Chương 27
Chương 27 _ Lão Tử Đánh Cướp !!!!
Đỗ Vũ thức dậy sau một đêm song tu , hắn lấy ra số Túi Càn khôn cướp được của đám người Hoa Thiên Môn lúc trước , linh thạch kiếm được hơn 5 Vạn hạ phẩm linh thạch làm hắn cười tít mắt .
" Hoa Thiên Môn sao ? Ta sẽ đến tìm các ngươi chơi một chuyến !! Hắc Hắc. . . "
Đỗ Vũ mang vài ngàn linh thạch cho vào Túi Càn khôn giao cho Trần Khởi My một cái cùng Nguyễn Thùy Linh 1 cái .
Đỗ Vũ phi kiếm ra khỏi Đỗ Gia , lấy bản đồ tông môn ra Xem , rồi bay thẳng đến Hoa Thiên Môn.
. . .
" Đạo Hữu ! Bay đi đâu mà vội thế ? Chúng ta muốn mượn của đạo hữu một ít linh thạch cùng pháp khí phi kiếm xài một chút , dạo này tài nguyên càng ngày càng khó khăn à . . . " Đỗ Vũ đang phi hành thì một đám tu sĩ chặn đường hắn lại miệng cười nói .
" Mượn ? Ta và các ngươi không quen biết ? Ồ, nói như vậy, các ngươi là ở đánh cướp sao?" Đỗ Vũ một mặt kinh ngạc nói.
" Đạo hữu nói như vậy là sai rồi , bọn ta mượn đồ là có lòng tốt muốn bảo quản giúp đạo hữu ngươi à !! Ngươi xem ,ngươi thanh phi kiếm này nhưng là pháp khí phi kiếm , trên tay đeo không gian giới chỉ đi ngoài đường dễ dẫn đến họa sát thân à !!! ngươi có thể nào nói như thế chúng ta?"
Tên Tướng cướp lúc này trầm giọng nghiêm mặt nói .
"Thì ra là như vậy!" Đỗ Vũ lúc này mới lộ ra bỗng nhiên tỉnh ngộ vẻ mặt, gật gật đầu, chợt lại cười híp mắt nói: "Nhưng là ta cũng không để cho các ngươi bảo quản nha ! "
"Được rồi! Nếu ngươi biết ý của chúng ta là, vậy thì không cần thiết như vậy quanh co lòng vòng, Bổn trại chủ liền nói thẳng đi, ta có thể cho ngươi một thanh kiếm phi hành , nhưng này pháp khí phi kiếm cùng nhẫn không gian nhất định phải giao ra đây, bằng không ngươi chỉ có một con đường chết! Thuận tiện nói cho ngươi, chúng ta xác thực chính là ở đánh cướp ngươi, ngươi nếu không phục, tương lai có thể đến Ngọa sơn trại tìm đến Bổn trại chủ báo thù!" Tên Tướng cướp mở miệng lạnh giọng nói .
"Ồ , thật sự đánh cướp ta à?" Đỗ Vũ nhất thời như phát hiện gà trống đẻ trứng giống như, một mặt kinh ngạc! Dù sao xưa nay toàn là hắn đi móc túi , trộm , đánh cướp , hấp diêm . . . Người khác , không nghĩ hôm nay lại bị cướp , nghĩ lại chính mình dùng thanh phi kiếm đẹp một chút không gọi ra linh khí mới dẫn đến cướp .
" Hắc Hắc . . . Thế nhưng ta không giao thì thế nào ? " Đỗ Vũ cười khẩy nói .
" Ngươi đã như thế . . . "
" Tam đệ , giết hắn !!! " Tên Tướng cướp mở miệng .
" Hừ !! Một tên Luyện Khí tầng 8 mà thôi , đại ca cứ để ta !! " Tên tam đệ mở miệng , vì Đỗ Vũ áp chế tu vi xuống Luyện Khí tầng 8 lại đi một mình nên đám này mới nghĩ là mồi ngon đến đánh cướp , thêm vào những nhân vật có lai lịch ở đây nhưng bọn chúng đều biết , không hề có Đỗ Vũ nên nghĩ Đỗ Vũ là vào động phủ nào đó mây mắn đạt được mấy bảo vật này .
Tên này phi kiếm bay đến tung một pháp thuật Kim Nguyên Hóa Nhận phóng đến Đỗ Vũ, Đỗ Vũ chỉ phất tay , linh lực mạnh mẽ phá tan lưỡi nhận được Kim linh lực hóa thành , Đỗ Vũ Tung ra một quyền , linh lực mạnh mẽ chấn bay tên Tam đệ rơi xuống phía dưới .
" Tam đệ . . . " Tên trại chủ cùng bên cạnh nhị đệ lúc này kinh ngạc thốt lên lên tiếng, khó có thể tin , Tam đệ nhưng là Trúc Cơ kỳ tầng 3 hàng thật giá thật à . . .
Đỗ Vũ Hắn lộ ra một cái hàm răng trắng noãn, mang theo ánh mặt trời nụ cười xán lạn, nói ra: "Người trẻ tuổi, đánh cướp không phải như vậy đánh, vẫn là ta đến dạy ngươi đi! Nghe rõ, hiện tại là đánh cướp thời gian, đem các ngươi trên người vật sở hữu đều giao ra đây, nhớ kỹ, là vật sở hữu, bao quát y phục của các ngươi, quần lót, áo ngực!"
Đánh cướp?
Bọn Ngọa sơn trại người hoàn toàn cương cố ở tại chỗ, trợn mắt ngoác mồm!
Bọn hắn nhưng đến đánh cướp à ? Thế nào đối phương lại nói ngược lại ?
" Các huynh đệ , xông lên !!! " Tất cả bọn họ đều tung ra pháp quyết lợi hại nhất đánh Đỗ Vũ .
" Huyễn Ảnh Phân Thân Thuật !! " Đỗ Vũ thả ra một loạt phân thân giống bản thể y như đúc , nhất thời bọn hắn nhưng không biết đánh người nào .
Đỗ Vũ phi kiếm bay quanh tay móc hết Túi Càn Khôn cho vào Không gian giới chỉ , miệng niệm pháp quyết 《 Thâu Binh Thuật 》 Thâu luôn phi kiếm của đối phương , Đám người Ngọa sơn trại chỉ thấy hơn 50 thân ảnh Đỗ Vũ bay qua bay lại , liên tục đánh nát , nhưng Đỗ Vũ lại có 《 Bách Mạch Hấp Linh quyết 》 nhanh chóng hồi phục linh lực lại thả ra phân thân huyễn ảnh mới .
Đám người trại Ngọa sơn vì không có phi kiếm mà rơi xuống , Trúc Cơ kỳ thì kiên trì được một chút cũng rơi xuống vì hao hết linh lực .
" Tất cả tụ họp nào !!! " Đỗ Vũ lấy loa trong không gian giới chỉ ra hô , khẽ vận 《 Âm Ba Công 》 , Đám người Ngọa sơn trại vừa rơi xuống liền tụ họp , bọn hắn nhưng linh lực hao hết không cách nào chống cự được 《Âm Ba Công 》 .
" Lại đến giờ cướp thời gian rồi ,đem các ngươi trên người vật sở hữu đều giao ra đây , À mà quên . . . Ta lấy hết rồi , cởi bỏ tất cả y phục trên người giao ra !! " Đỗ Vũ vận Âm Ba Công hô lớn .
" Tốt !! Cởi luôn áo ngực quần lót ra !! "
" Tốt !! Tiếp theo là cướp sắc . . . "
" Nữ nhân còn rin bước lên nào . . . "
" Cái gì ? Không hiểu ta nói gì ? "
" Nữ nhân chưa khui tem bước lên nào . . . "
" Gì ? Vẫn không hiểu ? Ây daaa . . . Nữ nhân còn trinh chưa ngủ với trai lần nào bước lên . . . Ài . . . Không biết tế nhị gì cả , phải đợi ta nói trắng ra mới chịu "
Đỗ Vũ liên tiếp vận Âm Ba Công nói .
" Rắm chó gì thế này ??? 10 nữ nhân chỉ có 1 người ??? "
" Thôi , có còn hơn không !!! "
" Tốt ! Bài giảng về chuyên ngành Cướp sắc cướp tài sản !! ban ngành Cướp của đại học giang hồ do giảng viên Vũ đẹp trai đến SEntI đây kết thúc " Đỗ Vũ cầm loa hô .
" Lần sau chuẩn bị học phí đầy đủ sẽ tiếp tục chương trình học Giết người cướp của !! "
" Ngươi ở lại , những học sinh khác giải tán !! " Đỗ Vũ chỉ vào nữ nhân còn rin nói xong đám người Ngọa sơn trại trần như nhộng nhao nhao giải tán .
" Cũng tạm cho là mỹ nhân , chỉ là ngực hơi nhỏ !! " Đỗ Vũ nghĩ nghĩ trong lòng , lấy trong nhẫn không gian ra một cái chăn rồi ôm nữ tử nằm xuống cái chăn .
" Hắc Hắc . . . Cái này gọi là Tình Yêu Nơi Hoang Dã! "
Đỗ Vũ hôn nhẹ lên môi nữ tử , người nữ tử run lên , mặt dù bị Đỗ Vũ dùng Âm Ba Công điều khiển nhưng nàng vẫn cảm nhận được , nước mắt nàng chợt rơi .
" Sao vậy ? Sao lại khóc ? Ta xấu lắm sao ? " Đỗ Vũ thấy nữ tử khóc liền hỏi , hắn lấy gương ra soi đi soi lại rồi nhìn nữ tử nói tiếp :
" Cũng khá đẹp trai mà ? " Đỗ Vũ giải phong Âm Ba Công cho nàng .
" Ngươi . . . Tha cho ta . . . Ta xin ngươi . . . " nữ tử liền co rút tấm thân trần như nhộng của mình lại van nài Đỗ Vũ.
" Ta đáng sợ vậy sao ? " Đỗ Vũ lại lấy gương ra soi .
" Đạo hữu . . . Xin ngươi tha cho con gái ta . . . " Lúc này tên trại chủ quay lại , trên người che một chiếc lá giống lá chuối quỳ xuống trước mặt Đỗ Vũ nói .
" Ngươi lấy cái gì ra đổi ? Ta nhưng là không phải người thích làm việc thiện ? " Đỗ Vũ thuận miệng hỏi .
" Ta . . . Ta giờ không có cái gì à ! Đều bị đạo hữu ngươi . . . " Tên trại chủ nhìn Đỗ Vũ với ánh mắt cầu xin .
" Mạng của ngươi . . . " Đỗ Vũ gằn từng chữ .
" Không , đừng giết cha ta . . . Ta là của ngươi . . . Ngươi đừng giết . . . Ô ô ô " Nữ tử òa lên khóc như đứa trẻ .
" Ta nguyện ý ,Ngươi giết ta đi !!! Tha cho nó " Tên trại chủ kiên trì nói .
" Ài . . . Đáng thương cho tấm lòng cha mẹ . . . " Đỗ Vũ cảm thán một câu xoay người rời đi để lại hai cha con nữ tử nhìn bóng lưng hắn nghi hoặc không hiểu .
Thanks
Thanks
Thanks
I love you mọi người !
2,463
19
3 tuần trước
3 tuần trước
BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)
