Chương 4 - Đột nhập
Chương 4 : Đột nhập
Không quá tốn thời gian để giết chết các nhóm hộ vệ còn lại khi đã chọc thủng hàng phòng ngự của đối phương, Lưu Vương trở thành bóng ma tử thần đi đòi mạng của những tên ngu ngốc não thiếu iot này.
Mục tiêu đầu tiên của Lưu Vương là đội có tiểu đội trưởng, về cơ bản thì giọng của hắn ta anh đã nghe hiểu xong, hơn nữa đoán theo phương hướng bọn hắn di chuyển thì Lưu Vương có thể mơ hồ xác định vị trí của bọn chúng.
Bản đồ nơi này anh từng nghiên cứu qua rất kỹ càng, đó là lý do vì sao mà Lưu Vương có thể nhanh chóng giây sát một đống tên hộ vệ một cách đơn giản mà im lặng như vậy, lẫn trốn để tiến đến phía đối phương, anh lại từ trong người moi ra thêm hai cây dao găm nữa, những vũ khí trước của anh do dính máu nên sẽ có huyết tinh nên tạm thời cất đi, thay thế bằng những vũ khí khác.
Đạn và trang bị của những xác chết cũng được Lưu Vương tận dụng một cách triệt để, rãi phấn ra xung quanh toàn bộ khu vực này, đợi thêm một lúc cho thuốc nó ngấm, anh như hổ vương rình mồi đơn giản ngắm nhìn bữa ăn khuya của mình.
“Ba… hai… một…”
Nhẩm trong đầu từng con số một, anh đưa lên con dao của mình và ngắm nhìn lưỡi của nó một cách đắm đuối, dùng một ngón tay va lên tạo một âm thanh cực kỳ nhỏ khiến cho một trong năm tên phát hiện.
Vì dấu hiệu này không đáng để thông báo với cả nhóm, mục tiêu của Lưu Vương nhắm tới không ai khác ngoài trưởng nhóm của cái đội này , ngay khi hắn thay đổi hướng đi tiến về phía anh thì ngay lập tức bị bịt miệng kéo vào một bên.
Tên hộ vệ dù sao cũng được huấn luyện bài bản, gặp tình huống này hắn tất nhiên muốn phản kháng, cặp mắt như chớp quan sát đối phương, dùng một chân làm trụ, một chân còn lại cho tên phía sau mình một cước.
“Khá đấy”
Thì thầm vào lỗ tai, từ dưới ống tay áo của Lưu Vương xuất hiện một con dao sắc, kéo một phát, một đường máu từ cổ lên tới tận mặt dài hơn năm cm, tuy không quá dài nhưng lại cực kỳ sâu, đủ để chặt đứt bộ phận thanh quản của tên trưởng nhóm.
Đau đớn khi cổ họng bị phá hư, hiện tại hắn không thể gào lên được, Lưu Vương đã ngắm quá chuẩn cắt đứt phần dây thần kinh thanh quản để cho đối phương không còn có khả năng thể nói, tình trạng phải nói là cực kỳ xấu.
Không thể kêu cứu, nhưng ngươi nghĩ rằng ta không thể gây ra tiếng đốđộng hấp dận sự chú ý của đồng bọn sao ?
Nhịn lấy cơn đau, tên hộ vệ không còn cố gắng tấn công Lưu Vương nữa, bị bắt vào trong tay một tên sát thủ như hắn ta, hơn nữa tay nghề còn cực kỳ vững thì khó có tài nào sống sót, đã vậy tại sao không mang luôn tên khốn này xuống địa ngục, có là thần hay là quỷ ba đầu sáu tay cũng không chống lại toàn bộ bọn họ được, mỗi người một ngụm nước bọt là có phun dìm chết hắn.
Đây là lý do vì sao mà Lưu Vương lại đánh tập kích từng tên, anh cũng không phải là chúa trời, không thể một mình đấu hơn mấy chục người, nhưng việc tên này sẽ bất chấp để cố gắng dụ đồng bọn tới đây thì nó nằm trong sự dự đoán của anh.
“Chết đi”
Dưới gót chân một con dao không biết từ đâu chui ra, một cú đá móc lên cao đâm vào cằm tên khốn này, bất ngờ trước hành động quyết liệt của Dạ Phong, không phải thông thường nếu bắt lẽ như vậy thì nên dò hỏi thông tin sao ? Tên này thậm chí còn không cho anh một giây để kéo dài, trực tiếp muốn giết chết lập tức ?
Tử vong cảm giác kéo tới, đầu của tên hộ vệ là nơi mà Lưu Vương liên tục ngắm, có vẻ đã có đề phòng với đòn đánh của anh, khi một đấm tay trái của anh đưa ra thì toàn bộ khuôn mặt được hai tay bảo vệ, phần hạ thân lập tức trống rỗng đầy chỗ sơ hở.
Tiện thể tay phải thậm chí còn không thèm dùng dao, xoắn tay lại trực tiếp đâm qua phần da thịt, bóp lấy quả tim còn đang đập thình thịch của đối phương, cảm giác nóng hổi thêm sự sống làm cho Dạ Phong cảm thấy thích thú, mùi máu tinh nồng vào mũi anh.
“Phọt”
Máu văng ra, đôi tay được rèn luyện kỹ càng của Lưu Vương ở trong trường hợp này phát huy ra năng lực, tên hộ vệ không ngờ bằng tay không mà tên này còn có chiêu ác vậy, đau đớn lan tỏa , miệng phun ra máu, hắn muốn dùng hàm răng của mình gặm lấy cổ của Lưu Vương như một con dã thú mất đi lý trí.
“Tạm biệt”
“Phạch”
Bàn tay trực tiếp nắm lại, đem nguyên quả tim còn sống của đối phương bóp nát, tên hộ vệ trưởng lập tức bị giết chết, hắn dùng chút hơi tàn của mình nhìn về phía anh một cách trăn trối như thể muốn nói
“Ngươi chết không toàn thây” hoặc “ Có chết ta cũng làm ma làm quỷ bám theo ngươi”
Nhưng mà làm sát thủ thì Lưu Vương làm sao có thể chú ý tới những điều ngu xuẩn này, giết là chết, mà chết là hết, đưa tiễn một sinh mệnh xuống đáy địa ngục coi như là giúp cho đất nước này mất đi một tên vô lại.
Từ trong bộ đồ của tên đội trưởng hộ vệ, Dạ Phong rút ra một cái bộ đàm, đưa lên miệng, chỉnh giọng một phát rồi khẽ ho nhẹ:
“Đội số 1, nhanh chóng tập hợp tại vị trí, ngay lập tức, khẩn trương lên”
Dùng giọng của đối phương quát khẽ, trong âm thanh mang theo chút vội vàng làm cho các thành viên của đội nhanh chóng chạy lại gần, muốn tìm kiếm lại vị trí của đội trưởng nhóm mình, nhưng rất không may thứ chờ đợi bọn chúng không phải là người lãnh đạo thân quen, mà đó lại là một viên đạn bạc bắn thẳng tới não của chúng.
“Phịch, phịch”
Liên tục nã đạn trong im lặng, những sinh mệnh nhỏ bé rời đi trong bóng tối, cứ một cái xác gục xuống thì lại lập tức bị Lưu Vương đem dấu đi, tốn khoảng gần nữa tiếng đồng hồ, cuối cùng anh cũng toàn diệt cả đội quân bảo vệ cho con ả Dạ Hương, chém giết như thế này mới vui chứ.
“Phù, coi như là xong bước một, tạm thời con ả kia chắc chắn phải có súng, không biết camera giả đủ để lừa con mụ này bao lâu, nhưng trước tiên cứ sẵn sàng cho tình huống xấu nhất”
Nếu như anh trực tiếp giết chết Dạ Hương thì mọi chuyện có vẻ khó để cho anh chạy trốn, nên nếu đã có cơ hội thì anh đành phải giết hết tất cả, hơn nữa anh còn là một người rất thích thách thức giới hạn bản thân, nếu mình có năng lực tại sao không cho cả đám bọn chúng đi chầu ông bà ?
Nhanh chóng đột nhập vào trong khu vực quan sát trung tâm, nếu như anh đoán không nhầm thì đối tượng anh cần phải ám sát chỉ có thể ở khu vực quanh đây, không biết cô ta có nhận ra sự khác biệt ở các tay sai của mình hay không, nhưng mà nếu có thì đối tượng đầu tiên cô ta tra hỏi sẽ là đội trưởng, mà bộ đàm của hắn thì anh đang cầm.
140
3
1 tháng trước
5 ngày trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
