Chương 116 - Linhsan thức tỉnh thần thông nhãn
Hôm nay Thiên Cường như thường lệ tới chỗ Linhsan. Trông thấy Linhsan thì hắn sáng bừng đôi mắt :
“Mây ơiiiii”
“Thiên Cường ca”
Giọng của Linhsan trở nên yếu ớt. Thiên Cường giật mình nhận ra Linhsan đã khác biệt so với mấy hôm trước. Da dẻ cô bé trở nên xanh xao.
Linhsan cầm chiếc sáo trên tay. Cố bé đi ra bên ngoài rất khó khăn như thể dùng rất nhiều khí lực.
Thiên Cường chờ Linhsan rời khỏi khu vực trận pháp thì lập tức đỡ lấy Linhsan. Hắn gặng hỏi :
"Mây ơi. Mây có chuyện gì giấu huynh phải không?"
Linhsan cố rặn ra nụ cười :
"Muội không sao?"
"Hình như Mây không khoẻ phải không?"
"Muội nhớ phụ thân, muội nhớ mẫu thân,...huhu"
Linhsan gục xuống khóc. Thiên Cường cảm giác không đơn giản như vậy.
"Có chuyện gì mau nói với huynh đi?"
"Huhu. Có lẽ muội sắp chết rồi. Muội muốn gặp phụ mẫu"
Thiên Cường đau nhói :
“Mây sao có thể chết được. Nói rõ huynh nghe đi?"
"Huhu..."
Linhsan nghẹn ngào khóc lớn mấy tiếng rồi ngất đi. Lúc này cơ thể cô bé tím tái, thân hình run lẩy bẩy.
Thiên Cường thử dùng Kết Linh Giới sư nhãn quan sát. Hắn giật mình bởi nội thể của Linhsan đã cạn kiệt năng lượng.
Thiên Cường thử truyền tu lực vào Linhsan nhưng cơ thể Linhsan không nhận. Hắn đưa linh dược rồi dùng hồn lực đem năng lượng linh dược vào trong cơ thể Linhsan. Thế nhưng cơ thể cô bé không hấp thụ linh dược. Và kể cả đan dược hay dược dịch hắn đem vào cơ thể cũng vậy.
Thiên Cường hoảng hốt đưa Linhsan rời khỏi nội giới nhưng phát hiện Linhsan không thể đưa ra khỏi nơi này bởi một sức mạnh cấm chế đẩy Linhsan quay vào. Hắn bây giờ chỉ có thể nghĩ tới cách gọi Bảo gia cùng các Bán thánh tới nơi này. May ra những người kia mới có cách chữa trị cho Linhsan .
Thiên Cường đặt Linhsan xuống đất thì hắn nghe tiếng Linhsan thều thào :
"Máu.... Máu.. Phụ mẫu hãy cho con máu đi"
Thiên Cường giật mình. Hắn bèn thử nhìn xem ký ức của cô bé.
Linhsan khi sinh ra trong người mắc một căn bệnh kỳ lạ khiến cơ thể cô bé không ngừng bài tiết năng lượng ra bên ngoài. Ngay cả hai Thánh giả cũng không can thiệp được. Nếu cứ tiếp tục bài tiết năng lượng ra bên ngoài thì Linhsan sẽ chết vì cạn kiệt năng lượng.
Phụ mẫu Linhsan hoảng hốt nên đưa cô bé để vào không gian Nội Giới định phong ấn cơ thể cô bé rồi sau đó đi tìm lang y. Thế nhưng bọ họ phát hiện ra lúc đem vào Nội giới thì Linhsan bị tán năng lượng nội thể rất ít.
Tuy nhiên cơ thể Linhsan không hấp thụ sữa hay hấp thụ được bất cứ nguồn năng lượng nào được cả. Nếu như vậy kéo dài thì Linhsan sẽ không sống được.
Hai người chợt nhớ Linhsan sinh ra là nhờ nguồn năng lượng từ cơ thể mẫu thân. Thế nên mẫu thân Linhsan đã thử lấy máu mình cho Linhsan uống.
Thật kỳ diệu là cơ thể Linhsan hấp thu được máu huyết của mẫu thân. Máu của phụ thân cô bé cũng hấp thụ được.
Hai người đã thử tìm lấy máu người khác hoặc các sinh vật khác thì phát hiện ra Linhsan không hấp thụ được. Từ đó cô bé lấy máu của phụ mẫu làm nguồn sống.
Cũng vì nguyên nhân này mà Linhsan bắt buộc ngày phải ăn đủ ba bữa đúng giờ và nghỉ ngơi thích hợp. Bởi vì hấp thụ máu huyết người khác thì không phù hợp với lẽ thường nên Linhsan luôn giấu diếm không cho Thiên Cường biết bệnh tình của mình.
Cũng may phụ mẫu Linhsan là thánh giả. Hơn nữa Linhsan là phàm nhân nên hấp thụ lượng năng lượng trong máu huyết dù có nhiều hơn các đứa trẻ khác cũng không ảnh hưởng đến hai người.
Phụ mẫu Linhsan sau đó bèn cải tạo Nội giới lại cho Linhsan sinh sống và đặt cấm chế khiến Linhsan không thể rời nội giới. Linhsan ngày một lớn nhưng thể chất có chút yếu nhược hơn so với trang lứa bởi do căn bệnh kỳ lạ.
Trong thời gian này phụ mẫu Linhsan dẫu cố gắng cũng không có cách chữa trị bệnh tình cho Linhsan. Bọn họ đã tra cứu rất nhiều thư điển nhưng không hề có tài liệu nào nhắc qua về bệnh tình của Linhsan cả.
Lớn lên tuy Linhsan có hấp thụ máu huyết nhiều hơn so với khi đang nhỏ nhưng đối với hai Thánh giả cũng không sao cả. Vốn dĩ phụ mẫu Linhsan đều sắp đột phá bình cảnh từ lâu nhưng vì lo lắng cho Linhsan nên vẫn luôn áp chế để không đột phá. Tuy nhiên mấy hôm trước khi Thiên Cường đến, phụ mẫu Linhsan đã không thể áp chế nổi nữa nên đành phải rời tinh cầu này để độ kiếp.
Bởi vì phụ mẫu Linhsan đang bị Thiên Nhân tộc truy sát nên bọn họ bắt buộc phải hộ pháp thay nhau độ kiếp. Điều này phần là tránh trường hợp Thiên Nhân tộc thôi diễn ra bọn họ đang độ kiếp rồi đột ngột kéo tới. Phần nữa là độ kiếp ngoài tinh không rất có thể hấp dẫn kẻ khác tới gây bất lợi.
Vì những điều này nên bọn họ đành để Linhsan một mình trong Nội Giới. Hai người đã tính toán lần độ kiếp này cần thời gian hồi phục rất lâu thế nên trước khi đi bọn họ đã để một lượng máu cho Linhsan dùng đủ cả năm trời.
Nhưng điều mà hai người không ngờ đến là cơ thể Linhsan kể từ lúc hai người rời đi đã xuất hiện tình trạng bất thường. Điều đó khiến cho Linhsan mỗi ngày đều phải hấp thu lượng máu nhiều hơn ngày trước gấp mấy lần.
Đến ngày hôm qua thì Linhsan đã dùng hết lượng máu cuối cùng mà phụ mẫu cô bé để lại. Do nhu cầu đòi hỏi lượng máu huyết càng nhiều mà nhanh chóng Linhsan bị rút hết năng lượng rồi rơi vào hôn mê.
Thiên Cường đọc những đoạn ký ức của Linhsan khiến hắn thêm đau nhói. Linhsan còn thê thảm không hề thua hắn.
Thiên Cường đau xót nhìn Linhsan . Trong đầu hắn rất nhanh tính hiện lên rất nhiều suy nghĩ :
“Chiến Thần Viện không ai là Thánh giả cả. Chỉ e gọi đến sợ không giúp được gì”
“ Nếu Chiến thần viện tới đây mà gây nên rắc rối khiến Linhsan nguy hiểm tới tính mạng chỉ e phụ mẫu Linhsan quay trở về sẽ khiến cả Chiến Thần Viện bồi táng theo mất….”
Thiên Cường không chắc chắn được phụ thân của Linhsan có liên quan tới Chiến thần viện hay không. Nếu sai sót hắn không lường nổi hậu quả.
Ngoài ra Thiên Cường cũng lo lắng tới trường hợp Chiến thần viện nổi dã tâm với Nội giới rồi cao chạy xa bay. Điều này khiến hắn thêm đắn đo.
"Máu.. máu... "
Tiếng rên khẽ của Linhsan vang lên trong đầu Thiên Cường. Hắn cảm nhận Linhsan sắp không chịu đựng nổi nữa rồi.
Thiên Cường nảy ra suy nghĩ t :
“ Phụ mẫu Linhsan dù là Thánh giả, năng lượng máu huyết dẫu mạnh thật. Nhưng nếu so với nguồn sinh mệnh máu huyết thì chắc chắn không thể so với tinh huyết của ta được.
Bởi ta là Chiến Thần Lạc văn, Á Thần cấp tiềm năng. Cho dù ta không phải là Thánh giả nhưng đẳng cấp sinh mệnh tiềm năng máu huyết vẫn là Á Thần cấp hàng thật. Ta bị nguyền rủa nhưng không thể hoàn toàn phong ấn đi tinh huyết của ta được”
Nhưng tinh huyết thì có ở đâu. Nếu Thiên Cường cảnh giới cao thì có thể đề luyện máu huyết trở thành Tinh huyết. Nhưng bây giờ cảnh giới hắn quá thấp. Vậy nên tinh huyết sẽ tồn tại trong trái tim của hắn.
Thiên Cường nhìn Liínhan. Đôi mắt hắn toát ra vẻ ôn nhu cùng tia cương quyết. Hắn lấy ra một cây chủy thủ ra.
Thiên Cường cắn răng rạch lồng ngực mình ra. Máu theo đó phun trào. Hắn hướng những dòng máu đó về miệng Linhsan.
Thiên Cường hy vọng máu huyết của mình có tác dụng. Nếu điều này không thể thì hắn sẽ cắn răng nhờ vả tới các đệ đệ của hắn.
Linhsan trong vô thức uống dòng máu kia. Thiên Cường miệng cắn ngập linh dược đồng thời quan sát xem phản ứng của Linhsan san. Dòng máu đó theo miệng của Linhsan san vào trong bụng. Thế nhưng ở đó nó vẫn nằm nguyên đó và cơ thể Linhsan không hấp thụ dòng máu kia.
Xem ra máu huyết bình thường không có tác dụng thật. Cơn đau lúc này kéo đến khiến Thiên Cường đau đớn. Hắn cũng không quản việc đau đớn này. Hắn phong bế các kinh mạch đang đổ tới vết thương trên lồng ngực để hạn chế lượng máu mất đi.
“Máu… máu…”
Tiếng Linhsan rên rỉ.
Tiếng kêu đó cổ động thôi thúc Thiên Cường. Hắn hướng chuỷ thủ đến trái tim nhẹ nhàng đục lên đó một lỗ nhỏ.
Nếu tổn thương ở những chỗ khác trên cơ thể thì chỉ là tổn thương các phần ngoài. Còn tổn thương trên trái tim - bộ phận cực kỳ quan trọng nhất thể khiến cơn đau quằn quại kinh khủng nhanh chóng ập đến.
Đau,…
Nỗi đau từ trái tim thấu lên cả linh hồn. Thiên Cường co rút toàn thân như suýt quỵ đổ xuống.
Thiên Cường nhìn về phía Linhsan. Hỉnh ảnh cô bé đáng thương ấy khiến hắn thêm động lực cố gắng quên đi nỗi đau rồi đổ người hướng về miệng Linh san. Máu trong trái tim hắn theo lỗ thủng kia chảy từng giọt xuống miệng nhỏ nhắn xinh xắn của Linhsan.
Từng giọt từng giọt tinh huyết rơi xuống. Cũng rất nhiều máu đã rơi ra và chảy xuống miệng Linhsan.
Khoảng thời gian này Thiên Cường cảm giác như thời gian cả một đời trôi qua vậy. Đau nhức tràn ngập cơ thể và linh hồn hắn. Hắn cắn răng chịu đựng và chờ đợi.
Cảm nhận máu huyết đã chạy ra gần tới cực hạn thì Thiên Cường bèn vét hết sức lực phong bế vết thương lại. Hắn cần phải giữ cho mình một đoạn sức để trong trường hợp mình thất bại hắn sẽ cầu cứu người khác. Bây giờ hắn cũng không đủ sức thôi động Kết Linh Giới nhãn quan sát nữa.
Thiên Cường vẫn cố gắng giữ để bản thân không khuỵu xuống. Mồ hôi trên toàn bộ cơ thể đã túa ra. Hắn cố gắng chờ đợi phản ứng từ Linhsan.
Trong cơn mơ màng Linhsan thấy một bóng hình như một anh hùng xuất hiện. Người đó cầm lấy cây chủy thủ, rạch lồng ngực mình ra, sau đó tự tay rạch một lỗ trên trái tim rồi hướng những giọt máu chảy về miệng mình. Sau đó bóng hình ấy lảo đảo như sắp gục ngã....
Dòng máu từ trái tim của Thiên Cường chảy vào miệng Linhsan. Dòng máu theo đó chạy qua thực quản rồi tới dạ dày. Dòng máu này chảy tới đâu thì khiến cơ thể của Linhsan run rẩy theo tới đó.
Có cái gì đó trong cơ thể nhỏ bé của Linhsan bắt đầu trỗi dậy. Thân thể Linhsanvì điều này mà run rẩy từng cơn. Thiên địa nguyên khí xung quanh đột ngột bạo động tràn về Linhsan.
Thiên Cường giật mình khiến hắn có chút thanh tỉnh :
“Xem ra ra tinh huyết của ta có tác dụng gì đó thật rồi”
Thiên Cường vui mừng vì điều đó. Thế nhưng vào thời điểm này hắn hoảng sợ khi nhận ra trong cơ thể hắn lưu động xuất hiện từng đám hoa vân màu đen. Đấy chính là dấu hiệu thông báo nguyền rủa sắp thức tỉnh.
Những đám hoa vân màu đen bắt đầu tràn ra cỗ sức mạnh đoạ thể khiến Thiên Cương đau đớn tận cùng. Đôi mắt bắt đầu có dấu hiệu nhìn mọi thứ trở nên mờ ảo.
Thiên Cường biết cơ thể hắn sắp không chịu đựng được nữa rồi. Chỉ e không lâu sau sẽ chìm vào hôn mê. Nếu như hôn mê thì không ai giúp hắn cầm máu được cả.
Thiên Cường cố gắng xốc lên Kết Linh Giới sư chi lực kết hợp tu lực phong ấn các vết thương trên ngực và trên trái tim. Hắn cố gắng đẩy đạo tin tức ra cho Tiểu Bạch rồi băng bó sơ qua cơ thể. Thế nhưng chưa băng bó xong đã lâm vào hôn mê…
Bấy giờ trên trán Linhsan xuất hiện một vết nứt lớn chạy dọc từ phần ngang lông mày tới chân tóc. Nó nứt ra trồi ra con mắt thứ ba của Linhsan.
Con mắt thứ ba nằm dọc trên trán chính là thần thông nhãn, là đặc điểm chỉ có thành viên của Thiên Nhân tộc mới có. Nó biểu trưng cho thân phận cao quý của Thiên Nhân tộc. Con mắt thứ dọc kia chính là con mắt mà vô tận năm tháng trước Thiên Nhân tộc đã phong lưu di truyền Lạc văn tạo nên thần thông riêng cho chủng tộc bọn họ.
Con mắt thứ ba của Linhsan chớp động như muốn mở ra. Từng đạo ánh sáng rực rỡ bắn ra năng lượng khủng bố tuyệt luận khiến cho cả khu vực nội giới chìm trong dị tượng ly kỳ khi có hình ảnh những tia đạo pháp phức tạo diễn giải thành đơn giản. Từ những đạo pháp hoàn mỹ mở ra thành bất hoàn mỹ,…
Dị tượng kia kinh động khiến cho Linh hồn tảng đá sâu trong thức hải của Thiên Cường cũng bị kinh động. Linh hồn tảng đá ngưng ra một hư ảnh viên đá bên ngoài cơ thể Thiên Cường và quan sát mọi thứ.
Đập vào mắt Linh hồn tảng đá là dị tượng mà hắn có hiểu biết. Đó là dị tượng Tam sinh thấu vạn pháp do con mắt thứ ba của Linhsan gây nên.
Đúng lúc này cơ thể Linhsan tràn ra một cỗ đạo vận đặc biệt chảy về phía đỉnh đầu. Đạo vận kia chạy tới đâu thì khiến cho năng lượng từ con mắt thứ ba chảy ra tiêu tán tới đó. Nó tạo ra một lớp hoa vân bao phủ hấp thụ hết năng lượng đi tới con mắt thứ ba của Linhsan. Điều này khiến cho đôi mắt của Linhsan như muốn lần nữa lâm vào ngủ say và toàn bộ dị tượng trong nội giới biến mất.
Cỗ đạo vận này chính là thứ đã hấp thu năng lượng cơ thể của Linhsan. Khiến cho cô bé rơi vào tình trạng cơ thể bay hơi năng lượng và kiệt quệ. Cỗ đạo vận này vốn dĩ ăn sâu vào cơ thể Linhsan và gắn liền với sinh mệnh Linhsan. Nếu nó mất đi thì Linhsan đồng nghĩa cũng chết đi. Đây là một loại sức mạnh tự huỷ diệt thân thể. Mạnh hơn rất nhiều so với sức mạnh đoạ thể.
Linh hồn tảng đá chứng kiến tất cả những gì phát sinh. Hắn kinh ngạc vô cùng.
Linh hồn tảng đá kiến thức rất nhiều. Hắn thều thào :
“Không ngờ nơi này lại xuất hiện Tiên cấp tiềm năng cơ thể và Phong Tiên đạo vận.”
Linh hồn tảng đá nhận ra Linhsan mang trong mình Tiên cấp tiềm năng cơ thể. Đó chính là Tam sinh tiên nhãn siêu lợi hại. Con mắt được xưng tụng là có thể thấu phá hết thảy bảo thuật trên thế gian.
Bình thường Tiên cấp tiềm năng cơ thể rất bá đạo nên thiên địa pháp tắc hình thành nên Ẩn Tiên đạo vận để che dấu. Sau này dưới cơ duyên kỳ ngộ được đánh thức thì năng lực tiềm năng tiên cấp mới thể hiện ra.
Linhsan khác với các Tiên thể thông thường khi đạo tắc tạo ra Phong Tiên đạo vận phong ấn con mắt thứ ba đồng thời tạo ra sức mạnh tự huỷ diệt thân thể. Rất rất ít Tiên thể trên đời này bị chuyện này.
Hầu hết Tiên thể nào gặp Phong Tiên đạo vận đều chết yểu trước khi trưởng thành. Cơ thể ấy đều không hề có cơ hội thức tỉnh tiềm năng của bản thân. Thành ra sự việc này rất ít được ghi chép lại và nhắc tới.
Phong tiên đạo vận luôn ở trong trạng thái ẩn mình và ăn sâu vào cơ thể khổ chủ nên không thể quan sát và nhận biết được. Cho dù ai quan sát kỹ càng cũng chỉ có thể nghĩ là bệnh kỳ lạ mà thôi. Càng không có cách nào hoá giải được cả.
Con mắt thứ ba của Linhsan không cam lòng khép lại mà cố gắng mở ra. Bởi nếu nó khép lại đồng nghĩa nó sẽ vĩnh viễn đóng lại và Linhsan sẽ hoàn toàn chết đi.
Năng lượng hiện tại trong con mắt thứ ba gần như đã cạn kiệt khi Phong tiên đạo vận đang rút sạch và cách ly nó với cơ thể. Dù vậy nhưng nó vẫn cố gắng tranh đấu tới phút giây cuối cùng.
Cuộc đấu tranh giữa hai loại sức mạnh này khiến cho đầu của Linhsan chịu ảnh hưởng rất lớn khi đau nhức tận cùng. Khuôn mặt Linhsan đã biến dạng méo mó. Làn da bầm đen tím tái đã xoá đi khuôn mặt thiên thần của Linhsan.
“Đau quá…”
“Đau..”
Trong hôn mê Linhsan khẽ rên thành tiếng.
Sự đấu tranh của hai cỗ lực lượng kia người ngoài không thể can thiệp được. Đây là hoàn toàn dựa vào năng lực của tiềm năng cơ thể của Linhsan. Thế nhưng con mắt thứ ba kia đã sắp không cầm cự được nữa rồi. Điều này là dấu hiệu cho sự biến mất của một cái vô địch tiên cấp tiềm năng cơ thể.
Vào lúc nguy cấp nhất trong cơ thể Linhsan có rất nhiều giọt máu phát ra ánh sáng rực rỡ kỳ lạ. Những giọt máu này chính là tinh huyết chảy ra từ trong trái tim Thiên Cường.
Những giọt máu kia rẽ lối đám hoa văn đang nhấn chìm con mắt thứ ba rồi chui hết vào bên trong. Sâu trong con thứ ba của Linhsan bấy giờ là những giọt máu tràn đầy năng lượng.
Từ những giọt máu kia lưu chuyển dòng năng lượng trực tiếp tẩm bổ Tam sinh tiên nhãn. Tam sinh tiên nhãn nhận được nguồn năng lượng lớn tẩm bổ thì lần nữa rực rỡ trở lại. Từ trong đôi mắt đó chảy ra một loại năng lượng đấu tranh với sức mạnh của Phong tiên đạo vận.
Thế nhưng một điều đáng sợ khi Phong tiên đạo vận vô cùng bá đạo. Nó hấp thụ được những năng lượng trào ra từ Tam sinh nhãn rồi biến chúng thành sức mạnh của mình. Điều này khiến cho các mảng đen hoa vân càng u tối và bao trùm lấy Tam sinh tiên nhãn khiến cho Tam sinh nhãn lần này còn nhanh chóng khép lại hơn so với lần trước.
Thấy tình hình chuyển biến tồi tệ thì những giọt tinh huyết của Thiên Cường gầm lên như giận dữ. Chúng bắt đầu phóng thích ra bốn loại cổ khí kỳ dị. Loại cổ khí kỳ dị này mang năng lượng còn khủng bố hơn trước nữa. Nó khiến cho Tam sinh tiên nhãn trong giây lát đã tràn đầy năng lượng.
Tam sinh tiên nhãn lần này không vội vàng phản công Phong tiên đạo vận mà giữ mình thế phòng thủ. Bởi nó e sợ Phong tiên đạo vận lần nữa hấp thụ năng lượng của bản thân. Nó âm thầm tích súc sức mạnh từ việc hấp thụ bốn loại cổ khí kỳ dị đang chảy tới.
0
0
1 tháng trước
1 tháng trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
