Chương 10 - Phiên ngoại giữa truyện ( 1 )
Một buổi tối trăng thanh gió mát nọ , Thẩm Thanh ngồi trên giường lướt điện thoại , lật lại những tấm ảnh lúc còn để tóc ngắn , là một tiểu soái ca được vô vàn mỹ nữ thầm thương trộm nhớ . Ngón tay Thẩm Thanh khẽ run , lướt qua tấm hình chụp một khung ảnh sân bóng rổ trường cấp 3 , mà tiêu điểm chính là chàng trai đang chơi bóng rổ kia . Gương mặt điển trai soái đến mê người , tấm lưng thấm ướt mồ hôi do vận động nhiều , tay cầm chai nước suối , yết hầu khẽ chuyển động , quyến rũ kinh người . Đó là đàn anh Tiêu Nhất thời cấp 3 trường cô , hồi đó Thẩm Thanh đơn phương Tiêu Nhất , học giỏi lại chơi thể thao tốt , cô nào chẳng mê , Thẩm Thanh không ngoại lệ . Đây là tấm ảnh hiếm hoi mà cô giữ lại được , còn toàn bộ ảnh chụp trước kia ... hừ , tất nhiên đều bị ông chồng vô sĩ kia đem xoá sạch rồi
Cửa phòng tắm bật mở , hơi nước nóng tràn ra ngoài , tạo cho người khác cảm giác khoan khoái bất ngờ . Sở Ly cầm khăn lau mái tóc phủ xuống trán , chân trần bước ra ngoài . Trên người ngoại trừ chiếc khăn quấn quanh eo thì chẳng còn thứ gì nữa . Cơ ngực chắc nịch kia , xương quai xanh kia , sáu múi rõ ràng kia , lại đường nhân người quyến rũ bức người ấy nữa . Sở Ly có một hình xăm con Phượng Hoàng trên eo phải , hình xăm đen càng tôn lên nước da trắng của hắn , như là từ trong tranh bước ra vậy .
Sở Ly cảm thấy Thẩm Thanh không quan tâm đến mình , bày ra vẻ mặt oan ức . Hắn chống một tay xuống giường , dựa sát vào người cô . Bỗng , tầm mắt phóng tới tấm ảnh trong điện thoại kia , khuôn mặt đanh lại , hai mắt như có thể búng ra lửa
- Này , anh nhớ đã cho người xoá hết rồi mà .
Thẩm Thanh giật mình , vội vàng giấu điện thoại ra sau lưng , cười vô tội . Cô cau mày , khẽ đẩy bả vai hắn
- Anh , anh ... mau lau người đi , lát nữa sẽ cảm lanh đấy
Sở Ly bắt lấy tay cô ấn xuống giường, lạnh giọng
- Trả lời anh , đừng lạc đề
Thẩm Thanh cảm thấy cổ tay đau nhói , lần này hắn giận thật rồi . Cô vốn dĩ không phải cố ý mà . Sở Ly cau mày , hắn đương nhiên thấy vẻ mặt khó chịu của cô , khẽ thả lỏng tay . Sở Ly cuối đầu , vén tóc mai của Thẩm Thanh , khẽ thổi nhẹ vào tai cô ,
- Em để tóc dài đi , như thế này khả ái hơn
Thẩm Thanh sượn hết cả da gà . Cô biết hắn định làm gì , liền tìm cách thoát thân cho chính mình
- Con , con trai đâu rồi anh ?
Sở Ly dừng lại , nói nhỏ vào tai cô
- Nó đang chơi game với quản gia , em không cần lo lắng
Thẩm Thanh lắc lắc đầu , xoay người định chạy
- Em , em ... ra ngoài với con trai .
Không may , Sở Ly nhanh hơn một bước , bắt lấy cổ tay cô , ấn xuống giường trở lại . Vì động tác quá mạnh , nên khăn quanh eo đã lỏng lẻo hơn nửa , có vẻ sắp không trụ nổi nửa mà sắp bung ra . Tầm mắt của Thẩm thanh lại phóng thẳng đến " chỗ đó " , cô vội che mắt lại , gần như hét lên
- Này ,anh , anh ,....
Sở Ly cười cười cười , bắt lấy hai tya đnag che mắt của cô
- Mắc cỡ cái gì , cái này cũng không phải lần đầu của em .
Sở Ly tách nhẹ môi cô , rồi cuối đầu , trực tiếp cắn mạnh lên đôi môi mềm mại của Thẩm Thanh , để lại một mảng bầm hết sức chói mắt rồi thản nhiên nói
- Đây là đánh dấu chủ quyền , nếu như sau này em cứ nhắc đến thằng khác trước mặt anh một lần , anh sẽ cắn em một lần
Thẩm Thanh đỏ mặt xấu hổ , vùi mặt vào cổ Sở Ly .
Ở bên ngoài , tiểu bảo bối nghe thấy trong phòng baba mama truyền ra âm thanh lạ , tròn xoe mắt hỏi lão quản gia
- Ông , baba mama đang làm gì thế ?
Lão quản gia cười trừ , ẵm cậu bé ra ngoài
- Đây gọi là , trò vờn mèo đuổi chuột đó , sau này , cháu có bạn gái , chơi cùng bạn gái sẽ rất vui đó
Tiểu Bảo bối hai mắt sáng lên , khẽ cười ngọt ngào .
7
0
1 tháng trước
1 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
