Chương 8 - Sở Đại tổng tài giá đáo
Giai Hiểu Kì trưng ra vẻ mặt như sắp khóc đến nơi , nhưng đây tuyệt không phải một đứa con gái yếu ớt, phải là tâm địa rắn rết lạnh lùng mới đúng . Chỉ có mỗi Thẩm Thanh là hiểu rõ điều này , vì cô đã gặp nhiều loại phụ nữ như thế này rồi . Người khác nhìn vào còn tưởng đây là một nữ nhân thích diễn lại yếu đuối , sử dụng những chiêu trò cũ rích nhưng thật ra Giai Hiểu Kì lại lợi hại hơn thế rất nhiều .
Cô ta nhìn xung quanh phòng , chỉ muốn tìm thêm đồng minh đứng về phía mình nhưng thất vọng rồi , toàn bộ người trong phòng hậu cần đều là make up và desighner chuyên nghiệp của Trần Khả Hy , mọi người đều khinh bỉ nhìn cô ta , thậm chí còn có người hô hoán lên " Cút đi , con tiện nhân " , còn trọ lí của Giai Hiểu Kì lúc nãy đã bị điều ngầm ra ngoài để tạo không khí tự nhiên nhất .
Ngay lúc đó , cửa phòng bỗng nhưng bị đạp ra mạnh mẽ , lực đạo rất mạnh khiến cánh cửa một bên lung lay sắp gãy đến nơi . Thẩm Thanh hướng mắt , chạm đến thân ảnh cao lớn kia , liền ngay lập tức cau mày , máu trong người sùng sục sôi lên . Sở Ly hầm hầm bước vào , lúc nãy hắn ở ngoài không thấy Giai Hiểu Kì , muốn mang một chút đồ ăn tẩm bổ cho cô ta . Không ngờ được nhân viên chỉ vào phòng hậu cần , bảo người hắn cần tìm đang ở đó , Sở Ly dự cảm điều chẳng lành , quả nhiên , đám nữ nhân này này lại gây sự với người của hắn . Sở Ly bước lại gần đám Thẩm Thanh , che chắn trước người Giai Hiểu Kì , một đám bảo tiêu cở 6,7 người ào vào phòng , môt trng số đó đỡ Giai Hiểu kì , ân cần hỏi " Giai Tiểu thư , cô không sao chứ " . Giai Hiểu kì rưng rưng nước mắt , lăc lắc đầu cực đáng thương .
- Em ra ngoài trước nghỉ ngơi
Sở Ly nói như một mệnh lệnh , Giai Hiểu Kì muốn ở lại xem đám người kia bị bẽ mặt , liền nhận lại ánh mắc sác như dao của Sở Ly phóng tới , ngoan ngoãn nhấc váy dưới sự bảo hộ của đám cận vệ bước ra ngoài . Những người khác cũng sợ hãi từ từ tản ra chỗ khác , ai nấy về chỗ làm việc .
- Khuyên cô một câu , ở đây không thoải mái họạt ngôn như trong cái quân đội chết tiệt của cô , cẩn thận cái miệng của cô
Thẩm Thanh không nói , chỉ âm trầm nhìn hắn . Phó Oánh thấy tình hình trước mắt liền đứng ra bao che cho Thẩm thanh
- Anh không trách cậu ấy , tôi chính là người phát ngôn đấy , chỉ là quá ngứa mắt cô bồ nhỏ bé chết tiệt của anh .
Thẩm Thanh không kịp ngan ưcanr cái miệng miệng của Phó Oánh , Sở Ly đã giúp cô làm điều đó . Một tên cận vệ bên cạnh Sở Ly , mặt anh ta trùm áo khoác đeo khẩu trang kín mít , cả người chỉ lộ ra độc cánh tay đầy sẹo kinh người . Anh ta bước lên phía trước , nằm lấy cổ nhỏ nhắn của Phó Oánh nhấc lên cả người trên không trung , chân cô vùng vẫy mất phương hướng trên không . Khuôn mặt nhỏ nhắn tái xanh , chỉ kêu ra vài tiếng nhỏ xíu như muỗi kêu ,anh ta hình như chỉ dùng có 3phần lực đã làm Phó Oánh chật vật . Thẩm Thanh trợn mắt , không do dự bươc lên phía trước , nhấc chân đá một vòng cung tuyệt đẹp hiển nhiên chỉ trúng eo của tên kia , anh ta đau đến mức hít một ngụm hơi lạnh , tay thả lỏng khiến phó Oánh rơi bịch xuống đất . Trần Khả Hy chạy lên phía trước , đỡ lấy đầu Phó Oánh
- Này , em không sao chứ .
Tên kia lùi lại phía sau , kinh diễm nhìn Thẩm Thanh . Anh ta đã từng thực hiện nhiều cú đá , cũng đã lãnh trọn nhiều cú đá lợi hại , nhưng cái vừa nãy lại khác biệt . Lúc người kia nâng chân lên , nhìn động tác cứ tưởng cú đá sẽ rất nhẹ nhàng không hề hấn gì , nhưng khi lực chạm đến người anh ta , có cảm tưởng như xương cốt rã rời , tê rần lên , lại đua đớn không tả nổi , lại là bị nữ giới một phút cả kinh . " Người này , từng ở trong quân đội à ?"
- Tôi thay mặt bạn tôi xin lỗi anh , Sở Đại . nhưng anh động thủ trước , cũng có phần sai , coi như ta huề nhau đi .
Sở Ly cầm ly rượu , thú vị nhìn người trước mặt .
-Không thân mật lúc nào cũng " Ông xã , ông xã " nữa sao , còn dùng kính ngữ , một câu liền muốn rũ sạch quan hệ lúc trước với tôi ?
Thẩm thanh lạnh mặt
- Chúng ta đã ly hôn
- Ồ vậy ư , sao tôi không biết nhỉ ?
Thẩm Thanh bỗng dưng bật cười như nhớ lại một hồi ức nào đó , liếc nhìn Sở Ly
- Đúng , vậy thì tôi sẽ thông báo cho anh biết . Chúng ta không những ly hôn rồi , mà tôi còn vứt cả đứa con của chúng ta nữa . Nên anh yên tâm , không có quan hệ nào gắn kết giữa chúng ta nữa , có thể tự do tự tại rồi , tôi rất là vui đấy .
Thẩm Thanh nói đúng trọng tâm không lòng vòng , đúng như dự đoán , Sở Ly hơi khựng lại một chút , biểu cảm cũng không còn ngả ngớn như trước nữa . Hắn âm trầm không tiếp tục nói nữa , chỉ nhấc chân ra dấu cho cận vệ
- Triệu Vi , chúng ta đi thôi
Sở Ly bước ra cửa , tiêu soái đút tay vào túi quần , khẽ nhìn lại
- Cô Trần Khả Hy này , cô đã quên bộ phim này được ra mắt là do ai sao ? Tôi chỉ nhắc nhở một lần này , nếu còn có lần sau , đảm bảo liền cho cô cả đời thất nghiệp , cho cô lãnh trọn , có tin hay không ?
Nói xong , liền trực tiếp ra ngoài . Trần Khả Hy tái xanh mặt mày . Thẩm Thanh thở phào nhẹ nhõm , thoát được một kiếp nạn rồi . Cô không sợ hắn , chỉ sợ làm ảnh hưởng đến gia đình Phó Oánh , may là hắn chỉ đe doạ một chút chứ chưa ra tay tàn độc . Cô rất hiểu phong cách làm việc của Sở Ly , ngả ngớn , đào hoa thì không thiếu , nhưng lúc xử lí công việc thì lại ra tay rất tàn ác , một phát đạp xuống khiến người khác không kịp trở tay , nhắm mắt một cái liền mất hết tất cả dưới tay Sở Ly . Lúc nãy , nếu Sở Ly muốn giết người ở đây , chỉ cần một phát súng là đủ , nhưng may thay , chỉ là đe doạ . Mà ngay cả Sở Ly muốn giết ngừơi ở đây , cảnh sát cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua , không ai muốn đụng dến ông trùm này , cái kết sẽ rất thảm .
Thẩm Thanh cuối đầu , khẽ xoa tay lên vết hằn tím trên cổ Phó Oánh , xong lại búng vào trán cô phátrõ đau
- Ai, ui , đau .....
- Chậc , cậu cũng biết đau à ? Phó Oánh tớ hỏi thật này , cậu điên rồi sao , ở trước mặt Sở Ly lại dám loạn ngôn như thế , không sợ chết ạ . Lần nạy , cậu may mắn đấy
Phó Oánh cười khì khì , nắm lấy tay Thẩm Thanh
- Tớ không sợ đâu , vì có cậu ở đây mà
- Vậy nếu có ngày anh ta tìm đến de doạ cậu lúc tớ không ở đó thì sao , cậu lãnh trọn đấy . Thôi mau đứng lên , chúng ta đi về
4
0
1 tháng trước
2 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
