Chương 61
Chương 61 _Võ Mồm Xoay Chuyển Càn Khôn
" Ngươi . . . Ngươi là ai? Buông ta ra, thằng khốn . . . " Tô Hân Đồng đưa tay muốn tát vào mặt Đỗ Vũ, bất quá linh lực mất hết, cánh tay nàng ta dễ dàng bị Đỗ Vũ bắt lấy.
Đỗ Vũ cầm lấy ngón tay thon dài xinh đẹp của Tô Hân Đồng đưa vào trong miệng mình, dùng chiếc lưỡi liếm xung quanh ngón tay mềm mại nhẫn nhụi ấy.
Một tia ‘điện’ từ ngón tay truyền đến, Tô Hân Đồng phút chốc đứng dại ra, đầu óc trống rỗng, ánh mắt thẫn thờ.
Skip
Một giây kế tiếp khi cảm nhận được thứ mềm mại nào đó liếm xung quanh ngón tay mình, cả người nàng run lên bần bật, hai má nổi lên hai đóa hồng vân xấu hổ ngượng ngùng.
Cây dâm chi đạo phát triển mạnh mẽ nên là chỉ cần nữ nhân bị Đỗ Vũ khiêu khích đều không thể nào chống cự nổi cơn hứng tình mà mê đắm trong " . . . "
Đỗ Vũ tay trái đưa xuống khe suối mộng mơ ấy, ngón tay giữa chà lên chà xuống khe rãnh ấy, nước nhờn nhờn bắt đầu tiết ra, miệng hắn ngậm cái đầu dú hồng hào của Tô Hân Đồng mút nhẹ làm nàng ta bắt đầu rên rỉ.
Thấy Tô Hân Đồng ánh mắt mê ly, hắn liền bế nàng ta lên một tảng đá giữa lòng suối.
" Hắc Hắc , chơi gái giữa lòng suối thế này thật là quá không còn gì bằng. "
Đỗ Vũ nhanh như điện xoạc một cái, quần áo trên người hắn liền không còn, con Cu bự chà bá sừng sửng đong đưa trước mặt Tô Hân Đồng.
Tô Hân Đồng cơn hứng tình lên tới đỉnh không để ý gì đến tôn nghiêm của một Nguyên Anh Kỳ cường giả nữa, nàng ta nắm lấy con Cu bự chà bá của Đỗ Vũ mút chụt chụt .
" Khặc Khặc, cái lờ của nàng dường như chưa sạch lắm nha, có cần cái lưỡi thần của ta xoáy sâu làm sạch giúp nàng không? "
Ngay sau đó là một màn 69 giữa Đỗ Vũ và Tô Hân Đồng diễn ra, phong cảnh diễn ra giữa lòng suối thơ mộng, nếu có máy quay sẽ tạo thành một bộ Jav hay nhất hiện nay ấy chứ.
Mần kiểu 69 một hồi lâu, Đỗ Vũ ôm Tô Hân Đồng đứng lên, hai người bú lưỡi ngấu nghiến, Đỗ Vũ tay phải nắm lấy đùi của Tô Hân Đồng lên, con Cu khổng lồ của hắn cắm sâu vào trong khe suối mộng mơ của nàng ta, hai người ôm nhau như Vũ Công Ballet.
Đỗ Vũ bắt đầu nhấp nhẹ, rồi nhanh dần, Tô Hân Đồng há mồm thở như chó, cả người uốn éo như mãng xà, tiếng rên rĩ thở dốc vang vọng cả con suối .
Không biết qua bao lâu, có lẽ khoảng độ 1 đến 2 tiếng đồng hồ, Đỗ Vũ cùng Tô Hân Đồng mới dừng lại, hai người cùng nằm lên tảng đá thở dốc.
Sâu một lúc nghĩ ngơi, Đỗ Vũ đứng lên nhìn Tô Hân Đồng mở miệng nói:
" Ta sướng nàng phê, chúng ta coi như hòa, không ai nợ ai, còn chuyện ta bỏ độc nàng, ta sẽ đền bù cho nàng một cuốn công pháp tu luyện đến Hợp Thể Kỳ! Nhân quả giữa chúng ta coi như xong!"
Tô Hân Đồng im lặng không nói gì.
" Còn nữa, ta chỉ biết chế độc dược không biết chế thuốc giải, Độc sẽ tự giải sau 4 tiếng đồng hồ!"
Đỗ Vũ lấy ra bình Thập Hương Nhuyễn Cân Tán đặt bên cạnh Tô Hân Đồng rồi nói :
" Đây là Thập Hương Nhuyễn Cân Tán, mùi hương của nó đủ làm Hóa Thần Kỳ tu vi trở xuống mất hết linh lực, cả người mềm nhũn trong vòng 4 tiếng đồng hồ, tức là hai canh giờ , nàng giữ mà dùng phòng thân! "
]
. . .
Đỗ Vũ nhìn Tô Hân Đồng thêm một lúc rồi cất bước rời khỏi.
" Thằng Rắm thúi ngươi sao lúc nào cũng toàn gái với gái thế? Trong đầu ngươi chả còn gì khác hả? " Dâm Âm âm thanh vang lên trong não hải của Đỗ Vũ .
" Ha Ha, người trong thiên hạ muốn gì thì mặc kệ, ta không có giấc mơ làm cường giả đỉnh thiên lập địa, chỉ cầu mỗi ngày được vui vẻ, tiêu sái mà sống, muốn chịch cứ chịch, muốn ngủ cứ ngủ, muốn làm gì thì làm, đó mới là giấc mơ của ta!!! " Đỗ Vũ trong lòng cười to nói, Dâm Âm cũng là đành chịu, không biết nói gì hơn.
Đỗ Vũ chui vào Không gian Thiên đạo khí, niệm ý điều khiển Thiên Đạo Khí tiếp tục phi hành đến hướng Mai Phương Thúy mà đến.
Hắn mở cửa phòng Trần Khởi My đi vào, Trần Khởi My đang say giấc ngủ với tư thế xấu vô cùng, mông chổng lên trời, nói chung xấu khó tả.
" Đúng là phụ nữ, trước mặt đàn ông họ luôn tỏ ra đẹp nhất có thể, nhưng khi ở một mình, họ mới bộc lộ cái xấu!!! " Đỗ Vũ khẽ nhếch môi mĩm cười, ôm Trần Khởi My nằm lại bình thường, kéo chăn đắp cho nàng rồi mới nhẹ nhàng bước ra ngoài .
Tiếp tục dạo quanh mấy căn phòng của Mấy bà vợ còn lại là Ngọc Trinh, Nguyễn Thùy Linh, Phạm Lãnh Ngọc, Lý Nhu Nhi ngắm nhìn mấy bà vợ một hồi lâu mới quay về phòng mình đặt lưng nhắm mắt mê man ngủ, Để Thiên Đạo Khí auto phi hành với tốc độ 30 km/h .
Mặt trời lặn xuống núi, đêm tối bao trùm, Đỗ Vũ nằm trong phỏng ngủ chèo queo, ngủ từ chiều cho đến sáng ngày hôm sau mới chịu mở mắt.
" Kỳ quái, Thúy nhi tu vi chỉ Luyện Khí Tam trọng đỉnh cao như thế nào đi xa đến như thế? " Đỗ Vũ cảm nhận ấn ký trên người Mai Phương Thúy, hắn cảm giác còn ở khá xa nàng, thậm chí còn xa hơn ngày hôm qua.
Đang muốn tăng tốc thì lúc này trên màn hình TV hiện lên một cảnh như phim Tàu .
" Ha ha ha, ta yêu thương nàng như thế, ta dành cho nàng tài nguyên tu luyện tốt nhất, ngay cả đình viện có linh khí dày đặc nhất ta cũng dành cho nàng! "
" Vì sao? Vì sao? Tại sao lại phản bội ta theo hắn? Hắn có địa vị như ta sao? Hắn có tiền như ta sao? Hắn yêu nàng như ta sao? "
Một trung niên nhân nụ cười vô cùng đau khổ, nhìn nữ tử đang nắm tay một thanh niên nhân, mở miệng nói với giọng giận dữ, đau đớn.
" Trời Đất Mẹ Ơi!!! tất nhiên do ngươi già quá chịch éo nổi nên nó mới bỏ theo trai, thế cũng hỏi. " Đỗ Vũ bình luận một câu rồi nhìn lên màn hình TV xem tiếp.
" Vì sao? Nàng nói đi? Sao nàng không nói? " Trung niên nhân nhìn nữ tử sợ hãi nép mình sau lưng thanh niên nhân quát to.
" Còn ngươi? Thằng rắm chó ngươi có cái gì? Có cái gì mà hơn ta mà muốn cướp đạo lữ của ta? Một đệ tử ngoại môn như ngươi có tư cách gì? Hả? " Trung Niên Nhân nhìn thẳng vào mắt Thanh Niên Nhân quát to .
Thanh Niên Nhân mặt không sợ hãi, đang muốn mở miệng nói thì bị Trung Niên Nhân ném cho một tấm Câm Lặng Phù, không thể nói gì.
" Ngươi câm! Các ngươi Câm hết đi! Ta không muốn nghe các ngươi nói! " Trung niên nhân hét to, dường như hắn sợ nghe điều không muốn nghe.
" Trời Đất Mẹ Ơi !!! Nãy giờ ta toàn nghe ngươi nói không, chứ người ta có nói câu nào đâu mà ngươi bảo người ta câm? " Đỗ Vũ xem tới đây không nhịn được mở miệng bình luận, nếu không phải chỉ một mình hắn ngồi xem thì đã bị người khác đập cho cái ghế vào đầu vì nói nhiều rồi.
" Đôi gian phu dâm phụ các ngươi, đi chết đi!!! " Trung niên nhân miệng niệm pháp quyết, hai thanh phi kiếm đâm thẳng đến nữ tử cùng thanh niên nhân.
Thanh niên nhân niệm pháp quyết gọi phi chống đỡ, bất quá như chỉ như trứng chọi với đá.
" Ài, Nhân Chi Sơ, Tính Bản Thiện, cứu người là nhân tính, thấy chết không cứu thì phải xem lại ngươi có còn là người không?"
" Xem như hai người các ngươi may mắn vì ta còn muốn làm người! "
Đỗ Vũ lẩm bẩm trong miệng, nháy mắt xuất hiện bên ngoài, miệng niệm pháp quyết gọi ra Linh Khí Thượng Phẩm Hỏa Tinh Kiếm.( Cướp được của Phan Chế lúc trước )
Hỏa Tinh Kiếm phi đến với tốc độ ánh sáng, đánh hai thanh phi kiếm của Trung niên nhân vỡ vụn, cứu nữ tử cùng thanh niên nhân một mạng.
" Ngươi . . . Không, tiền bối, người vì sao muốn cứu đôi gian phu dâm phụ này? " Trung niên nhân mở miệng hỏi, hắn không nhìn ta tu vi của Đỗ Vũ, lại thêm vừa bị chấn vỡ phi kiếm, nên nghĩ Đỗ Vũ khả năng là Nguyên Anh Lão quái nào đó .
" Ài, ta đã xem hết tình huống nãy giờ, ngươi hãy nghe ta nói, ta nói xong ngươi muốn làm gì bọn họ tùy ngươi! " Đỗ Vũ nhìn trung niên nhân thở dài, rất có phong phạm tiền bối.
" Thứ nhất, ngươi không hiểu phụ nữ, phụ nữ lúc chưa có đạo lữ song tu( chồng ), họ sẽ mơ ước một người có tiền tài, địa vị trong xã hội, đến khi có đạo lữ song tu họ mới nhận ra thứ họ cần không phải chỉ như vậy! "
" Phụ nữ lạ lắm, họ cần rất nhiều thứ, lòng tham của họ vô đáy, ta chỉ nói về vấn đề chọn đạo lữ song tu, cái họ cần ở đạo lữ song tu không chỉ là tiền tài, địa vị, mà phải quan tâm, chăm sóc họ, và quan trọng nhất đó là phải 'Chịch và 'Chịch' họ mỗi ngày!!!"
" Thứ Hai, Cái mà ngươi vừa nói không phải là Tình Yêu Chân chính, đàn ông khi yêu chân chính sẽ nói là ta mong nàng hạnh phúc mà không phải là ta làm nàng hạnh phúc! "
" Cái mà ngươi nói chỉ là sự ham muốn chiếm hữu, không phải tình yêu chân chính!!! Ham muốn Chiếm hữu sẽ chỉ tạo cho ngươi cảm giác lo sợ mà thôi, ngươi sợ mất thứ mà ngươi chiếm hữu, chỉ tình yêu chân chính mới mang đến hạnh phúc, bởi vì nàng hạnh phúc là ngươi hạnh phúc, mà không nhất thiết người mang hạnh phúc cho nàng là ngươi! "
" Thứ ba, nam nhân sống trên đời, có thể yêu liền yêu, không thể yêu liền dẹp, yêu được tới đâu hay tới đó, nếu như không có hạnh phúc thì cùng lắm yêu lại từ đầu, đại trượng phu đỉnh thiên lập địa, đã lấy được sao không thể buông?"
" Thứ 4, nếu ta không nhầm, ngươi là đệ tử nội môn Thái Huyền Môn, tu vi hiện tại đã là Kim Đan Kỳ Đại Viên Mãn, sắp đột phá Nguyên Anh Kỳ, bước vào khu Hạch Tâm Đệ Tử, hà tất gì phải vì một nữ nhân mà chém giết đồng môn? Để rồi bị trục xuất khỏi sư môn? "
Đỗ Vũ nói đến đây, Trung niên nhân như ngộ ra điều gì, tâm cảnh thăng hoa, cả người như trẻ lại 20 tuổi, thuận tự nhiên mà đột phá.
" Đa tạ tiền bối chỉ dạy, vãn bối suốt đời không quên, nay vãn bối phải độ kiếp, ngày sau có cơ hội nhất định tạ ơn hôm nay! "
Trung niên nhân bây giờ nhìn qua chỉ khoảng 20 tuổi, chắp tay nhìn Đỗ Vũ nói, rồi lăng không phi hành kiếm nơi độ kiếp Nguyên Anh Kỳ cảnh giới .
" Bà mẹ nó, sức mạnh ngôn từ thật khủng khiếp, chỉ miệng lưỡi có thể xoay chuyển càng khôn, đảo lộn nhật nguyệt! " Đỗ Vũ nhìn bóng lưng của Trung Niên Nhân lẩm bẩm trong mồm.
( Chương này nói nhiều quá, do lúc tối uống nhiều quá, viết bậy, mọi người đọc đừng chửi nặng quá)
1,134
17
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
