ảnh bìa
TruyệnWiki

nơi chia sẽ truyện miễn phí

0 chữ

Chương 19
Chương 19 _ 《 Thâu Binh Thuật 》 thần kỳ

" Đậu má ! Thằng chó Dâm Âm mi hại ta ? Mang ta đi tự sát sao ? " Đỗ Vũ vừa tỉnh lại liền chửi bới .

" Ồ ! Không chết? Ngươi lần này mang ta đi thế giới nào đây ? "

" Không đúng . . . Lão tử còn ở nơi này . . . Hắc Hắc Hắc! "

" Dâm Âm ? Ngươi đâu rồi ? Pháp bảo gì đâu ? Đi hướng nào ? " Đỗ Vũ kêu la trong lòng .

" Hang động phía trước đi 12 mét nữa đến ! " Dâm Âm âm thanh nơi xa xôi truyền vào tai Đỗ Vũ .

" Hai tên đánh nhau lúc trước đâu ? Ngươi tiễn chúng chầu Diêm Vương rồi ? " Đỗ Vũ đi đến hang động dừng lại hỏi một câu .

" Diêm Vương? Là thằng nào ? Tao không biết thằng đó sao có thể mang chúng đi gặp ? " Dâm Âm âm thanh nơi xa xôi truyền vào tai Đỗ Vũ .

" Hắc Hắc Hắc! Ngươi cứ trang đi ! Một tên có bản lĩnh mang Lão tử đến đây ít nhất phải là Tiên nhân trong truyền thuyết bọn Tàu Khựa, Lão tử không nói ngươi tưởng Lão tử không biết ? Phi . . . " Đỗ Vũ nói xong phun một bải nước bọt tỏ vẻ khinh thường .

Dâm Âm im lặng không nói gì , cảm thấy tên này ngu ngu sao hôm nay thông minh thế ?

Đỗ Vũ bước vào bên trong , liền đâm phải một bức tường trong suốt ngăn cách .

" Dâm Âm? Cái quỷ gì đây ? " Đỗ Vũ nói trong lòng.

" Một cấm chế nho nhỏ mà thôi ! " Dâm Âm nói một câu bức tường liền biến mất .

" Hừ ! Còn che với dấu , tưởng Lão đây không biết ngươi là Thánh sao ? " Đỗ Vũ mở miệng khinh thường .

" Cái gì . . . Ngươi thật biết ? Ngươi làm sao biết ? " Dâm Âm vô cùng kinh ngạc lấp bấp hỏi .

" Ngươi . . . Ngươi thật là Hồng Quân Lão Tổ trong truyền thuyết bọn Tàu Khựa? " Đỗ Vũ trợn mắt há hốc mồm muốn rớt cằm nói trong lòng .

" Hồng Quân Là thằng nào ? Ta không biết ! " Dâm Âm âm thanh nơi xa xôi truyền vào tai Đỗ Vũ .

" Hừ ! Ngươi cứ trang bức đi ! Ngươi nhất Định là Hồng Quân !" Đỗ Vũ khẳng định nói , chân bước vào trong hang động , mắt nhìn xung quanh .

Chẳng thấy gì ngoài cái xác khô héo bên trong, phía trên hiện lên thông tin :

Đoàn Dự

Cảnh giới : Xuất Khiếu sơ kỳ

Công Pháp : 《 Âm Dương Huyền Công 》

Võ Kỹ : không có

Pháp thuật : 《 Âm Dương Ngũ Hành Thuật 》 , 《Ngũ Hành Hóa Thú Thuật》 ,《 Viêm Nhật Phần Thiên 》 .

Chức vị : Tán Tu

. . .

" Dâm Âm? Cái rắm chó ngươi ? Pháp bảo ngươi nói đâu ? Chỉ có một con ma trong đây mà thôi ? " Đỗ Vũ tức giận mắng to .

" Ở trong không gian giới chỉ của gopg cái xác ấy đấy thằng rắm chó ! " Dâm Âm âm thanh nơi xa xôi truyền vào tai Đỗ Vũ .

" Không gian giới chỉ ? Nhẫn không gian ? "

" Cái nhẫn nói cái nhẫn CMN đi , còn trang , rắm thúi cái nhẫn thôi có gì trang ? " Đỗ Vũ giọng khinh thường trong lòng ,bước về phía cái xác , lấy cái nhẫn trong tay xác chết Đoàn Dự.

Một luồng ánh sáng từ trong xác chết Đoàn Dự bay vào mi tâm của Đỗ Vũ .

" Kiến ở đâu ? Dám bò vào nhà Bản Thánh ? Cút ! " Dâm Âm quát một tiếng , ánh sáng bay ra chạy mất , không dám nhìn một cái .

Đỗ Vũ không hay biết gì về chuyện này . Cầm cái nhẫn lên nhìn nhìn , đeo vào tay khá vừa vẹn và đẹp mắt .

" Dâm Âm ! Cái pháp bảo này dùng thế nào , đẹp đấy , Lão tử thích à !" Đỗ Vũ đưa ngón tay lắc lắc trang bức .

" Có phải là chiếc nhẫn của Hal Jordan trong phim lồng đèn xanh ? Chắc là nó rồi ? Cái này cũng màu xanh ! "

" Cái Bình nạp năng lượng đâu ? "

Đỗ Vũ lẩm bẩm liên tục , đi quanh tìm cái bình năng lượng , dùng thần thức dò xét tìm mãi không thấy .

Dâm Âm trực tiếp điên rồi , tên này sao lúc ngu như chó , lúc thông minh như thần thế ?

" Dâm Âm! Tìm giúp lão tử đi ? Không có bình sao dùng ? " Đỗ Vũ không kiên nhẫn nói .

" Thằng rắm chó , mày óc chó vừa thôi ? Tao đã nói với mày cái này là không gian giới chỉ , không gian giới chỉ đấy thằng ngu ! " Dâm Âm âm thanh nơi xa xôi truyền vào tai Đỗ Vũ .

" Đậu má ! Tiên sư nhà mày sao chửi lão tử ? Ngươi thử sinh ra và lớn lên sống ở cái thế giới Hiện Đại , rồi đùng một cái bị mang đến đây xem có biết gì không ? " Đỗ Vũ tức giận mắng to .

. . .

Dâm Âm phải giải thích một hơi dài Đỗ Vũ mới nhận chủ được cái Không gian giới chỉ .

Đỗ Vũ phóng thần thức nhìn bên trong , một không gian rộng lớn , nhưng lại trống không , chẳng có gì ngoài thanh phá kiếm cùng một ít linh dược .

" Cái quỷ gì thế ? Một Xuất khiếu sơ kỳ mà nghèo bức ? Ta phi . . . " Đỗ Vũ khinh thường mắng rồi phi kiếm bay về .

. . .

" Đại sư huynh , chính là nơi này , Thùy Linh sư tỷ bị tên kia Dụ dỗ tại nơi này ! " Một trong những nữ tử được Đỗ Vũ cứu lúc trước nói với một thanh niên nhân .

" Được , các ngươi chia ra xung quanh tìm khí tức của nàng ! " Thanh niên nhân lạnh nhạt nói .

Một lúc sau vẫn không tìm được gì , mấy người tụ hợp lại nhìn thanh niên nhân .

" Đại sư huynh. . . Thùy Linh sư tỷ đã xóa dấu vết rồi ! "

"Đại sư huynh . . . Ta cũng không thấy . . ! "

" Ta . . . Cũng vậy ! "

Ba nữ nhân đều sợ hãi nhìn thanh niên nhân, hắn chính là Trịnh Khắc Quang , Đại sư huynh ngoại môn Hoa Thiên Môn.

" Hừ ! Phế vật . . . " Trịnh Khắc Quang hừ lạnh nói .

" Phi kiếm xung quanh tìm cho ta ! Không tìm được đừng về Tông Môn. " Thanh niên nhân lạnh lùng nói .

Bọn hắn vừa phi kiếm lên thì ngay Lúc này Đỗ Vũ nhưng là bay ngang qua , ba nữ nhân nhìn thấy liền hô :

" Đại sư huynh ! Chính là hắn ! Chính hắn đã mang Thùy Linh sư tỷ đi ! "

Thanh niên nhân chặng đường bay của Đỗ Vũ lạnh lùng nói :

" Ngươi chính là người mang nữ nhân của Trịnh mỗ ? Khá lắm ! Một Luyện Khí tầng 8 nho nhỏ cũng dám động vào nữ nhân của Ta ? " Trịnh Khắc Quang ánh mắt như điện nhìn Đỗ Vũ .

" Nữ nhân của ngươi là ai ? Có hiểu lầm gì không ? Lão tử từ khi đến thế giới này chưa từng xài hàng Second hand !"

" Ồ ! Ba người các ngươi sao ở đây ? "

Đỗ Vũ trả lời Trịnh Khắc Quang một câu thì nhìn thấy ba nữ nhân đi cùng Nguyễn Thùy Linh lúc trước nhẹ giọng hỏi .

" Hừ ! Ngươi dụ dỗ sư tỷ chúng ta đi nơi nào ? Đại sư huynh nhưng là Trúc cơ kỳ , không muốn chết thì nhanh nói đi ! " Một nữ nhân mở miệng .

" Ha Ha Ha, thì ra là như thế , Lão tử hiểu rồi , ba con tiện nhân các ngươi đã dâm còn nham hiểm , muốn tìm người giết ta ? Các ngươi không đủ tư cách " Đỗ Vũ cười lạnh nói .

" Muốn chết ! " Trịnh Khắc Quang phóng ra một con Hỏa Lang phóng tới Đỗ Vũ.

" Lại gặp vận may rắm chó ? Thế này làm sao đỡ ? Hồng Quân đại nhân , cứu ta ! " Đỗ Vũ phi kiếm bỏ chạy , con Hỏa Lang vẫn đuổi theo muốn vồ hắn .

" Dâm Âm chó chết ? Phớt lờ Lão tử ? "

" Rắm chó ! Liều mạng "

Đỗ Vũ phi kiếm bay ngược trở lại hướng Trịnh Khắc Quang mà đến trong miệng khẽ niệm pháp quyết 《 Thâu Binh Thuật 》

" Vèo ~~~ "

Bốn thanh phi kiếm của mấy nữ nhân cùng với Trịnh Khắc Quang bị Đỗ Vũ trộm mấy , bỏ vào không gian giới chỉ.

Bọn hắn nhanh chóng bị rơi xuống

" Hắc Hắc Hắc , trang với Lão tử à , Hôm nay xem ai lợi hại hơn !" Đỗ Vũ phi kiếm bay xuống .

" Vèo ~~~ " Một thanh phi kiếm bên dưới bay lên hướng Đỗ Vũ mà đến .

" Đậu má nó ! Vẫn còn ? Thằng chó má ! "

" 《 Thâu Binh Thuật 》 "

" Rắm chó ! Cái này chơi không tốt , nuốt linh lực quá !" Đỗ Vũ linh lực hao hết 9 phần lẩm bẩm .

" Thằng rắm chó ! Nghe lão tử nói đây , chờ Lão tử 'Ăn ' thêm vài mỹ nhân tăng Lever rồi lại đến tìm ngươi "

" Ha Ha Ha Ha Ha . . . " Đỗ Vũ tiếng cười xa dần .

Trịnh Khắc Quang tức giận cho Vận pháp quyết Thả ra Hỏa Lang đốt cháy cả một vùng rừng .

. . .

" Rắm nó ! Khôi phục một chút. . . " Đỗ Vũ hạ xuống một khu rừng bóp linh thạch trong Túi Càn Khôn khôi phục lại linh lực .

Sau hơn hai mươi phút Đỗ Vũ khôi phục 7 , 8 phần . Mới đứng dậy . . . .

" Ha ha ha! Lão tử lại đến rồi , mấy con tiện nhân , đi chết đi ! " Đỗ Vũ phi kiếm hướng mấy nữ nhân mà đến .

" Đại sư huynh! Cứu chúng ta ! " Mấy nữ nhân kêu cứu Trịnh Khắc Quang.

Trịnh Khắc Quang phi thân đến nhưng chỉ cứu được hai người , một người bị phi kiếm Đỗ Vũ xuyên tim chết không thể chết hơn.

" Ha ha ha, không có phi kiếm ngươi làm được gì lão tử ?"

" Phi kiếm ! Lên! " Đỗ Vũ miệng niệm pháp quyết phi kiếm chém Trịnh Khắc Quang

Trịnh Khắc Quang vẫn chiêu cũ thả ra Hỏa Lang đánh đỡ .

Thanks

Thanks

Thanks

I love you mọi người !

2,679

22

3 tuần trước

3 tuần trước

BÌNH LUẬN TRUYỆN (0)

ảnh đại diện

NỘI QUI BÌNH LUẬN
1 Không được chèn link trang khác vào.
2 Không văng tục trong bình luận.
3 Nội dung bình luận tối đa 255 ký tự.
4 Không chèn hình vào trong bình luận.
5 Sai qui định quá 5 lần sẽ bị khóa acc.