ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 20 - Tân thủ thôn, dao găm

Chương 20 : Tân thủ thôn, dao găm

Một tầm nhìn mới, một thế giới mới, một khu vực mới, trước mắt của Lưu Vương là một thị trấn nhỏ cực kỳ xinh đẹp, nơi đây cứ như là bồng lai tiên đảo vậy, xung quanh có một ít người chơi hoặc là NPC đang di chuyển.

Đưa tay trái ra kéo một cái, một bảng thông tin cá nhân và diện mạo avatar xuất hiện, nó có một kho chứa đồ dành riêng cho người chơi những chỉ có bốn ô, muốn có thêm thì phải tự chế tạo trữ vật giới chỉ trong game hoặc đi mua của người khác.

🔥 Đọc chưa: Dưới Bóng Cây Sồi ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Có hệ thống nhiệm vụ nhưng lại không có giới thiệu nhận nhiệm vụ, mọi thứ đều cần chính bản thân player tự khám phá, mỗi một cách nói chuyện sẽ dẫn tới một cốt truyện khác, càng được NPC yêu thích thì càng có cơ hội nhận được nhiệm vụ hiếm, thưởng cao.

Tất nhiên, phần thưởng ở đây ám chỉ là meso hoặc là N-point, bởi vì không có hệ thống đẳng cấp nên cũng không có exp đâu để mà nhận, Lưu Vương nhìn vào túi đồ của mình

Meso : 100

N-Point : 0

Xem ra trò chơi chỉ tặng cho anh 100 meso khởi đầu, còn lại nó không cho anh bất cứ thứ gì cả, thật là nghèo đói a, kể cả thực tế lẫn trong game anh đều là dân chạy nạn, số anh thật khổ, anh cần phải phấn đấu làm giàu rồi trở thành một đầu bếp nấu những món ăn ngon, sống một cuộc sống hưởng thụ a ~

Tiến về phía trước, nơi này hẳn phải có trưởng làng đi, nếu lựa chọn quan sát thì Player hiện lên trên đầu là màu xanh, NPC thì là màu trắng thể hiện trung lập, tất nhiên một số NPC đặc biệt sẽ có màu khác, quái vật sẽ có màu đỏ, PK Player sẽ có màu tím,…

Và vị lão già tóc bạc râu dài lụ khụ này chắc chắn là một NPC, mà ở trong Tân thủ thôn thì đây sẽ là nơi mà anh nhận nhiệm vụ khởi đầu, không một chút do dự , Lưu Vương tiến đến trước mặt ông và chào hỏi.

🔥 Đọc chưa: Cửu Đỉnh Ký ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Lão gia gia, trông mặt ngài có vẻ hơi buồn ? không biết ta có thể giúp gì cho ngài được không ?”

Cực kỳ lễ phép chào hỏi vị trưởng làng với thái độ cung kính, một hành động bình thường nhưng rất ít ai làm như vậy, bởi vì ngoài đời thật những người chơi đều là cường giả đứng đầu nên bọn họ không muốn cung kính với người khác, tất nhiên cũng có người chơi thông minh lựa chọn đối xử kính trọng nên hành động của Lưu Vương chỉ gây chú ý một chút rồi thôi, cũng không gây nên sóng lớn gì cả.

“Ồ, tiểu hài tử, ngươi rất có tâm a ! Ta đang muốn gửi lá thư này đến cho Tiểu Bình, bà ấy là chủ tiệm thuốc ở trong cái trấn này, do thân ta cũng già rồi nên không tiện di chuyển, cậu nhóc có thể giúp ta được không ?”

Thấy thái độ của Lưu Vương khá tốt nên vị trưởng làng này nói chuyện cũng hiền hòa, giao ra một nhiệm vụ đơn giản, anh lập tức gật đầu tiếp nhận.

“Con rất sẵn lòng, gửi tấm thiệp này cho một vị có tên là Tiểu Bình đúng không ? ở khu vực phía Tây cách đây 400 m ? Vâng, con sẽ hoàn thành nó sớm nhất có thể ạ !”

Gật gật đầu, trước mặt anh xuất hiện thông báo nhiệm vụ ghi là:

Nhiệm vụ: gửi thư cho Tiểu Bình : phần thưởng : 10 meso.

Đơn giản vậy thôi, thậm chí còn không phân biệt nhiệm vụ nào là chính tuyến nhiệm vụ nào là phụ, nói cách khác, cốt truyện của game là phụ thuộc vào từng nhân vật xây dựng nên ? Thật là một tựa game cực kỳ thú vị.

Anh nhận lấy nhiệm vụ rồi mở lên Map ra xem, nhưng ngay lập tức một thông báo hiện lên trước mặt của anh và nói:

“Chưa mua bản đồ, chưa thể xem, nhiệm vụ tân thủ, hãy tự thân vận động, người chơi có thể thiết lập tự xây dựng bản đồ, cảm ơn !”

🔥 Đọc chưa: Mộng Du Chư Giới ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Đơn giản trả lời, mọi thứ được làm sao cho giống thật nhất, không có bản đồ là không được nhìn, mọi thứ phải do người chơi khám phá hết từ đầu đến đuôi, coi như là bản đồ cũng phải mua hoặc là tự xây dựng.

“Haizzzz, được rồi, thiết lập xây dựng bản đồ”

Lưu Vương vừa nói xong, một vòng tròn nhỏ xuất hiện trước mặt anh, toàn bộ vòng tròn là màu đen, chỉ riêng có một điểm chấm đỏ và khu vực xung quanh nó là tỏa sáng, đây hẳn là anh đi ? Thật là….

Bắt đầu làm nhiệm vụ, Lưu Vương thẳng tiến đi về phía Tây, không biết đã đến nơi chưa, anh tốn gần hai mươi phút mới dừng lại, Lưu Vương hỏi thăm tình hình xung quanh, anh rất lễ phép hỏi từng người, sau khi tìm thấy người phụ nữ tên là Tiểu Bình ở trong một quán thuốc anh vội gửi thư cho người đó:

“Xin hỏi, vị phu nhân đây có phải là Tiểu Bình hay không ? ta được Trưởng làng nhờ vả mang tấm thư này đến cho ngài !”

Vừa gặp được bà anh vô cùng mừng rỡ, Lưu Vương chưa từng gặp cái game nào mà mệt mỏi như game này, dù là lần đầu tiên chơi game toàn tức nhưng mà đến một cái nhiệm vụ bắt đầu cũng đã tốn của anh gần nửa tiếng đồng hồ, cũng may là thời gian ở thế giới NOW chạy nhanh hơn thế giới thật gấp đôi, nói cách khác, ở trong đây hai ngày mới bằng bên ngoài một ngày, nếu không anh sợ rằng mình không chịu nổi mấy cái nhiệm vụ ở đây đâu.

🔥 Đọc chưa: Thất Hiệp Trấn Kể Chuyện: Trương Vô Kỵ Nói Muốn Đến Chặt Ta ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

“Ô, ta đúng là Tiểu Bình rồi, ngươi được trưởng làng nhờ mang lá thư gì vậy ? để xem nào ..”

“Ôi trời, thì ra là thuốc thang cho những mạo hiểm giả ở bên ngoài đã hết rồi sao ? Chết thật, ta rất muốn đem thuốc cho trưởng làng nhưng ở bên ta cũng vô cùng khó khăn, nếu ta đi thì ai chữa trị cho người dân ở đây ?”

“A, tiểu tử, ta nhờ người một chuyện được không ? Ngươi có thể mang 50 bình thuốc thể lực HP và 50 bình thuốc nội lực MP cho trưởng lão được không ? Ngoài ra đây là 100 bình trị độc, 200 băng y tế, 200 thuốc giảm đau, 100 thuốc đắp chữa trị , hi vọng ngươi có thể mang những bình thuốc này về cho Trưởng làng giúp ta”

Tuy có hơi giả tạo nhưng vị phụ nữ tên Tiểu Bình này hoàn thành rất tốt việc ra nhiệm vụ nhờ vả của mình, Lưu Vương tất nhiên là không có vấn đề gì rồi, cậu nhanh chóng gật đầu tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó quay trở lại phía Trưởng làng hồi đáp.

Nhiệm vụ tân thủ đơn giản chỉ là để cho cậu chạy chân từ nơi này đến nơi khác, cho đến khi giao nhiệm vụ hết cho tất cả, chủ tiệm thuốc : Tiểu Bình, chủ tiệm rèn : Đại Vũ, chủ tiệm trang sức : Ngọc Ân, đầu bếp : Vu Lan, cựu chiến binh : Đẳng Lâm.

“Phù, mệt chết ta, hoàn thành hết nhiệm vụ rồi, chỉ cần chạy chạy là đã có thể điền xong cái bản đồ chết tiệt này, được rồi, kiểm tra thu hoạch từ nhiệm vụ đã”

“Meso : 230

🔥 Đọc chưa: Thái Tử Phi Vinh Hoa Đường ? U là trời, bỏ lỡ siêu phẩm rồi đó! 🔥

Vũ khí : dao găm thanh đồng

Thuốc lam nhỏ 2 bình, thuốc đỏ nhỏ 2 bình, thuốc bột 1 gói”

Không hề có thanh máu, nói cách khác việc uống thuốc đơn giản chỉ là giúp chúng ta khỏe lên một cách ước lượng chứ không có con số cụ thể ? ở game thông thường, một người chơi cấp thấp không thể giết người chơi cấp cao, nhưng trong đây, chỉ cần ngươi có thể đâm vào vị trí yếu hại của đối phương thì dù có mạnh đến đâu cũng sẽ chết !

42

1

1 tháng trước

5 ngày trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.