ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 7 - Muốn giết chết Lục Vân

Chương 7

Chương 7: Muốn giết chết Lục Vân

Lục Gia

🔥 Đọc chưa: Hãy Chờ Em Đánh Răng Xong Nhé! ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

20 năm trước

Lục Vân đang chơi một món đồ mà mẹ mới mua cho anh lúc sáng. Chạy vào phòng của bố. Khoe món đồ này cho ông.

Bố! Bố nhìn này! Cái này mẹ mới mua cho con!

Anh ngước lên khoe, trên môi nụ cười bỗng tắt khi thấy ông cùng một người khác. Ở đó có cả mẹ anh, dường như mọi người đều không để ý đến anh. Mẹ anh quát

"Ông dám ngoại tình sau lưng tôi? Còn có luôn một đứa con khác!"

🔥 Đọc chưa: Người Có Từng Yêu Ta Chưa? ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Không sai! Đó chính là mẹ anh -cũng là Lục phu nhân lúc bấy giờ. Lúc đó anh cũng chỉ lặng lẽ nghe câu chuyện. Không ai để ý tới, bố anh nói:

"Thì sao! Tôi đã chán ngấy bà rồi. Cứ để như thế có ngày và leo lên đầu tôi à!"

Ông Buông ra những lời mà ai ở trong hoàn cảnh của bà cũng cảm thấy tức giận

"Ông được lắm! Tôi sẽ ly hôn với ông."

Không được! Lục gia bây giờ đang trên đà phát triển. Nếu ông bị bà ta bỏ thế chẳng phải sự nghiệp cả đời của ông đi theo bà ta luôn sao? Tuyệt đối không được. Nghĩ là làm, ông ta sai người nhốt Lục Phu nhân trong phòng. Còn ông mạnh dạn tuyên bố có thêm người vợ thứ hai. Từ sau khi Tô Nhược lên nắm quyền. Khi lúc lão ra đi vắng, bà ta luôn vào phòng của Lục phu nhân mà châm biếm, giễu cợt. Nhưng rồi bà ta lại nghĩ đến Lục Vân, khi nó lớn lên, chẳng phải bao nhiêu công sức bà ta bỏ ra đều bị nó đạp đổ sao?

Nghĩ đến đây bà ta tức đến muốn lộn ruột. Vậy là mục tiêu của bà lại nhằm vào Lục Vân.

Sau hôm đó, Lục phu nhân vẫn đang bị giam lỏng ở trong phòng, nhưng bà đã sớm phát giác ra có điều gì đó khác lạ. Hôm nay Tô Nhược không đến làm phiền bà nữa. Nhưng như thế bà vẫn cảm thấy khác lạ, một cảm giác bất an đến lạ thường đang xâm chiếm lấy tâm trí bà. Bà linh cảm rằng sắp có chuyện chẳng lành, nhưng lại không biết ở đâu mà đi loanh quanh vòng vo trong phòng mà tâm trạng cứ bồn chồn lo lắng. Khỏi phải nói cũng biết cảm giác lúc này của bà đang rất khó chịu, bà suy nghĩ mãi cũng không thể nào tìm ra được chỗ nào, ở đâu đang gặp vấn đề. Bà cứ loay hoay trong dòng suy nghĩ đó hồi lâu rồi lại nhớ đến đứa con trai bé bỏng mà bà hết mực yêu thương - Lục Vân. Hiện tại bà đang rất lo sợ lo sợ rằng liệu có phải là Tô Nhược hôm nay không đến làm phiền bà vì đã nhằm và đứa con trai bé bỏng của bà rồi không. Nếu đúng thế thật thì bà biết biết phải làm sao. Nếu con trai bà có mệnh hệ gì không phải sẽ có thể triệt tiêu đi Người Thừa Kế của Lục Gia. Ả lại vừa có thể nhìn bộ dạng đau khổ của bà khi mất đi đứa con trai sao? Như thế chẳng phải một mũi tên trúng hai đíc à? Càng nghĩ bà lại càng xót ruột, bà chạy đến phía cửa liên tục đập thật mạnh vừa kêu gào

"Mở ra! Mở cửa ra! Tôi muốn gặp con trai tôi. Tôi muốn gặp nó. Mang nó đến đây nếu không thì đừng có trách!"

🔥 Đọc chưa: Hãy Kể Giấc Mơ Của Em ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Bà điên cuồng đập cửa, kêu gào khóc lóc trong bất lực là đầu biết rằng con ả Tô Nhược kia đã sớm mề nheo với Lục lão gia để ngoài giờ ăn ra không được phép bất kỳ một ai vào trong nữa. Ba người canh giữ bên ngoài cũng phải là người đã được trải qua huấn luyện, bên trong có phát ra bất cứ âm thanh gì cũng không được phép mở cửa ngoài lão già và ả ra.

Còn về bà, bà bên trong không ngừng khóc lóc. Chửi bới cũng có, cầu xin cũng có, thậm chí.. đe dọa cũng có, những cánh cửa mặc cho bà khổ sở như nào cũng không chịu mở ra. Dù chỉ là hé mở. Rồi bên ngoài có hình dáng của đứa con trai bà lấp ló, khiến bà phải ngoái đầu nhìn ra cửa sổ. Nhưng bên ngoài không chỉ có hình bóng của con trai bà mà còn có Tô Nhươc đang bịt mắt con trai bà lại dẫn đến chỗ hồ bơi - nơi sâu nhất.

Điều đó chứng tỏ sự lo lắng của bà là hoàn toàn chính xác.

"Lục Vân ngoan! Con nhắm mắt lại, để dì cho con tới chỗ mẹ, gặp bà ấy nhé."

Những lời nói ngon nói ngọt này vẫn đủ sức để dụ dỗ một đứa trẻ 5 tuổi ngây ngô, không hiểu sự đời.

🔥 Đọc chưa: Giang Nam Thiện Nương Tử ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

"Dì nói thật sao? Con có thể gặp mẹ con sao? Đã lâu lắm rồi còn chưa gặp mẹ"

Ả cười một nụ cười xảo trá. Đôi mắt đã dần chuyển sang hình dạng của một con quỷ đội lốt người.

"Đúng vậy"

Lục phu nhân nhìn thấy con mình bị ả Tô Nhươc kia bịt mắt dẫn tới chỗ bể bơi thì hốt hoảng. Mặt cắt không còn một giọt máu, tay chân luống cuống không biết phải làm thế nào. Rồi bà vô lấy cái ghế gỗ trong phòng lao tới ra sức đập mạnh vào cửa kính. Không phụ sự mong mỏi của bà, cửa kính đã vỡ. Bà nhanh chóng ra ngoài ban công. Rồi bà lại không biết làm thế nào trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc này. Vì đây là tầng 2. Bỗng bà nhìn thấy ống dẫn nước, không nghĩ nhiều bà đu từ đó xuống đất. Xuống đến nơi, tay chân bà đã xước xát hết cả, nhỏ từng giọt máu xuống nền đất. Nhưng giờ đây bạn nào còn lý trí để nghĩ đến những chuyện đó. Nhanh chóng lao tới chỗ con trai đẩy ả ta ra rồi ôm lấy con trai mình. Hỏi dồn dập

"Con có làm sao không? Có bị thường ở đâu không? Nhận thấy con trai mình không sao, bà mới thở phào, ôm nó vào lòng.

Ả ta bị phá hỏng kế hoạch thì tức giận lắm. Lao đến tách hai mẹ con ra rồi hét vào mặt lục phu nhân.

🔥 Đọc chưa: Tình Yêu Đang Bận Xin Gọi Lại Sau ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

" Mày dám trốn ra khỏi phòng? Nếu để ông chồng ngu ngốc của mày không biết được, không biết mày sẽ thành ra bộ dạng thê thảm gì.

Rồi hả ta cũng không chịu được nữa, lấy trong người già một con dao nhỏ người ta dùng để tự vệ, dơ lên định đâm về phía Lục Vân

"Đi chết đi"

33

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.