ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 2 - Những nước cờ đầu tiên

(Chuyện gì thế này? Tui đang ở đâu đây)

Haruo bỗng thấy mình đang ở trong một khoảng không gian đen tối, cậu cố gắng cử động nhưng không thể.

“Anh … Ha….ru…o”

(Giọng nói này ?)

“Himeji là em đó sao?”

Bỗng từ đâu xuất hiện hình bóng của một cô gái, Haruo nhìn thấy bỗng xuất hiện trong đầu một cái tên.

Himeji Kuroyami.

Cô gái hiện lên với một số vẻ tương đồng với Haruo. Himeji là cô em gái đang ở nước ngoài của Haruo. Cô có mái tóc đuôi ngựa, đôi mắt vàng óng trông giống y hệt người anh trai mình.

Himeji từ từ tiến lại gần cơ thể bất động của Haruo.

“Anh trai đã lâu rồi nhỉ?”

🔥 Đọc chưa: Phát Thanh Khủng Bố (Dịch) ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Ừm cũng khá lâu rồi.”

Himeji cùng bố mẹ ra nước ngoài đã hai năm để lại Haruo một mình. Khoảnh khắc gặp lại lúc này đáng ra phải rất xúc động nhưng ngược lại, nó kì lạ vô cùng.

“Himeji thật tốt quá. Được gặp lại em rồi.”

(Cái gì vậy con bé.)

Haruo trở nên kinh hãi trước điệu cười đầy đáng sợ của Himeji. Cô gái lấy từ bên trong người ra một con dao rồi tiến lại gần hơn với Haruo.

Mỗi một bước chân của Himeji lại càng làm Haruo thêm sợ hãi.

“Phải rồi tốt quá nhỉ anh trai”

“Agggggggggg”

Haruo liền rên lên những tiếng đau đớn ngay sau khi Himeji dương con dao lên đâm thẳng vào cánh tay cậu. Con bé từ từ kéo lê xuống đến khi nó đứt xuống thì thôi.

Trong khoảng khắc đó, Haruo chỉ có thể rên lên thảm thiết trong sự đau đớn tột cùng.

“Duỳnh”

(Đau quá)

Haruo ngã lăn từ chiếc ghế sô fa của mình xuống dưới đất. Bất chợt bị đánh thức dậy, cậu nhanh chóng kiểm tra cánh tay của mình rồi mới có thể thở phào nhẹ nhõm. Nó hoàn toàn bình thường không có bất cứ một chút thương tích nào cả.

(Rốt cuộc chỉ là mơ thôi sao?)

Trời cũng có vẻ đã gần sáng, Haruo ngước nhìn lên đồng hồ treo tường. Cũng đã gần đến giờ dậy rồi nên cậu quyết định đi học sớm một chút.

Giữa trời mùa hè nóng bức nhưng cậu lại quyết định mặc cho mình một bộ áo dài để đến trường. Haruo đến sớm nhất lớp rồi ngồi vào vị trí của mình.

(Phải rồi tấm bản đồ)

Lúc trước khi đi cậu đã bỏ tấm bản đồ vào cặp nhằm kiểm tra khả năng của tấm bản đồ.

(Quả nhiên là nó có thể)

Haruo lén lút lật tấm bản đồ ra, dấu mũi tên ở trên đó đã di chuyển khỏi vị trí ban đầu đôi chút. Cậu cất nó đi ngay lập tức vì sợ ai phát hiện ra nó nhưng thực sự hôm nay cậu đến quá sớm.

🔥 Đọc chưa: Yêu Thích Không Buông Tay ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Haruo đứng dậy đi quanh lớp như một của một thằng rảnh đời không có việc gì làm.

“Yo đến sớm quá nhỉ?”

“Ừm. Chào buổi sáng, Hiroshi.”

Hiroshi Yokai

Chàng trai có mái tóc trắng và thân hình to khoẻ này là bạn cùng lớp của Haruo.

“Đi ăn chút gì không”

“Được đó”

Hiroshi cùng Haruo cùng xuống căng tin. Giờ này căng tin cũng chỉ có lác đác vài bóng người, khá dễ dàng để mua đồ ăn.

“Nè Haruo”

“Gì vậy?”

Đang trong lúc ăn, sắc mặt Hiroshi dần theo đổi, cậu nghiêm túc nhìn vào Haruo.

“Mày là một player đúng ko?”

(Hả)

Như bị đánh trúng tim đen, Haruo bắt đầu lúng túng tay run lẩy bẩy.

“Mày lại nói gì vậy. Player sao? Phải đó tao chơi nhiều game lắm.”

“Vậy sao?”

Haruo chợt để ý ra điều gì đó, chiếc áo Hiroshi đang mặc cũng là chiếc áo dài.

“Mày không giấu tao được đâu” – Hiroshi nắm lấy cánh tay phải của Haruo rồi kéo ống tay áo lên- “Quả nhiên mày là class vua mà”

Haruo bắt đầu căng thẳng, tim bắt đầu đập nhanh hơn

(Cậu ta sao có thể biết được)

Haruo chợt hiểu ra điều gì đó, nở một nụ cười nhếc mép.

“Vậy cậu cũng là một player sao?”

“Phải” – Hiroshi đưa cánh tay của mình lên rồi kéo áo xuống

(Cái gì vậy ? Kí hiệu trên tay cậu ta )

“Là quân xe sao.”

Haruo bất chợt lại mang trong mình cảm giác bất an.

(Hiroshi là quân xe sao? Cậu ta hoàn toàn có thể giết mình sao? Mình nên làm sao đây? Phải rồi cậu ta chưa biết màu quân của mình.)

“Bây giờ làm sao? Cả hai chúng ta đều là người chơi trong một trò chơi sinh tử”

Haruo bắt đầu đổ mồ hôi, giọng nói lắp bắp. Cậu cũng hiểu rõ được đây là một trò chơi sinh tử và cậu có thể bị GAME OVER bất cứ lúc nào. Nhưng liệu nhưng người chơi bị GAME OVER sẽ đi đâu ?

(Mình có nên sử dụng lệnh chú không? Nếu sử dụng sẽ lộ vị trí của hai bên. Không được như vậy quá liều mạng)

Haruo lưỡng lụ không muốn sử dụng khả năng của mình, nếu Hiroshi thực sự là quân trắng thì sẽ có một người bảo kê hoàn hảo nhưng nếu ngược lại thì Haruo sẽ GAME OVER.

🔥 Đọc chưa: Tình Yêu Của Một Chú Dê Con ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Haizz” – Hiroshi đứng dậy bỏ lại chiếc bánh đanh ăn giở - “Hi vọng chúng ta sẽ ở cùng phe”

(Quả nhiên là cậu ấy không dám ra tay với mình. Cũng phải thôi nhỡ mình là vua của cậu ấy thì cậu ấy cũng sẽ rời phải cuộc chơi)

Haruo cũng đã có thể yên tâm hơn phần nào. Cậu ăn hết phần của mình rồi dọn hộ chỗ bánh Hiroshi để lại.

(Mình có nên theo dõi cậu ấy không? Điều này không cần thiết lắm.)

Trong khi đó, Hiroshi đã trở về lớp và ngồi vào chỗ của mình.

(Tsk, Haruo không phải một tên ngốc chắc chắn cậu ta sẽ không để cho mình biết cậu ta quân gì đâu)

Lớp học đã không còn vắng vẻ nữa, sự đông vui nhộn nhịp đã quay trở lại.

Haruo đã trở về lớp, điều cậu để ý đâu tiên chắc chắn là Hiroshi. Cả hai trao đổi ánh nhìn cho nhau rồi ai về chỗ người đấy.

Chỉ nhìn nhau thôi cũng không thể giúp ích được gì nhưng cả hai bên đều không muốn đánh cược mạng sống của mình.

Đột nhiên cuộn giấy xuất hiện trên tay của cả hai người. Nhanh chóng như một phản xạ cả hai người họ giấu nó vào trong người ngay lập tức.

(Nguy hiểm quá, hi vọng không ai thấy nó)

May sao cả hai bọn họ đề không bị chú ý. Haruo chui xuống gầm bàn rồi bắt đầu đọc nó.

(Thăng cấp: thời gian ngay bây giờ. Cách chơi: những điểm thăng cấp sẽ hiện trên bản đồ của bạn. Những người chơi class tốt có thể bước vào đó và được thăng cấp lên một class khác. Thời gian hoạt động là 2 tiếng. Không ổn rồi chuẩn bị vào học rồi phải làm sao đây?)

Ngay khi tờ giấy biến maats hoàn toàn, Haruo liền để ý đến chỗ ngồi của Hiroshi nhưng Hiroshi đã biến mất từ lúc nào. Không có thời gian để ngạc nhiên, Haruo cũng nhanh chóng giở bản đồ của mình ra. Một vòng tròn nhỏ đang sáng lên ở bên trên bản đồ. Đây chắc hẳn là vùng thăng cấp được nhắc đến cũng không quá xa so với với dấu mũi tên

Haruo bình tĩnh lại rồi dành thời gian suy nghĩ một chút

(Nếu một quân tốt thăng cấp thành công thì khả năng nó trở thành một quân hậu. Phải rồi)

Haruo chợt nảy ra một ý kiến, cậu nhanh chóng chạy ra khỏi trường bỏ mặc tiết học đang chuẩn bị bắt đầu.

(Đây là cuộc chiến dành cho quân tốt có nghĩa là sẽ có rất nhiều người tập trung ở đó. Chỉ cần sử dụng lệnh chú thì sẽ có thể biết ai là đồng minh từ đó phối hợp để thăng cấp là xong ngay. Mình thông minh quá đi.)

Haruo hí hửng thì đột nhiên có một tia sáng chiếu thẳng lên trời. Cậu không thể xác định đươc nó chính xác nằm ở đâu do bị che khuất bởi những toàn nhà lớn. Đó chắc là điểm thăng cấp được nhắc đến.

(Khoan đã)

🔥 Đọc chưa: Vương Gia! Ngươi Thật Bỉ Ổi ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Haruo nhận ra điều gì đó, lập tức dừng lại. Phải chăng là sự xuất hiện của luồng sáng đó? Giữa một chốn đông người như thế này bỗng lại hiện lên một luồng sáng kì lạ mà lại không có một ai để ý sao. Haruo lấy tấm bản đồ trong người của mình ra.

(Mình không phải tốt nên chỉ cần một vị trí an toàn để quan sát thôi ít nhất là nó có thể nấp.)

Quan sát xung quanh, cậu quyết định chọn cho mình một trung tâm thương mại ở tầng cao nhất – tầng 3. Nơi đây có thể thấy trức tiếp được ánh sáng đó thực sự phát ra từ đâu và có thể ẩn trốn được mình khỏi sự chú ý của các người chơi khác.

Luồng sáng đó từ trên mặt đất chiếu lên tạo một vòng tròn sáng chói mà từ phía xa cậu cũng có thể thấy rõ. Nhưng điều đặc biệt là nó nằm giữa ngã tư nơi mà xe cộ đi lại rất nhiều. Khoảng cách của cậu so với nó là 200m. Quan sát xung quanh, Haruo không thấy bất cứ ai khả nghi giống một player cả. Có lẽ họ chưa đến sao?

Haruo tiếp tục quan sát động thái xung quanh đặc biệt chỗ được khoanh vùng đó. Điều kì lạ là mọi người xung quanh cái ngã tư không hề để ý thấy luồng sáng đó. Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?

(Chẳng lẽ không ai tận dụng dụng cơ hội này sao? Khoan đã)

Từ trong con hẻm ngay sát ngã tư có người đang nấp ở đó. Từ đây quan sát có thể thấy đó là một cậu con trai cũng gần tuổi Haruo

(Đây chắc hẳn là một quân tốt)

Lợi dụng đám đông qua đường, cậu ta luồn lách ẩn tránh

“Rẹt”

(Thứ gì vậy)

Ngay khi gần đến nơi một mũi tên đêm xuyên ngực cậu ta. Chàng trai đó ngã xuống trước sự chứng kiến của Haruo.

(Chuyện gì vậy? Đây là sự tàn khốc của cuộc chiến này sao.)

Haruo bắt đầu loạn nhịp, mặc dù biết đây là cuộc chiến sống chết nhưng cậu vẫn chưa hề sẵn sàng cho nó. Chỉ khi thực sự chứng kiến cảnh chết chóc thì Haruo mới ngộ ra

Cái xác nằm giữa đường mà không một ai chú ý. Nó từ từ tan ra rồi ghép thành một quân cờ khổng lồ. Đó là quân tốt đen sao? Quân cờ khổng lồ đó dần dần tan giữa dòng người qua lại nhưng chẳng một ai để ý

Trong lúc đó Haruo bắt đầu cảm thấy sợ hãi, cơ thể cậu như cứng lại mồ hồi chảy đầm đìa. Cậu đổ xuống ngồi tựa lưng vào tường. Mới lúc nào, Haruo vẫn còn hang hái tham gia vào cuộc chiến này mà giờ đây cậu lại muốn vứt bỏ nó lẩn trốn càng xa cuộc chiến này.

(Rốt cuộc chuyện này là sao? Đây không phải sự thật chứ? Câu ta chết thật rồi sao?)

Haruo mất một thời gian lớn mới có thể bình tĩnh lại. Cậu quyết định rời khỏi đây, lê lết về nhà.

Vội vàng về toà chung cư của mình, điều cần thiết với cậu giờ đây là sốc tinh thần sau cú sốc đó.

Bật tung cửa phòng, Haruo chảy thẳng vào trong nhà như một con rối mất hồn. Thực sự cảnh tượng đó quá đỗi đáng sợ, nó cứ ám ảnh Haruo từ lúc đó đến bây giờ.

🔥 Đọc chưa: Thần Thánh Học Đường ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

(Trò chơi sinh tử sao? Đáng sợ quá )

Trong khi hồn chưa hoàn xác một tiếng gọi vang lên khiến cậu chìm đắm trong sự ngỡ ngàng không nói lên lời nào

“Mừng anh về nhà. Anh Ha .. ru .. o”

4

0

1 tháng trước

6 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.