ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 14 - Nghi thức kết hôn truyền thống

Chương 14

Chương 14: Nghi thức kết hôn truyền thống (1)

🔥 Đọc chưa: Cẩm Tú Đỉnh ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Phía bên Thùy, cô đang được ăn diện hết sức xinh đẹp. Bọn họ đã đến, đâu đâu cũng toàn gã mặc đồ đen.. Bảo sào trông giống Mafia. Họ tới đưa Thùy đi, cũng mang thei 400 triệu mà dì Loan và chú Hùng yêu cầu. Chú Hùng và giây trước còn ra vẻ thương tiếc đứa cháu gái này, nhưng ngay giây sau khi thấy tiền thì lập tức thay đổi thái độ. Đẩy Thùy cho họ rồi cầm lấy vali tiền cùng dì Loan mang vào nhà đếm.

Thùy bị đẩy vào trong chiếc xe, hướng ánh mắt u sầu của mình nhìn vào căn nhà trước mắt. Nghĩ đến chuyện mình đã bị chú, dì của mình bán gả cho những người xa lạ không rõ ý đồ. Cô cười chua. Nhắm mắt lại ngủ một giấc, để mặc lại mọi thứ cho số phận.

Tiếng tít tít vang lên, một giọng nói của một người đàn ông trung niên nói:

"Cô Dương! Chúng ta đã đến nơi rồi".'

Dương Thùy còn đang ngái ngủ nhưng vẫn bật người dậy đáp lại:

🔥 Đọc chưa: Mười Tội Ác: Bóng Ma Đêm Mưa ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

"Vâng! Tôi xuống xe liền".

Cô bước xuống xe. Khác xa với sự tưởng tượng của cô, nơi này vẫn là Việt Nam. Trước mặt cô là một khu phố với những người dân đông nghịt đang qua lại, đi trước cô có vài người mặc đồ đen dẫn đường và đưa cô đứng trước một con hẻm nhỏ. Cô đừng trước con hẻm, lưỡng lự một chút rồi cũng đi vào. Đi vào con hẻm còn phải đi mua một đoạn đường nữa khá xa. Cô để ý thấy có phải ngôi nhà cũ kỹ và cổ kính mang đậm phong thái đầy chất cổ điển của ngày xưa. Người dân ở đây chủ yếu là người già và nuôi rất nhiều mèo, nhà nào cũng phải nuôi đến hai ba con mang đủ màu sắc thể loại. Cô chưa từng biết đến chỗ này! Thế mà người chỉ dẫn cô tới đây lại là một người ngoại quốc! Thật mất mặ t!

Con đường cứ thế kéo dài và đưa cô đến một ngôi nhà to cách xào với sự ồn ào náo nhiệt ngoài kia. Hàng cây xanh và đài phun nước, những bức tượng cùng hai bên cột nhà đối xứng nhau tạo nên một khung cảnh đoàn trang mỹ lệ. Cô được một vài người dẫn vào tham quan hết 1 vòng ngôi nhà. Những đồ đạc ở đây được bài trí một cách sang trọng không quá thời thượng mà vẫn có một vài phần giản dị khiến người ta nhìn vào cũng phải vài phần khâm phục. Đi khắp căn phòng đều có một cách bài trí khác nhau làm con người ta dễ dàng nhận ra và phân biệt.

Khi đã tham quan hết gần như toàn bộ ngôi nhà, ngoài cửa sổ. Một khung cảnh hết sức mỹ miều làm cho cô phải dừng lại mà ngắm nhìn. Trước mắt cô là một vườn hoa hồng với những bông hồng đang thi nhau khoe sắc, từng bông hồng được cắt tỉa cẩn thận đang theo gió khẽ đu đưa tạo nên một khung cảnh làm ai ai cũng đắm chìm. Ở giữa vừa là một nơi nghỉ chân được xây nên từ gạch trắng phản chiếu lại với ánh nắng ban chiều tạo nên cảm giác thư thái lan tỏa. Từ góc nhìn đó có thể thấy được cảnh hoàng hôn và bình minh một sớm một chiều với hàng cây đối xứng được cắt tỉa trang hòa. Nếu để người ngoài nhìn thấy sẽ cứ ngỡ Đây là một địa điểm du lịch nào đó chứ không ai nghĩ đây lại là một căn nhà. Nhìn thấy khung cảnh tuyệt mỹ trước mặt khiến cô không kìm được sự tò mò túc đầy mà gặng hỏi:

"Chúng ta.. tới đây làm gì vậy?".

Một người đi trước lễ phép đáp lời.

"Cô Dương, từ nay sẽ ở đây, trong căn nhà này. Để học thành thạo Ngôn ngữ Trung Quốc. Chúng tôi đã thuê một gia sư tốt nhất cho cô. Mời cô đi theo lối này!".

🔥 Đọc chưa: Đại Hoàn Dư - Cho Ta Khuynh Thất Giang San ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Nghe xong thì cô đơ người một lúc, cô được ở trong căn nhà xa hoa lộng lẫy này chỉ để học ngôn ngữ Trung Quốc thôi ư!

"Gia.. gia sư sao?".

Cô cứ thế ở căn nhà đó và học suốt một năm. Một năm sau cô thực sự đã học thành thạo Ngôn ngữ Trung Quốc. Nếu để cô cùng những người Trung Quốc khác đứng cạnh nhau thực sự sẽ không ai nhận ra và phân biệt cô lại là người Việt Nam.

"Cô Dương! Vất vả cho cô rồi. Một năm nay cô học và tiếp thu rất nhanh. Đến tôi lúc mới học cũng không được như cô. Giờ thì chương trình học đã kết thúc, nếu có duyên chúng ta sẽ còn gặp lại!"

Một năm thôi! Kết thúc nhanh vậy sao? Thậm chí trong vòng một năm này cô vẫn không thể thích nghi được với cuộc sống có người khác phục vụ.

🔥 Đọc chưa: Cô Bé Lọ Lem Và Chị Kế ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

"Vâng! Cảm ơn".

Ba ngày sau

"Cô Dương, Chuyến bay sẽ khởi hành vào lúc 3 giờ. Mọi đồ đạc đã được chuẩn bị. Giờ chúng ta sẽ lên đường đến sân bay. Mời cô đi theo chúng tôi!".

Một người phụ nữ, cũng như bao người khác. Cô ấy mặc đồ đen, đứng trước mặt Dương Thủy. Nói thật, cho tới giờ cô vẫn không thể nhớ nổi tên từng người mặc đồ đen đó. Những gương mặt và những cái tên có nét hao hao giống nhau khiến cô trở nên khó khăn khi phân biệt từng người một.

"Cô là.."

🔥 Đọc chưa: Đáng Ghét...tui Ko Yêu Anh♥ ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Chưa kịp nói hết câu, người phụ nữ đó đã trả lời này lập tức.

"Nina, trợ lý của Lục Nhị phu nhân. Tôi sẽ hộ tống cô để đảm bảo sự an toàn tuyệt đối.'

Nói thật, từ trước tới giờ cô chỉ biết là mình sẽ đi làm còn dâu cho người ta chứ cô cũng chẳng biết được chồng mình phải cưới là ai. Cũng chẳng biết được mình sẽ gả vào nhà nào. Vì cô nghĩ đã bị bán đi thì chỉ có con đường chết.

21

0

1 tháng trước

2 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.