ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 1
Chiếc nhẫn, cùng không gian cửu châu

Mại vô nơi này rất nhiều đồ tốt đây...

Người anh em nơi này vào xem đi rất nhiều đồ tốt....

Trên đường đi qua khu đồ cũ, rất nhiều người rao bán đồ, Tiêu Vũ một thanh niên 20 tuổi, hắn tới đây để đi mua đồ với một người bạn.

Này lâu rồi tao không đi mua đồ ở đây mày đi với tao, yên tâm tao cho mày một món, Tần Khải bạn Tiêu Vũ nói.

Mày tốt như vậy, vậy thì cảm ơn mày nha, tao chọn đồ đắt lắm đấy.

Yên tâm hôm nay tao có rất nhiều tiền, Tần Khải vừa cầm sấp tiền đưa trước mặt Tiêu Vũ nói.

Hai người cũng là bạn thân với nhau, nên Tiêu Vũ cũng đi theo Tần Khải bạn hắn tới đây.

Vừa vào một tiệm đồ cũ, Tiêu Vũ cũng Tần Khải bạn hắn đi vào.

Người anh em nay có đồ tốt gì không, Tần Khải nhìn chủ quán nói.

Yên tâm đi người anh em, nơi này đồ tốt, chúng ta hiểu nhau quá mà, chủ quán cũng cười nói.

Tần Khải cũng hay tới đây nên chủ quán cũng biết, hai người trò chuyện xong cười ha hả.

Được rồi Tiêu Vũ bạn thân của tao, thích món gì chọn đi, nay tao tặng mày món đồ đấy.

Được rồi, Tiêu Vũ nhìn Tần Khải trả lời, ngồi xuống một chỗ, hắn nhìn thấy chiếc nhẫn màu vàng xinh đẹp, mà nó còn khắc chữ không hiểu.

Tiêu Vũ bị nó hấp dẫn, cầm lên nói với chủ quán, nghe được người mua hàng, Chủ quán rất nhanh đi tới.

Ai da, người anh em thích món này sao, chọn đúng rồi đấy, đây là chiếc nhẫn đẹp mà còn hoa văn thần bí.

Tiêu Vũ nghe chủ quán huyên huyên, hắn không muốn chủ quán lảm nhảm kêu giá.

Chủ quán cũng biết hắn kêu giá, chiếc nhẫn này thần bí, nhưng nếu cậu thích thì 1 triệu.

Cái gì?

1 triệu sao ông không đi cướp, đây cũng là đâu phải nhẫn vàng thật chứ, ta thấy nó đẹp mới mua.

Đúng đấy ông chủ, chiếc nhẫn bạn ta nhìn trúng, ông thấy nó cũ quá không, bớt đi Tần Khải lựa xong món đồ của mình ra nói.

Được thôi nếu như bạn cậu thích, giảm cho cậu 200 nghìn, nếu không chịu nữa thì ta cũng không bán đâu.

Anh em thấy sao, Tần Khải nhìn về phía Tiêu Vũ nói.

Mua, Tiêu Vũ không chút do dự chốt, hắn cảm thấy chiếc nhẫn này có gì đó thần bí.

Được rồi tiền đây ông chủ, Tần Khải thấy vậy cũng đau lòng, nhưng hắn nói mua cho Tiêu Vũ một món cũng đành long chấp nhận.

Mày khóc lóc gì thế, được rồi đây tao còn 500 nghìn đưa mày, Tiêu Vũ đưa tiền cho Tần Khải.

Tần Khải định không lấy, nhưng tiền hắn cũng sài gần hết, hắn ôm lấy Tiêu Vũ, mày đúng là anh em tao, thôi được rồi đi về thôi.

Đi tới ngõ hẻm hắn cùng Tần Khải đi chia đường về, hai người ở hai nơi khác nhau, nhưng vẫn thân từ nhỏ.

Chiếc nhẫn này rất kỳ lạ, sao ta có cảm giác gì đó, nhưng cũng thấy nó rất bình thường mà, chỉ có màu sắc đẹp tí thôi.

Tiêu Vũ đưa tay nhìn chiếc nhẫn trên tay lảm bẩm nói.

Về tới nhà, mẹ của hắn đã ở nhà, giờ này mới về sao.

Dạ . .. Con cùng Tần Khải đi mua đồ cũ ở chợ đó mẹ.

Nghe Tiêu Vũ báo cáo, mẹ của hắn cũng không nói nữa, kêu hắn vào ăn cơm.

Mẹ Tiêu Vũ rất xinh đẹp, nhưng cũng rất nghiêm khắc, Tiêu Vũ cũng sợ mẹ hắn nữa.

Mẹ của Tiêu Vũ tên Tiêu Tuyết, vì cha hắn mất sớm, mẹ hắn một mình nuôi hắn, giờ chỉ có hai mẹ con nương tựa Tiêu Tuyết lúc nào cũng nghiêm với con bắt hắn học.

Tiêu Vũ ăn cơm xong xin phép mẹ lên phòng mình, Tiêu Tuyết cũng không nói, nàng dọn đồ ăn, bước vào rửa chén đũa ăn lúc nãi.

Tiêu Vũ cũng biết mẹ hắn cực khổ, nhưng hắn còn đi học, vì học muộn hắn chỉ cấp 3 mà thôi, sau khi ra trường hắn mới lên đại học được.

Đi lên trên căn phòng của mình, nó là một căn phòng cũ với một chiếc giường, nơi này không cao sang gì, nhưng cũng có chỗ cho hắn ngủ, gia đình hắn cũng không giàu.

Đi tới bàn học, hắn cởi chiếc nhẫn hắn mua, tại sao mình lại bị hấp dẫn với nó chứ, 800 nghìn chiếc nhẫn này, mình thấy nó bình thường mà.

Tiêu Vũ sờ đầu như là mình mua đồ hớ rồi, lại hối hận mua, nhưng rồi cũng bình tâm lại.

Dù gì cũng đã mua Tần Khải cũng ra một số tiền, thôi kệ mình học bài vậy.

Tay Tiêu Vũ cầm bút, bắt đầu chép bài, nơi này ừ thì như này.

Mấy tiếng trôi qua, Tiêu Vũ cũng học xong, hắn cằm tờ giấy coi kỹ lưỡng lại, nó thật xem đáp án, hắn nghĩ mình cũng hiểu kha khá.

Bỏ bài tập xuống, hắn vô tình lướt qua chiếc nhẫn, a đau, chiếc nhân đâm vào tay Tiêu Vũ làm hắn kêu lên đau một tiếng.

Đột nhiên chiếc nhẫn sáng lên, gương mặt Tiêu Vũ há hốc ra, đây là chuyện gì xảy ra, Tiêu Vũ không biết, hắn thấy chiếc nhẫn một sáng rồi biết mất.

Chiếc nhẫn này, đột nhiên có thứ gì đó vào đầu hắn, Tiêu Vũ không biết như là có thể khống chế.

A a a a , một vòng xoay hút cơ thể hắn vào chiếc nhẫn mất đi.

A a a a a, chuyện gì vậy, Tiêu Vũ đang bị đưa tới một nơi vòng xoáy sấm chớp liên hồi, hắn bị hút vào nơi này.

Đinh . . .xác định chủ nhân giới chỉ . . .đinh xác nhận hoàn tất, đột nhiên Tiêu Vũ choáng váng, sau khi hắn mở mắt ra, một nơi thật to lớn hiện trước mắt hắn, cây cỏ xanh tươi, một vòng nước đang chảy phía trên thác.

Tiêu Vũ ngơ ngác, hắn không hiểu tại sao, lúc này có một âm thanh vang lên, chủ nhân ngài tới.

Ai . .. Là ai kêu ta, Tiêu Vũ sợ hết hồn, nơi này lạ lẫm với hăn, còn có tiếng gọi của một nữ loli.

Lúc này nàng hiện thân, chủ nhân chào mừng ngài tới thế giới trong giới chỉ.

Tiêu Vũ ngơ ngác nhìn tiểu loli, ngươi là ai sao gọi ta chủ nhân.

Ta là tinh linh của giới chỉ, ngài là chủ nhân của nó, nên ngài cũng là chủ nhân của ta, nàng loli cười nhìn hắn.

Tiêu Vũ chấn kinh, nhớ lại hắn đọc tiểu thuyết, có vài thứ gọi là không gian, trong tiểu thuyết có ghi, sau khi nhân vật chính nhận được sẽ ngưu bức lên tới đỉnh phong.

Không lẽ hắn cũng vậy, nhưng giờ hắn bị mắc kẹt nơi này rồi, làm sao ra, còn tiểu loli này nữa, nàng gọi ta chủ nhân.

Chủ nhân.

Chủ nhân.

Tiểu loli gọi Tiêu Vũ nhiều lần, thấy hắn ngơ ngác kêu.

Sao, ngươi nói sao.

Hi hi, chủ nhân thật ngốc, tại sao lại si người ra đó, tiểu loli cười rạng rỡ nói.

Cô nàng loli này thật đẹp, Tiêu Vũ nghĩ, sau đó hắn lắc đầu.

Thế ngươi tên gì, tại sao ta là chủ nhân nơi này, nói rõ được không.

Hì hì, nơi này là cửu châu giới, nó được nói là thế giới thiên đường, 3000 năm trước nó là khao khát nhiều người muốn đoạt làm chủ, nhưng máu của những người đó không làm nhận chủ, mà còn phản sát lại.

Từ đó giới chỉ cửu châu bị đi tới thê thảm như vậy, nó được đưa tới nhiều nơi, nó xem trao qua rất nhiều người, họ khúc đầu cũng bị hấp dẫn, nhưng rồi thấy nó không có gì đặt biết nên vút bỏ.

Cho tới ngày chủ nhân mua nó, nhổ máu làm chủ, không ngờ nó lại thành công, giờ ngài là chủ nhân của giới chỉ cũng là cửu châu giới trong giới chỉ.

Tiểu loli giải thích tường tận cho Tiêu Vũ, hắn nghe nàng nói rồi cũng biết tới cái giới chỉ này quý giá nhường nào.

Vậy nơi này là cửu châu giới, còn ta đang trong giới chỉ.

Tiểu loli gật đầu xác nhận.

Vậy ngươi tên gì, Tiêu Vũ nhìn tiểu loli hỏi.

Ta không có tên, từ trước giờ ta trong giới chỉ là tinh linh.

Không có tên sao, Tiêu Vũ lẩm bẩm, vậy ta đặt tên cho ngươi nha.

Tiểu loli nhìn hắn cười mỉn nói, nàng rất vui vẻ khi Tiêu Vũ đặt tên.

Tiêu Vũ thấy thế cũng vui, để xem đặt tên gì cho ngươi đây.

Tiêu Vũ nâng cằm lên suy nghĩ, a có rồi, Tiêu Vũ hét lớn lên nghĩ ra tên cho nàng, hay đặt tên ngươi là Tiêu Cửu đi.

Vì ngươi là người cửu châu giới, nên ta đặt tên cho ngươi Tiêu Cửu, là Cửu châu thấy sao hả, Tiêu Vũ như là đắt ý nói.

Chủ nhân nếu nói vậy, Tiêu Cửu đồng ý ạ, cảm ơn chủ nhân đặt tên.

Nàng cười rạng rõ, chấp tay sau lưng đưa người ra phía trước cười ấm áp.

Tiêu Vũ như bị hốt hồn, hắn lắc đầu một cái, nàng là một đứa trẻ, không nàng đã sống 3000 năm phải nói là bà trẻ loli chứ.

Tiêu Cửu không biết Tiêu Vũ nghĩ trong lòng nàng cười cười đi tới, rồi giới thiệu cho Tiêu Vũ.

Cho tới rất lâu, Tiêu Vũ mới nhớ, làm sao ta quay về đây, không lẽ ta ở đây suốt đời sao.

Tiêu Vũ nhìn Tiêu Cửu hỏi, Tiêu Cửu nhìn Tiêu Vũ nói, đơn giản thôi chủ nhân, chỉ cần ngài nhắm mắt lại nghĩ là muốn ra ngoài là được, chủ nhân nếu muốn vào lại thì nghĩ vào cửu châu giới chỉ là được.

Đừng lo nơi này trôi qua 1 giờ bằng 1 phút bên ngoài, nghe vậy Tiêu Vũ thờ phào.

Được rồi không sai biệt lắm ở đây 1 canh giờ, hắn tìm hiểu nơi này rất rõ, đây là cửu châu, linh khí lúc nào cũng tuôn ra.

Khi Tiêu Vũ ở đây điều có cảm giác mình mạnh lên, cảm thấy đầu óc thanh tỉnh.

Ra bên ngoài đúng là trôi qua 1 phút, Tiêu Vũ nhìn lại bài tập mình, thì ra là sai chỗ này, thế là hắn sửa lại, đầu óc của Tiêu Vũ giờ đã siêu việt lúc trước.

188

4

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.