Duy, đầu Phong Nha Lang kia thế công bất ngờ bị cản lại, gầm gừ tức giận, di chuyển xung quanh Khương Duy, tìm kiếm sơ hở lần nữa tập kích chí mạng.
- Vạn Kiếm Tru Thương...
Khương Duy hét lên, Vô Tự Chi Thư hiện lên một chiếc Công, vô số mặt khiên lại biến hoá trở thành vô số lợi kiếm, tuy số lượng không quá hai trăm, nhưng Khương Duy vẫn thích gọi chiêu này là Vạn Kiếm, nghe rất uy vũ.
Phong Nha Lang mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng đối với khao khát nâng lên tu vi, nó vẫn là kích hoạt thiên cương khí, hai chân trước móng vuốt dài thêm một tầng khí cương sắc bén, bốn chân cùng động, nó dùng tốc độ cực hạn của mình, xông lên công kích Khương Duy.
- Chết....
Khương Duy điều khiển Vô Tự Chi Thư, vô số thanh kiếm xé gió bắn tới Phong Nha Lang, nó không hề né tránh, dùng thân thể da dày thịt chắc của yêu thú ngạnh kháng đòn đánh của Khương Duy, nhưng mà nó đã sai rồi, mỗi thanh lợi kiếm xé qua, lại là cắt ra một vết thương khá sâu trên người nó, đau đớn rú lên, Phong Nha Lang bị vô số lợi kiếm cắt xé, ở tại không trung bị cắt nát thành thịt vụn.
Keng, diệt sát Thiên Cương thất đẳng Phong Nha Lang, nhận được 5000 Chân Khí và 500 Cực Phẩm điểm.
Keng, trước mắt tu vi tăng lên, đạt tới Thiên Cương bát đẳng.
Theo hệ thống tự động nâng cấp, tu vi nhảy lên Thiên Cương bát đẳng, mà ngoài ra còn nhận được 500 Cực Phẩm điểm, để Khương Duy có thể mua sắm trong thương thành giới hệ thống, tiếp theo, Khương Duy nhặt lên tảng lớn thịt vụn của Phong Nha Lang, đây là thịt yêu thú a, vừa bổ dưỡng cơ thể lại vừa hàm chứa chân khí, ăn vào còn có thể tăng tích lũy chân khí trong đan điền, là vật vô cùng trân quý.
- Hệ thống, có hay không cách để ta tìm đường ra khỏi đây?
Khương Duy quay sang hỏi hệ thống, hệ thống không có trả lời, tựa như đang suy nghĩ, nhưng mà ở trước mặt Khương Duy lại xuất hiện cửa sổ thương thành, bên trong là một tấm bản đồ, nhưng nó lại trống rỗng không có gì, bên dưới lại có một dòng chữ nhỏ : Tử Không Ma Vực bản đồ thông minh, giá 300 Cực Phẩm điểm.
Phốc...
Khương Duy một ngụm phun ra ngoài, một tấm bản đồ mà thôi, lại đòi 300 Cực Phẩm điểm, hắn "khổ sở" mới có được 500 điểm đây, một tấm bản đồ muốn hơn một nửa, đây quả thật chính là gian thương.
Nhưng mà, ra khỏi được Tử Không Ma Vực này thì đành chịu thôi.
- Đổi...
Keng, đổi thành công bản đồ thông minh của Tử Không Ma Vực.
Trên tay Khương Duy xuất hiện thêm một tấm da dê màu vàng nhạt, bên trên vẽ ra chằng chịt đường thẳng cong vẹo như con đường, sau đó là từng điểm đánh dấu màu sắc khác nhau, mà còn có vài biểu tượng hình dạng cây cỏ cùng hình một cái rương với dấu "?" bên trên nó.
- Mấy thứ này là gì vậy?
Khương Duy ấn lên biểu tượng một cây cỏ, khu vực đó phóng to lên, cùng hình ảnh một cây thảo dược màu vàng chanh, có một thân, hai nhánh kết ra ba quả nhỏ như trân châu màu vàng, bên cạnh là một đống chữ ghi chú.
[Linh Lưu Thảo] : cấp ba thảo dược, thân có thể làm phụ dược chế tạo Hồi Thương Đan, quả là linh quả có thể tăng cao tích lũy chân khí cho tu sĩ dưới Thần Thai cảnh.
Vị trí : Khô Cốt Thũng, cách 500 trượng phía Tây.
..............
- Ồ ồ, còn có đánh dấu thảo dược, xem ra cũng rất đáng tiền.
Khương Duy hơi bất ngờ, sau đó nhấn lên biểu tượng của cái rương bí ẩn, lập tức khu vực nơi đó phóng to, là một vùng màu trắng, gọi là Hàn Sương Tử Vực, ghi chép bên trong chứa đựng truyền thừa nào đó, hệ thống không có ghi chép ra.
- Quyết định, đi lấy truyền thừa kia, hệ thống quá gian thương này không thể tin tưởng.
Khương Duy đưa ra quyết định, ẩn thân bằng Ẩn Tự Chi Thư, hướng cái kia Hàn Sương Tử Vực mà đi qua, có hệ thống ở, chắc sẽ có cách giải quyết hết thảy.
..........
Bên trên Tử Không Ma Vực là một toà thành khá lớn, gọi là Lăng Không thành, thành chủ Lăng Không thành là gia chủ Khương gia, gọi là Khương Long Đăng, mà chính xác hơn, ông ta là phụ thân kia của công tử họ Khương kia, nhưng mà, ông ta hiện tại đang bị Đế Triều triệu hiệu đi chinh chiến với Đế Triều khác.
Hiện tại gia chủ Khương gia là Khương Phùng, thân đệ của Khương Long Đăng, cũng người ám hại Khương Dương, hiện tại, là Khương Duy đang ở bên dưới Tử Không Ma Vực.
- Ngu si....
Bên trong một mật thất dưới lòng Khương gia, một người đàn ông trung niên giận dữ quát mấy người trẻ tuổi trước mặt, hắn chính là Khương Phùng, gia chủ tạm thời của Khương gia, mà mấy người trẻ tuổi trước mặt hắn là tộc nhân Khương gia, đều là thiên tài.
- Hồi, hồi bẩm gia chủ, là bọn ta bất cẩn, bị đầu Lang Hùng kia quấy rối, không kịp lấy Xích Long Mễ Châu.
Một cái thiếu niên lắp bắp sợ hãi nói, những người khác đều cúi đầu trầm mặc, bởi vì bọn họ biết, bọn họ đã không thể hoàn thành nhiệm vụ giao cho, có nghĩa là mạng sống của họ đã bị đem lên giá treo.
- Hừ, xem ở các ngươi trung thành Khương gia nhiều năm, ta cho các ngươi cơ hội thứ hai.
Khương Phùng hừ một tiếng, hắn leo lên Khương gia gia chủ không phải vì thèm khát quyền lực, mà là vì Xích Long Mễ Châu kia, nó là chìa khóa mở ra truyền thừa nằm trong Hàn Sương Tử Vực, có nó, hắn có thể trở thành bá vương của Lăng Không thành.
- Hết lòng phụng sự gia chủ.
Cả nhóm người trẻ tuổi cúi thấp đầu, quỳ xuống một chân, nói với Khương Phùng như bậc trung thần cung kính với đế vương, Khương Phùng nhắm hờ mắt, nói.
- Tìm xác của nó, bằng mọi giá dù có lật tung Tử Không Ma Vực cũng phải tìm Xích Long Mễ Châu về cho ta.
" Vâng ".....
26
0
1 tháng trước
21 giờ trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
